Vô Thượng Sát Thần

Chương 1662

Máu nhuộm Sát Ma Thành?

Con ngươi Tiêu Phàm hiện ra quang mang khát máu, Tu La huyết mạch trong thân thể bắt đầu sôi trào, bỗng nhiên, sức mạnh của Tiêu Phàm tăng nhanh mấy lần.

"Sát Na Phương Hoa!"

Khẽ quát một tiếng, thân ảnh Tiêu Phàm quỷ dị biến mất tại chỗ, xuất hiện sau lưng nam tử áo đen, tốc độ của hắn nhanh không thể tưởng tượng.

Rất hiển nhiên, Tiêu Phàm thi triển ra Thái Huyền Thần Du Bộ, hắn đã tu luyện Thái Huyền Thần Du Bộ đến tầng thứ nhất Na Di cảnh giới, trong cự ly ngắn, Tiêu Phàm tựa như thuấn di.

Phụt!

Tiêu Phàm một kiếm chém hắc bào nam tử làm đôi, máu bắn đầy đất, trên mặt nam tử áo đen vẫn còn hiện lên nụ cười trước khi chết.

Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, mình lại chết trong tay một tu sĩ Chiến Thần Cảnh trung kỳ.

Một màn này khiến cho tiếng cười của nam tử khôi ngô đột nhiên ngừng lại, mấy người khác cũng lộ ra vẻ kinh hãi.

Nam tử áo đen kia chính là bát biến Chiến Thần, thế mà lại bị một ngũ biến Chiến Thần giết đi? Nếu như không phải tận mắt chứng kiến, bọn hắn tuyệt đối sẽ nghĩ là mình đang mơ, quá không chân thực.

"Ngươi chán sống rồi!" Nam tử khôi ngô thét mắng một tiếng, cực nhanh đánh tới Tiêu Phàm, đại kiếm trong tay vũ động giữa hư không, khiến thiên địa không khỏi chấn động.

Tiêu Phàm không nghênh đón hắn, mà lại hướng về những người khác.

"Ngươi muốn giết bọn hắn!" Nam tử khôi ngô sao có thể cho Tiêu Phàm cơ hội, thực lực của hắn không yếu hơn nam tử áo đen vừa Tiêu Phàm bị giết, hắn đột phá thành bát biến Chiến Thần đã lâu, khoảng cách tới Cửu Biến Chiến Thần cũng chỉ còn một bước.

Năm người khác nghe vậy, trên mặt hiện ra nụ cười lạnh như băng, bất quá chỉ có một người ra tay, bốn người khác vây quanh Tiêu Phàm cùng nam tử khôi ngô, tựa như sợ Tiêu Phàm chạy mất.

Ra tay với đám người Long Vân là một nhóm nữ tử, trên mặt có hoa văn màu đen, nhìn qua cực kì tà ác.

Long Vân là lục biến Chiến Thần, có lẽ có thể cùng nữ tử áo đen kia giằng co một hồi, nhưng Liễu Phong và Lục Nhất Trần lại không phải là đối thủ của ả.

Trên mặt Tiêu Phàm lộ ra vẻ hung ác, lách mình thẳng tới nữ tử áo đen, tốc độ của hắn rất nhanh, tựa như là thuấn di, nhưng người đối diện ngăn cản hắn cũng không yếu, trực tiếp bị người kia đẩy lùi trở về.

Tiêu Phàm cau mày, lúc này hắn mới phát hiện ra, trong hư vô từng đạo năng lượng nhàn nhạt ba động, như có một màn ánh sáng khóa mảnh không gian này, nếu không cẩn thận quan sát, sẽ không nhìn thấy.

"Thuấn di? Đáng tiếc, chỉ cần ở bên trong mảnh không gian này, ngươi không thể ra ngoài được." Ánh mắt nam tử khôi ngô lạnh nhạt nói.

"A ~" Đột nhiên, Liễu Phong hét lớn một tiếng, khi nữ tử áo đen dùng một kiếm đâm xuyên qua mi tâm của hắn, kiếm trong tay hắn cũng chém lên đầu vai của ả, máu tươi bắn ra.

"Liễu Phong!" Long Vân thê lương gầm lên, đáng tiếc hắn căn bản không thể làm gì được.

Nữ tử áo đen bị Liễu Phong đánh trúng, cũng hoàn toàn tức giận, khi trường kiếm trong tay của nàng chuyển động, từng đạo kiếm khí đáng sợ bộc phát ra, trong nháy mắt nuốt lấy thân thể Liễu Phong.

Tiêu Phàm cắn răng nhìn nữ tử áo đen phía xa, hận không thể chém ả thành muôn mảnh, trong đầu hắn hiện lên gương mặt kiêu ngạo của Liễu Phong lúc trước.

Nhưng lúc này mới không qua bao lâu, khuôn mặt kiêu ngạo kia đã biến mất, sau này mình rốt cuộc cũng không thể nhìn thấy lại nữa.

Hắn rất hận, hận thực lực của mình quá thấp, nếu như thực lực của hắn đủ mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức có thể đánh đuổi dị tộc, những người này ai cũng không cần phải chết.

Nhưng thực lực của hắn có hạn, dù là hiện tại kết giới này cũng cần thời gian mới có thể phá vỡ, làm sao có thể cứu Liễu Phong cùng Long Vân?

Hơn nữa, hắc y nữ tử kia là thất biến Chiến Thần, trong cùng cấp độ, thực lực của Long Vân cũng chỉ có thể coi là cấp trung mà thôi, muốn vượt cấp chiến đấu, nói dễ hơn làm.

Tiêu phàm không ngừng đánh vào kết giới, khiến kết giới mãnh liệt rung động, nhưng sau đó lại bình tĩnh lại.

Thi triển kết giới là hai thất biến Chiến Thần cùng hai bát biến Chiến Thần, nếu như trực tiếp chém giết, Tiêu Phàm không e ngại gì, nhưng uy lực kết giới này lại quá mạnh mẽ.

Có lẽ cửu biến Chiến Thần, muốn tuỳ tiện phá vỡ kết giới này cũng khó có khả năng.

"A ~" Lại một tiếng hét thảm truyền đến, nữ tử áo đen dùng lực vặn đứt một cánh tay của Lục Nhất Trần, làm hắn đau đến thấu tận tim gan.

Nữ tử áo đen tựa như đang cố ý chọc giận Tiêu Phàm, khi nãy Tiêu Phàm chém giết một người của bọn hắn, bọn hắn sớm đã tức giận không thôi.

Giết chết Tiêu Phàm còn không đủ phát tiết nỗi hận trong lòng bọn hắn, bọn hắn phải trả gấp trăm ngàn lần cho Tiêu Phàm, vậy nên chỉ có thể tra tấn đồng bạn của Tiêu Phàm.

"Phá!" Tiêu Phàm quát lớn một tiếng, cơ bắp trên người hắn tựa như muốn nổ tung, gân xanh trên trán cũng nổi lên.

Chẳng biết lúc nào, Tu La kiếm đã xuất hiện trong tay hắn, đao khí và kiếm khí hòa vào nhau gào thét, Tiêu Phàm thi triển Tu La thần thể, cùng vận chuyển sức mạnh của Thần Long Huyết Mạch, đây chính là toàn bộ sức mạnh hiện tại của hắn.

Oanh! Bốn phía hư không mãnh liệt rung động, sau đó một tiếng nổ vang, một cỗ năng lượng cuồng bạo lấy Tiêu Phàm làm trung tâm quét sạch bốn phương.

Nam tử khôi ngô cùng năm người kia hai mắt trừng lớn, trong mắt hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi, thực lực của Tiêu Phàm hiển nhiên đã vượt quá dự liệu của bọn hắn.

Lục phủ ngũ tạng của hai thất biến Chiến Thần bị sức mạnh kia chấn đến lệch vị trí, khóe miệng tràn máu tươi.

Sức mạnh cuồng bạo của Tiêu Phàm dọa cho mấy người phát sợ, bọn hắn hoàn toàn không tin đây là thực lực của một ngũ biến Chiến Thần.

"Người đâu?" Không đợi mấy người kịp phản ứng, Tiêu Phàm đã biến mất tại chỗ.

"Chết đi!"

Một tiếng nổ vang lên, chỉ thấy ở mi tâm nữ tử áo đen, đột nhiên mọc ra mũi kiếm nhỏ máu tươi, ở sau lưng ả, một thanh niên áo bào đen đang đứng, ngoại trừ Tiêu Phàm còn có thể là ai?

Sắc mặt Tiêu Phàm lạnh lùng đến cực điểm, sát khí quanh người bành trướng, khiến hư không rung động không thôi, con ngươi giăng đầy tơ máu.

"Cứu..." Nữ tử áo đen chật vật giơ tay lên, cầu cứu với đám người nam tử khôi ngô.

Phụt một tiếng, Tiêu Phàm không chút do dự bổ xuống một kiếm, xé nát nữ tử áo đen, căn bản không chút lưu tình, nữ nhân cũng giết không tha.

"Giết người của chúng ta, ngươi chuẩn bị đi chết cho ta!” Nam tử khôi ngô hoàn toàn tức giận rồi, Tiêu Phàm thế mà nhiều lần giết chết người của bọn hắn.

"Tiêu Phàm huynh đệ, không cần phải để ý đến chúng ta, ngươi đi mau, thực lực của bọn hắn cũng không phải ngươi có thể địch lại được." Lục Nhất Trần quát to, chỗ cụt tay của hắn máu tươi phun trào, nhưng hắn không quan tâm, giờ phút này hắn chỉ quan tâm đến an nguy của Tiêu Phàm.

" Người của Long Kiếm tiểu đội, không có quy củ bỏ rơi đồng đội." Ánh mắt Tiêu Phàm bén nhọn, bảo vệ Long Vân và Lục Nhất Trần ở sau lưng, thần sắc lạnh như băng nhìn năm người đối diện.

Nếu như là người khác, đối mặt với sự vây công của ba bát biến Chiến Thần, hai thất biến Chiến Thần, có lẽ đã sớm bỏ chạy.

Nhưng Tiêu Phàm ngược lại lại ở lại, với tốc độ của Tiêu Phàm, nếu như muốn trốn, cho dù cửu biến Chiến Thần cũng chưa chắc có thể đuổi kịp.

Long Vân và Lục Nhất Trần nghe được lời Tiêu Phàm nói, thân thể có chút rung động, trong mắt hai người ngoại trừ cảm động, không còn gì khác.

Thời gian Tiêu Phàm quen biết bọn hắn chưa tới một ngày, thế mà cũng đã coi mình là đội viên của Long Kiếm, việc này khiến bọn hắn làm sao không cảm động cho được?

Đột nhiên, Long Vân cùng Lục Nhất Trần nhìn nhau, trên mặt lộ ra nụ cười vui mừng, hai người đột nhiên vòng qua Tiêu Phàm, đánh tới phía mấy người nam tử khôi ngô.

"Đội trưởng, Lục huynh!" Tiêu Phàm kêu to, kinh ngạc nhìn hai người, hắn muốn bảo vệ Long Vân cùng Lục Nhất Trần, lại phát hiện hai người xông tới đám người kia, tựa như cố ý không cho hắn ra tay cứu giúp.

"Tiêu huynh đệ, Long Kiếm tiểu đội có ngươi, là Long Vân may mắn!" Long Vân cười to.

"Tiêu huynh đệ, chờ ngươi mạnh lên, nhất định phải báo thù cho chúng ta, đuổi dị tộc ra khỏi Chiến Hồn đại lục!" Bộ dáng Lục Nhất Trần thấy chết không sờn.

Ầm ầm!

Tiếng nói vừa rơi xuống, hai bát biến Chiến Thần cường giả đã xuất thủ, Long Vân cùng Lục Nhất Trần bỗng nhiên hóa thành bột mịn, cái gì cũng không lưu lại.
Bình Luận (0)
Comment