Vô Tận Thần Công

Chương 247

Thực lực cơ thể Dương Thạc, so với Cửu Dương Chân Thân cũng không sai biệt lắm.

Đơn giản, Cửu Dương Chân Thân là bất tử bất diệt, đánh tan thì cũng ngưng tụ lại được. Còn Dương Thạc thì lại không thể gây thương tổn cho A Mục Đạt Vượng, thì Cửu Dương Chân Thân cũng không thể đả thương được lão ta. Rõ ràng con bài chưa lật này cũng không thể hiển lộ ra ngoài.

- Xem ra, muốn chiến thắng A Mục Đạt Vượng, tất nhiên phải đạt được cảnh giới Đại tông sư, nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ hai thì mới có sức mà liều mạng. Đáng tiếc…Tu luyện Cửu Dương Huyền Công tầng thứ nhất, cùng với Cửu Dương Chân Thân, có vẻ cao nhất chỉ đạt được cảnh giới Võ Tôn, không đạt được cảnh giới Đại tông sư.

Dương Thạc trong lòng phát khổ.

Cửu Dương Huyền Công có vẻ rất xứng đôi với Hổ báo lôi âm.

Cửu Dương Chân Thân tầng thứ nhất, cảnh giới Võ Tôn cũng có thể nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ nhất.

Muốn đạt tới cảnh giới Đại tông sư, nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ hai, vậy thì phải là Cửu Dương Chân Thân tầng thứ hai. Đáng tiếc, Dương Thạc không có Cửu Dương Huyền Công tầng thứ hai, muốn đột phá, khó khăn thật lớn.

- Bí quyết Huyền Thủy Ngưng Thân dù gì cũng là công pháp tu luyện của Ẩn Giao Vương, xem như là bí điển thần công. Cao nhất có thể đạt đến cảnh giới Võ Thánh. Cùng lắm thì tiêu phí một ít thời gian tu luyện bộ công pháp kia, đột phá cảnh giới Tông Sư, tất nhiên là có thể nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ hai.

Dương Thạc suy nghĩ trong lòng.

Nhìn khuôn mặt kiên nghị của Dương Thạc, Dương Địch khẽ cắn môi.

- Thiếu gia, lão hòa thượng kia, huynh đừng lo lắng.

- Muội tu luyện "Thiên đạo thần âm công", tốc độ cực nhanh. Tối đa hai năm là có thể đạt được cảnh giới Đại tông sư.

Dương Địch nói.

- Hai năm Đại tông sư, trước sau mất ba năm?

Dương Thạc nhìn Dương Địch, hít sâu một hơi.

Tốc độ khủng khiếp như vậy, cố nhiên chỉ có người tư thông trác tuyệt như Dương Địch mới làm được.

Nhưng, cũng có liên quan đến bộ công pháp Thiên Đạo Thần Âm Công.

Dù sao, đây cũng là một bộ "Cửu Dương Huyền Công". "Cửu âm huyền công" là một bí điển huyền công tầng thứ nhất.

"Cửu dương huyền công" tu đến tầng cao nhất chính là thực lực Võ Thánh Lôi Âm tầng thứ chín. Cường hãn đến mức tận cùng. "Thiên đạo ngâm công" nếu không có gì đặc biệt thì rất không xứng với bốn chữ "huyền công bí điển" này rồi.

Hiện tại xem ra, "Thiên đạo thần âm công" đặc điểm mạnh nhất chính là tốc độ tu luyện cực nhanh.

- Tốt lắm, hai người chúng ta thử một lần. Xem ai là người đột phá đến cảnh giới Đại tông sư trước, nắm trong tay Hổ báo lôi âm tầng thứ hai.

Dương Thạc mặt mỉm cười nói.

- Ừ!

Dương Địch nhanh chóng gật đầu.

Nhưng trong lòng Dương Địch, Dương Thạc có tu luyện mau đi chăng nữa thì cũng không mau bằng mình. Cho dù Dương Thạc có phát huy được thực lực cảnh giới Võ Tôn, nhưng muốn đạt được cảnh giới Đại Tông Sư là rất khó.

Dù sao, thiên phú Dương Thạc cũng có hạn. Hai năm qua, đột nhiên tăng mạnh chủ yếu là dựa vào kỳ ngộ. Hiện tại bị A Mục Đạt Vượng vây trong Thập phương ca sa, kỳ ngộ không có, muốn đột phá là rất khó khăn. Còn Dương Địch, nàng tu luyện là "Thiên đạo thần âm công", gần như không cần kỳ ngộ cũng vẫn tu luyện được. Chỉ cần không ngừng giữa chừng là được.

Cùng lắm thì…

Chờ mình đột phá cảnh giới Đại tông sư trước, hảo hảo an ủi đại thiếu gia một chút, bảo huynh ấy không cần tự ti là được rồi.

Dương Địch giờ phút này trong lòng có chủ ý như vậy.

Dương Địch có chủ ý này thì Dương Thạc trong lòng cũng có tính toán của mình.

- Đáng tiếc, Huyết Tinh thạch nhũ cơ bản dùng đã hết rồi. Nếu không có thể giúp cho Tiểu Địch muội mau chóng đột phá.

Dương Thạc lúc trước có không ít Huyết tinh thạch nhũ.

Nhưng cho dù nhiều thì xài nhiều cũng hết.

Nhất là Huyết Phi. Nó và Hắc Hùng sau khi tiến vào cảnh giới Võ Sư, việc tiêu hao Huyết tinh thạch nhũ trở nên gấp mấy lần.

Huyết Tinh thạch nhũ này là dùng cho cường giả dưới cảnh giới Võ Sư sử dụng. Hiệu suất tu luyện gấp bội. Dương Thạc sau khi tiến vào cảnh giới Võ Sư, đối với thiên tài địa bảo này cũng không chú ý nữa, mặc cho Huyết Phi và Hắc Hùng quậy nát bét không còn một mảnh.

- Không có Huyết tinh thạch nhũ, thì kiếm cái gì bồi thường cho Tiểu Địch nhỉ?

- Trong sơn động của Ẩn Giao Vương có không ít bí bảo. Trước đây, Tiểu Địch vì đánh vỡ hư không, giúp ta trốn thoát mà bị gẫy một cái cổ tiêu. Trong sơn động cũng có không ít binh khí, không biết có nhạc khí hay không.

Dương Thạc biết, Dương Địch nếu ở lại Thiên Âm Môn, khẳng định là có vô số thiên tài địa bảo cung cấp cho nàng sử dụng.

Còn đi theo mình, điều kiện tất nhiên là kém một chút rồi.

Dương Địch đi theo mình, mặc dù là cam tâm tình nguyện, nhưng Dương Thạc cũng không muốn nàng bị ủy khuất. Tất nhiên là phải tìm mọi biện pháp để bù đắp cho nàng.

Mang nàng đến sơn động tìm bảo vật cũng là một biện pháp.

- Tiểu Địch, đi với huynh đến một chỗ.

Nghĩ tới người này, Dương Thạc giữ chặt bàn tay nhỏ bé của Dương Địch, mang theo nàng đến sơn động có giấu bí bảo của Ẩn Giao Vương.

Sau một lát, hai người đã đến trước một ngọn núi nhỏ.

- Ôm lấy huynh!

Giữ chặt Dương Địch, Dương Thạc sử dụng năng lực phi hành của Thập phương ca sa, trực tiếp mang theo Dương Địch bay vào sơn động trên lưng chừng núi.

Trong sơn động, áo giáp đủ màu, binh khí bày ra không ít.

Một số binh khí trong đó, chính là Thiên Cương Kiếm của Chân Vũ Môn. Luận nội tình, một số bí bảo của Ẩn Giao Vương có thể so với thánh địa võ đạo rồi.

Dù sao, Thập phương ca sa là bảo vật năm đó của Phương trượng Đại Lâm Tự, nên một số bí bảo của Nam Lâm Tự cũng ở bên trong.

Những áo giáp giành cho nữ cũng không thiếu.

Những chiếc áo giáp này, Dương Thạc phỏng chừng không phải là do Phương trượng Đại Lâm tự Hồng Chiếu đại sư lưu lại.

Không cần phải nói, những thứ này nhất định là do Ẩn Giao Vương lấy được. Dương Thạc nhớ rõ ràng, Ẩn Giao Vương năm đó chạy đến Ngọc Mạt Lâu ở kinh thành, nhìn lén Tiểu Nguyệt thủ dâm…Những việc cũ này, không biết Dương Địch có rõ hay không. Text được lấy tại Truyện FULL

- Khụ, khụ. Những chiếc áo giáp này muội chọn một bộ nhé. Có một số là nội giáp, mặc bên trong quần áo, không ảnh hưởng mỹ quan.

Vội vàng lắc đầu, Dương Thạc đem ý nghĩa xấu xa trong đầu vứt bỏ đi, chỉ vào áo giáp, nói với Dương Địch.

- Vâng!

Dương Địch gật đầu, rồi lật tới lật lui bộ áo giáp này.

- Sao?

Cầm lấy một bộ khôi giáp, Dương Địch phát hiện ở phía dưới áo giáp có mấy cái hạt to bằng hạt long nhãn màu đen.

- Là hạt cây La hán?

- Còn nữa, hình như là hạt Phật thủ. Những thứ này đều là hạt giống linh dược quý hiếm. Như thế nào lại bị quăng ở chỗ này?

Lật tiếp mấy bộ khôi giáp, Dương Địch lại một lần nữa tìm được mấy hạt giống.

Cầm những hạt giống này, Dương Địch mang trên mặt vẻ kinh ngạc. Những hạt giống linh dược này lại bị vứt bỏ. Thật hết sức khó hiểu.

- Trong sơn động còn có hạt giống linh dược?

Nghe Dương Địch nói, Dương Thạc không khỏi kinh ngạc há miệng thật to.

Trong mắt Dương Thạc, mấy hạt đen thui trong tay Dương Địch chẳng chút thu hút này lại là hạt giống linh dược? Điều này khiến Dương Thạc cảm thấy không ngờ.

Nhưng mà, nó cũng bình thường.

Dương Thạc ở Trấn quốc công mấy năm nay, vốn cũng không phải sản xuất mà là chuyên tâm tu luyện.

Cho nên đối với chuyện hiểu biết về hạt giống cũng không tính là nhiều.

Huống hồ, mặc dù Dương Thạc xuất thân trong một gia đình tá điền nông dân mấy chục năm, nhưng tiếp xúc bất quá cũng chỉ là hạt giống bình thường. Đối với những hạt giống linh dược này, thật chẳng biết gì cả.

Những hạt giống này bản thân cũng không phát ra linh khí.

Giống như hạt giống hỏa diễm. Quả hỏa diễm, chỉ để lại một hạt màu đen sắc, bao bọc bởi một lớp da cứng, nhìn qua chẳng thấy có gì đặc biệt.

Những hạt giống này cũng như vậy.

Chỉ có như Dương Địch, nhờ tham khảo những điển tịch của Thiên Âm Môn mới có thể hiểu rõ được hình thái cũng như công dụng của những hạt giống kỳ lạ này, từ đó mới có thể nhận ra chúng.

- Cây La hán này là một linh dược cực kỳ trân quý.

Cầm hạt giống La hán trong tay, Dương Địch nghiêm mặt nói.

- Cây La hát có thể giúp tăng cường thể chất, khiến cho khí lực cường đại. Năm đó, tám trăm la hán của Đại Lâm tự nhờ dùng cây la hán này mà có thể tu luyện thành công "Bát bách la hán công". Những la hán phật môn này lúc chiến đấu gần như đao thương bất nhập, cường hãn đến cực điểm. Sau khi Đại Lâm tự bị hủy diệt, "Bát bách la hán công" đã thất truyền. Những hạt giống linh dược la hán cũng gần như bị diệt sạch, tìm không thấy. Không thể nghĩ rằng người này lại có chúng.

Cây la hán, giúp tăng cường khí lực.

Cũng không giống Huyết tinh thạch nhũ tăng cường khí huyết.

Mà là tăng sức bền bỉ cho cơ thể.

Sức bền bỉ của cơ thể với khí huyết cũng không có quan hệ bao nhiêu. Ví dụ như, đồng dạng là cảnh giới Võ Tôn, làn da của con người lực phòng ngự sẽ không mạnh. Nhưng lông của loài Huyết Phi thì lực phòng ngự lại rất mạnh, móng vuốt cứng như sắt. Những thứ này là thiên phú, không phải nói là thực lực mạnh, khí huyết tràn đầy là có thể bù lại.

Nhưng cây la hán có thể giúp tăng cường khí lực, tăng độ bền bỉ cho làn da, cơ bắp của võ giả.

Phối hợp với "bát bách la hán công", thậm chí có thể đem làn da tu luyện đến thành sắt thép. Thực lực ngang nhau thì thậm chí còn cứng hơn lông Huyết Phi.

Giá trị của những hạt giống linh dược này có thể nhìn thấy mơ hồ.

Ngoài ra, nhìn qua giống Phật thủ kia, cũng chính là linh dược.

Loại dưa này trực tiếp đưa từ bên nước Ni La sang. Ẩn chứa đại lượng khí huyết. Sau khi dùng đối với cơ thể cũng rất có lợi.

Còn có bốn năm loại linh dược khác. Mỗi một loại chí ít có đến ba bốn chục hạt giống.

- Những hạt giống linh dược này, đoán chừng là Đại Lâm tự lưu lại năm đó.

Dương Thạc mắt nhìn hạt giống trong tay Dương Địch hỏi.

- Đáng tiếc, Ẩn Giao Vương không để ý nên những hạt giống này vẫn còn.

- Yêu thánh chính là yêu thánh. Dị thú mãnh thú khác biệt rất lớn đối với con người, đó chính là không biết sản xuất. Ngay cả Ẩn Giao Vương, mặc dù có được trí tuệ của loài người, nhưng đối với việc này, chắc hẳn nó không được biết nhiều cho lắm.

Dương Thạc cảm thán nói.

- Thiếu gia, chúng ta đem những hạt giống này gieo xuống, đợi cho chúng có kết quả thì có thể sử dụng. Có những linh dược này phụ trợ, chúng ta tuyệt đối có thể trong khoảng thời gian ngắn đạt đến cảnh giới Đại tông sư.

Cầm những hạt giống này, mắt Dương Địch sáng lên.

Những hạt giống này gần như đều chỉ cần trồng xuống, sau một năm là đâm hoa kết quả.

Nhất là Phật thủ. Chỉ cần hai tháng, nhiều nhất là ba tháng là sẽ ra trái. Mặc dù trong đó ẩn chứa khí huyết không bằng Huyết tinh thạch nhũ, nhưng nếu dùng nó, tốc độ tu luyện vẫn có thể được tăng lên.

Còn cây la hán, Dương Thạc hiện tại đối với nó thập phần chờ mong.

Sau khi Huyền ưng biến thân tầng thứ nhất, Hắc Hùng biến thân tầng thứ hai, kết cấu sinh mệnh của Dương Thạc phát sinh biến hóa lớn. Trên người cũng bắt đầu kết ra lớp da cứng như áo giáp.

Nếu ăn quả la hán vào, khí lực cũng sẽ kiên cố hơn, dẻo dai hơn.

Dương Thạc phỏng chừng, cây la hán này cũng có thể thay đổi kết cấu sinh mệnh trên một trình độ nhất định.

Dùng quả la hán, cùng huyết mạch biến thân, nếu….

Nói không chừng, Dương Thạc còn có thể lĩnh ngộ được Huyền ưng biến thân tầng thứ hai, thậm chí là Hắc Hùng biến thân tầng thứ ba, thứ tư.

- Ừ, chúng ta tìm nơi thích hợp để trồng mấy hạt giống này xuống.

Dương Thạc gật đầu nói.

Trong không gian Thập phương ca sa, các loại địa hình đều có. Có thể nói là thích hợp với bất kỳ linh dược nào sinh trưởng.

Ở chỗ này gieo trồng linh dược là hoàn toàn có thể.

Dương Thạc và Dương Địch trong không gian Thập phương ca sa làm ruộng, gieo trồng linh dược, mặc cho lão A Mục Đạt Vượng ở bên ngoài hàn băng loạn lưu mà chờ, chỉ có thể dựa vào bắt giết Băng nga mà ăn. Cứ như vậy, chẳng sợ Dương Thạc và Dương Địch còn chưa đột phá xong, qua hai ba năm, A Mục Đạt Vượng cho dù tâm tình kiên định sợ là cũng chịu không nổi.

Dương Địch đầu tiên là ở bên trong sơn động tìm một bộ nhuyễn giáp cho mình.

Về phần binh khí, Dương Địch cũng không cần. Nàng chỉ quen dùng dải lưng đánh với đối thủ.

Chọn xong nhuyễn giáp, Dương Địch cùng với Dương Thạc đem tất cả những hạt giống linh dược tìm được trong sơn động, tổng cộng có bảy loại với một trăm ba mươi mốt hạt giống.

Rời khỏi sơn động, dựa theo chỉ đạo của Dương Địch, Dương Thạc đào mấy cái lỗ, đem những hạt giống này phân loại gieo xuống một nửa.

Dù sao, Dương Thạc và Dương Địch đều chưa gieo trồng dược thảo lần nào. Nếu thao tác không ổn, những hạt giống này hoàn toàn mất sạch, vậy thì cũng không tốt.

Cho nên chỉ gieo trồng một nửa, một nửa còn lại để dành.

Tránh cho một lần thất bại toàn bộ hạt giống mất sạch.

Mất hết hai ngày, hai người cũng làm xong hết thảy.

Kế tiếp là bắt đầu tu luyện.

Dương Địch tu luyện hoàn toàn là công pháp Thiên đạo thần âm. Còn Dương Thạc thì trực tiếp ngâm mình trong dòng sông bên trong không gian Thập phương ca sa.

Về phần Cửu Dương Chân Thân, thì cũng ra ngoài, ngẫu nhiên nằm bên trong bọt khí Huyền ưng huyết trì. Phần lớn thời gian là quan sát Huyết Phi chiến đấu với nhau.

Thực lực của Cửu Dương Chân Thân muốn tăng lên, cách đơn giản nhất chính là thúc giục tăng nhanh Huyền Ưng biến thân tầng thứ hai.

Tốt nhất là sáng chế ra "Thần Ưng bí quyết".

"Thần Ưng bí quyết" có thể giúp cho huyết mạch Huyền Ưng thượng cổ đạt được cảnh giới Huyền Ưng biến thân tầng thứ hai. Khi đó, thực lực Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc có thể trực tiếp tiến vào cảnh giới Võ Tôn cao giai.

Chỉ còn thiếu cảnh giới Đại tông sư một chút nữa thôi.

Đến lúc đó, cho dù không có nắm giữ Hổ Báo lôi âm tầng thứ hai, nhưng nếu có thể phát động quân bài chưa lật này thì cũng có thể giết chết A Mục Đạt Vượng.

Đã có kinh nghiệm trong việc nghĩ ra "Thần Hùng bí quyết" thì "Thần ưng bí quyết" cũng không tính là khó khăn.

Dương Thạc cũng không nóng vội.

Một tháng....

Hai tháng....Ba tháng....

Thời gian trôi qua rất nhanh. Dương Địch cũng hướng cho Dương Thạc thấy khả năng thiên phú và tốc độ tu luyện của nàng.
Bình Luận (0)
Comment