Gấp ba, gấp bốn, gấp năm.
Lực lượng khí huyết của Dương Thạc tăng từng bước.
Nửa canh giờ sau, Dương Thạc cảm giác lực lượng khí huyết trong người không tăng lên nữa. Từ khi Dương Thạc ăn vào Huyết Tinh Thạch Nhũ cho đến bây giờ thì lực lượng khí huyết của hắn tăng lên tám phần, gần như gấp vô số lần.
Bây giờ Dương Thạc cảm giác mỗi một cơ bắp, mỗi một mạch máu trong người như là trái tim đập thình thịch.
Khí huyết cường đại, sinh mệnh lực cũng cường đại theo.
Một số loài thú cường đại bị moi tim thì trái tim vẫn đập thình thịch, một, hai canh giờ không ngừng đập. Bây giờ khí huyết của Dương Thạc tràn đầu, sinh mệnh lực cường đại không kém gì loài thú.
Mặc dù khí huyết gia tăng, không có trực tiếp tăng phúc cho lực lượng nhưng Dương Thạc đã thấy đủ, lấy khí huyết cường đại như vậy làm cơ sở tu luyện thì hiệu suất to lớn. Hơn nữa cơ bắp, mạch máu của Dương Thạc nhảy thình thịch kéo dài mười sáu huyệt khiếu chấn động, tạo thành trùng kích huyệt khiếu. Chờ khi Dương Thạc tích súc đủ chân khí rồi thì muốn một hơi đả thông những huyệt khiếu cũng dễ hơn.
- Tu luyện!
- Sớm ngày tu luyện đến luyện khí đẳng cấp thì càng sớm đoạt lại hết Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Dương Thạc biết là khối Huyết Tinh Thạch Nhũ nhỏ trong tay hắn không đủ cung ứng tu luyện thời gian dài. xem tại truyenggg.com
Dương Thạc phải mau chóng đạt tới luyện khí đẳng cấp rồi quay về trong động, cướp lấy Huyết Tinh Thạch Nhũ.
Nếu như không có Huyết Tinh Thạch Nhũ thì hiệu quả tu luyện của Dương Thạc sẽ giảm mạnh, muốn trong vòng hai năm đi vào võ sư đẳng cấp gần như là chuyện mơ tưởng viễn vông.
Dương Thạc khoanh chân ngồi, nhắm mắt lại, vận chuyển chân khí trong người, tu luyện "Ưng Phục Thức".
Mới bắt đầu tu luyện Dương Thạc liền cảm giác được mỗi lần hắn vận chuyển chân khí, trong người tồn trữ nhiều lực lượng khí huyết liền trực tiếp chuyển hóa thành chân khí, mau chóng dung nhập vào kinh mạch. Hiệu suất chuyển hóa cực nhanh, gấp hai lần trước kia hắn tu luyện.
Vốn tu luyện Huyền Ưng Kình chính là chuyển hóa lực lượng khí huyết trong người khiến nó biến thành chân khí, bởi vậy Dương Thạc mới cần ăn nhiều để bảo đảm cung ứng khí huyết.
Bây giờ trong người Dương Thạc tồn trữ nhiều lực lượng khí huyết, trực tiếp chuyển hóa là được, hiệu suất rất cao.
- Dựa theo tốc độ này, nhiều nhất thêm năm ngày là ta có thể đi vào tôi thể cao giai.
Cảm nhận tốc độ tu luyện của mình tăng rõ rệt, Dương Thạc tràn đầy tự tin.
................
Trấn Quốc Công phủ, phía bắc năm mươi dặm, trong rừng núi Yến sơn.
Một tiểu đội sáu người lao nhanh trong rừng.
Trong sáu người này có năm người khoảng ba mươi tuổi, thân hình vạm vỡ, mặc đồ dày, hông giắt trường đao, rìu, lưng cõng vũ khí trường cung, lợi nỗ, bộ dạng như thợ săn. Còn một người khác là lão nhân hơn sáu mươi tuổi, hơi gầy, cũng mặc đồ dày, eo treo một thanh trường đao. Nếu Dương Thạc có ở đây thì chắc chắn sẽ nhận ra lão nhân chính là thúc thúc của quản gia trướng phòng Lý Nghĩa, Lý Trung.
Sáu người này là tiểu đội thợ săn của Trấn Quốc Công phủ vào trong Yến sơn đi săn, Lý Trung là thủ lĩnh của tiểu đổi.
Lý Trung là đỉnh tôi thể, còn năm tên thợ săn đều có tu vi tôi thể cao giai.
- Gâu gâu gâu gâu gâu!
Đằng trước tiểu đội, hai thợ săn dắt mỗi con ngao khuyển khổng lồ. Ngao khuyển khí huyết chi tràn đầy, so với mãnh hổ, gấu chó cũng không kém là bao, có tu vi ngang ngửa cường giả tôi thể cao giai.
- Lý quản gia, ngươi mang chúng ta xâm nhập vào Yến sơn là muốn đi đâu?
- Sâu trong Yến sơn có nhiều mãnh thú, lại vào sâu bên trong nói không chừng sẽ gặp nguy hiểm gì, ta thấy chúng ta mau chóng quay về đi, tìm con mồi bình thường trở về báo cáo kết quả công tác là vđược.
Mặc dù đám thợ săn theo sau Lý Trung nhưng rõ ràng không muốn vào sâu trong Yến sơn.
- Con mồi bình thường?
Lý Trung mỉm cười nói:
- Các vị, các phu nhân, công tử không có hứng thú với mấy gà rừng, thỏ hoang. Theo lão phu thấy thì chúng ta cứ vào sâu bên trong, tìm dị thú quý hiếm mang về thì phu nhân mới vừa lòng, không chừng sẽ ban thưởng hậu hĩnh cho chúng ta.
- Lý quản gia, theo ta thấy ngươi không thật lòng nghĩ như vậy.
Lý Trung mới dứt lời thì một thợ săn hừ lạnh một tiếng:
- Lần trước đại công tử từ nam tỉnh đưa về một con khỉ sống, phu nhân hưởng dụng óc khỉ xong khen không ngớt, kêu chúng ta vào núi đi săn chú ý con khỉ. Mới nãy chúng ta đã bắt được một con, ngươi kêu chúng ta bỏ qua muốn vào sâu trong Yến sơn, ta thấy Lý quản gia ngươi là ý không ở trong lời nói!
Bị thợ săn nói trúng điểm yếu, Lý Trung biến sắc mặt nói:
- Câm mồm!
Lý Trung lạnh lùng liếc thợ săn kia, trầm giọng nói:
- Lần này vào núi do lão phu lĩnh đội, tất cả nghe theo lão phu. Các ngươi cãi lời, chẳng lẽ muốn tạo phản sao?
Bị Lý Trung quát to, mấy thợ săn hơi run lên, không dám nói gì nữa.
Mấy người tiếp tục tiến lên, chỉ một lát sau trong rừng núi đằng trước có khoảng đất trống, có đống tro tàn.
- Lửa trại? Có người từng đến đây, tám phần là tiểu súc sinh Dương Thạc kia?
Trông thấy lửa trại thì mắt Lý Trung sáng lên.
- Tiểu súc sinh này đi tới đâu thì chắc chắn để lại hơi thở, khiến ngao khuyển theo mùi truy đuổi, nhiều nhất là ba, năm ngày sau chắc chắn có thể tìm được tiểu súc sinh nhà ngươi!
................
Dương Thạc tu luyện trôi qua năm ngày.
Bởi vì khí huyết trong người dư thừa nên hắn không ăn cái gì, chỉ trông vào lực lượng khí huyết kéo dài tu luyện. Trong thời gian năm ngày này Dương Thạc tích súc nhiều chân khí, mười chỗ huyệt khiếu chưa được đả thông cũng bị chấn lỏng lẻo, gần như chạm vào liền vỡ.
Giữa trưa ngày thứ năm, Dương Thạc hết sức trùng kích mười chỗ huyệt khiếu này.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Dương Thạc liên tục đánh ra Ưng Kích Thức.
Chân khí trong người Dương Thạc trùng kích huyệt khiếu, mỗi một lần chân khí trùng kích thì hắn cảm thấy huyệt khiếu kêu ù ù, chỉ còn một tầng màng bị đâm thủng là sẽ đả thông huyệt khiếu ngay.
- Tăng mạnh mức độ tùng kích chân khí.
- Mấy ngày nay ta liên tục chấn động tôi luyện huyệt khiếu, khiến huyệt khiếu trở nên mềm mỏng mà dai, tăng mạnh mức độ chân khí trùng kích cũng sẽ không tổn thương huyệt khiếu.
Trong lòng nghĩ như vậy, Dương Thạc tăng mức độ trùng kích chân khí.
Gấp một lần, hai lần, ba lần.
Khi Dương Thạc tăng lớn chân khí đến gấp ba lần thì cảm giác người vang tiếng nổ bùm bùm, mười chỗ huyệt khiếu rốt cuộc không chịu nổi trùng kích, tấm bình phong cuối cùng bị oanh phá. Chân khí trong người Dương Thạc trùng kích huyệt khiếu này, chảy xuôi đến hai vai, hai bên hông, thậm chí là hai tay, hai chân.
- Ưng Kích Thức!
Mười chỗ huyệt khiếu đả thông, Dương Thạc cảm như thoát khỏi dây thừng trói buộc mình, rất thoải mái. Dương Thạc bất giác quát khẽ, đánh ra một chiêu Ưng Kích Thức.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
- Grao!
- Grao!
Một chiêu Ưng Kích Thức đánh ra, tiếng hổ báo lôi âm vang vọng.
Vù vù vù vù!
Vù vù vù vù!
Cùng lúc đó, Dương Thạc còn cảm giác đánh ra chiêu Ưng Kích Thức này chân khí trong người dọc theo kinh mạch vọt nhanh tới vuốt phải hắn đánh ra. Chân khí có hình dạng xoắn ốc, vù một tiếng từ bàn tay xuyên thấu ra ngoài.
Đánh ra một chiêu Ưng Kích Thức còn mang theo khí kình xoắn ốc?
Dương Thạc cảm giác rõ ràng chân khí tụ tập hình thành khí kình xoắn ốc, khiến uy lực nắm đấm của hắn lại tăng lên gấp ba. Có khí kình xoắn ốc kèm theo, lực xuyên thấu của chiêu Ưng Kích Thức này cũng mạnh hơn.