Vô Thượng Sát Thần

Chương 1488

Đám người lần theo phương hướng Độc Cô Tướng Đình chỉ nhìn lại, lại phát hiện trong biển dung nham có một nơi quang mang sáng rực, rõ ràng so với nơi khác chói mắt hơn.

Xa xa nhìn lại, dường như một vòng Thái Dương hỏa hồng, hơn nữa từ mặt đất chậm rãi dâng lên.

Hơn nữa theo thời gian đưa đẩy, quang mang càng ngày càng xán lạn, càng ngày càng chói mắt, tựa như bất cứ lúc nào cũng sẽ từ biển dung nham phóng lên tận trời.

Độc Cô Tuyệt bọn hắn cũng có vẻ như cảm giác có chút không thích hợp, không khỏi quay đầu hướng phía dưới nhìn lại, khi nhìn thấy một vòng hỏa hồng sắc Thái Dương, con ngươi đám người bỗng nhiên rung động một cái.

Ngay sau đó, mấy người nhìn nhau, đều có thể nhìn thấy vui mừng trong mắt đối phương.

- Ha ha, trời không quên Độc Cô gia tộc!

Một Trưởng Lão Độc Cô gia tộc càng kích động kêu to lên, Thần Lực đáng sợ trên người hắn phun trào, khí thế kinh người.

Những người khác cũng toàn lực thôi động, bởi vì bọn hắn nhìn thấy hi vọng sống sót, lúc này không liều mạng thì chờ đến khi nào.

- Còn có sức phản kháng? Thật tưởng rằng sẽ có kỳ tích sinh ra sao?

Chiến Thiên Hạ khinh thường, bọn hắn cũng ra sức thúc giục Luyện Tâm Tháp đánh xuống.

Phốc phốc!

Đám người Độc Cô Tuyệt không tiếp nhận được cỗ uy áp kia, trong miệng phun ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt trong nháy mắt trắng bạch không ít.

- Cho dù là Thần cũng không cứu được các ngươi!

Chiến Thiên Hạ cười giận dữ, người Chiến Thần Điện toàn lực thôi động Luyện Tâm Tháp, uy áp vô cùng đáng sợ.

Cho dù tu sĩ cách Độc Cô gia tộc hơn nghìn dặm cũng cảm giác tê cả da đầu, đây chính là thực lực Chiến Thần cảnh, hủy thiên diệt địa, di sơn đảo hải đều không nói chơi.

- Nãi nãi, tiểu gia rốt cục đi ra.

Đột nhiên, trong hư không vang lên một đạo thanh âm kích động, theo thanh âm vang lên, mặt biển nham tương đột nhiên xông ra một đạo hỏa hồng sắc quang mang.

Lấy nhãn lực đám người tự nhiên một cái liền thấy rõ ràng đó là vật gì, đó là một cái lò hỏa hồng sắc toàn thân trong suốt, lò ba chân hai tai, phía trên lộ ra một cái nóc.

Xa xa nhìn lại, lò liền tựa như một vòng hỏa hồng sắc Thái Dương, quang mang hừng hực, cho người ta một loại cảm giác người lạ chớ tới gần.

Bất quá, ở phía trên lò lại ngồi xếp bằng một đạo thân ảnh, đó là một thân thể to mọng, cho người ta một loại cảm giác không vũ hữu lực, anh tuấn uy mãnh.

- Cửu Dương Thần Lô!

Tất cả mọi người Độc Cô gia tộc đều trăm miệng một lời kêu lên, có ít người trong mắt càng là kích động chảy ra nước mắt.

Mắt thấy Độc Cô Tuyệt bọn hắn sắp tiếp nhận không được, chí bảo Cửu Dương Thần Lô Độc Cô gia tộc vậy mà tái hiện, chuyện này khiến bọn hắn như thế nào không kích động.

- Tìm kiếm vạn năm, không nghĩ tới Cửu Dương Thần Lô vậy mà ngay tại Cổ Địa Độc Cô gia tộc!

Độc Cô Vô Trần nói chuyện cũng có chút rung động.

- Cửu Dương Thần Lô, Lịch Cổ Thập Đại Thần Binh xếp hạng thứ tư, không kém Luyện Tâm Tháp bao nhiêu, lần này Độc Cô gia tộc có thể cứu.

Trưởng Lão Độc Cô gia tộc cũng kích động kêu to lên.

Bọn hắn nghiễm nhiên đều quên, phía trên Cửu Dương Thần Lô còn ngồi một đạo bóng người.

Chỉ có Độc Cô Tướng Đình nhìn đạo bóng người kia cau mày một cái, như có chút quen thuộc, nhưng lại nhớ không nổi là ai.

Thân ảnh mập mạp kia ngẩng đầu nhìn về chân trời, lộ ra vẻ cổ quái, liếc nhìn lấy không trung một cái, lại phát hiện ánh mắt đám người sáng quắc theo dõi hắn.

Cảm nhận được đông đảo ánh mắt sắc bén cùng khí thế bức người, hắn không khỏi rút rút cổ, cười ha ha nói:

- Xin lỗi, quấy rầy các ngươi, các ngươi tiếp tục, ta liền rời đi.

Dứt lời, Bàn Tử đưa tay liền thu hồi Cửu Dương Thần Lô, sau đó nhanh chóng hướng về nơi xa bay đi.

Hắn liền nhìn ra đối phương khí thế bất phàm, mỗi người đều là Chiến Thần cảnh, mà hắn vẻn vẹn chỉ là Chiến Thánh cảnh đỉnh phong mà thôi, cánh tay nhỏ bắp chân nhỏ, đâu là đối thủ những người này.

Lưu ở chỗ này, qua một lúc làm sao chết đều không biết.

- Không cho ngươi đi!

Nhìn thấy Bàn Tử rời đi, các lão tổ Độc Cô gia tộc nhất thời cấp bách, trong đó một người nhịn không được quát to.

Đáng tiếc, hắn căn bản là phân không xuất thủ đối phó Bàn Tử.

Bàn Tử nào sẽ nghe bọn hắn nói, lưu ở chỗ này hơn phân nửa là thập tử nhất sinh, dù sao trước thoát đi nơi này lại nói.

- Ha ha, xem ra là các ngươi suy nghĩ nhiều.

Chiến Thiên Hạ thấy thế, cỗ cảm giác khẩn trương trong nháy mắt biến mất, lại trở nên băng lạnh:

- Tốc chiến tốc thắng, không thể kéo dài.

Bàn Tử mang theo Cửu Dương Thần Lô xuất hiện làm Chiến Thiên Hạ trong lòng càng ngày càng bất an, nếu như Bàn Tử đem Cửu Dương Thần Lô cho Độc Cô Tuyệt bọn hắn, lần này bọn hắn liền thực sẽ thất bại.

- Tiểu huynh đệ, có thể mượn Cửu Dương Thần Lô dùng một lát hay không, trở về Độc Cô gia tộc sẽ hậu báo.

Nhìn thấy Bàn Tử định rời đi, Độc Cô Tuyệt vội vàng hét lớn, trong giọng nói đều là thành khẩn chi ý.

- Độc Cô gia tộc? Nơi này là Độc Cô gia tộc?

Bàn Tử quay đầu nhìn Độc Cô Tuyệt bọn hắn một cái, dừng lại thân hình, cau mày một cái.

- Không sai, nơi này là Cổ Địa Độc Cô gia tộc, tiểu huynh đệ, chúng ta chỉ mượn Cửu Dương Thần Lô dùng một lát, ngăn trở ngoại địch xong chắc chắn trả lại ngươi, quyết không nuốt lời.

Độc Cô Tuyệt có chút sốt ruột nói ra.

Lại tiếp tục hạ xuống, bọn hắn khả năng đều nhịn không được, hiện tại chỉ có Cửu Dương Thần Lô có thể cứu bọn hắn.

- Ngươi là Độc Cô Tuyệt?

Bàn Tử trầm ngâm nói.

- Ngươi biết ta?

Độc Cô Tuyệt kinh ngạc nhìn Bàn Tử, ánh mắt đột nhiên nhìn chằm chằm bên trong biển dung nham, đôi mắt lấp lóe một trận, thử hỏi:

- Ngươi kế thừa sư tôn truyền thừa? Ngươi là sư đệ?

- Ngươi cứ nói đi?

Bàn Tử trên mặt hiện lên một ý cười, vừa chuẩn bị tiếp tục mở miệng, nơi xa một đạo thanh âm đột nhiên vang lên.

- Nam Cung Tiêu Tiêu, cho Lão Tổ bọn hắn mượn Cửu Dương Thần Lô dùng một lát!

Chỉ thấy Độc Cô Tướng Đình nhanh chóng bay vụt mà tới, khẩn cầu nhìn Bàn Tử nói.

Không sai, Bàn Tử chính là Nam Cung Tiêu Tiêu, lúc đầu bị Bắc Lão dùng Truyền Tống Trận đưa tiễn, liền tiến vào bên trong một mảnh không gian thần bí, ròng rã ngây ngốc thời gian mấy năm.

Nếu như không phải Chiến Thiên Hạ cùng Độc Cô Tuyệt bọn hắn chiến đấu hủy diệt một vùng không gian, hắn bây giờ còn không thể xuất hiện ở nơi này.

Độc Cô Tướng Đình cũng bởi vì bị Tiêu Phàm thi triển Chủng Ma Chi Thuật, thập phần nghiêm túc điều tra qua tin tức Tiêu Phàm, người thân cận tự nhiên ở bên trong.

Đang trong quá trình điều tra, hắn từng gặp chân dung Bàn Tử, đây cũng là nguyên nhân vừa mới nhìn thấy Bàn Tử có chút quen thuộc.

- Ngươi biết hắn?

Độc Cô Tuyệt thấy thế, trong mắt lóe lên vẻ vui mừng, sau đó đột nhiên mặt âm trầm quát:

- Hắn là người ngươi có thể gọi thẳng tên huý sao? Không biết lớn nhỏ!

Độc Cô Tuyệt mặt ngoài mặc dù phẫn nộ quát, nhưng trong lòng là vô cùng kích động, hiện tại muốn mượn được Cửu Dương Thần Lô đoán chừng dễ dàng hơn rất nhiều.

Độc Cô Tướng Đình cúi đầu, trong lòng một trận phiền muộn, bản thân chỉ là muốn giúp các ngươi mà thôi, cũng bị mắng?

- Người trẻ tuổi, chúng ta là Chiến Thần Điện, ngươi có thấy rõ ràng.

Chiến Thiên Hạ nhìn thấy Nam Cung Tiêu Tiêu có chút do dự, lập tức uy hiếp.

- Ngươi nói cái gì? Ngươi là người Chiến Thần Điện?

Bàn Tử trợn to hai mắt nhìn Chiến Thiên Hạ.

- Không sai, Bản Điện Chủ chính là Phó Điện Chủ Chiến Thần Điện, ngươi nếu...

Chiến Thiên Hạ nghe Bàn Tử nói, còn tưởng rằng hắn sợ, lập tức chuẩn bị lợi dụng Bàn Tử.

Nhưng mà không chờ hắn nói xong, Bàn Tử sau đó hất lên, một đạo hỏa quang xông thẳng tới Độc Cô Tuyệt bọn hắn, mặt âm trầm quát to: - Hung hăng đánh cho ta, đánh đám cẩu vật Chiến Thần Điện này!

Lục Đạo
Bình Luận (0)
Comment