Vô Thượng Sát Thần

Chương 1470

- Lão thất phu, các ngươi làm gì với Công Tử?

Mộ Dung Tuyết phẫn nộ nhìn về phía Mộ Dung Tinh Thành, gầm thét.

Hắn biết rõ, Tiêu Phàm lần này sở dĩ đến Mộ Dung gia tộc, cũng không phải là vì đến đòi 10 tỷ Cực Phẩm Hồn Thạch, mà là đến báo thù cho hắn.

Nếu như Tiêu Phàm xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Mộ Dung Tuyết cả một đời đều sẽ không dễ chịu.

Nhưng mà khi ánh mắt hắn rơi vào trên người Mộ Dung Tinh Thành, lại phát hiện, Mộ Dung Tinh Thành cũng đứng tại nguyên chỗ không nhúc nhích, giống như thất thần vậy.

Gần như đồng thời, Diệp Trường Sinh, Tiểu Kim, Thạch Thánh cùng Sở Phiền vội vàng đem Tiêu Phàm vây ở giữa, đề phòng nhìn người Mộ Dung gia tộc.

- Giết bọn chúng, một tên cũng không chừa!

Một người trong đó thét lên một tiếng, mấy người vừa đến bỗng nhiên xuất thủ, giống như là con sói đói xông lên chém giết.

Bọn hắn vừa mới rời đi, trong quá trình gom góp 10 tỷ Cực Phẩm Hồn Thạch, cũng cố ý chế tạo một cái Hồn Giới đặc thù, dùng để đánh lén Tiêu Phàm.

Chỉ cần Hồn Lực của Tiêu Phàm chạm tới Hồn Giới, liền sẽ khởi động cấm chế trong đó, trong nháy mắt trói buộc Linh Hồn hắn, đến lúc đó, sức mạnh linh hồn của Mộ Dung Tinh Thành cũng sẽ xông vào trong đầu Tiêu Phàm, tiêu diệt Linh Hồn Tiêu Phàm.

Theo đám người ở đây, Tiêu Phàm có mạnh hơn cũng chỉ là một tu sĩ Chiến Thánh cảnh mà thôi, sao có thể ngăn cản công kích của Chiến Thần cảnh chứ?

Lúc sức mạnh Linh Hồn của Mộ Dung Tinh Thành xông vào đầu Tiêu Phàm, hắn liền cho rằng bản thân đã nắm chắc thắng lợi trong tay.

Hắn lại không biết, khóe miệng Tiêu Phàm lại hơi hơi giương lên, người biết Tiêu Phàm đều biết rõ, đó là Tiêu Phàm cực kì khinh thường Mộ Dung Tinh Thần mà thôi.

Giờ phút này, bên trong Ý Thức Không Gian của Tiêu Phàm, bốn phía tăm tối, trong đó một đạo bạch sắc lưu quang vô cùng dễ thấy, chính là Linh Hồn Mộ Dung Tinh Thành.

Hắn đang mờ mịt nhìn xung quanh, hoàn toàn không biết vì sao, hắn vốn định diệt sát Linh Hồn Tiêu Phàm, nhưng mà căn bản không tìm thấy Linh Hồn của Tiêu Phàm.

Ý Thức Không Gian không phải rất nhỏ sao, sao có thể lớn như vậy chứ?

Cái này đâu phải là Ý Thức Không Gian, chính xác là một mảnh Tiểu Thiên Địa a.

- Ngươi đang tìm ta sao?

Lúc Mộ Dung Tinh Thành nghi hoặc, một giọng nói thăm thẳm vang lên trong không trung.

Mộ Dung Tinh Thành nghe vậy, bỗng nhiên phóng về hướng giọng nói kia, không thể không nói, Mộ Dung Tinh Thành xuất thủ cực kì quyết đoán cùng tàn nhẫn, chỉ muốn một kích diệt sát Tiêu Phàm.

Nhưng mà hắn lại phải thất vọng, nơi này không phải đơn giản là một cái Ý Thức Không Gian, mà là vị trí Thần Cung của Tiêu Phàm.

Thần Cung cùng Tiểu Thiên Địa như nhau, tiến vào bên trong Thần Cung, Tiêu Phàm chính là Chúa Tể, chỉ cần sức mạnh của địch nhân không cường đại đến mức trong nháy mắt có thể xé mở Thần Cung, Tiêu Phàm chính là sự tồn tại vô địch.

Đương nhiên, dù là không vào Thần Cung, chỉ dựa vào linh hồn lực lượng, Mộ Dung Tinh Thành cũng chưa hẳn là đối thủ của Tiêu Phàm, cường độ Linh Hồn của Tiêu Phàm bây giờ, đã không kém gì Chiến Thần cảnh trung kỳ bình thường.

- Đi ra!

Mộ Dung Tinh Thành rống giận.

Trong lòng ông có loại cảm giác cực kì bất an, muốn xông ra khỏi khu vực hắc ám này, nhưng căn bản không làm được, ông hiện tại, hoàn toàn bị vây ở bên trong Thần Cung, dù là hắn đã đột phá Chiến Thần cảnh cũng trở nên có chút bối rối.

- Như ngươi mong muốn.

Một đạo thân ảnh thoáng hiện, trong nháy mắt xuất hiện ở đối diện Mộ Dung Tinh Thành, chính là Tiêu Phàm.

- Chết đi!

Mộ Dung Tinh Thành quát một tiếng như sấm, một quyền đánh về phía Tiêu Phàm, nhưng mà, Tiêu Phàm lại đưa tay một quyền nghênh đón.

- Ầm!

Một tiếng vang thật lớn, nắm đấm của Mộ Dung Tinh Thành va chạm với nắm đấm của Tiêu Phàm, bốn phía nổi lên một trận Linh Hồn Phong Bạo.

Bùm một tiếng, Mộ Dung Tinh Thành đột nhiên bay ngược ra, vẻ mặt kinh hãi nhìn Tiêu Phàm, chỉ thấy Tiêu Phàm đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, vẻ mặt nghiền ngẫm nhìn hắn.

- Linh Hồn của ngươi sao có thể mạnh như vậy? Ta hôm nay đã đột phá Chiến Thần cảnh!

Trong mắt Mộ Dung Tinh Thành đều là vẻ sợ hãi.

Mấy ngày trước, trước lúc Cổ Tộc xuất thế, hắn liền bắt đầu luyện hóa Thần Lực Chi Tinh, mặc dù còn chưa hoàn toàn luyện hóa, đã đột phá đến Chiến Thần cảnh sơ kỳ.

Chiến Thần cảnh không phải hẳn là sẽ là tuỳ tiện nghiền ép Chiến Thánh cảnh sao? Sao có thể bị một Linh Hồn của Chiến Thánh cảnh tu sĩ đánh bay chứ?

- Linh Hồn Chiến Thần cảnh rất mạnh sao?

Tiêu Phàm hí mắt nhìn Mộ Dung Tinh Thành.

Linh Hồn Chiến Thần cảnh rất mạnh sao?

Lời nói của Tiêu Phàm đối với Mộ Dung Tinh Thành mà nói, không thể nghi ngờ là một loại đả kích to lớn, bản thân vừa mới đột phá Chiến Thần cảnh, vốn cho là bằng vào Linh Hồn Chi Lực liền có thể nghiền nát tất cả Chiến Thánh cảnh, lại không nghĩ rằng bị Linh Hồn Tiêu Phàm một quyền đánh bay.

Trước mặt Tiêu Phàm, Chiến Thần cảnh Linh Hồn, có vẻ như cũng chẳng là gì.

- Không đúng, Linh Hồn ngươi là Chiến Thần cảnh, sao có thể, ngươi rõ ràng chỉ là Chiến Thánh cảnh, Linh Hồn làm sao có thể đột phá Chiến Thần cảnh!

Mộ Dung Tinh Thành đột nhiên lấy lại tinh thần, sợ hãi nhìn Tiêu Phàm.

- Ai nói cường độ Linh Hồn của Chiến Thánh cảnh không thể so sánh với Chiến Thần cảnh chứ?

Thần sắc Tiêu Phàm đạm mạc, hắn nắm giữ Linh Hồn Phân Liệt, tám cái Linh Hồn phân thân cũng đã đến gần vô hạn Chiến Thần cảnh, linh hồn lực lượng miểu sát Chiến Thần cảnh sơ kỳ, căn bản không nói chơi.

Mộ Dung Tinh Thành đầu giống như trống lúc lắc đung đưa, hắn hoàn toàn không thể nào tiếp nhận kết quả này.

- Để ngươi đến đây, ta chỉ là muốn xác nhận lại tâm tư của mấy lão bất tử Mộ Dung gia tộc thôi, ngươi tự mình nói, hay là bản thân ta tìm kiếm đáp án?

Tiêu Phàm thần sắc lạnh lẽo, lạnh giọng nói.

- Nói cho ngươi biết, ta sẽ chết rất thảm.

Mộ Dung Tinh Thành sợ hãi lui ra phía sau mấy bước.

- Không nói cho ta, ngươi mới chết rất thảm, bây giờ, ngươi còn thời gian ba hơi, Lão Tổ nhà ngươi chẳng mấy chốc sẽ xuất hiện.

Tiêu Phàm sắc mặt lạnh lùng.

Hắn đã động sát cơ, Mộ Dung Tinh Thành nếu như không nói, hắn liền chuẩn bị thi triển Chủng Ma Chi Thuật.

Mộ Dung Tinh Thành cau mày, thần sắc giãy dụa, một hơi sau, hít sâu một cái nói:

- Ta, ta nói...

...

Thời gian trở lại mấy tức trước đó, trong một tòa tiểu viện sâu trong Mộ Dung gia tộc, có chín thân ảnh đang ngồi, sắc mặt nghiêm chỉnh lạnh lùng nhìn về chân trời.

- Tu La Điện vẫn phách lối như vậy, vậy mà giết tới Mộ Dung gia tộc của ta, chẳng lẽ là bởi vì cứu chúng ta, liền nhanh như vậy muốn hồi báo?

- Chúng ta trấn áp Ma Đầu vạn năm, phần công lao này ai cũng không thể phủ nhận, hắn cứu chúng ta, chỉ là trả thù lao cho chúng ta mà thôi, chúng ta cũng không nợ gì hắn.

- Không sai, chúng ta đã vì Chiến Hồn Đại Lục chết một lần, bây giờ Ma Đầu xuất thế, ai có thể trấn áp hắn chứ? Chúng ta nên một lần nữa chọn phe.

- Việc này quả thực nên nghĩ lại, thực lực của Chiến Thần Điện, đã không phải chúng ta có thể địch.

- Trước hết để cho Mộ Dung Tinh Thành thăm dò thực lực của tiểu tử kia cũng tốt, nếu như có thể giết hắn, chúng ta liền quy thuận Chiến Thần Điện, Cổ Tộc khác khẳng định cũng không thể đợi thêm ngàn năm.

Đám người ngươi một lời ta một câu, chín người này chính là cường giả Chiến Thần cảnh Mộ Dung gia tộc quy vị, bọn họ gần như tất cả đều từng chết một lần, đều là được Tiểu Ma Nữ phục sinh.

Bây giờ trọng sinh, rất nhiều người bọn họ đã đánh mất dũng khí lúc trước dám đối đầu với Chiến Thần Điện cùng Cửu U Ma Thần, chí ít, bọn họ sẽ không hành động theo cảm tính nữa.

Cuối cùng, ánh mắt tất cả mọi người đều rơi trên người một lão giả áo bào trắng, một người nhịn không được hỏi:

- Gia Chủ, chúng ta làm sao bây giờ.

Vừa dứt lời, trong không trung đột nhiên truyền đến một giọng nói:

- Chẳng lẽ Mộ Dung gia tộc ngươi đã quy thuận Chiến Thần Điện?

Đám người nghe vậy, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, nếu như lời này truyền đến tai gia tộc khác, hậu quả không phải Mộ Dung gia tộc có thể tiếp nhận.

Đến lúc đó, phái cường ngạnh nhất định sẽ hủy diệt Mộ Dung gia tộc trước tiên.

Dù sao, cho dù Mộ Dung gia tộc là đồng minh thì không có tác dụng gì lớn, nhưng xem như địch nhân, vậy thì sẽ là kích trí mạng.

- Nhanh đi ngăn cản Mộ Dung Tinh Thành động thủ!

Lão giả áo bào trắng cầm đầu sầm mặt lại, bỗng nhiên đứng dậy.

Lục Đạo
Bình Luận (0)
Comment