Vô Thượng Sát Thần

Chương 1046

Nhìn Tiêu Phàm cùng Tiểu Ma Nữ vuốt ve an ủi, Trầm Huyễn Ngân cùng Sở Phiền không có quấy rầy, sau nửa ngày mới bị một đạo tiếng kêu sợ hãi kinh tỉnh lại.

- Thương thế ngươi?

Chỉ thấy Tiêu Phàm đột nhiên ngồi lên, kinh ngạc nhìn Tiểu Ma Nữ.

Trải qua thời gian dài như vậy, thương thế thể nội hắn cũng khôi phục không sai biệt lắm, bất quá, năng lượng Bạch Thạch cũng bị hắn hao hết.

Một tay nhẹ nhàng mà nắm lấy tay Tiểu Ma Nữ, hắn thử nghiệm dùng năng lượng Bạch Thạch cuối cùng còn sót lại rót vào thể nội Tiểu Ma Nữ, nhưng mà khiến hắn thất vọng là thương thế Tiểu Ma Nữ cũng không có bất kỳ khởi sắc.

Hơn nữa, Tiểu Ma Nữ một chút tu vi đều không thấy, nếu như không phải nhãn lực Tiêu Phàm bất phàm, cũng không có khả năng liếc mắt liền nhìn ra vấn đề Tiểu Ma Nữ tồn tại.

- Chỉ cần ngươi không có việc gì, biến thành một người bình thường, ta cũng rất vui vẻ.

Tiểu Ma Nữ lắc lắc đầu nói, rúc vào lồng ngực Tiêu Phàm.

- Vô luận như thế nào ta đều sẽ chữa cho ngươi.

Tiêu Phàm ôm chặt Tiểu Ma Nữ càng chặt.

- Nàng bị thương, ngươi không trị được.

Cũng đúng lúc này, Trầm Huyễn Ngân một mực trầm mặc không nói rốt cục mở miệng.

- Ngươi là ai? Chẳng lẽ ngươi có biện pháp chữa khỏi thương thế Tiểu Ma Nữ?

Tiêu Phàm bỗng nhiên quay người nhìn về phía Trầm Huyễn Ngân, cũng không phải hắn đến hiện tại mới phát hiện hai người, mà là hắn tâm thần đều ở trên người Tiểu Ma Nữ.

Huống chi, Sở Phiền cùng hắn biết, tự nhiên sẽ không đối với hắn có ác ý gì.

- Sở đại ca, đây là Huyễn Ngân tỷ tỷ, nàng giống ta.

Sở Phiền liền vội vàng giới thiệu, sợ Tiêu Phàm đắc tội nàng.

- Hồn Tộc?

Tiêu Phàm mị mị hai mắt, trừ Tiểu Ma Nữ cùng Sở Phiền, người Hồn Tộc hắn còn là lần thứ nhất nhìn thấy, không khỏi có chút hiếu kỳ.

- Đã ngươi biết rõ Hồn Tộc, chắc hẳn ngươi cũng biết rõ chỗ đặc thù Hồn Tộc a?

Trầm Huyễn Ngân cũng không có quanh co lòng vòng, dù sao, Tiêu Phàm là Tu La Điện Chủ, biết rõ bí mật không thể ít hơn nàng.

Tiêu Phàm không nói, Trầm Huyễn Ngân tiếp tục nói:

- Diệp Thi Vũ bị Thông Thần Chi Lực gây thương tích, nếu như đổi lại là những người khác đã sớm bỏ mình, nhưng Hồn Tộc khác biệt. Hồn Tộc chính là Thiên Sinh Thần Tộc, nàng lúc này mới có thể từ từ thôi diệt Thông Thần Chi Lực, chỉ bất quá cũng tiêu tốn nàng một thân tu vi.

- Nếu có đầy đủ Hồn Lực, phải chăng có thể làm cho nàng khôi phục?

Tiêu Phàm cắt ngang Trầm Huyễn Ngân nói, ôm lấy vòng eo Tiểu Ma Nữ chậm rãi đi tới.

- Không thể.

Trầm Huyễn Ngân lắc đầu:

- Ngươi vừa nãy không phải đã thử qua sao? Nàng hiện tại ta cũng không rõ ràng, nhất định phải đem nàng về trong tộc.

- Mang về Hồn Tộc?

Tiêu Phàm mị mị hai mắt, con ngươi nhìn chằm chặp Trầm Huyễn Ngân, tựa như muốn đem nàng nhìn thấu, ẩn ẩn có một tia sát ý lấp lóe.

Muốn đem Tiểu Ma Nữ đi, Tiêu Phàm tự nhiên không đáp ứng, sự tình đối với Hồn Tộc hắn hiện tại cũng không rõ ràng, ký ức Tu La Truyền Thừa hiện tại rất ít, nhất là liên quan tới toàn bộ Hồn Tộc.

Bất quá Tiêu Phàm rất rõ ràng, nếu có thể xưng là Nhất Tộc, người như vậy khẳng định không ít, liền tựa như nhà bình thường.

Có lẽ

chờ hắn đột phá Chiến Thánh cảnh, thậm chí Chiến Thần cảnh trong truyền thuyết mới có tư cách biết triệt để về Hồn Tộc.

- Phu quân, không cần lo lắng, vị tỷ tỷ này đối với ta không có ác ý.

Cảm nhận được khí tức trên người Tiêu Phàm, nàng vội vàng mở miệng nói.

Tiêu Phàm thu liễm khí thế, hắn nghe Sở Phiền từng nói qua, Hồn Tộc có thể cảm nhận được thiện ác trong lòng đối phương, Tiểu Ma Nữ cũng sẽ không lừa hắn.

Nhưng Tiêu Phàm vô luận như thế nào đều không thể tiếp thu được, vừa nhìn thấy Tiểu Ma Nữ liền lại phải cùng hắn tách ra.

- Tu La Điện Chủ, ngươi yên tâm, Tu La Nhất Tộc cùng Hồn Tộc là chiến hữu, không phải địch nhân, ta sẽ không hại vợ ngươi.

Trầm Huyễn Ngân sắc mặt không thay đổi, đối với Tiêu Phàm căn bản không có bất kỳ cái gì e ngại.

Sau đó lại nói:

- Ta biết ngươi không muốn cùng Diệp Thi Vũ tách ra, nhưng ngươi cũng biết rõ, ngươi không trị được cho nàng, chẳng lẽ ngươi không muốn nàng khôi phục sao?

Tiêu Phàm ngừng lại, hắn tự nhiên là muốn Tiểu Ma Nữ khôi phục, thậm chí, chỉ cần hắn có thể làm, hắn sẽ làm tất cả, dù là bỏ sinh mệnh mình.

Nhưng Bạch Thạch đều không thể làm gì, Tiêu Phàm cũng không có biện pháp gì.

Hắn cũng không thể không thừa nhận, Hồn Tộc là một chủng tộc đặc thù, bằng không bên trong Tu La Truyền Thừa cũng không có khả năng ghi chép thưa thớt như thế, hoặc có lẽ là, hắn bây giờ còn không có tư cách để biết.

- Ngươi nói Tu La Nhất Tộc cùng Hồn Tộc là chiến hữu, đây là ý gì?

Tiêu Phàm đột nhiên ngưng tiếng nói, hắn luôn cảm giác việc này dính đến một cái bí mật rất lớn.

- Ngươi chỉ cần biết ta không hại ngươi là được, hơn nữa, phàm là người Hồn Tộc đều là người một nhà, chúng ta từ khi sinh ra liền chú định sứ mệnh bản thân.

Trầm Huyễn Ngân lắc đầu, trong con ngươi có một đạo chớp lóe cực kỳ phức tạp, Tiêu Phàm không hiểu nàng rốt cuộc là có ý gì.

- Phu quân, ta tự quyết định.

Tiểu Ma Nữ đột nhiên mở miệng nói, cắn môi, tựa như làm một cái quyết định gian nan.

Tiêu Phàm muốn mở miệng phản bác lại bị Tiểu Ma Nữ ngắt lời:

- Ngươi là Tu La Điện Chủ đại danh đỉnh đỉnh, ngươi đỉnh thiên lập địa, ngạo thị thiên hạ, ta là thê tử ngươi, tại sao có thể không có tiếng tăm gì, kéo chân ngươi sao?

Tiêu Phàm biết rõ tâm ý Tiểu Ma Nữ, bất quá vẫn lắc lắc đầu nói:

- Ta có thể bảo hộ ngươi!

- Ngươi không bảo hộ được nàng.

Trầm Huyễn Ngân đột nhiên nói ra:

- Nếu như ngươi có thể bảo vệ nàng, trước đó nàng sẽ bị tổn thương sao? Nếu như ngươi có thể bảo vệ nàng, trước đó nàng tất yếu vì ngươi đi chịu chết sao?

Ngươi là Tu La Điện Chủ không sai, nhưng địch nhân cường đại vượt qua ngươi tưởng tượng, điểm này ngươi cũng rõ ràng, bọn hắn sẽ dùng bất luận thủ đoạn gì tới đối phó ngươi, mà nàng liền là uy hiếp của ngươi.

Lấy thực lực ngươi hiện tại có thể giết khối người, cũng không phải là mỗi lần ngươi biến thành Tu La Toàn Thể đều sẽ may mắn tỉnh lại, ngươi có lẽ không sợ chết, nhưng ngươi nguyện ý nhìn nàng bồi tiếp ngươi cùng chết sao?

Trầm Huyễn Ngân liên tiếp chất vấn, Tiêu Phàm triệt để trầm mặc, trước đó từng màn in vào trong đầu hắn.

Nếu như không phải Lô Chiến cùng U Linh Nhất Hào xuất thủ, vô luận là Chiến Cuồng Tôn hay là Chiến Phong Lôi cũng đủ để diệt bọn hắn, căn bản không sống tới hiện tại.

Lần này, bọn họ sống sót, nhưng nếu như lần sau thì sao, lại lần sau nữa?

Dù sao, thân phận Tiêu Phàm hắn hiện tại đã hoàn toàn bại lộ, Chiến Thần Điện lần này cố ý phái Diệp Phong đến Vô Song Thánh Thành, không phải là tới tìm hắn sao?

Đem Tiểu Ma Nữ giữ ở bên cạnh có lẽ càng thêm nguy hiểm! Nghĩ vậy, Tiêu Phàm vẫn là ngữ khí mềm xuống nhìn Tiểu Ma Nữ, ôn nhu nói:

- Được, ta đáp ứng ngươi.

- Cảm ơn phu quân.

Tiểu Ma Nữ cao hứng hôn lên mặt Tiêu Phàm một cái.

Tiêu Phàm mỉm cười, sau đó hít sâu một cái nói:

- Nếu như ta phát hiện Hồn Tộc các ngươi gây bất lợi cho nàng, một ngày nào đó, ta sẽ để Chiến Hồn Đại Lục không còn Hồn Tộc!

- Nếu như có thể, ta cũng hi vọng có một ngày không còn Hồn Tộc.

Trầm Huyễn Ngân thở dài, thần sắc có chút cô đơn, lại nói:

- Cho các ngươi một canh giờ chuẩn bị, ta ở bên kia chờ các ngươi, tương lai thực lực ngươi đầy đủ cường đại có thể đi Lưu Ly Thánh Đảo tìm nàng.

Nói xong, Trầm Huyễn Ngân liền mang Sở Phiền đạp không mà lên, Sở Phiền thập phần không nguyện ý, có sự tình gì bản thân không thể đợi ở chỗ này, bất quá cuối cùng vẫn bị Trầm Huyễn Ngân cưỡng ép mang theo rời đi.

Vợ chồng trẻ ly biệt còn làm cái gì khác? Trầm Huyễn Ngân trong lòng tự nhiên rõ ràng.

Sau một canh giờ, Tiểu Ma Nữ sắc mặt thẹn thùng xuất hiện ở trước mặt Trầm Huyễn Ngân, da kia dường như muốn chảy ra nước, trên người còn lưu lại một ít mùi đặc thù.

Tiêu Phàm đứng ở đỉnh một tòa đại điện nhìn Tiểu Ma Nữ biến mất, thất thần thật lâu, hồi lâu hắn mới nhìn về phía bốn phía vô tận thi thể, con ngươi băng lãnh tới cực điểm.

- Oanh!

Đột nhiên, một cỗ khí thế cực kỳ cuồng bá từ phía trên cửu tiêu mãnh liệt mà xuống, toàn thân Tiêu Phàm hiện nổi da gà, đột nhiên ngẩng đầu hướng về chân trời nhìn lại.

Lục Đạo
Bình Luận (0)
Comment