Vô Thượng Sát Thần

Chương 1377

- Thậm chí ngay cả Chiến Thần cảnh đều có thể miểu sát?

Tiêu Phàm tự lẩm bẩm, nhìn thấy một màn trước mắt, hắn cũng có chút hãi hùng khiếp vía.

Tiêu Phàm sở dĩ dám thi triển khổ nhục kế tiến vào Thiên Lao, ỷ vào chính là uy lực kinh khủng lần thứ nhất Tu La Thần Nhãn mở ra, hắn biết lần thứ nhất Tu La Thần Nhãn mở mắt sẽ rất khủng bố, ứng phó Chiến Thần cảnh hẳn không có vấn đề gì.

Nhưng hắn hoàn toàn không nghĩ tới Tu La Thần Nhãn sẽ khủng bố như vậy, liền Chiến Thần cảnh đều có thể miểu sát, hơn nữa còn thuận tiện diệt Đệ Nhất Phân Thân Điện Chủ Chiến Thần Điện.

Hơn nữa không chỉ như thế, những tu sĩ đi theo Điện Chủ Chiến Thần Điện đến cũng tất cả đều bị huyết sắc quang mang chôn vùi.

Thậm chí, huyết sắc quang mang còn xông phá trói buộc Thiên Lao, trực tiếp hủy Thời Không Chi Giới, từ nay về sau, Chiến Thần Điện Thiên Lao xem như triệt để phế.

- Thần Lực Chi Tinh!

Con ngươi Tiêu Phàm màu đỏ tươi nhìn mười khỏa Thần Lực Chi Tinh lơ lửng chiếu lấp lánh trong hư không, đưa tay vung lên, mười khỏa Thần Lực Chi Tinh trong nháy mắt biến mất.

Hơn nữa, Tiêu Phàm cảm ứng lạc ấn trên mười khỏa Thần Lực Chi Tinh đặc biệt đã bị tiêu trừ, nghĩ vậy, Tiêu Phàm vội vàng lấy ra ba khỏa Thần Lực Chi Tinh tại Lâu Lan Cổ Địa.

Tại huyết sắc quang mang trùng kích vào, phía trên có một cỗ lực lượng huyền diệu cường đại trong nháy mắt bốc hơi, nhìn thấy một màn này, trên mặt Tiêu Phàm cũng hiện ra ý cười.

Mười ba mai Thần Lực Chi Tinh, Tu La Điện có thể tạo nên mười ba vị cường giả Chiến Thần, đương nhiên, cùng lực lượng Chiến Thần Điện so sánh lại là tiểu vu gặp đại vu.

- Đây vẻn vẹn chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi!

Tiêu Phàm trầm ngâm một tiếng, đạp chân xuống, thân hình đột nhiên hướng về không trung kích xạ đi.

Lực lượng Tu La Thần Nhãn kiên trì không được bao lâu, hắn hiện tại còn có một việc cần hoàn thành, không muốn lãng phí sức mạnh vô thượng của Tu La Thần Nhãn.

...

Thời gian một nén nhang trước đó, dưới Thiên Thần Phong, mấy đạo bóng người trong rừng nhanh chóng xuyên qua, sau một lát, mấy người hội tụ đến cùng một chỗ.

- Người đâu? Sao không thấy!

- Không biết, rõ ràng chạy đến nơi đây, tại sao sẽ đột nhiên không thấy đâu nữa?

- Ranh con chạy thật nhanh, đừng để Lão Tử bắt được hắn, bằng không không phải đem hắn lột da!

- Được rồi, muốn xông vào Thiên Thần Phong không phải dễ dàng như vậy, cũng không mấy ai to gan như vậy, chúng ta liền xem như không hề phát hiện thứ gì đi, bằng không Trưởng Lão biết được, mấy cái mạng nhỏ chúng ta sẽ không còn.

Mấy người ngươi một lời, ta một câu, xác định nơi này không có bất luận bóng người nào, liền biến mất ở bên trong sơn lâm.

Chờ mấy người đi xa, một đạo thân ảnh đột nhiên hiển lộ đi ra, hai mắt tặc lưu lưu liếc nhìn lấy tứ phương, bóng người không phải ai khác chính là Sở Phiền hơn ba tháng trước từ Vô Song Thánh Thành chạy tới Thần Vực.

Nhìn thấy mấy người rời đi, Sở Phiền cực kỳ khinh thường nói:

- Muốn bắt tiểu gia, chỉ bằng đám rác rưởi các ngươi?

Sớm tại hơn hai tháng trước, Sở Phiền liền chạy tới Thần Vực, tốn thời gian rất lâu tìm hiểu tin tức Sở Linh Nhi, hắn cuối cùng được biết Sở Linh Nhi bị một kẻ gọi Kiếm Hồng Trần đưa vào trong Không Gian Bí Cảnh.

Mà Kiếm Hồng Trần lại bị Chiến Thần Điện phong ấn tu vi, đánh vào Thiên Lao.

Càng nghĩ, Sở Phiền vẫn là quyết định cứu Kiếm Hồng Trần, sau đó tìm Sở Linh Nhi, nếu như thông qua Sở gia tìm đến Tiêu Phàm, so với hắn một người mà nói, khả năng liền dễ dàng hơn rất nhiều.

Đừng nhìn Sở Phiền tuổi rất nhỏ, nhưng tâm tư thập phần kín đáo, căn bản không giống một đứa bé, cái này cùng hắn trải qua có quan hệ.

- Đã qua nửa năm, không biết Thi Vũ tỷ thế nào.

Sở Phiền hít sâu một cái, tốc độ lần nữa tăng tốc, hướng không trung Thiên Thần Phong xuyên đi.

Ở chỗ này cổ thụ um tùm, muốn phát hiện hắn thập phần không dễ dàng, đương nhiên, dù là bị phát hiện, Sở Phiền cũng có thể thi triển Hồn Hóa chi thuật, trốn qua Hồn Lực những người khác bắt.

Tốc độ của hắn nhanh, nửa chén trà nhỏ liền đi tới giữa sườn núi, nơi này thủ vệ rõ ràng sâm nghiêm hơn rất nhiều, bất đắc dĩ, Sở Phiền lần nữa thi triển ra Hồn Hóa chi thuật, tránh thoát tu sĩ Chiến Thần Điện tuần tra.

Xuyên qua tầng tầng bố phòng, Sở Phiền dứt khoát duy trì trạng thái Hồn Hóa, trên người hắn còn có một chút Hồn Thạch, đủ cho hắn tiếp tục ẩn thân.

- Chỉ cần tìm tới Kiếm Hồng Trần liền dễ nói.

Trong lòng Sở Phiền nói cho bản thân, lại tốn thời gian nửa nén hương, Sở Phiền rốt cục đi tới quảng trường khổng lồ.

Hiện tại có một vấn đề bày ở trước mặt hắn chính là điều tra vị trí Thiên Lao, hắn chuẩn bị tìm một người hỏi một chút, lấy thực lực hắn, lặng yên không một tiếng động tù binh một người còn là thập phần đơn giản.

Nhưng mà, vượt qua Sở Phiền dự kiến, căn bản không gặp gỡ người lạc đàn, Chiến Thần Điện giờ phút này thập phần hỗn loạn, rất nhiều tu sĩ đều hướng đỉnh núi tiến đến.

- Đại Trưởng Lão phản bội? Thật giả?

- Nhất định là thực, Điện Chủ đại nhân đều bị ngăn cản bên ngoài Thiên Lao, nghe nói là Đại Trưởng Lão mở Thiên Lao phòng hộ ra! Điện Chủ đại nhân đã thông tri cho các đại nhân khác rồi.

- Hừ, Đại Trưởng Lão sẽ không nổi điên chứ, hảo hảo làm Đại Trưởng Lão không thích, lại dám phản bội Chiến Thần Điện!

Rất nhiều người thấp giọng nghị luận, bên trong thanh âm đều là vẻ không tin.

- Bọn họ đều là chạy tới Thiên Lao? Sẽ không trùng hợp như thế chứ?

Sở Phiền nghe được những lời kia, ánh mắt hơi hơi sáng lên, hắn vừa còn nghĩ tìm người tìm kiếm vị trí Thiên Lao đây, hiện tại liền gặp gỡ nhiều người như vậy hướng Thiên Lao tiến đến.

Hít sâu một cái, Sở Phiền lặng lẽ đi sau lưng những người này, mặc dù bình thường người nhìn không thấy hắn, nhưng đề phòng vạn nhất, hắn vẫn hết sức ẩn nấp đi theo.

- Ầm ầm!

Sở Phiền vừa mới chạy tới đỉnh núi, một mảnh huyết sắc quang mang bỗng từ đằng xa phóng lên tận trời, ngay sau đó từng đạo từng đạo tiếng kêu thảm thiết truyền ra, hư không bị huyết sắc quang mang xé rách mà mở.

- Đây là cái quỷ gì, làm sao khủng bố như vậy?

Sở Phiền trợn to hai mắt, kinh hãi nhìn không trung, huyết sắc quang mang làm hắn cảm giác được tử vong uy hiếp.

Hắn có thể khẳng định một điểm là, nếu như hắn bị huyết sắc quang mang quét trúng, khẳng định cũng chẳng tốt đẹp gì, khó thoát kết cục tử vong.

Những người Chiến Thần Điện khác cũng chẳng tốt đẹp gì, trong lòng bọn hắn thấy rất may mắn, may mắn bản thân còn không kịp thời chạy tới Thiên Lao, bằng không mà nói, bọn hắn cũng tuyệt đối khó thoát khỏi cái chết.

Giờ khắc này, tất cả mọi người giằng co tại chỗ, toàn thân nơm nớp lo sợ, không dám động đậy.

- Hô!

Đột nhiên, một đạo hắc ảnh từ mặt đất bắn ra, đó là một thanh niên mặc trường bào màu đen, lơ lửng không trung, lạnh lùng nhìn bốn phía.

Nhất là ánh mắt huyết sắc kia, liếc mắt nhìn một cái cũng làm người ta tràn ngập sợ hãi, cảm giác tử vong cùng hủy diệt cách bản thân gần như gan tất.

- Chạy!

Đây là ý nghĩ thứ nhất khi tất cả mọi người lấy lại tinh thần, tu sĩ Chiến Thần Điện rốt cuộc không có chút gì do dự, cái gì thủ hộ Chiến Thần Điện, trước mặt tử vong đều bị bọn hắn ném lên chín tầng mây.

Đừng nói là bọn hắn, chính là những cường giả Chiến Thánh cảnh tối đỉnh Chiến Thần Điện đó cũng hoàn toàn chẳng tốt đẹp gì, phía dưới lực lượng đáng sợ đó, ai cũng không có sức phản kháng.

- Nhìn không thấy ta, nhìn không thấy ta!

Sở Phiền nhỏ giọng thì thầm, hắn bây giờ là trạng thái Hồn Hóa, chỉ cần trong trạng thái Hồn Hóa là không thể nào thấy được hắn.

Nhưng mà cũng ngay lúc này, một đôi con ngươi màu đỏ tươi hướng về vị trí Sở Phiền kích xạ đến, Sở Phiền bị dọa đến sắc mặt trắng bệch.

Nhìn thấy hư không đều bị huyết sắc quang mang tràn ngập, cả người Sở Phiền đều run rẩy, hắn muốn chạy nhưng hai chân lại không nghe sai khiến, nói đến cùng, hắn vẫn còn là con nít.

Không chỉ Sở Phiền, các tu sĩ Chiến Thần Điện khác cũng đều sợ hãi không thôi, bọn hắn lần thứ nhất phát hiện tử vong cách bọn hắn gần như thế.

- Không, đừng giết ta!

Mắt thấy huyết sắc quang mang chậm rãi tới gần, Sở Phiền dốc hết toàn lực lớn tiếng gào thét, thiếu chút nữa thì khóc.
Bình Luận (0)
Comment