Vô Thượng Sát Thần

Chương 1351

- Oanh long long!

Tử Sắc Lôi Điện cuồng bạo đánh xuống, quang mang sáng chói làm mọi người không mở mắt ra được, bất quá bọn hắn biết, đừng nói Chiến Thánh cảnh, dù là Chiến Thần cảnh cũng chưa chắc có thể ngăn được một kích này.

Đây chính là một kích ẩn chứa Lôi Chi Áo Nghĩa, là lửa giận của Thượng Thiên, con người có thể ngăn cản như thế nào?

Mọi người cực tốc thối lui về bốn phía, bọn hắn sợ tai bay vạ gió, chỉ có Tiêu Phàm vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Đương nhiên, đây chỉ là ý nghĩ đám người mà thôi, thời khắc Tử Sắc Lôi Điện đánh xuống, Tiêu Phàm liền biến mất tại chỗ, tiến vào bên trong Tiểu Thiên Địa.

Như Tiêu Phàm sở liệu, dù là trốn vào bên trong Tiểu Thiên Địa cũng vẫn có thể cảm nhận được khí tức nguy hiểm kia, vô luận hắn ở nơi nào thì Tử Lôi vẫn một mực tập trung vào hắn.

Bất quá Tiêu Phàm cũng không có bất kỳ vẻ sợ hãi nào, bên trong Tiểu Thiên Địa hắn hoàn toàn có thể điều động tất cả lực lượng bản thân, toàn lực nghênh đón đạo Tử Lôi này.

Tiến vào bên trong Tiểu Thiên Địa, Tiêu Phàm lập tức đem năm người Sở gia kia đưa vào bên trong Không Gian Bí Cảnh Vạn Thánh Dược Các.

Hắn một mình một người bay trên chân trời, chân đạp biển lửa kim sắc, Càn Khôn Định Thiên Đỉnh lơ lửng trên đỉnh đầu tản ra từng đạo sương mù huyền diệu, Tu La Huyết Mạch triệt bốc cháy, Tu La Thần Thể cùng Bất Diệt Kim Thân đồng thời thi triển, U Linh Chiến Hồn vờn quanh bốn phía.

Vừa chuẩn bị xong tất cả những thứ này, Tử Sắc Lôi Điện bỗng từ trong hư vô hiện ra, không đến chớp mắt liền đánh lên trên ngườiTiêu Phàm.

Tiêu Phàm phản ứng rất nhanh, trước tiên dùng Càn Khôn Định Thiên Đỉnh ngăn cản, Tử Sắc Lôi Điện xông vào bên trong nội bộ không gian Càn Khôn Định Thiên Đỉnh, chỉ có chút ít Lôi Điện tràn vào thể nội Tiêu Phàm.

Nhưng chính là số ít Lôi Điện này liền làm thân thể Tiêu Phàm kém chút nổ tung, kinh mạch toàn thân gặp sự đả kích hủy diệt, Tử Sắc Lôi Điện quét sạch toàn thân Tiêu Phàm.

Dù là Tiêu Phàm cực tốc vận chuyển Bất Hủ Chi Lực cũng không ngăn cản được Lôi Điện xâm nhập, lần thứ nhất Tiêu Phàm biết rõ lực lượng áo nghĩa đáng sợ đến cỡ nào, hoàn toàn không cùng một cấp độ với thiên địa chi lực.

Bình thường trong mắt người khác, Chiến Thánh cảnh đỉnh phong đã mạnh đến mức có thể hoành hành Chiến Hồn Đại Lục.

Nhưng trước mặt Chiến Thần chân chính vẫn chỉ là sâu kiến, điểm này Tiêu Phàm đã hoàn toàn cảm nhận được.

- Ngang ~~

Một trận tiếng long ngâm từ trong cơ thể Tiêu Phàm truyền đến, long uy đáng sợ chấn động đến Tiểu Thiên Địa run lên bần bật, giờ khắc này Tiêu Phàm đã tự động vận chuyển Thần Long Huyết Mạch.

Thậm chí cả Bạch Thạch đều hừng hực quang mang, lực lượng huyền diệu vô cùng vô tận điên cuồng tràn vào thể nội Tiêu Phàm, dù vậy, khó khăn lắm ngăn cản được uy lực hủy diệt của Tử Sắc Lôi Điện.

Toàn thân Tiêu Phàm muốn nứt ra, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lớn chừng hạt đậu từ gương mặt hắn lăn xuống, trên trán gân xanh ngọ nguậy, có thể thấy loại thống khổ này đáng sợ.

- Xì xì ~

Cũng ngay lúc này, quang mang Bạch Thạch trong nháy mắt thu lại, điều này khiến Tiêu Phàm có loại cảm giác tuyệt vọng, nếu như Bạch Thạch đều không tiếp nhận được cỗ lực lượng này, vậy hắn hẳn nhất định phải chết.

Nhưng mà sau một khắc, làm Tiêu Phàm kinh ngạc là xung quanh Bạch Thạch đột nhiên phóng từng đạo Tử Sắc Lôi Điện, mặc dù rất yếu ớt nhưng đúng là Lôi Điện không thể nghi ngờ.

Bạch Thạch đang hấp thu Lôi Điện?

Tiêu Phàm trợn tròn mắt, hoàn toàn quên Lôi Điện chạy qua toàn thân hắn tạo thành thống khổ, thậm chí hắn có thể cảm nhận được bên trong Càn Khôn Định Thiên Đỉnh tiêu tán ra từng đạo Lôi Điện Chi Lực, thông qua Tiêu Phàm tràn vào bên trong Bạch Thạch.

Tiêu Phàm có thể cảm nhận được rõ ràng Bạch Thạch đang biến hóa, so với lúc trước càng thêm trong suốt hơn.

Lúc này, Tiêu Phàm thu liễm tâm thần, Bạch Thạch đang hấp thu lực lượng tử lôi, nhưng quá trình này dài đằng đẵng, hắn còn phải tiếp nhận thống khổ rất lớn.

Thân thể hắn không biết đã bị phá hủy bao nhiêu lần, dưới lực lượng Bất Hủ Chi Lực cùng Bất Diệt Kim Thân một lần lại một lần ngưng tụ lại.

Mỗi một lần kinh mạch bị phá hủy, Tiêu Phàm đều cảm giác đi một vòng đến Quỷ Môn Quan, bất quá mỗi một lần tân sinh, Tiêu Phàm phát hiện sức mạnh thân thể mình càng thêm cường đại.

Thậm chí, theo thời gian trôi qua, loại lực lượng phá hủy cùng trọng sinh này rốt cục đạt thành một mức cân bằng, Tiêu Phàm dường như cảm nhận được một cỗ lực lượng kỳ diệu.

- Bất Hủ Thiên Địa Chi Uy?

Tiêu Phàm kinh ngạc vô cùng, cũng không phải là uy lực Tử Sắc Lôi Điện yếu bớt, mà là hắn đã lĩnh ngộ được Bất Hủ Chi Lực.

Giơ tay nhấc chân vậy mà còn tản ra một cỗ khí tức đáng sợ, tựa như tuỳ tiện liền có thể vỡ nát Thiên Địa.

Một chỉ, một vệt sáng từ đầu ngón tay Tiêu Phàm bắn ra rơi vào trên đồng cỏ nơi xa, đột nhiên cỏ non trên đồng cỏ nhanh chóng sinh trưởng.

Cái này cũng không phải là giai đoạn đốt cháy đơn giản mà là ẩn chứa diệu lý Thiên Địa chân chính, một cái ý niệm trong đầu liền không thể phản kháng.

- Thiên Địa Chi Uy so với Thiên Địa Chi Ý xác thực cường đại hơn quá nhiều, huống chi cường giả Chiến Thánh cảnh độc hữu Thần Uy?

Tiêu Phàm hít sâu một cái, thật lâu mới bình tĩnh lại.

Thu liễm tâm thần, Tiêu Phàm thúc giục Bạch Thạch cùng Bất Hủ Chi Lực nhanh chóng luyện hóa đạo Tử Sắc Lôi Điện kia.

Tử Sắc Lôi Điện có thể rèn luyện thân thể hắn, đối với hắn có chỗ tốt cực lớn, nhưng hắn hiện tại lo lắng an nguy bọn Tiểu Kim ở bên ngoài.

Nếu như đã tiếp xúc đến Bất Hủ Thiên Địa Chi Uy, trở về có thời gian lĩnh ngộ, so với an toàn Tiểu Kim thì việc này cũng không tính là gì.

- Không nghĩ tới ta lại nhân họa đắc phúc, nếu như không phải nắm giữ Càn Khôn Định Thiên Đỉnh, bằng vào Bạch Thạch cùng Bất Hủ Chi Lực thì đoán chừng ta đã chết đến không thể chết lại rồi.

Sắc mặt Tiêu Phàm thập phần ngưng trọng.

Tất cả những thứ này đều là bởi vì hắn phá vỡ phòng hộ Thiên Hữu Mệnh Quang của Chiến Hoàng Thiên mà thôi.

- Thiên Hữu Chi Nhân quả nhiên đáng sợ, trước khi Mệnh Cách ta áp chế được hắn, giết hắn không khác gì đồng quy vu tận.

Tiêu Phàm âm thầm cắn răng, trong lòng thập phần khó chịu.

Nếu như liều mạng mà nói, Tiêu Phàm thật có cơ hội giết Chiến Hoàng Thiên, nhưng mấu chốt là hắn hoàn toàn không dám.

Hơi áp chế Chiến Hoàng Thiên liền làm hắn ăn phải thiệt thòi lớn, nếu như giết Chiến Hoàng Thiên, đoán chừng Lão Thiên thực muốn tiêu diệt hắn.

- Mọi người nhất định đứng vững, cho ta thời gian 20 tức là đủ.

Tiêu Phàm cắn răng nói.

Ở bên ngoài, trên quảng trường Thiên Thần Phong, Tử Sắc Lôi Điện đang giáng xuống, hào quang rực rỡ chói mắt, làm cho mọi người không thể nào mở mắt nhìn được

Bọn hắn chỉ nghe thấy oanh một tiếng, ngay sau đó đất đá bắn ra bốn phía, không ít người bị tai bay vạ gió, bị thổ thạch xuyên thân thể, máu tươi bắn ra.

Mấy tức sau, đám người mới hồi phục tinh thần lại, bọn hắn cùng nhau nhìn về phía Tiêu Phàm, nơi đó xuất hiện một cái hố sâu to lớn, trong hố lớn trừ một đống ngổn ngang lộn xộn thạch đầu, cái gì cũng đều không có.

- Chết rồi?

Có người kinh ngạc nói.

Thần sắc đám người không giống nhau, có người cười trên nỗi đau của người khác, có người kích động không thôi, cũng có người không thể tin...

- Không, Thiếu Chủ không có việc gì.

Ở chỗ bọn Tiêu Linh Nhi, Dịch Bằng trợn to hai mắt, đầu như trống lúc lắc đung đưa.

Thanh âm không lớn, nhưng bốn phía không ít tu sĩ nghe được Dịch Bằng nói, nhao nhao ghé mắt, Sở Nguyệt vội vàng đi đến bên cạnh Dịch Bằng nhắc nhở hắn không để bại lộ thân phận.

Tiêu Phàm đắc tội Chiến Thần Điện, nếu như Chiến Thần Điện đem bọn họ cùng Tiêu Phàm quy đến cùng một chỗ, đến thời điểm, không may chính là bọn hắn, thậm chí còn có Sở gia.

- Lôi Chi Áo Nghĩa công kích, chẳng lẽ hắn còn có hi vọng sống sót sao?

Lúc này, một đạo thanh âm đạm mạc vang lên, chỉ thấy Chiến Hoàng Thiên đột nhiên quay đầu nhìn về phía bọn Tiêu Linh Nhi, cười lạnh nói:

- Đúng, tại Lâu Lan Cổ Địa có vẻ như ngươi cùng Kiếm Hạt Tử qua lại rất gần, đây là ý tứ Sở gia ngươi sao?
Bình Luận (0)
Comment