Vô Thượng Sát Thần

Chương 1483

Cảm nhận được cỗ khí tức đáng sợ, sắc mặt Tiêu Phàm hơi trầm xuống một cái, tựa như đã sớm chuẩn bị ứng đối.

Thân ảnh lóe lên, Tiêu Phàm lấy tốc độ cực nhanh xông ra, trong nháy mắt xuất hiện ở bên ngoài tòa phủ đệ này, ngay tại lúc đó, một đạo chưởng cương từ trời hạ xuống, hung hăng đập vào vị trí Tiêu Phàm trước đó.

Tiêu Phàm cũng không có thoát nơi đây, hắn cũng biết rõ, muốn từ trong tay đối phương đào thoát, đoán chừng cũng căn bản không có khả năng.

Quay đầu nhìn lại, Tiêu Phàm phát hiện bên trong đêm tối không trung bỗng nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh, đó là một hắc bào lão giả còng xuống, sát khí nặng nề nhìn Tiêu Phàm cùng Tiểu Kim.

- Là các ngươi giết tôn nhi ta?

Lão giả ngữ khí thập phần trầm thấp cùng khàn khàn, hận không thể đem Tiêu Phàm cùng Tiểu Kim ăn sống nuốt tươi, bởi vì trên người bọn hắn đều tiêm nhiễm khí tức tôn nhi hắn.

- Tôn nhi?

Tiêu Phàm nhìn Tiểu Kim một cái, lại cổ quái nhìn lão giả lưng còng đối diện, không cần nghĩ cũng biết rõ Tiểu Kim vừa mới giết nhất định là tôn nhi lão giả lưng còng.

- Hô hô ~

Đột nhiên, từng đạo từng đạo tiếng xé gió vang lên, bên ngoài Tiêu Phàm mấy trăm trượng đột nhiên xuất hiện ba đạo thân ảnh, trên thân người phát ra khí tức đều siêu việt Chiến Thánh cảnh đỉnh phong.

- Chiến Thần cảnh.

Tiêu Phàm mị mị hai mắt, hắn một cái liền nhận ra hai người trong ba người đối diện, chính là Diêm La Thiên Tử cùng La Sinh Môn Chủ.

Kẻ thứ ba Tiêu Phàm không quen biết, là một hắc bào nam tử, Tiêu Phàm cũng không quan tâm, con ngươi lạnh lẽo gắt gao nhìn chằm chằm Diêm La Thiên Tử, sát khí đáng sợ nở rộ ra.

Tiêu Phàm vẫn muốn thay lão sư Túy Ông báo thù, thẳng đến hiện tại mới thấy được chính chủ, lúc này Tiêu Phàm làm sao có thể bình tĩnh đây?

- Rống!

Tiểu Kim nổi giận gầm lên một tiếng, lông tóc toàn thân nổ lên, một cỗ chiến ý lặng yên dâng lên, dù đối phương là Chiến Thần cảnh nó cũng không sợ hãi.

Bất quá khiến Tiêu Phàm rất ngạc nhiên là Diêm La Thiên Tử cùng La Sinh Môn Chủ vậy mà cực kỳ kính trọng đối với lão giả lưng còng.

Phải biết, Diêm La Thiên Tử bọn hắn đều là Chiến Thần cảnh, có thể làm cho bọn hắn kính trọng như thế, không chỉ có riêng thân phận, còn có thực lực.

Tiêu Phàm không cách nào tưởng tượng lão giả này mạnh bao nhiêu, khí tức trên người hắn phát ra có thể so sánh với Diêm La Thiên Tử bọn hắn cường đại hơn quá nhiều.

- Lão đầu này chí ít hẳn là Chiến Thần cảnh trung kỳ, thậm chí tu vi hậu kỳ.

Trong lòng Tiêu Phàm khẽ biến, nếu như là Chiến Thần cảnh sơ kỳ thì hắn còn có thể liều mạng.

Nhưng nếu như là Chiến Thần cảnh trung kỳ và hậu kỳ, sự tình khả năng liền phiền phức.

- Rống!

Đột nhiên, Tiểu Kim gầm nhẹ một tiếng, cùng Tiêu Phàm khoa tay một cái.

Ánh mắt Tiêu Phàm hơi động một chút, lập tức chỗ sâu đáy mắt lóe qua một vòng hồng quang, khóe miệng hiện lên một nụ cười, nói:

- Nguyên lai là một đạo Áo Nghĩa hình chiếu, kém chút hù chết ta.

Áo Nghĩa hình chiếu, đột phá Chiến Thần cảnh là có thể tiêu hao tự thân Thần Lực, dung nhập Áo Nghĩa, tạm thời ngưng tụ ra một mảnh hình chiếu, hình chiếu mặc dù ẩn chứa Áo Nghĩa Thần Uy, nhưng thực lực chân chính cũng không được tốt lắm, bằng không một chưởng kia đã đủ để chụp chết hắn.

Hơn nữa, Áo Nghĩa hình chiếu thời gian có hạn, tối đa cũng liền kiên trì thời gian một nén nhang mà thôi, lão đầu này đoán chừng là từ một nơi khác chạy đến, trên đường đã chậm trễ không ít thời gian.

Nếu như không phải Tiểu Kim nhắc nhở, Tiêu Phàm thật đúng là nhìn không ra lão đầu chỉ là một bộ Áo Nghĩa hình chiếu, điều này đã chứng minh Tiểu Kim cường đại.

- Ngươi chính là Tiêu Phàm?

Lão giả lưng còng mở miệng, nhe răng cười một tiếng, lạnh lùng nhìn Tiêu Phàm, con ngươi tựa như nhìn một người chết.

- Diêm La Thiên Tử? La Sinh Môn Chủ?

Tiêu Phàm không có để ý tới hắc bào lão giả, ngược lại nhìn về phía hai người khác, sát khí nặng nề nói:

- Là các ngươi làm tổn thương sư tôn ta?

- Không nghĩ tới ngươi thực sự là đồ đệ Gia Cát lão đầu, hắn đúng là do chúng ta tổn thương, đáng tiếc chúng ta không có giết chết hắn, để hắn sống lâu thêm mấy ngày.

Diêm La Thiên Tử cười lạnh không thôi.

Đột phá đến Chiến Thần cảnh, một Chiến Thánh cảnh thật đúng là không có gì có thể khiến cho hắn lo lắng, nếu như có thể làm thịt Tiêu Phàm, được lão giả lưng còng coi trọng, với hắn mà nói tuyệt đối là một cơ hội.

- Ngươi yên tâm, ngươi sẽ chết rất thảm.

Tiêu Phàm nhe răng cười một tiếng, hiện tại hắn cũng yên tĩnh, sát ý trên người chậm rãi thu liễm.

Lão giả lưng còng nhìn thấy Tiêu Phàm không để ý tới hắn, cũng không tức giận, cũng không quay đầu lại nói:

- Diêm La, La Sinh, còn có Chiến Lão Thất, ta hy vọng có thể nhìn thấy thi thể hắn, sau đó còn có Linh Hồn.

Đột phá Chiến Thần cảnh, dù là nhục thân hủy hết cũng có thể sống tiếp, có ít người châm đối địch nhân bản thân, biết dùng hỏa diễm chậm rãi đốt luyện Linh Hồn, ác độc phát tiết lửa giận trong lòng.

Hiện tại lão giả lưng còng chính là như thế, Tiểu Kim giết tôn nhi hắn, hắn liền muốn để Tiêu Phàm cùng Tiểu Kim sống không bằng chết.

- Vâng, Phó Điện Chủ!

Diêm La Thiên Tử, La Sinh Môn Chủ cùng kẻ tên Chiến Lão Thất hắc bào nam tử cung kính nói.

- Phó Điện Chủ?

Tiêu Phàm mị mị hai mắt, rất hiển nhiên lão giả lưng còng địa vị to lớn vượt qua hắn dự liệu, lại là Phó Điện Chủ Chiến Thần Điện.

Phó Điện Chủ thực lực khẳng định sẽ không thấp, đoán chừng không chỉ là tu sĩ Chiến Thần cảnh hậu kỳ, mà là Chiến Thần cảnh đỉnh phong, hình chiếu Áo Nghĩa hắn sở dĩ không mạnh, đoán chừng là hắn không dám quá mức tiêu hao lực lượng bản thể.

Dù sao, Chiến Thần Điện hiện tại là muốn động thủ với Độc Cô gia tộc, hắn thấy, việc cấp bách là diệt Độc Cô gia tộc.

Đương nhiên, nếu như lão đầu biết Tiêu Phàm ở chỗ này, đoán chừng liền không chỉ là Áo Nghĩa hình chiếu đánh tới, mà là Bản Thể đánh tới.

Ở trong mắt Chiến Thần Điện, giá trị Tiêu Phàm lớn hơn so với một Cổ Tộc, không có Tiêu Phàm thì không có Tu La Điện.

- Hừ!

Lão giả lưng còng hừ lạnh một tiếng, thân hình đột nhiên bạo tán, hóa thành một trận Hồn Lực ba động trên không trung.

- Tiêu Phàm, ngươi thật đúng là lớn mật, Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa ngươi lại xông vào.

Diêm La Thiên Tử trước tiên mở miệng, thiếu chút nữa thì muốn xông lên.

- Hai vị, nhiệm vụ này giao cho ta đi, các ngươi mang theo những người khác đi diệt Độc Cô gia tộc mới là chính sự.

Hắc bào nam tử Chiến Lão Thất cười nhạt một cái nói.

Diêm La Thiên Tử cùng La Sinh Môn Chủ chỗ sâu đáy mắt lóe qua một tia khó chịu, bọn hắn biết rõ Chiến Lão Thất chỉ bất quá là đoạt công lao bọn hắn mà thôi.

- Chiến huynh, Phó Điện Chủ hạ lệnh không nên để cho hắn chạy, ta xem vẫn là ba người chúng ta cùng một chỗ lưu lại, miễn cho việc xuất hiện ngoài ý muốn.

La Sinh Môn Chủ khẽ mỉm cười nói.

- Không sai, giá trị Tu La Điện Điện Chủ so với chi mạch Độc Cô gia tộc lớn hơn nhiều.

Diêm La Thiên Tử cũng cười nói.

Sắc mặt Chiến Lão Thất mặc dù không thích, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu, hắn biết chiến Lão Cửu cùng Chiến Lão Bát đều thua thiệt ở trong tay Tiêu Phàm, bản thân tốt nhất vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.

Tiêu Phàm cổ quái nhìn ba người, còn không có động thủ, liền đem bản thân xem như con mồi, ba người thật đúng vô cùng tự tin.

- Cùng lên đi, ta sợ từng người các ngươi chịu không được.

Tiêu Phàm hơi không kiên nhẫn nói ra, cố ý móc móc lỗ tai, trong mắt đều là vẻ miệt thị.

- Người trẻ tuổi, ta phải đem ngươi tháo thành tám khối, lột da tróc thịt!

Chiến Lão Thất phẫn nộ nói.

- Lần trước không giết sư tôn ngươi, lần này ta nhất định hủy xương ngươi, xé ngươi làm thịt băm!

Diêm La Thiên Tử cũng nhe răng trợn mắt.

- Hai vị, cùng lên đi, tiểu tử này tốt xấu gì cũng là Tu La Điện Chủ, khẳng định có một chút thủ đoạn chạy trốn, nếu như vạn nhất để hắn chạy, chúng ta không cách nào giao nộp cho Phó Điện Chủ.

La Sinh Môn Chủ mặt âm trầm nói.

Quét ba người một cái, Tiêu Phàm liếc thấy La Sinh Môn Chủ mới là người cẩn thận nhất, người như vậy thường thường nguy hiểm nhất.

- Nếu như để cho hắn chạy, thật đúng là trò cười!

Chiến Lão Thất cười lạnh một tiếng, dẫn đầu hướng về Tiêu Phàm đánh giết tới.

Lục Đạo
Bình Luận (0)
Comment