Vô Thượng Luân Hồi

Chương 386


Đến nửa đêm, Triệu Bân mới ra khỏi địa cung.

Tròn một ngày trời mà không hề có tin tức gì về Vô Hồn Linh Hoa, xem ra, loại hoa này không hề dễ kiếm, ngay cả cơ hội để mò kim đáy bể cũng chẳng có.

Triệu Uyên vẫn chưa bước ra ngoài, còn đang canh giữ bên cạnh giường ngọc.

Nhưng ông ấy không hề nhàn rỗi chút nào, bởi vì ông ấy không để lãng phí mấy cuốn bí tịch mà Triệu Bân đưa cho mình, đặc biệt là Tẩy Tủy Dịch Cân Kinh, nó có thể rèn luyện thân thể.

Dù bây giờ đã ở cảnh giới Huyền Dương đỉnh cao, nhưng ông ấy vẫn cần củng cố thêm căn cơ thật chắc, tạp chất bên trong cơ thể có ảnh hưởng rất lớn.

Chưa biết chừng có thể giúp đột phá tu vi.

Thực tế đã chứng minh Tẩy Tủy Dịch Cân Kinh đúng là vô cùng bá đạo, bởi vì thiên phú của Triệu Uyên cũng chỉ bình thường thôi nhưng đến ngày thứ hai sau khi Triệu Bân rời khỏi, không ngờ cảnh giới Địa Tạng hàng thật giá thật như ông lại trở nên dồi dào khí huyết như thế, vượt xa trước kia rất nhiều.


Triệu Bân không hề quấy rầy mà lặng lẽ rời khỏi.

Màn đêm buông xuống, hắn tẩm bổ thân thể và linh hồn giúp Liễu Tâm Như, sau đó ngồi khoanh chân trong vườn để tắm ánh trăng, lẳng lặng tu luyện thân thể và hấp thu linh khí của Thiên Đế, dung hòa với ngọn lửa và sấm sét.

Tu vi Chân Linh tầng thứ tư của hắn đã đạt tới đỉnh cao, nếu không ngoài ý muốn thì tối nay sẽ có thể đột phá, đồng thời có thể thành công chế tạo một cánh tay hoàn toàn mới – cũng chính là cánh tay Kỳ Lân.

Giờ phút này, nếu như trời đánh sấm vậy thì quá hay rồi.

Đáng tiếc, đêm nay, hắn đã quan sát thiên tượng, mấy ngày tới, trời sẽ không đổ mưa, không thể nào mượn được uy lực của sấm sét, tất cả vẫn phải dựa hết vào bản thân, hiện giờ hắn chỉ thiếu duy nhất một cơ duyên mà thôi.

Rắc! Rắc!
Trong đêm khuya, tiếng xương cốt va chạm không ngừng vang lên bên tai, nghe rợn cả người.


“Thuật luyện thể này bá đạo quá đi mất!”
Tiểu Linh Lung cũng ở đó, đang bám vào cửa sổ mà nhìn lén.

Khó trách sao cơ thể Triệu Bân lại mạnh mẽ tới vậy, hóa ra là hắn sở hữu loại bí thuật cao cấp này.

Chính vì vậy nên cô ta lại càng kinh ngạc, rốt cuộc Triệu Bân là truyền nhân của nhà nào mà lại có nhiều bí tịch nghịch thiên tới vậy.

“Có một tiểu sư đệ như này cũng không tồi chút nào!”
Cô ta nói thầm một tiếng, trong lòng nghĩ, chờ đến khi khôi phục tu vi, cô ta sẽ dẫn Triệu Bân đi gặp sư phụ của mình.

Một yêu nghiệt như thế này có đủ tư cách để trở thành đồ đệ của Hồng Uyên, cũng bớt được việc sau này giả danh lừa lọc, quang minh chính đại biết bao.

Phá!
Trong lúc cô ta đang nhìn lén, chợt nghe thấy Triệu Bân hét lên một tiếng.

.

Bình Luận (0)
Comment