Vô Thượng Sát Thần

Chương 1655

Tinh thần của Tiêu Phàm hòa vào cơ thể, tâm trạng của Tiêu Phàm cũng rất thoải mái, hắn vẽ ra một Hồn Căn Đồ, việc mà đã từ lâu luôn tìm cách giải quyết cuối cùng cũng đã hoàn thành.

Bên trong cơ thể, vòng xoáy lít nha lít nhít kia đang nhanh chóng tụ lại, Tiêu Phàm có thể cảm nhận được, vòng xoáy lớn nhỏ mặc dù không biến hóa, nhưng nó lại càng phát ra khí tức kinh khủng làm người ta phát khiếp.

Tiêu Phàm lặng lẽ nhìn chăm chú, mặc cho những vòng xoáy kia tự do dung hợp, đã gần chín ngày như vậy trôi qua, tất cả vòng xoáy cuối cùng cũng đã tụ lại cùng nhau.

Khoảnh khắc đó, khí tức từ trong vòng xoáy phát ra cực kì rộng lớn, ngay sau đó, một sức mạnh vô song cắn nuốt tất cả thần lực bên trong cơ thể Tiêu Phàm.

Trong nháy mắt toàn thân Tiêu Phàm mất hết sức lực, sắc mặt nhợt nhạt, ngay cả đứng cũng không vững, cơ thể rơi vào trong bóng tối vô tận.

Chẳng biết mất bao lâu, trong vòng xoáy kia đột nhiên phun ra một sự sống vô tận, dung nhập lại bên trong Tiêu Phàm, hắn có thể cảm nhận rõ ràng được mỗi một tế bào đều tràn đầy sức mạnh vô biên.

"Việc này?" Tiêu Phàm choáng váng, hắn đột nhiên cảm thấy thần lực bên trong cơ thể mình mạnh lên vô số lần, mặc dù trước đó vẫn là ngũ biến Chiến Thần, nhưng hiện tại hắn tự tin có thể đánh một trận với cửu biến Chiến Thần.

Hít một hơi thật sâu, trong cơ thể Tiêu Phàm vận chuyển vô tận Chiến Quyết đệ thập trùng.

Ngay sau đó, trong nháy mắt, tại đầu ngón tay của Tiêu Phàm bỗng nhiên xuất hiện một điểm sáng nhỏ màu trắng, cũng to như đầu ngón tay, nhìn kỹ, điểm sáng đang xoay tròn theo chiều kim đồng hồ.

Phù phù ~

Bỗng nhiên, sức mạnh hư vô xung quanh nó giống như một cơn sóng thần, điên cuồng tăng lên trong cơ thể hắn, tốc độ rất nhanh, không thể tưởng tượng được, Tiêu Phàm phát hiện mình hấp thụ sức mạnh hư vô với tốc độ nhanh gấp bội.

"Thân xác thần thông thật đúng là quỷ dị." Tiêu Phàm không khỏi cảm thán nói. "Đúng rồi, vì sao những vòng xoáy này đều là quay tròn theo chiều kim đồng hồ? Mà sau khi dung hợp cùng nhau, cũng xoay tròn theo chiều kim đồng hồ."

Cũng khó trách Tiêu Phàm nghi hoặc, trước đó dù vẫn luôn nhìn chăm chú lên vòng xoáy, hắn hoàn toàn không phát hiện ra cái gì kì lạ, hiện tại tâm trí ổn định nghĩ lại, lúc này mới phát hiện ra chỗ kì quái.

"Nếu để cho vòng xoáy này xoay ngược chiều kim đồng hồ, sẽ như thế nào đây?" Trong lòng Tiêu Phàm nghĩ thầm.

Hắn vẫn luôn là một người giỏi phát hiện, việc này cũng nhờ vào việc hắn không phải là người của giới này, trong đầu luôn nghĩ đến những điều mới lạ.

Tiêu Phàm khẽ nhắm hai mắt, hắn ít khi trầm ngâm, vẫn là quyết định nếm thử một lần, có lẽ có sự bất ngờ thú vị.

Tiêu Phàm tập trung sự chú ý, dùng tâm khống chế vòng xoáy nhỏ bé kia, cưỡng ép để nó dừng lại, và điều khiển nó xoay tròn ngược chiều kim đồng hồ.

Quá trình này rất chậm chạp, cực kì phí sức, Tiêu Phàm cũng rất cẩn thận, sợ phát sinh cái gì ngoài ý muốn, nếu như làm mình bị thương, vậy coi như được không bằng mất.

Chậm rãi, chuyện quái dị đã phát sinh, vòng xoáy nhỏ màu trắng chậm rãi biến thành màu đen, một luồng linh khí bùng nổ từ trong vòng xoáy phát ra.

Lúc vòng xoáy thực sự xoay ngược kim đồng hồ, toàn thể vòng xoáy biến thành màu đen, quá trình này kèm theo thần hô quỷ khóc, gió tanh mưa máu.

Thậm chí, Tiêu Phàm dường như thấy được xương cốt vô tận, trước mắt hắn mọi thứ đều biến thành một bãi chiến trường, xác chết khắp nơi, đáng sợ tới cực điểm.

Phụt ~

Tiêu Phàm bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lại một lần nữa trắng bệch, hắn cảm thấy như mình bị một chưởng mạnh của ma quỷ đánh trúng, thân thể bay ngược, đây là sức mạnh phản lại do vòng xoáy màu đen tạo thành.

Trong quá trình bay ngược, Tiêu Phàm bỗng nhiên phát hiện, phía trước vốn dĩ là thế giới đen tối, giống như bị một luồng sức mạnh đánh vỡ nát, trở nên cuồng bạo dị thường.

Một cú đánh, liền đánh nát cả vùng không gian?

"Cái này?" Tiêu Phàm hít một luồng khí lạnh, cái vòng xoáy này chỉ vẻn vẹn bằng đầu ngón tay, vậy mà ẩn chứa uy năng đáng sợ như vậy, nếu như nó tiếp tục lớn lên thì sao?

Tiêu Phàm không để ý đến thương tích trên người, ngược lại còn nở nụ cười vui mừng, nếu như nói lĩnh ngộ được năm phần Sinh Tử Áo Nghĩa, vẽ ra được sơ đồ sinh tử luân hồi hắn đã cực kì vui vẻ rồi.

Nhưng so với thân thể thần thông này, Tiêu Phàm cảm thấy chẳng qua chỉ như vậy.

Chỉ với một cú đánh, liền đánh nát một vùng không gian, cần phải biết, trước đó Tiêu Phàm toàn lực ứng phó, cũng chưa từng đánh nát được bất kỳ chỗ nào của cấm khu thần linh.

Nếu như không phải sức mạnh thể xác của hắn cực kỳ mạnh mẽ, ước chừng cú đánh vừa rồi đã chấn động chết hắn rồi!

"Không biết một cú đánh này, có thể đánh chết Chiến Thần cảnh đỉnh phong hay không nhỉ?" trong lòng Tiêu Phàm nghĩ thầm, lại lập tức lắc đầu nói: "Muốn phát huy uy lực của một kích này, đoán chừng còn phải cường hóa sức mạnh thân thể của ta mới được."

Tiêu Phàm cũng không muốn đi cùng kẻ địch, vừa rồi hắn còn chưa thi triển toàn bộ sức mạnh thần thông, thì đã khủng bố như thế, hắn không thể tưởng tượng nổi, lúc dùng toàn lực, uy lực sẽ lớn như thế nào.

"Ta phải nghĩ một cái tên thật hay cho nó." Tiêu Phàm có chút tự cao nói.

Ầm! Vừa dứt lời, thân thể Tiêu Phàm nặng nề ngã xuống mặt đất, lại phun ra một ngụm máu tươi, trong lòng có chút xúc động mà chửi thề.

Vừa nãy quá khích động, hắn đã không chú ý gì đến xung quanh, ngay sau đó, thân thể ở trên mặt đất của hắn bay đi mấy trăm trượng mới dừng lại.

Mặt đất cát bay đá chạy, bụi bặm mù mịt, để lại một rãnh sâu hoắm.

"Nơi này là chỗ nào?" Tiêu Phàm đứng dậy, mặt mờ mịt nhìn xem bốn phía, sau đó nhanh chóng sau đó nhanh chóng thôi động Sinh Tử Áo Nghĩa khôi phục vết thương bên trong cơ thể.

Cú ngã ở trên mặt đất không làm bị thương đến hắn dù chỉ một chút, nhưng bị sức mạnh thần thông của cú đánh phản lại, Tiêu Phàm cũng không thể không hề hấn gì.

Lúc Tiêu Phàm nhìn thấy cảnh sắc xung quanh, không tránh khỏi nhíu mày, trời đất một mảnh lờ mờ, so với biển Lôi Vân càng thêm ẩm đạm, tang thương.

Bốn phía cuồng phong phần phật, giống như đao kiếm cắt vào thân thể Tiêu Phàm, quanh thân Tiêu Phàm hiện lên một lớp áo giáp thần lực, chống lại tất cả cuồng phong bên ngoài.

Trong không trung hiện ra một luồng khí tức đầy sát thương, khiến tim Tiêu Phàm đập mạnh.

Vùng không gian này, mang lại cho hắn một loại cảm giác thân thiết, mà cực kì nguy hiểm, tựa như hắn vốn dĩ thuộc về nơi này.

"Chẳng lẽ là tầng không gian thứ tám sao?" Tiêu Phàm thầm nghĩ trong lòng.

"Còn lo lắng cái gì, không thấy được tín hiệu giết Ma Thành sao? Dị tộc xâm lấn, hãy cùng ta lên tiền tuyến chiến đấu!" Không đợi Tiêu Phàm lấy lại tinh thần, một tiếng nổ từ đằng xa truyền đến.

Tiêu Phàm sầm mặt lại, trong lúc quay đầu nhìn, hắn nhìn thấy sáu thân ảnh từ đằng xa bay vụt tới, với tốc độ cực nhanh hướng về phía chân trời, căn bản không màng đến câu trả lời của Tiêu phàm

"Chẳng lẽ là ta đang nằm mơ sao?" lông mày của Tiêu Phàm nhăn lại thành hình chữ xuyên (川), hắn có thể nhìn thấy tu vi của những người kia, yếu nhất cũng là tứ biến Chiến Thần, còn có một nguời tầm lục biền Chiến Thần.

Rất nhanh Tiêu Phàm bình tĩnh lại, hắn xác định, mình không phải đang nằm mơ, cũng không phải huyễn cảnh, mọi thứ đều là thật.

"Giết Ma Thành? Dị tộc?" Tiêu Phàm lẩm bẩm mấy chữ này, vẫn quyết định đi theo, khỏi cần phải nói, chỉ cần là đối phó với dị tộc, Tiêu Phàm quyết không hối hận.

Chí hướng của hắn lại là tìm kiếm truyền thừa của Tu La, chỉ cần có tin tức liên quan đến Chiến Hồn đại lục, Tiêu Phàm tin tưởng, trong truyền thừa cảu Tu La đều có ghi chép.

Hiếm khi, Tiêu Phàm bị kích động, con ngươi bỗng nhiên co rút lại, trong lòng run run nói: "Giết Ma Thành? Nơi này là Tinh Không Cổ Lộ?"
Bình Luận (0)
Comment