Vô Thượng Sát Thần

Chương 1422

Một mảnh thế giới ngũ thải ban lan, nơi này cỏ mọc én bay, màu xanh biếc dạt dào, một mảnh sinh cơ bừng bừng.

Trong hư không bay tán loạn khắp nơi các loại điểm sáng khác nhau, thập phần mỹ diệu, còn có giọt nước óng ánh trong suốt, đó là biểu hiện thiên địa linh khí nồng đậm tới cực điểm.

Nơi này không phải nơi khác mà là Hồn Tộc Tổ Mộ.

Chính giữa Tổ Mộ, một đạo chùm sáng Thông Thiên liên thông chân trời, toàn bộ bốn phía Cổ Địa đều có thể tuỳ tiện nhìn thấy bên trong chùm sáng dường như có một cỗ lực lượng từ tinh không chậm rãi vọt tới.

Tới gần xem xét có thể nhìn thấy trong cột sáng có một đạo bạch sắc thân ảnh, đó là một thiếu nữ tịnh lệ váy dài vũ động, dường như hòa cùng với gió.

Thiếu nữ không phải người khác, chính là Tiểu Ma Nữ Diệp Thi Vũ.

Bên trong cột sáng dường như có một cỗ sức mạnh đặc biệt, đang rút ra lực lượng thể nội Tiểu Ma Nữ, sắc mặt nàng tái nhợt như tờ giấy, không có chút huyết sắc nào.

Khí tức trên người nàng hết sức yếu ớt, tựa như bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã xuống, bất quá nàng quả thực không có nhắm lại hai mắt mà là lạnh lùng liếc nhìn phía dưới.

Nếu như cẩn thận quan sát có thể phát hiện bên ngoài thân Tiểu Ma Nữ có hai đạo quang mang đang không ngừng đ-ng chạm, đây là hai cỗ lực lượng đang giao phong.

Một cỗ là bảo hộ lấy Tiểu Ma Nữ, mà một cỗ lại là đang công sát Tiểu Ma Nữ.

- Ta không thể ngã xuống, ta nhất định có thể kiên trì.

Trong đầu Tiểu Ma Nữ có một đạo chấp niệm, một mực ép buộc bản thân kiên trì.

Phía dưới nàng, cột sáng nối liền một cái đài ngọc năm màu to lớn, ngọc đài rộng chừng trên trăm trượng, thập phần to lớn hùng hồn, phía trên che kín đường vân, cực kỳ rườm rà.

Những đường vân này như ẩn như hiện, tựa như thông qua cột sáng rút ra một loại lực lượng nào đó.

Cũng đúng lúc này, Hồn Tộc Tổ Mộ truyền đến một trận thanh âm chấn động, hư không nổi lên từng đạo từng đạo gợn sóng, hướng về bốn phía khuếch tán đi.

Ở nơi này có một chiếc chiến thuyền, nếu như nhìn kỹ, chiến thuyền này cũng không phải là ở trong nước, mà là lơ lửng trên không.

Phía trước chiến thuyền một hắc bào thanh niên đang đứng, trong tay hắn đánh ra từng đạo từng đạo thủ quyết, chiếu trên hư không.

Một cái tay khác dắt lấy một bản vẽ, dưới sự thúc giục của Tiêu Phàm tản ra từng đạo từng đạo gợn sóng không gian, đánh thẳng vào hàng rào hư không phía trước.

- Không gian Hồn Văn thật kỳ diệu, cũng may nắm giữ Thiên Cơ Đồ, bằng không muốn vượt qua eo biển thời không thật đúng là không dễ, dù vậy ta chỉ vẻn vẹn có thể mở ra một con đường phá hư không mà thôi.

Hắc bào thanh niên hít sâu một cái, trên mặt rốt cục lộ ra nụ cười.

Hắc bào thanh niên không phải ai khác mà chính là Tiêu Phàm, bọn hắn khống chế chiến thuyền xuyên qua Tịch Tĩnh Hải, sau đó vượt qua eo biển thời không đi tới nơi này.

Đối mặt với cửa thứ ba eo biển thời không, Tiêu Phàm lại tự tin vô cùng, người khác không cách nào làm được nhưng hắn là Hồn Điêu Sư Cấp Truyền Kỳ, cách Hồn Điêu Sư Cấp Thủy Tổ cũng chỉ có một bước.

Huống chi, trong tay hắn còn có Thiên Cơ Đồ Bắc Lão cho hắn, phá vỡ hư không cũng không phải là việc khó, qua một ngày, Tiêu Phàm rốt cục chạy tới nơi này.

- Oanh!

Đột nhiên hư không chấn động một trận, sau đó vỡ ra một đạo liệt phùng, ngay sau đó điểm sáng rực rỡ từ bên trong đập vào mặt, Tiêu Phàm không khỏi hít sâu.

Những người khác cũng nhao nhao đi lên phía trước, kinh ngạc nhìn thế giới liệt phùng đối diện, cảm nhận được thiên địa linh khí nồng nặc, đám người cảm thấy toàn thân thư thái.

- Thật là nồng nặc thiên địa linh khí, ta cảm giác muốn đột phá!

- Ta cũng vậy, tất cả ám thương trước kia vậy mà toàn bộ tốt hơn, đây thực sự là Hung Long Hải Cốc sao? Nhất định chính là tiên cảnh nhân gian.

- Đang muốn hảo hảo ngồi xuống tu luyện một phen, thiên địa linh khí nồng đậm như thế ta còn là lần thứ nhất cảm nhận được.

Đám người kinh ngạc nhìn phía trước, gần như ngốc trệ tại chỗ, bọn hắn hàng năm chạy trên biển, cảnh sắc cũng gặp qua không ít, nhưng chói lọi sáng chói như thế còn là lần thứ nhất nhìn thấy.

- Còn lo lắng cái gì, đi vào trước lại nói!

Tiêu Phàm quát khẽ nói.

Đám người lúc này mới phục hồi tinh thần lại, khống chế chiến thuyền phóng tới liệt phùng, rất nhanh liền xuất hiện ở bên trong một mảnh không gian mới.

Nơi này không có nước biển, chỉ có một mảnh lục địa, chiến thuyền cũng đỗ trên lục địa, bất quá giờ khắc này cũng không có người nào quan tâm chiến thuyền.

Có không ít người trực tiếp xếp bằng tại chỗ bắt đầu tu luyện, có mấy người càng là trực tiếp đột phá một cái tiểu cảnh giới.

- Thiên địa linh khí nơi này thật là nồng nặc, so với Lưu Ly Thánh Đảo còn muốn nồng đậm hơn rất nhiều, thuần túy hơn rất nhiều!

Sở Phiền kinh ngạc cảm thụ được thiên địa linh khí bên trong vùng không gian này.

- Ngươi xác định?

Tiêu Phàm cau mày một cái, chẳng lẽ địa đồ Tô Họa cho bản thân không phải tiến về Lưu Ly Thánh Đảo?

- Ta xác định, cho dù là Địa Vực giữa Lưu Ly Thánh Đảo cũng không có nồng đậm như vậy.

Sở Phiền khẳng định gật đầu, sau đó đột nhiên lấy lại tinh thần:

- Đúng rồi, có một nơi phù hợp với hoàng cảnh nơi đây.

- Chỗ nào?

Tiêu Phàm không cần nghĩ ngợi hỏi.

- Hồn Tộc Tổ Mộ!

Sở Phiền khẳng định gật đầu, sau đó kinh ngạc nói:

- Thi Vũ tỷ không phải ở bên trong Hồn Tộc Tổ Mộ sao?

Nghe nói như thế, thần sắc Tiêu Phàm khẽ động, hắn đã không kịp chờ đợi tìm kiếm Tiểu Ma Nữ, vạn nhất nơi này thực sự là Hồn Tộc Tổ Mộ, hắn nhất định phải tìm Tiểu Ma Nữ trước tiên.

Cách Trầm Huyễn Ngân nói ba tháng kỳ hạn, đã vượt qua mấy tháng, trong lòng Tiêu Phàm cũng càng ngày càng vội vàng, sợ Tiểu Ma Nữ đã gặp nguy hiểm.

Tiêu Phàm trước tiên nghĩ đến là triệu hồi ra một đám Hồn Thú trong Không Gian Bí Cảnh, nơi này nếu như có thể tăng lên tu vi bọn chúng, đó là chuyện tốt.

Không làm hắn thất vọng, nơi này rốt cuộc lại có thể mở ra Không Gian Bí Cảnh, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, hơn bốn mươi đầu Hồn Thú bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh Tiêu Phàm, khí thế bàng bạc làm Hồ Mạnh Nhiên phát sợ.

Cho dù là một đám Hải Thú cũng kinh hồn táng đảm, ở chỗ này bọn chúng không phải đối thủ những Hung Thú này.

- Thiếu Chủ!

Một đám Hung Thú đột nhiên nhìn về phía Tiêu Phàm, thập phần cung kính nói.

Tiêu Phàm gật gật đầu, đưa tay vung lên, dùng Hồn Lực ngưng tụ ra một đạo thân ảnh, chính là Tiểu Ma Nữ, sau đó nói:

- Tất cả mọi người nghe lệnh, tìm người này cho ta, hảo hảo bảo hộ nàng, ba ngày sau tập hợp ở chỗ này.

- Vâng, Thiếu Chủ!

Một đám Hung Thú cung kính nói, sau đó lập tức giải tán.

Trên người bọn chúng đều có Linh Hồn ấn ký Tiêu Phàm, không có khả năng chạy trốn được, Tiêu Phàm cũng không sợ bọn chúng chạy mất.

- Trọc Thiên Hồng, Dịch Bằng, các ngươi lưu ở chỗ này bảo hộ bọn hắn, những người khác theo ta đi.

Tiêu Phàm để lại một câu nói liền mang Tiểu Kim, Thạch Thánh cùng Sở Phiền hướng về nơi xa bay đi.

Nếu mang theo Hồ Mạnh Nhiên bọn hắn đến, Tiêu Phàm không có ý định vứt xuống bọn hắn, nhất là Hồ Mạnh Nhiên, người này Tiêu Phàm cảm thấy vẫn có đại dụng.

Một đường phi nhanh, Hồn Lực Tiêu Phàm không giữ lại chút nào bạo phát ra, Linh Hồn Chi Lực bao phủ xung quanh ba trăm dặm, Hồn Tộc Tổ Mộ vượt qua Tiêu Phàm tưởng tượng, nghiễm nhiên chính là một mảnh Cổ Địa to lớn.

Phi hành nửa ngày, màn đêm chậm rãi tới, nhưng mà Tiêu Phàm vẫn không phát hiện bóng dáng Tiểu Ma Nữ, dù là hắn đã hơn nửa tháng không ngủ không nghỉ, Tiêu Phàm cũng không có buông lỏng chút nào.

- Tiêu đại ca, ta cảm giác hướng kia thiên địa linh khí ba động rất lợi hại.

Đột nhiên, Sở Phiền chỉ nơi xa nói, hắn đối với Hồn Lực cảm ứng còn nhạy bén hơn Tiêu Phàm.

- Đi!

Tiêu Phàm biết mình đã có chút mệt mỏi, không chút do dự tin tưởng cảm giác Sở Phiền.

Lúc này, một đạo cột sáng to lớn tiến vào tầm mắt Tiêu Phàm bọn hắn, con ngươi Tiêu Phàm ảm đạm đột nhiên phóng quang mang lóe sáng.

Lục Đạo
Bình Luận (0)
Comment