Vô Tận Thần Công

Chương 356

Chỉ tiếc rằng số lượng mãnh thú dơi không nhiều lắm, hơn nữa thực lực của chúng cũng không lớn. Cho nên mặc dù toàn bộ bị chém giết nhưng cũng không ảnh hưởng quá lớn đối với chiến lực của đại quân mãnh thú.

Ầm! Ầm! Ầm!

Phốc! Phốc! Phốc!

Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc một tay điều khiển kiếm Đạo Hoàng, một tay cầm đao Thần Long Liệt Khôn, không ngừng chém giết những mãnh thú này.

Tốc độ cũng coi như là cực nhanh rồi.

Lúc đao Thần Long Liệt Khôn chém giết từng con mãnh thú, ngẫu nhiên lại hấp thu một ít máu huyết. Thần binh này cũng chậm rãi tăng lên...

Nhưng tốc độ chém giết mãnh thú của Dương Thạc vẫn không thể so sánh với Thần Long!

Thần Long vừa xuất hiện, thân thể khổng lồ nhẹ nhàng lăn một vòng, lập tức vô số mãnh thú bị nghiền ép chí tử. Thần Long này mới được xem như là sát khí lớn chính thức!

- Tiểu gia, số lượng những mãnh thú này quá lớn, hơn nữa quá phân tán, cho nên hiệu suất chém giết không thể cao...!

Thần Long phun ra nguyên lực Thần Hoang, dùng chân hỏa Âm Dương Dương Thạc đuổi giết mãnh thú. Nhưng nó vẫn không hài lòng lắm về hiệu suất chém giết mãnh thú này.

So với lúc trước chém giết tội phạm Đại Thần Quân là chậm hơn rất nhiều!

Đám tội phạm Đại Thần Quân kia tụ tập lại một điểm. Trong phạm vi một trượng, thậm chí có thể tụ tập mười tên tội phạm.

Nhưng những mãnh thú này lại khác. Chúng quá lớn, riêng con hổ đã dài tới ba trượng, chiếm mất hai, ba trượng phạm vi không gian.

Lúc chém giết tội phạm, thân thể Thần Long chỉ cần lăn một vòng là đã có thể giết chết hơn mấy trăm ngàn tên tội phạm. Nhưng hiện tại thân thể lăn một vòng, thì chỉ có hai, ba mươi mãnh thú bị đập vụn, hiệu suất giảm xuống mấy chục lần!

- Có thể chém giết bao nhiêu thì cứ chém giết bấy nhiêu! Trước hết cứ giết chết mãnh thú tốc độ nhanh, thể tích nhỏ đấy!

Dương Thạc ra lệnh nhanh chóng.

Mãnh thú có thể tích nhỏ, đi với tốc độ nhanh chính là uy hiếp lớn nhất cho kinh thành.

Về phần những con gấu lớn kia là mãnh thú tốc độ chậm, chưa chắc ba ngày đã tới được kinh thành. Cho nên trước tiên có thể không cần quan tâm đến bọn chúng.

- Tốt!

Thần Long đồng ý một tiếng, bắt đầu chém giết những ác điểu đang lao nhanh kia.

Tốc độ của chúng là nhanh nhất!

Ầm! Ầm! Ầm!

Một canh giờ nhanh chóng trôi qua. Khoảng chừng hơn vạn mãnh thú ác điểu đã chết ở trong tay đám người Dương Thạc, Thần Long, Dương Địch.

Nhưng vẫn còn rất nhiều mãnh thú ác điểu vẫn tiếp tục tiến về phương bắc!

Tốc độ của những mãnh thú ác điểu này nhanh hơn rất nhiều so với tội phạm Đại Thần Quân lúc trước. Chúng lại dễ dàng phân tán cho nên rất khó chém giết!

- Tiểu gia, thật sự là không được. Hay là chúng ta tới bên ngoài kinh thành Đại Chu trước để chờ những mãnh thú này đến. Chúng đến bao nhiêu, ta chém giết bấy nhiêu là tốt rồi!

Thần Long một đuôi quất chết bốn, năm mãnh thú, lên tiếng đề nghị với Dương Thạc.

Hiện tại bọn họ là đuổi theo giết mãnh thú.

Hiệu suất dĩ nhiên có hạn.

Nếu như tới gần kinh thành Đại Chu trước, chờ những mãnh thú này đến thăm, thì dĩ nhiên hiệu suất chém giết kia sẽ tăng nhiều. Đến bao nhiêu liền giết bấy nhiêu!

- Không thể!

Nhưng Dương Thạc lại từ chối lời đề nghị của Thần Long.

- Đám mãnh thú này vẫn không nguy hại lắm đối với kinh thành Đại Chu. Dù sao chúng cũng không công phá được tường thành của kinh thành Đại Chu quá dễ dàng. Chúng gây nguy hại nhất đối với những thị trấn, thôn trang bên ngoài kinh thành. Tuy chúng ta không thể cứu hết dân chúng trong những thôn trang kia nhưng cũng tuyệt đối không thể bỏ qua… Nếu chúng ta trực tiếp đi tới kinh thành chờ đại quân mãnh thú, vậy thì chúng ta phải để mặc những dân chúng này rồi!

Dương Thạc trầm giọng nói.

Dương Thạc không bắt buộc phải cứu toàn bộ dân chúng ở thôn trang ven đường.

Nhưng muốn Dương Thạc buông tha cho bọn chúng, hiển nhiên là không thể đấy!

- Chớ nhiều lời, nhanh giết đi!

Không nói nhảm, Dương Thạc tiếp tục chém giết.

- Âm Sát khí!

Khí Âm Sát đậm đặc từ bên trong thân thể Dương Thạc tràn nhanh ra, lập tức bao phủ mãnh thú trong phạm vi hơn mười trượng.

Rống rống! Rống rống!

Bị khí Âm Sát bao phủ, những con mãnh thú này đều bị ăn mòn nhanh chóng.

Vừa kêu lên thảm thiết đã ngã xuống.

Xèo Xèo Xèo! Xèo Xèo Xèo!

Cùng lúc đó, Dương Thạc chợt cảm giác được ở trên bầu trời chỗ mình đang đứng, từng luồng khí Âm Sát đậm đặc mạnh mẽ rót vào trong thân thể của mình. Giống như có một dòng sông Âm Sát đang không ngừng cung cấp khí Âm Sát cho Dương Thạc.

- Đây là... Sát khí hình thành từ nhưng dân chúng bị chết thảm của thị trấn nhỏ này...

Trong lòng Dương Thạc khẽ động.

- Thân thể ta chém giết mãnh thú, cơ bản là dựa vào đao Thần Long Liệt Khôn, một đao chém giết một thú. Chỉ tiếc rằng ta không biết đao kỹ chém giết một quần thể, nếu không thì hiệu suất chém giết sẽ tăng lên rất nhiều...

- Đao kỹ... Đao kỹ... Lúc trước vương tử Man tộc và công chúa Nam Man kia sử dụng xà quền trong tám thức Man Vương để thúc giục khí Âm Sát, tiến hành công kích. Nếu ta thúc giục toàn lực đao Thần Long Liệt Khôn thì cũng có thể phát ra đao khí hình rồng. Nếu có thể dung nhập thêm xà quyền vào bên trong đao pháp của ta, một đao trảm ra, đao khí hình rồng và đao khí hình rắn kết hợp với nhau, kéo sát khí, hình thành đao kỹ Long Xà Âm Sát, thì tuyệt đối có thể một đao trảm chết rất nhiều mãnh thú ác điểu!

Vừa chém giết mãnh thú ác điểu, Dương Thạc vừa suy nghĩ xem làm cách nào để sáng chế ra đao kỹ công kích quần thể, gia tăng hiệu suất…

Đồng thời vào lúc Dương Thạc chém giết đại quân mãnh thú thì cũng đang nhanh chóng tự hỏi, làm sao có thể tự nghĩ ra đao kỹ công kích số đông, gia tăng hiệu suất chém giết ác điểu mãnh thú của mình.

Từ thời điểm chém giết đại quân tội phạm Đại Thần quân lúc trước, Dương Thạc đã muốn tự nghĩ ra đao kỹ công kích số đông rồi.

Chỉ có điều hắn vẫn chưa thể chế ra một bộ đao kỹ khiến bản thân hài lòng!

Mà không lâu trước đây, Dương Thạc đại chiến với Đóa Tư và Đóa Mẫu một hồi, hơi khâm phục Long Xà Hợp Kích của hai người.

Long Xà Hợp Kích có uy lực chỉ hơn chứ không kém Ưng Hùng hợp kịch của Dương Thạc.

Ưng Hùng hợp kích của Dương Thạc chủ yếu là công thủ cân đối, Huyền Ưng công kích, cộng với phòng thủ của Hắc Hùng, có thể nói là cân đối nhất, là loại vũ kỹ gần như không có bất kỳ chỗ thiếu hụt nào. Hiện tại tuy vẫn chỉ tăng cấp độ lên thành vũ kỹ hạng nhất nhưng vũ kỹ hạng nhất này đã mạnh hơn tuyệt đại đa số vũ kỹ cao cấp rồi!

Dương Thạc thi triển ra, dùng Thần Ưng quyết và Thần Hùng quyết thúc dục thần hoang nguyên lực thì càng có thể so với vũ kỹ cấp độ thần công bí điển.

Nhưng môn vũ kỹ này cũng còn có chỗ thiếu sót.

Chỗ thiếu sót lớn nhất của nó chính là phạm vi công kích quá nhỏ!

Công kích của Huyền Ưng sắc bén ác liệt nhưng lại giống như một mũi kim, chỉ công kích nhằm vào một điểm!

Huyền Ưng săn mồi, mục tiêu cho tới giờ cũng chỉ có một.

Chưa bao giờ là một đám!

Hiện tại Dương Thạc cần chính là một loại vũ kỹ công kích bao trùm. Long Xà Hợp Kích chính là loại vũ kỹ như vậy!

Trong đó, đao khí hình rồng thì hiện gờ Dương Thạc có thể sử dụng Thần Long Liệt Khôn đao để phát ra. Dù sao thì bên trong Thần Long Liệt Khôn đao cũng ẩn chứa máu huyết của Thần Long, phát động đao khí hình rồng là vô cùng đơn giản. Về phần công kích xà hình, Dương Thạc vẫn còn hai bộ công pháp có thể tham khảo!

Hắc Thủy Huyền Xà công, Man Vương Xà quyền!

Trong Nam Man nhất tộc, đây là vũ kỹ công pháp cấp độ thần công bí điển!

Một bộ công pháp vũ kỹ này xăm trên lưng Đóa Mẫu. Mà thi thể Đóa Mẫu hiện giờ đang nằm bên trong không gian của Thập Phương Ca Sa.

- Hiện tại đi tham khảo hay bộ công pháp vũ kỹ này đi!

Dương Thạc quyết định nhanh chóng.

Vút!

Sau một khắc, thân thể Dương Thạc liền trực tiếp để thần hồn xuất khiếu.

Một phân thành hai!

Trong đó một bộ phận thần hồn trực tiếp chui trở về bên trong thân thể, tiếp tục chém giết ác điểu mãnh thú.

Còn một bộ phận thần hồn thì mở không gian trong Thập Phương Ca Sa ra, chui vào đó.

Thần hồn hoàn toàn không có khả năng thoát ly thân thể hoặc chân thân mà tồn tại một mình. Nhưng bên trong không gian của Thập Phương Ca Sa lại bất đồng. Tất cả mọi thứ nơi này đều bị Dương Thạc khống chế. Hắn chính là vương giả trong toàn bộ thiên địa này. Không có bất cứ vật gì có thể đánh tan thần hồn của Dương Thạc cả.

Thậm chí có thể nói, một bộ phận thần hồn này của Dương Thạc chính là tồn tại mà toàn bộ không gian của Thập Phương Ca Sa phải phụ thuộc vào.

- Tham khảo Hắc Thủy Huyền Xà công và Man Vương xà quyền!

Một đám Dương Thạc của Dương Thạc bám vào không gian trong Thập Phương Ca Sa, lập tức bắt đầu dò xét không gian, học hai bộ thần công bí điển sau lưng thi thể Đóa Mẫu.

Vừa tham khảo, thân thể Dương Thạc bên ngoài vừa tiến hành thực nghiệm.

Ầm! Ầm ầm!

Trong chớp mắt, lại có không ít mãnh thú chết trên tay đám người Dương Thạc.

- Tiểu gia, mãnh thú bên này ít rồi, chúng ta truy kích theo hướng bắc đi!

Thân thể Thần Long lượn một vòng, chém giết mười mấy con mãnh thú, ngóc đầu nhìn thoáng về hướng bắc, trầm giọng nói.

- Khởi động Thập Phương Ca Sa đuổi theo!

Dương Thạc nói, nhanh chóng xé mở không gian trong Thập Phương Ca Sa, thu Thần Long, Tiểu Địch, Tiểu Hỏa vào trong đó, xoẹt một tiếng liền xé mở hư không, đi tới hơn trăm dặm về phía bắc.

- Ồ? Ở cách đây mười dặm có một thôn trang!

Đến vị trí này, Dương Thạc phát hiện ra đại quân mãnh thú ngoài một số loại chim bay thì đại bộ phận không vọt về phía này. Nhìn bốn phía, hắn phát hiện ra mười dặm về bên trái có một thôn trang nhỏ.

Rầm rầm rầm! Rầm rầm rầm! Rầm rầm rầm!

Ở xa hơn, bụi mù tung bay. Vô số mãnh thú chen chúc lao tới. Trong đó đại quân đi đầu đã sắp tới thôn trang nhỏ kia rồi!

- Đi qua! Bảo vệ thôn trang kia!

Không do dự nửa phần, Dương Thạc lại xé mở hư không, tiến về phía thôn trang nhỏ kia.

Tới gần giữa trưa, bên ngoài thôn trang nhỏ này có không ít nữ tử đang chuẩn bị vo gạo rửa rau, nấu cơm trưa.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Đột nhiên một loạt tiếng nổ vang truyền tới từ phía nam.

Mặt đất chấn động ong ong, giống như xảy ra địa chấn vậy.

Mấy thiếu phụ kinh ngạc, ngẩng đầu lên theo bản năng, nhìn về phía sau.

- Á!

Một khắc sau, những thiếu phụ này đều hét lớn, trên mặt hiện lên thần sắc sợ hãi tới cực độ.

Vô số mãnh thú đang điên cuồng lao tới thôn. Mãnh thú, dã lang, mèo rừng, dã báo... Mỗi con đều tỏa ra sát khí đậm đặc, tuyệt đối là đại hung thú thực lực mạnh mẽ.

Một con dã báo đi đầu, tốc độ nhanh nhất, trong chốc lát đã tới trước mặt mấy thiếu phụ này, hàm răng nhe ra. Con dã báo này bỗng nhảy lên một cái, móng vuốt cực kỳ sắc bén, chụp vào cổ họng của một thiếu phụ.

Thiếu phụ này vào giờ khắc này còn không kịp kêu lên kinh hãi. Chỉ cần con dã báo này ập tới là cổ họng nàng sẽ lập tức bị xé rách, máu tươi tung tóe, không còn sống nổi nữa...

Thiếu phụ này thậm chí còn cảm thấy tử vong đã ập tới rồi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Ầm!

Nhưng đúng lúc này thì một tiếng nổ vang lên ngay trước mặt thiếu phụ.

Con dã báo vô cùng mạnh mẽ không chợt vỡ tan gân cốt, trong thời gian rất ngắn liền hóa thành một đám vụn thịt, rầm một tiếng liền ngã xuống trước mặt thiếu phụ này.

Nó bị một quyền đánh nổ nát!

Cùng lúc đó, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc cũng xuất hiện trên không trung phía trước thiếu phụ này!

- Đám tiểu súc sanh các ngươi muốn công kích thôn trang thì phải xông qua Dương Thạc ta trước!

Quát khẽ một tiếng, Dương Thạc mở ngay không gian của Thập Phương Ca Sa ra.

Thần Long, Dương Địch, Tiểu Hỏa xuất hiện. Thân thể Thần Long nhanh chóng triển khai, dài tới hai ba mươi trượng, giống như một cái đập lớn, chặn đứng dòng sông mãnh thú lại!

Ầm ầm!

Cuộn người nhẹ một cái, vậy là vô số mãnh thú bị ép tới chết!

Dương Địch cầm Đại Thần Âm Linh Đang trong tay, vung nhẹ một cái. Phàm là những mãnh thú tới gần thôn trang này đều bị giết chết toàn bộ.

Giờ phút này Tiểu Hỏa cũng nhanh chóng lao ra đánh giết.

Chỉ trong chốc lát, hơn một ngàn con mãnh thú đã bị chém giết!

Rống rống! Rống rống!

Phía trước có mấy sát thần nhóm Dương Thạc, đại quân mãnh thú này cũng không dám công kích thôn trang này quá kịch liệt mà thay đổi một phương hướng, không ngờ muốn vượt qua thôn trang này, tiếp tục tiến về hướng bắc.

- Sát!

- Sát!

Dương Thạc và Thần Long, Dương Địch đều nhoáng lên, nhảy vào bên trong đại quân mãnh thú.

Rống rống! Rống rống!

Lập tức trong đại quân mãnh thú này liền có ba bốn mươi con mãnh thú phân ra chạy như điên về phía thôn trang phía sau mấy người Dương Thạc.

- Không tốt!

Sắc mặt Dương Thạc thoáng biến đổi.

- Đám mãnh thú này ít nhất đều đạt cấp độ Luyện Khí, nếu tiến vào thôn trang phía sau thì có thể sẽ mang tới tai họa ngập đầu cho thôn trang!

- Thần Long, Tiểu Địch, đừng để ý tới đại quân mãnh thú nữa. Giết chết đám mãnh thú công kích thôn trang đi!

Dương Thạc nói, thân thể vọt tới vài chục con mãnh thú đó rất nhanh. Cửu Dương Chân Thân phát động Đạo Hoàng kiếm, xoẹt xoẹt liền chém giết bảy tám con mãnh thú. Thần Long và Dương Địch cũng nhanh chóng bay tới, chém giết sạch đám mãnh thú còn lại.

Nhưng lúc này lại có vài chục con mãnh thú thoát khỏi đại quân mãnh thú, đánh về phía thôn trang này.

Dương Thạc nhướng mày.

Giờ phút này Dương Thạc tất nhiên hiểu rõ, đại quân mãnh thú này cố tình để đám mãnh thú này công kích thôn trang, hấp dẫn mấy người Dương Thạc!

Phải bảo vệ thôn trang, nhất định phải chém giết mấy mãnh thú này!

Mà nếu đi chém giết đám mãnh thú này thì mấy người Dương Thạc không cách nào phát động công kích với đại quân mãnh thú dầy đặc kia. Mà dù có chém giết thì hiệu suất cũng giảm đi rất nhiều!

Là chém giết càng nhiều mãnh thú hơn hay là bảo vệ thôn trang đây?

Giờ phút này Dương Thạc căn bản không có sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể bảo vệ thôn trang này!

Ầm ầm...

Bị một ít mãnh thú quấy rồi không ngừng, lúc này mãi tới khi đại quân mãnh thú như thủy triều rời đi, đám người Dương Thạc mới chém giết được hơn hai ngàn mãnh thú. Mà riêng Thần Long đã giết được gần nghìn con...

Đại quân mãnh thú rời đi nhưng phía sau vẫn còn một ít mãnh thú vụn vặt lẻ tẻ, bởi tốc độ chậm chạp nên còn chưa chạy tới. Đám mãnh thú này nếu tới được thôn trang này thì sợ là sẽ tàn sát nơi này một phen!
Bình Luận (0)
Comment