Vô Tận Đan Điền

Chương 3361

Đối với Hỏa Long địa uyên Nhữ Hạ Vương tử cũng biết rất nhiều, cho nên lập tức giải thích cho Nhiếp Vân nghe.

- Thi thể của Hỏa Long thú Thượng cổ?

Nhiếp Vân có chút sửng sốt.

Vốn hắn tưởng rằng nơi này là hoàn cảnh đặc thù, cũng giống như dung nham ở dưới mặt đất trước kia vậy. Đều là do hoàn cảnh địa lý tạo thành, thế nhưng không nghĩ tới lại là thi thể của Hỏa Long thú Thượng cổ.

- Đúng vậy. Hỏa Long thú Thượng cổ trời sinh đã có được hỏa diễm đại đạo, sau khi thành niên lại có thể nhẹ nhõm đạt tới Thâu Tiên Tá Thọ cảnh. Tồn tại cường đại thậm chí còn có thể trực tiếp đột phá Thiên Đạo, có được thực lực Đế cảnh!

Nhữ Hạ Vương tử gật đầu nói một câu.

- Đột phá Thiên Đạo, có được thực lực Đế cảnh?

Nhiếp Vân có chút không thể tin được.

Nhân loại tu luyện tới Đế cảnh phải trải qua vô số sinh tử. Hàng ức vạn người cũng không có được một người. Thế nhưng lạoi Hỏa Long thú Thượng cổ này lại có thể nhẹ nhõm đạt tới Thâu Tiên Tá Thọ cảnh? Thậm chí lại còn đột phá Thiên Đạo? Thật hay giả vậy?

Trong lòng đang có chút kỳ quái thì đột nhiên trong đầu hắn lóe lên linh quang, hắn lại nghĩ tới một loại sinh linh khác.

Huyễn Giới thú!

Khi lần đầu tiên nghe nói tới loại sinh mạng Thượng cổ này hắn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Căn cứ vào giới thiệu của Quy Linh, loại thần thú này sau khi thành niên cũng có được tỷ lệ đột phá rất lớn trở thành Đế cảnh cường giả.

Chẳng lẽ ở thời kỳ Thượng cổ cũng có không ít thần thú cấp bậc như vậy hay sao?

- Đúng vậy a, Hỏa Long thú Thượng cổ rất là đáng sợ, trời sinh đã có thể lĩnh ngộ hỏa diễm đại đạo. Ngươi không nên không tin, ta đã từng tìm hiểu kỹ qua chuyện này ở trong Thư khố hoàng gia. Ta nghe nói ở thời kỳ Thượng cổ, loại thần thú có thể đột phá Thiên Đạo này cũng có rất nhiều, không ít Đế Quân rong ruổi thiên địa đều chết ở trong tay những đầu thần thú này a!

Nhữ Hạ Vương tử thấy hắn không tin cho nên lập tức đem chuyện mình biết nói ra:

- Dường như... Loại thần thú này có một cái tên thống nhất, đó là Đế thú! Là một loại thần thú có thể tấn cấp Đế cảnh!

- Đế thú?

Nhiếp Vân chậc chậc không thôi.

Vô luận là thứ gì, chỉ cần mang theo chữ Đế đã vô cùng đáng sợ, vượt xa mức mà người thường có thể hiểu được.

- Tuy nhiên, dường như cũng không phải có thể thành công một cách dễ dàng như vậy. Những Đế thú này vừa mới sinh ra đời đã có vô số đầu tàn sát lẫn nhau, thông qua việc thôn phệ đồng loại để làm cho lực lượng tăng lên. Sau khi cắn nuốt rất nhiều thì mới có thể trở thành một cường giả Đế cảnh a!

Nhữ Hạ Vương tử cười cười, lại nói:

- Đương nhiên, những chuyện này đều là truyền thuyết Thượng cổ, về phần có phải là thật hay không thì ta cũng không được biết!

- Chỉ mong không phải là thật!

Nhiếp Vân khẽ lắc đầu một cái.

Nếu như là thật. Quả thực có không ít đế thú, như vậy nhân loại muốn xưng bá ở trong Thần giới, chỉ sợ cũng không có dễ dàng như vậy.

- Chúng ta cũng nên đi nhanh một chút a. Hỏa Long địa uyên càng đi về phía trước thì sẽ càng nóng, Hỏa Long chi tâm lại ở trong chỗ sâu nhất của địa uyên. Nếu như chúng ta không nhanh một chút, ta sợ đám người Đa Ba vương tử đã đắc thủ a!

Giờ phút này đằng sau bọn hắn đã không có người nào khác. Cho nên bọn hắn cũng xem như là ở cuối cùng. Nếu như không nắm chắc thời gian, đừng nói là tranh đoạt Hỏa Long chi tâm. Chỉ sợ còn chưa nhìn thấy thì đã bị người ta đắc thủ rồi.

- Hắn không dễ dàng đạt được như vậy đâu.

Nhiếp Vân cười cười nói.

Không có cực địa hàn băng, cho dù Đa Ba vương tử kia có tìm được Hỏa Long chi tâm thì chỉ sợ cũng không có cách nào tới gần được a.

Thế nhưng cho dù biết rõ những chuyện này thì Nhiếp Vân cũng không khinh địch, hắn theo sát sau lưng của Nhữ Hạ Vương tử, nhanh chóng đi về phía trước.

Thỏ khôn có ba hang, loại người như Đa Ba vương tử, tuy rằng đã bị hắn trộm đi cực địa hàn băng. Thế nhưng nhất định sẽ còn có thủ đoạn khác. Nếu như thực sự cho rằng đối phương sẽ không có cách nào tới gần Hỏa Long chi tâm. Như vậy chỉ sợ hắn sẽ trở thành trò cười, ngồi nhìn người khác đoạt đồ trước mắt a.

Một đường đi về phía trước, đúng như Nhữ Hạ Vương tử nói vậy. Hai người càng đi về phía trước thì nhiệt độ lại càng lớn.

Đi được mấy thời thần thì bên ngoài cơ thể của Nhiếp Vân cũng hiện lên một tầng quang mang.

Hắn có được thiên phú Hỏa thần, vì vậy tuy rằng nhiệt độ ở nơi nay đáng sợ. Thế nhưng trên thực tế đối với hắn lại không có ảnh hưởng quá lớn. Chỉ là hắn cũng không muốn để lộ ra thiên phú Hỏa thần, khiến cho người khác hoài nghi. Vì vậy đành phải tạo ra biểu hiện giả dối, làm một vòng quang mang phòng ngự bên ngoài cơ thể.

- Người ở đây càng ngày càng ít đi!

Nhữ Hạ Vương tử có chút cảm khái lên tiếng.

Không cần hắn nói thì Nhiếp Vân cũng đã phát hiện ra. Càng đi vào sâu bên trong thì người cũng càng ít đi.

Tuy rằng người đến đây thi thố đều là hậu nhân của cường giả Đế cảnh, bảo vật thủ đoạn cũng có rất nhiều. Thế nhưng lại bởi vì thực lực bản thân không đủ, cho nên cũng không phải người nào cũng có thể đi đến cuối cùng.

Đi được một giờ, hai người bọn họ đã tận mắt nhìn thấy có không ít cường giả không chịu nổi hỏa diễm thiêu đốt mà chủ động rời khỏi nơi này.

Lúc tới đây phải từng bước một tiến lên. Thế nhưng lúc rời đi lại vô cùng đơn giản, chỉ cần dùng ý niệm liên tục nói ba lượt ta muốn rời đi. Như vậy bản thân ẽ được thuấn di đi ra bên ngoài.

Hỏa Long địa uyên này đã sớm bị Phổ Thiên Đại Đế luyện hóa, nếu không, đối phương cũng không dám để cho nhiều hậu bối như vậy đến đây thí luyện a.

Hai người tiếp tục đi về phía trước. Đi gần nửa ngày thì sơn động trước mắt đã biến thành một cái biển lửa. Ngay cả hai mắt cũng cảm thấy đau đớn, không nhìn thấy rõ được cảnh vật trước mắt.

Linh khí Huyền Y của Nhữ Hạ Vương tử đã sớm không kiên trì nổi, giờ phút này tứ trên người hắn là một kiện pháp bảo phòng ngự đặc thù. Tuy rằng không có biện pháp so với loại bảo vật như là cực địa hàn băng, thế nhưng vẫn có thể ngăn cản được hỏa diễm thiêu đốt. Khiến cho hắn trong thời gian ngắn không bị hỏa diễm làm thương tổn.

- Sắp đến rồi. Nếu như ta đoán không sai, như vậy Hỏa Long chi tâm đang ở không xa phía trước!

Hít thở dồn dập mấy cái, sắc mặt của Nhữ Hạ Vương tử lập tức trở nên ngưng trọng, lại nói một câu.
Bình Luận (0)
Comment