"Khinh Vũ, đi gọi hết những người trong phủ thành chủ đến đây đi, tỷ có chuyện muốn tuyên bổ”.
"Vâng, tỷ tỷ".
Sau khi đám người thân tín của phủ thành chủ tụ tập, nhìn thấy hai tỷ muội Mộ Dung Khinh Nhu đều ngây ngẩn cả người.
Biết thành chủ Tu La là phụ nữ cũng đã đủ để khiến bọn họ kinh ngạc, nhưng bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới lại còn là hai người?
"Đây là... Đây là chuyện gì vậy?”
"Thành chủ Tu La hóa ra vẫn luôn là hai người? Khó trách, khó trách có thể như vậy".
"Hai vị thành chủ, hóa ra thành Bất Quy chúng ta lại có hai vị thành chủ".
Đám người chỉ cảm thấy đầu óc có chút hỗn loạn, rốt cuộc là bình thường bọn họ đã tiếp xúc với người nào? Bà chủ Khoái Hoạt Lâu lại là vị kia?
Không phân rõ, căn bản là không phân rõ!
"Chư vị, hôm nay gọi các ngươi tới là có một chuyện quan trọng muốn tuyên bổ".
"Thành chủ, là đại hội phong vương sao?" "Không, là chuyện về một vị thành chủ".
"Tỷ muội hai người chúng ta quyết định, từ hôm nay trở đi sẽ giao chức thành chủ thành Bất Quy cho Trần Trường An".
Cái gì? Trần Trường An?
Lời nói của Mộ Dung Khinh Nhu khiến tất cả mọi người đều chấn động.
Đương nhiên bọn họ không thể quen thuộc với cái tên Trần Trường An này hơn nữa, dù sao ở thành Bất Quy, không có người nào là không biết.
Nhưng Trần Trường An chỉ mới vừa trở thành người sở hữu huy chương tử kim, vậy mà lại trực tiếp trở thành thành chủ? Điều này không quá phù hợp đi?
"Thành chủ, cũng không phải là thuộc hạ muốn chất vấn quyết định của ngài, nhưng để Trần Trường An làm thành chủ, thật sự thích hợp sao?", Lương Việt cau mày hỏi.
"Ngươi cảm thấy không thích hợp?"
"Mặc dù Trần Trường An có thực lực mạnh, nhưng dù sao. vẫn không có cách nào đối kháng với cường giả chân chính".
"Nếu để cho những người khác biết thành chủ thành Bất Quy chúng ta đổi thành hắn, chỉ sợ sẽ không thể sống yên ổn được nữa?"
"Trần Trường An không trấn áp được những người ở khu Hỗn Loạn kial", thái độ của Lương Việt vô cùng kiên quyết, hiển nhiên, hắn ta cực kỳ không nguyện ý để Trần Trường An làm thành chủ. Truyện Mạt Thế
"Các ngươi thì sao? Còn ai có ý kiến gì không?", Mộ Dung Khinh Nhu nhìn về phía những người khác, hỏi.
"Thành chủ, ta cảm thấy Lương thống soái nói cũng không phải không có chút đạo lý nào".
"Trần Trường An không tệ, tiềm lực vô hạn, nhưng thời cơ không đúng, nếu như chờ Trần Trường An trưởng thành một chút lại để hẳn làm thành chủ, ta cảm thấy sẽ thích hợp hơn một chút".
"Mặc dù ta đồng ý với việc để Trần Trường An làm thành chủ, nhưng ta cũng cho rằng thời cơ không đúng".
Mỗi người đều phát biểu cái nhìn của mình, cho dù bọn họ có đồng ý hay không thì đều có cái nhìn giống nhau, thời cơ không đúng, Trần Trường An còn cần trưởng thành thêm.
Mộ Dung Khinh Nhu đều nhìn thấy rõ phản ứng của những người này, ai thật ai giả, đương nhiên trong lòng nàng. †a cũng biết rất rõ.
"Tất cả các ngươi đều cho rắng lấy thực lực của Trần Trường An, hän không đủ sức để gánh vác trọng trách này đúng không".
"Nhưng các ngươi có biết không, tỷ muội chúng ta có hợp sức lại cũng không phải là đối thủ của Trần Trường An?”