Vô Thượng Sát Thần

Chương 1598

Nghe thấy lời nói Tiêu Phàm, đám Băng Bất Đồng có chút do dự, sắc mặt gian nan nhìn hai người đang chiến đấu trên không trung, trong đầu lóe qua vô số suy nghĩ.

Cứu Băng Ma ra, Băng Ma sẽ bỏ qua cho chúng ta sao? Phải biết, mỗi người chúng ta đều muốn giết hắn.

Thế nhưng nếu không cứu, dù mình có thể lấy được Nguyệt Thần Truyền Thừa, liệu Băng Tộc có thể tồn tại tiếp hay không?

Đang lúc mọi người do dự, Tiểu Kim đột nhiên mở miệng nói:

- Ta lấy danh nghĩa Nguyệt Thần cam đoan, Băng Ma sẽ không giết các ngươi!

- Cam đoan, ngươi lấy cái gì để cam đoan? Ngươi cho rằng Nguyệt Thần Cung còn có huy hoàng như vạn năm trước sao?

Một vị Tộc Lão khinh thường nói.

Tiểu Kim nhất thời không biết phản bác ra sao, vạn năm trước Nguyệt Thần Cung đã suy bại, Băng Ma đều chưa chắc có thể tán thành Nguyệt Thần Cung, hắn lấy cái gì đến cam đoan đâu?

- Nếu như, ta lấy danh nghĩa Tu La Điện Chủ để cam đoan thì sao?

Tiêu Phàm mặt âm trầm nói.

Hắn sở dĩ dám nói như vậy, là bởi vì Thí Thần nói cho hắn biết, Băng Ma đáng tin tưởng, bằng không Tiêu Phàm thật đúng là không dám nói khoác lác.

- Tu La Điện Chủ? Ngươi là Tu La Điện Chủ?

Đám người Băng Bất Đồng đều kinh hãi nhìn Tiêu Phàm, trong mắt đều hiện ra vẻ khó tin.

Oanh một tiếng, Vô Tận Chi Hỏa quanh thân Tiêu Phàm cổ động, hướng về bốn phía mãnh liệt đi, Tu La Kiếm trong tay thôi động, bỗng nhiên biến thành đỏ thắm.

- Ngươi thực sự là Tu La Điện Chủ?

Nhìn thấy vậy, một Tộc Lão run giọng nói.

Trên mặt Băng Diệp lộ ra vẻ sợ hãi, hắn rốt cục biết bản thân đã đắc tội với người như thế nào, đây chính là Điện Chủ một trong Tam Đại Chí Cao Thần Điện, bản thân vậy mà muốn giết hắn?

Nếu như Tu La Điện Chủ dễ giết như vậy, vạn năm qua cũng sẽ không lưu lại vô số truyền thuyết về lịch đại Tu La Điện Chủ.

Ánh mắt Băng Bất Đồng lóe ra, nhìn chằm chặp vào Vô Tận Chi Hỏa, sau đó hướng về chỗ Tu La Kiếm, đáy mắt chỗ sâu lóe qua một ý tha thiết.

Hồng hộc!

Đột nhiên, Băng Bất Đồng biến mất tại chỗ, một chưởng hướng về Tiêu Phàm đánh tới, chẳng ai ngờ rằng, Băng Bất Đồng vậy mà sẽ nhắm vào Tiêu Phàm mà động thủ.

- Ong ong ~

Tiểu Kim đột nhiên bị thôi động bởi Nguyệt Thần Thiên Quan, đáng sợ chùm sáng màu vàng óng quét sạch tứ phương, khí thế trên người Băng Bất Đồng trong nháy mắt bị áp chế xuống.

Trước đó thực lực của hắn là Cửu Biến Chiến Thần, nhưng mà trong chớp mắt, khí thế chỉ là tương đương với Bát Biến Chiến Thần phổ thông, thậm chí còn không bằng.

Dù sao, Nguyệt Thần Thiên Quan áp chế, thực lực chỉ còn lại không đến một chút, Bát Biến Chiến Thần cùng Cửu Biến Chiến Thần chênh lệch ít nhất phải mười lần.

Tiêu Phàm cũng không dám khinh địch, trong nháy mắt bộc phát ra toàn bộ lực lượng, mặc dù hắn nắm giữ thực lực vượt giai chiến đấu, nhưng Băng Bất Đồng có thể trở thành tộc trưởng của Băng Tộc, chắc chắn là cũng là đối thủ đáng gờm.

- Sâm La Vạn Tượng!

Tiêu Phàm khẽ quát một tiếng, trong nháy mắt bộc phát ra toàn bộ sức lực, lúc Tu La Kiếm vũ động, từng đạo huyết sắc từ trên người hắn bắt đầu dập dờn phóng ra, quét sạch hư không tứ phương, lít nha lít nhít, hoàn toàn không chỗ có thể trốn.

Chưởng cương Băng Bất Đồng cùng kiếm ba đụng đâm vào cùng một chỗ, bộc phát ra một trận mãnh liệt, bất quá Băng Bất Đồng hiển nhiên hơn một chút, Hàn Băng dùng chưởng cương mạnh mẽ vẫn hướng về Tiêu Phàm.

Chỉ một thoáng, Tiêu Phàm bỗng nhiên thôi động Thần Long Huyết Mạch, trên người khí thế tăng vọt, áo bào cổ động, loạn phát bay lên.

- Sát Na Phương Hoa!

Thực lực Băng Bất Đồng không thể không làmg Tiêu Phàm thi triển liên hoàn chiến kỹ, Tu La Thần Dực chớp động, cả người cùng Tu La Kiếm hòa làm một thể, một chuôi huyết sắc trường kiếm cực kỳ loá mắt đâm rách hư không, phóng tới đạo chưởng cương Hàn Băng kia.

- Nhân Kiếm Hợp Nhất!

Băng Bất Đồng mị mị hai mắt, vẫn lộ ra một tia khinh thường.

Nhưng mà sau một khắc, ánh mắt của Băng Bất Đồng lại rung động một cái, chỉ nghe thấy phốc một tiếng, Hàn Băng chưởng cương tại trước mặt huyết sắc Kiếm Cương kia liền tựa như một tờ giấy mỏng bị cắt làm đôi.

Hắn hiển nhiên quên Tu La Kiếm cường đại, đây chính là tồn tại xếp hạng nhất trong Lịch Cổ Thập Đại Thần Binh, há lại một cái chưởng cương có thể ngăn cản?

- Kiếm tốt!

Băng Bất Đồng không khỏi tán thành nói, hai tay huy động ở giữa, Hàn Khí đáng sợ bốn phía mãnh liệt tới, tại hư không ngưng kết thành một mảng lớn Hàn Băng Chi Kiếm, lộ ra phong mang vô cùng u sâm lăng lệ.

- Hoàng Tuyền Long Kiếm, giết!

Hét lớn một tiếng, cái Hàn Băng Chi Kiếm to lớn kia đã khóa chặt Tiêu Phàm, sau đó một phân thành hai, hai chia làm bốn, hóa thành lít nha lít nhít lợi kiếm từ bốn phương tám hướng phóng tới Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm chỉ cảm thấy toàn thân đau nhói, bất quá được Tu La Thần Thể, một chút đau đớn ấy còn không phá nổi phòng ngự của hắn.

Ầm ầm ầm! Hàn Băng Chi Kiếm nhao nhao nổ tung, Tiêu Phàm liền giống như một đạo thiểm điện vọt tới trước người Băng Bất Đồng, chẳng biết lúc nào, trong tay Băng Bất Đồng xuất hiện một chuôi Thần Kiếm.

Bang!

Hai thanh trường kiếm kịch liệt đụng đâm vào cùng một chỗ, Tu La Thần Kiếm mặc dù sắc bén, nhưng Băng Bất Đồng lĩnh ngộ chín thành Áo Nghĩa, còn có Thần Binh gia trì, hai người trong lúc nhất thời không ai làm gì được ai.

- Chết cũng không hối cải, cho ngươi cơ hội mà không biết trân trọng, là ngươi tự tìm chết!

Thần sắc Tiêu Phàm băng lãnh, đột phá Chiến Thần cảnh trung kỳ, thực lực Tiêu Phàm cũng bay vọt, đối chiến Bát Biến Chiến Thần phổ thông mặt đều không đổi sắc.

- Chết cũng không hối cải? Ngươi tính là thứ gì, cũng có tư cách giáo huấn ta? Chỉ cần lấy được Tu La Kiếm cùng Tu La Truyền Thừa, ta liền có thể giết ra cái thế giới này, sinh linh Chiến Hồn Đại Lục chết sống có liên can gì với ta?

Băng Bất Đồng khinh thường nói.

- Đừng nói là ngươi, dù là Băng Ma, ta đều có tư cách giáo huấn!

Ánh mắt Tiêu Phàm lạnh lùng, hắn hóa ra cũng không muốn giết Băng Bất Đồng, dù sao mỗi một phần lực lượng đều giúp hắn đối kháng Cửu U Ma Thần cùng Huyết Ma Bộ Lạc.

Băng Ma dù sao cũng là Cửu Biến Chiến Thần, cách Chiến Thần Viên Mãn cũng chỉ có một bước, trong chiến đấu đưa đến tác dụng không nhỏ.

Nhưng là Băng Bất Đồng lại không trân trọng, trước đó muốn lấy được Nguyệt Thần Truyền Thừa cùng Nguyệt Thần Thiên Quan, hiện tại lại muốn lấy Tu La Kiếm cùng Tu La Truyền Thừa.

Vì tư lợi cũng không tính là gì, dù sao mỗi người đều có một mặt tự tư, nhưng Băng Bất Đồng trắng trợn như thế, dám ngang nhiên nói ra, Tiêu Phàm nghe thấy vô cùng chói tai.

Ngươi có thể không thừa nhận mình là một thành viên của Chiến Hồn Đại Lục, cũng có thể đứng bên ngoài quan sát, nhưng ngươi không thể đứng đối địch với Chiến Hồn Đại Lục, đây là ranh giới cuối cùng của Tiêu Phàm!

- Hừ!

Băng Bất Đồng hừ lạnh một tiếng, chậm rãi nhìn Tiêu Phàm nhổ một bãi nước bọt, sau đó quay đầu nhìn về phía những Tộc Lão Băng Tộc khác nói:- Còn lo lắng cái gì, nhanh giết hắn!

Còn lại bảy Băng Tộc Tộc Lão đang nhìn nhau phân vân, trong lúc nhất thời không biết như thế nào quyết đoán.

- Giết ta?

Tiêu Phàm cười, cười vô cùng tà ác, ánh mắt hướng về phía Băng Bất Đồng.

Bỗng nhiên, sau lưng Tiêu Phàm xuất hiện một bóng đen lơn, bóng đen tản ra khí thế vô cùng đáng sợ, toàn bộ hư không đều run lên bần bật.

- Thí, Thí Thần?

Băng Bất Đồng cùng các vị Tộc Lão kêu lên sợ hãi, con ngươi bỗng nhiên rung động.

Nơi xa Băng Dạ Hàn cùng Băng Ma đều bỗng ngưng một cái, nhìn về phía Tiêu Phàm, toàn thân Băng Dạ Hàn đột nhiên run rẩy lên.

- Tu La Điện Chủ, ta sai ~

Trên mặt Băng Bất Đồng toát lên vẻ sợ hãi kinh hoàng, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, hắn rốt cục biết Tiêu Phàm vì sao dám nói giáo điều với Băng Ma.

Băng Ma đã từng là thủ hạ trung thành nhất của Thí Thần Thú, Thí Thần Thú giáo huấn hắn, lại có gì không thể?

- Hiện tại đã muộn rồi!

Ngữ khí Tiêu Phàm băng lãnh, triệu hoán Thí Thần Thú ra, hắn đã không muốn buông tha cho Băng Bất Đồng.

Thí Thần Thú là một trong những con át chủ bài to lớn, bây giờ đã gần như đạt tới cấp độ Thất Biến Chiến Thần, lại tăng thêm năng lực biến thái kia, diệt sát Băng Bất Đồng cũng không phải là việc quá khó khăn.

- A ô ~

Thí Thần mở ra huyết bồn đại khẩu kia, bỗng nhiên đem Băng Bất Đồng nuốt vào.

Nhìn thấy việc như vậy, tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm, ai nấy đều vô cùng sợ hãi.
Bình Luận (0)
Comment