Vô Thượng Luân Hồi

Chương 605


Giọng điệu của Tướng quân Huyền Giáp càng thêm lãnh đạm.

"Đám người điều khiển những con rối xác chết đều ở trong đó", Triệu Bân nói nhanh.

Chữ "đều" của hắn được dùng rất tốt, Tướng quân Huyền Giáp nghe tới đây thì hai mắt liền lóe sáng, xe nỏ đã giương lên sẵn, chỉ chờ tìm ra đám người điều khiển những con rối xác chết là sẽ bắn không chút do dự.

Nhưng hiện tại không quân còn chưa báo tin tới thì một tên tiểu võ tu đã chạy tới báo tin rồi.

"Làm sao ngươi biết?"
Tướng quân Huyền Giáp không tin lắm, liếc mắt nhìn chằm chằm Triệu Bân.

Chủ yếu cũng bởi vì cung nỏ là thứ binh khí rất có giá trị, bắn ra là mất.

Không thể dùng nó một cách vô tội vạ, nhất định phải nắm chắc cơ hội thì mới dùng đến.


"Hãy tin ta, tin tức này hoàn toàn chính xác".

Triệu Bân cũng nhìn lại ông ta không chớp mắt, bây giờ hắn không thể chứng minh, cũng không thể dẫn ông ta chạy tới đó xem thử, tránh việc đánh rắn động cỏ.

Bây giờ ông ta chỉ có hai sự lựa chọn, hoặc là không bắn, hoặc là một kích quét sạch trọn ổ.

Tướng quân Huyền Giáp nhìn hắn thêm hai ba giây rồi mới hít sâu một hơi, lấy ống nhòm quan sát hướng núi rừng, nhưng cũng không nhận ra điều gì khác thường, chính bởi vì cặp mắt của ông ta không đủ nhanh nhạy.

Trên thực tế, ông ta đã tin.

Tung hoành chiến trường mấy chục năm, ông ta biết một ánh mắt chân thành như thế thì hẳn không phải là lừa gạt.

Hơn nữa, Triệu Bân cũng không cần lừa gạt ông ta.


"Tất cả xe nỏ quay đầu lại".

"Nhắm vào hướng núi rừng kia, san bằng nó cho ta!"
Tướng quân Huyền Giáp quát to một tiếng hạ lệnh.

Ngay lập tức, các cỗ xe nỏ trên mỗi ngọn đồi đều đổi hướng chỉ vào hướng núi rừng, ngay lập tức bắn tên.

Cùng lúc đó, không quân Đại Hạ cũng đã tập hợp.

Sau khi san bằng ngọn núi, bọn họ có thể bắt đầu sà xuống đánh giết.

Triệu Bân dụi mắt, ánh mắt phát sáng, hắn muốn tận mắt chứng kiến.

"Đánh".

Tướng quân Huyền Giáp vung kiếm lên quát lớn.

Ông! Ông!
Hàng ngàn mũi tên ầm ầm phóng tới, thế nỏ mạnh mẽ tạo nên một trận cuồng phong xuyên qua bầu trời, bắn về phía núi rừng..

Bình Luận (0)
Comment