Vô Thượng Sát Thần

Chương 1253

Nhìn thấy Tiêu Phàm đáp ứng, Chương Văn Cẩn cũng lộ ra vẻ xán lạn, nói ra:

- Sớm biết rõ ngươi sẽ đáp ứng ta cũng không cần lãng phí nhiều nước bọt như vậy.

- Ngươi là một đạo tàn niệm mà thôi, có nước bọt sao?

Tiêu Phàm oán thầm, trong lòng trầm ngâm:

- Ngươi nói kế thừa Vạn Thánh Dược Các truyền thừa có thể có được dược viên vạn năm, ta cũng đã sớm đáp ứng.

Một phần truyền thừa, Tiêu Phàm tự nhiên không để trong lòng, nhưng nếu có dược viên vạn năm, vậy liền hoàn toàn không giống.

Hiện tại Tu La Điện vừa mới thành lập, thiếu nhất là cái gì, chính là tài nguyên!

Linh Dược đối với một thế lực phát triển là cực kỳ trọng yếu, mà Vạn Thánh Dược Các xem như đại thế lực vạn năm trước, nắm giữ hơn vạn Dược Thánh, dược viên làm sao có thể bình thường?

Tiêu Phàm gặp qua dược viên bên trong Thần Dược Các Sở gia, nếu như có thể, Tiêu Phàm đã sớm đem những dược viên này lấy hết.

Bây giờ Vạn Thánh Dược Các đưa tới cửa, Tiêu Phàm tự nhiên là sẽ không cự tuyệt.

- Tiền bối, ngươi dẫn ta đi nhìn dược viên kia?

Tiêu Phàm thử dò xét nói, rất hiển nhiên, hắn vẫn như cũ có chút không tin.

- Chỉ cần ngươi kế thừa Vạn Thánh Dược Các truyền thừa, liền có thể khống chế mảnh dược viên này.

Chương Văn Cẩn ý vị thâm trường cười nói.

- Lại là một lão hồ ly.

Trong lòng Tiêu Phàm thầm mắng, bất quá mặt ngoài lại duy trì bình tĩnh, hỏi:

- Các ngươi xác định có thể cam đoan an nguy mẫu thân của ta? Mặt khác, vậy ta như thế nào mới có thể kế thừa Vạn Thánh Dược Các truyền thừa?

- Ngươi yên tâm, chúng ta có thể cam đoan mẫu thân ngươi an toàn, bất quá cho ngươi tối đa là bảy ngày thời gian, ngươi nhất định phải kế thừa truyền thừa Vạn Thánh Dược Các.

Sắc mặt Chương Văn Cẩn lại trở nên thận trọng.

- Các ngươi để truyền thừa cho ta, những người bên ngoài kia thì sao?

Tiêu Phàm cổ quái nhìn xem Chương Văn Cẩn, hắn luôn cảm giác Vạn Thánh Dược Điển này quá lắc lư người.

- Ngươi kế thừa Vạn Thánh Dược Các truyền thừa, tự nhiên bọn hắn không có chuyện gì, bất quá chúng ta sẽ sắp xếp thực lực bọn hắn một cái, sau đó Sở gia sẽ ban thưởng cho bọn hắn tương ứng.

Dù sao chúng ta cũng chỉ là không có việc gì mới cử hành Vạn Thánh Dược Điển tìm việc vui, thuận tiện chỉ đạo bọn hắn một chút.

Chương Văn Cẩn cười ha hả nói.

Khóe miệng Tiêu Phàm giật một cái, mấy lão đầu này quá vô sỉ, nếu để cho Sở gia cùng Luyện Dược Sư khác nghe nói như thế, đoán chừng muốn giết bọn hắn.

- Đương nhiên.

Chương Văn Cẩn vội ho một tiếng, tiếp tục nói:

- Tại thời điểm ngươi kế thừa Vạn Thánh Dược Các truyền thừa, 20 bọn hắn cũng có cơ hội lĩnh hội nửa phần trên Vạn Thánh Dược Điển, về phần bọn hắn có thể có được bao nhiêu, vậy liền nhìn Tạo Hóa bọn hắn.

- Vậy thì bắt đầu đi, ta như thế nào mới có thể nhận truyền thừa Vạn Thánh Dược Các.

Tiêu Phàm gật đầu nói.

- Nhìn thấy quyển sách kia chứ? Chính là Vạn Thánh Dược Điển, chỉ cần ngươi luyện hóa nó là có thể có được truyền thừa Vạn Thánh Dược Các.

Chương Văn Cẩn chỉ thứ cách đó không xa nói.

Tiêu Phàm theo ánh mắt Chương Văn Cẩn nhìn lại, cách hơn hai trượng có trưng bày một cái bàn gỗ, phía trên bàn gỗ lơ lửng một quyển sách.

Sách tản ra ánh sáng màu trắng sáng tựa như không phải chân thực tồn tại, từng đạo từng đạo sương mù màu trắng phía trên nó tràn ngập khắp nơi, bao phủ phòng ốc.

Tiêu Phàm lúc này mới đánh giá bố cục gian phòng, gian phòng không nhỏ, không sai biệt lắm có vài chục trượng, bốn phía gian phòng trưng bày từng dãy giá sách, trên giá sách xếp lít nha lít nhít sách vở.

Trong những quyển sách kia có từng đạo từng đạo phù quang phiêu tán mà ra, hướng về ánh sáng màu trắng của quyển sách trên bàn gỗ, cuối cùng dung nhập trong đó.

Trên mặt Tiêu Phàm đều là vẻ ngạc nhiên, nhìn thấy bạch sắc thư tịch, Tiêu Phàm có loại cảm giác hết sức quen thuộc.

- Thứ này cùng Vô Tận Chiến Điển rất giống.

Tiêu Phàm kinh ngạc vô cùng, sau đó trong lòng lại nói:

- Không đúng, vẫn có chút không giống, Vô Tận Chiến Điển chính là thực vật, Vạn Thánh Dược Điển lại không tồn tại chân thực.

Chẳng biết tại sao, nhìn thấy Vạn Thánh Dược Điển, trong lòng Tiêu Phàm cảm giác có chút không thoải mái, như có một cái ý niệm trong đầu ngăn cản hắn đi luyện hóa.

Đối với Linh Giác bản thân, Tiêu Phàm vẫn luôn rất tin tưởng, hắn cũng cho bản thân lưu một cái tâm nhãn, Lục Bá Hậu cùng Chương Văn Cẩn bọn hắn quả thực là muốn bản thân được Vạn Thánh Dược Các truyền thừa, đoán chừng nguyên nhân mấu chốt vẫn là bởi vì Vạn Thánh Dược Điển.

- Vì Tu La Điện chỉ có thể liều, bản thân chú ý Vạn Thánh Dược Điển một chút là được.

Trong lòng Tiêu Phàm trầm ngâm một tiếng, liền hướng lấy Vạn Thánh Dược Điển đi đến.

- Nhỏ vào một giọt tinh huyết liền có thể.

Chương Văn Cẩn nhìn Tiêu Phàm cười ha hả chỉ điểm.

Tiêu Phàm do dự một lúc, vẫn bức ra một chút tinh huyết, lúc tinh huyết dung nhập Vạn Thánh Dược Điển, cả phòng đột nhiên bạch quang đại thịnh.

Vạn Thánh Dược Điển lơ lửng đỉnh đầu Tiêu Phàm, tung xuống quang mang thánh khiết, giá sách bốn phía đột nhiên bắt đầu tự động lật qua lật lại, mỗi một lần lật qua lật lại đều kích xạ ra một đạo quang mang, dung nhập bên trong Vạn Thánh Dược Điển.

Giờ khắc này, bạch quang lượn lờ trong phòng, tựa như vô tận lưu hành, đâm vào hai mắt người có chút không mở ra được.

Tiêu Phàm đột nhiên cuộn lại hai chân, cả người lơ lửng tại hư không, mặc cho lưu quang bốn phía gào thét mà tới, vô số tin tức đánh thẳng vào đầu óc hắn.

Ngay lúc đó, tàn niệm Chương Văn Cẩn tại chỗ biến mất, tiến vào trong đại sảnh một gian khác, Yến Các Chủ cùng Lục Bá Hậu tựa như đã chờ đợi lâu ngày, nhìn thấy Chương Văn Cẩn xuất hiện, ánh mắt hai người lộ ra vẻ chờ mong.

- Thành công!

Chương Văn Cẩn cười nói, thở dài một hơi.

- Tiểu tử này thật đúng là gia hỏa ăn mềm không ăn cứng, cho hắn thứ tốt đẹp như hắn lại còn cự tuyệt, lão tử hận không thể xé hắn.

Lục Bá Hậu nổi giận mắng.

- Tạm thời mà nói đúng là chỗ tốt, nhưng là nếu như Trọc Mệnh Thiên Vĩ phá vỡ phong ấn, khẳng định trước tiên cảm ứng khí tức Vạn Thánh Dược Điển, tất nhiên sẽ tìm hắn để gây sự, dù sao, ban đầu là chúng ta tốn hao cực lớn đại giới đem Trọc Mệnh Thiên Vĩ phong ấn.

Một khi hắn luyện hóa Vạn Thánh Dược Điển cũng tương đương với tiếp nhận phần nhân quả này, hơn nữa chúng ta cũng coi là lợi dụng hắn, bất quá hắn cũng không có chỗ xấu.

Trong mắt Yến Các Chủ lóe qua một vòng tinh quang.

- Không sai, nếu như Trọc Mệnh Thiên Vĩ xuất thế là sẽ không bỏ qua bất luận sinh linh gì, chúng ta hiện tại lợi dụng nó bảo hộ Vạn Thánh Dược Điển, hắn cũng có thể lợi dụng tất cả bên trong Vạn Thánh Dược Điển, chúng ta xem như theo nhu cầu lợi dụng lẫn nhau mà thôi.

Lục Bá Hậu gật đầu.

- Ta liền lo lắng, nếu như hắn biết rõ chân tướng thì sẽ như thế nào? Những ngày qua bằng vào ta biết đối với người này, hắn không phải cuồng vọng tự đại như vậy, hơn nữa thập phần trọng cảm tình.

Chương Văn Cẩn lộ ra vẻ lo lắng.

- Chúng ta đều nhanh sẽ tiêu tán, dù sao xử lý việc này là bản tôn chúng ta, đã không quan hệ gì tới chúng ta.

Lục Bá Hậu cười ha ha một tiếng nói.

Nghe nói như thế, Chương Văn Cẩn cùng Yến Các Chủ cũng lộ ra ý cười.

Lại nói khi Tiêu Phàm nhỏ máu vào Vạn Thánh Dược Điển, đầu liền nhận vô số tin tức trùng kích, Tiêu Phàm không chút do dự đem tâm thần chia mấy phần, tách ra tiếp nhận tin tức bàng bạc.

Trong đầu Tiêu Phàm, Linh Hồn chia ra làm bốn, theo những tin tức kia tràn vào, Tiêu Phàm phát hiện, bốn phần tâm thần càng ngày càng độc lập, chầm chậm bắt đầu không ảnh hưởng lẫn nhau.

Hơn nữa, Tiêu Phàm có thể cảm giác bốn đạo Linh Hồn Chi Lực lại nhanh chóng mạnh lên.

Nếu như ngay từ đầu bốn phần Linh Hồn Chi Lực chỉ là tương đương với thực lực Chiến Thánh trung kỳ, vậy hiện tại đã tương đương với Chiến Thánh hậu kỳ, hơn nữa còn không có xu thế đình chỉ.

Ánh mắt Tiêu Phàm sáng lên, lâu như vậy đến nay, hắn một mực đang nghĩ như thế nào để Linh Hồn chia ra làm bốn, hồi lâu cũng không thành công, không nghĩ tới hôm nay làm được.

Mặt khác, hắn cũng một mực tìm kiếm phương pháp tu luyện Linh Hồn, nhưng hôm nay lại cho hắn gợi mở, hắn đại khái tìm tòi ra phương pháp tu luyện Linh Hồn.

Nghĩ vậy, Tiêu Phàm đã không còn để ý tới Vạn Thánh Dược Điển sẽ mang đến hậu quả gì, hắn chỉ muốn nhất cổ tác khí, để Linh Hồn Chi Lực càng thêm cường đại.
Bình Luận (0)
Comment