Vô Thượng Sát Thần

Chương 1669

Giờ khắc này, ánh mắt đám người nhìn Tiêu Phàm thay đổi. Trong lòng bọn họ, Tiêu Phàm không chỉ là một ngũ biến Chiến Thần, mà là Tu La điện chủ!

Tu La điện chủ, bốn chữ này đủ để đại diện cho tất cả.

Lẽ nào Tu La điện chủ qua các đời không thể giết chết bát biến Chiến Thần khi còn là ngũ biến Chiến Thần sao?

Cái chết của lão giả áo đen bát biến Chiến Thần đã hoàn toàn chấn động toàn nơi này, cũng không còn ai dám tiến lên phía trước. Ngay cả Kiếm La, thần sắc cũng hiện lên vẻ không yên.

Vốn dĩ hắn cho là một ngũ biến Chiến Thần như Tiêu Phàm muốn sắp đặt thế nào thì sắp đặt thế ấy, đâu ngờ rằng Tiêu Phàm mạnh mẽ và bá đạo như vậy.

Tuy hắn là cửu biến Chiến Thần nhưng thời khắc này cũng không dám giao chiến với Tiêu Phàm, nơi sâu thẩm trong lòng hơi sợ hãi.

"Bây giờ ngươi hết lời để nói rồi à?" Tiêu Phàm không định dừng lại như vậy, Tu La kiếm chỉ vào Kiếm La, sát khí lạnh băng dị thường.

Kiếm La chau mày lại, nhiều năm như vậy nơi đây trừ Hình Thánh cũng không ai dám nói chuyện với hắn như thế. Tiêu Phàm tuyệt đối là người đầu tiên.

Mặc dù thực lực Tiêu Phàm khiến hắn hơi kiêng dè nhưng chưa đến mức khiến hắn sợ. Nếu như bản thân đến lực phản kháng cũng không có, sau này sao có có thể ngẩng đầu lên trước mặt những người này?

"Nếu ngươi không có lời để nói, vậy đến lượt ta nói rồi!" Không đợi Kiếm La mở miệng, giọng nói Tiêu Phàm tiếp tục vang lên. Hắn dường như cố ý không cho Kiếm La cơ hội mở miệng.

Đám người hơi kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, cường thế của Tiêu Phàm vượt qua ngoài dự liệu của mọi người. Lẽ nào hắn còn không chịu bỏ qua, muốn tìm Kiếm La gây phiền phức sao?

Kiếm La đầu tiên là thở gấp, sau đó lộ ra nụ cười lạnh, giống như muốn nói là lão tử sợ ngươi hay sao?

"Ngươi!" Kiếm của Tiêu Phàm chỉ vào Kiếm La, vẻ mặt lạnh băng đến cực điểm: "Khiêu khích người khác đánh giết Tu La điện chủ tương đương với phản bội Tu la điện. Nể tình ngươi trông coi phong ấn ngũ hành, công và tội bỳ trừ lẫn nhau. Từ bây giờ trở đi, trục xuất khỏi Tu La điện!"

Từ giờ trở đi, trục xuất khỏi Tu La điện!

Giọng Tiêu Phàm không lớn, lại như tiếng sấm khiến người ta kinh sợ vang vọng trong lòng mọi người, kinh sợ đến linh hồn mọi người phát run.

Tất cả mọi người trừng to đôi mắt, kinh hãi nhìn Tiêu Phàm. Ai cũng chưa từng nghĩ đến Tiêu Phàm lại trục xuất Kiếm La khỏi Tu La điện!

Kiếm La vốn còn tưởng Tiêu Phàm muốn chuẩn bị khiêu chiến hắn, nhiều nhất cũng chỉ nói lời chế giễu một phen mà thôi, hoàn toàn không ngờ Tiêu Phàm lại trục xuất hắn khỏi Tu La điện.

"Ngươi thì tính là cái gì, dựa vào đâu trục xuất ta khỏi Tu La điện?" Kiếm La phẫn nộ nhìn Tiêu Phàm, trong mắt lộ ra vẻ dữ tợn.

Hắn thân là thuộc hạ đệ nhất cao thủ của Hữu hộ pháp Tu La điện, địa vị cao quý vô cùng. Những năm này vẫn luôn trấn thủ cấm địa thần linh, cho dù không có công lao cũng có khổ lao, sao có thể vì một câu nói liền bị trục xuất khỏi Tu La điện?

Du Ảnh cũng nhíu mày, nếu như hắn bị trục xuất khỏi Tu La điện như vậy, chắc chắn cũng sẽ phẫn nộ không thôi, tất nhiên có thể lý giải tâm tư của Kiếm La.

Dù sao, bọn hắn thủ hộ ở chỗ này ròng rã một ngàn năm, không có công lao cũng cũng có khổ lao. Sao có thể dễ dàng bị trục xuất khỏi Tu La điện như thế, vậy xem bọn họ thành gì rồi?

Nhưng Du Ảnh cũng biết Kiếm La muốn ra oai phủ đầu với Tu La điện chủ, vốn đã là sai lầm càng huống hồ, vừa rồi Kiếm La thật sự muốn giết Tiêu Phàm!

Tiêu Phàm trục xuất hắn khỏi Tu La điện cũng là nhẹ rồi. Nếu đặt vào trước đây, đoán chừng đầu đã rơi xuống đất.

Không ít người khác cũng phẫn nộ không thôi, dữ tợn nhìn Tiêu Phàm. Rõ ràng kết quả như thế mọi người không thể nào tiếp thu được.

"Dựa vào cái gì? Dựa vào ta là Tu La điện chủ!" Thần sắc Tiêu Phàm lạnh nhạt, lạnh lùng quét nhìn tu sĩ khắp nơi này. Trong tay hắn có thêm một miếng lệnh bài huyết sắc.

Nhìn thấy lệnh bài huyết sắc, vẻ mặt mọi người run sợ. Mọi người ở đây không có ai không nhận biết miếng lệnh bài này.

Nếu như nói Tu La kiếm không thể chứng minh thân phận Tiêu Phàm, vậy vô tận chiến hồn cũng có thể chứng minh rồi.

Cho dù vô tận chiến hồn không thể chứng minh, vậy Tu La lệnh thì sao?

Mặc kệ Tiêu Phàm có phải Tu La điện chủ hay không, thấy Tu La lệnh như thấy Tu La điện chủ.

"Các ngươi nhận hay là không nhận?" Ngữ khí Tiêu Phàm vô cùng bình thường, sau khi hy vọng vừa bắt đầu bị phá vỡ, Tiêu Phàm cũng không đặt nhiều hy vọng với đám người này.

Hàng phục bọn hắn?

Không cần thiết! Tu La điện của Tiêu Phàm đã không đủ vị trí cho họ. Cho dù họ muốn gia nhập, Tiêu Phàm cũng không thể an bài.

Ngay từ đầu trong lòng Tiêu Phàm, chỉ cần đều là một lòng một ý đối phó dị tộc, vậy đều là người của mình. Cho dù hắn là Tu La điện chủ cũng sẽ không dùng danh Tu La điện chủ ép họ.

Đáng tiếc, đám người này lại muốn ra oai phủ đầu với mình, coi thường mình thì thôi đi, còn muốn giết mình?

Tiêu Phàm đối với họ đã không chỉ đơn giản là thất vọng, sự kính trọng đối với những người này cũng không còn sót lại gì.

Thậm chí, những người này còn cho hắn một cảm giác, đó chính là có người muốn giết mình, sau đó trở thành Tu La điện chủ!

Nếu các ngươi đã không đặt ta trong mắt, vậy tại sao ta phải đặt các ngươi trong mắt?

Người kính ta một thước, ta kính người một trượng!

Người hủy một hạt gạo của ta, ta đoạt ba đấu gạo của người!

Đây chính là chuẩn tắc làm người của Tiêu Phàm, hắn cũng không phải bậc lương thiện gì.

"Du Ảnh của Soái Hữu điện bái kiến Tu La điện chủ!" Người đầu tiên mở miệng nói là Du Ảnh, cho dù hắn cũng vô cùng không thoải mái việc Tiêu Phàm trục xuất Kiếm La khỏi Tu La điện nhưng Tu La lệnh ở đây, hắn không thể không bái. Trừ phi hắn cũng không muốn ở lại Tu La điện!

"Bái kiến Tu La điện chủ!" Không ít người khác cũng nhao nhao quỳ một chân trên đất.

Chỉ có Kiếm La với người sau lưng hắn bái cũng không phải, không bái cũng không phải, thần sắc hết sức khó coi.

Nếu như có thể, bọn hắn hận không thể xông lên trực tiếp tiêu diệt Tiêu Phàm. Trong lòng nhiều người sớm đã không có Tu La điện chủ gì nữa, chỉ có Kiếm La và Hình Thánh.

"Các vị tiền bối mời đứng lên!" Thái độ Tiêu Phàm phát sinh chuyển biến một trăm tám mươi độ trong nháy mắt, đích thân đi đến trước mặt Du Ảnh, cẩn thận dè chừng đỡ hắn dậy.

Du Ảnh hơi được yêu quá mà lo sợ nhưng hắn rất hiểu rõ ý của Tiêu Phàm. Trên mặt lộ ra vẻ cay đắng.

Ánh mắt Tiêu Phàm nhìn đám người Du Ảnh tràn đầy kính ý, thực sự đáng để hắn tôn kính.

Nhưng đối với người có công lại trở nên kiêu ngạo, Tiêu Phàm không có vẻ mặt tốt. Sau đó nhìn bọn người Kiếm La, bình đạm nói: "Người nào không bái trục xuất khỏi Tu La điện!"

Trong ánh mắt Tiêu Phàm tràn đầy thờ ơ, hoàn toàn không có chút ánh sáng nào.

Người sau lưng Kiếm La nghe vậy, vẻ mặt run sợ. Họ không ngờ Tiêu Phàm lại thật sự dám trục xuất họ khỏi Tu La điện.

"Ha ha." Đột nhiên, Kiếm La ngẩng mặt lên trời cười lớn, tức giận cười nhìn Tiêu Phàm: "Gì mà Tu La điện chủ, ta thấy ngươi chẳng những là giả mạo, hơn nữa còn cố ý tới quấy rối!"

"Tu La điện chủ như vậy ta không nhận, cho dù bị trục xuất khỏi Tu La điện cũng không sao cả!"

"Không có bọn ta thừa nhận, cho dù có được Tu La lệnh thì thế nào, trục xuất bọn ta khỏi Tu La điện cũng quá khiến người ta đau lòng rồi, chỉ bởi vì không quỳ sao?"

"Hừ, lúc bọn ta đang rơi lệ đổ máu vì Chiến Hồn đại lục. Hắn còn chưa ra đời đâu! Động một chút đã đòi giết công thần của bọn ta, thẹn là Tu La điện chủ!"

Đám người ngươi một lời ta một câu, Tiêu Phàm đã trở thành mục tiêu công kích nhưng thần sắc hắn vẫn vô cùng bình tĩnh, căn bản không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào.

Nói thật ra, tâm tính Tiêu Phàm chưa chắc không sánh bằng những người này. Trải qua quá nhiều giết chóc, ý chí Tiêu Phàm càng thêm kiên định, hắn biết rõ mình đang làm cái gì.

Nhìn thấy Tiêu Phàm khiến nhiều người tức giận, trên mặt Kiếm La lộ ra nụ cười đắc ý như bức bách Tiêu Phàm, khiến trong lòng hắn đạt được sự thỏa mãn.

Tiêu Phàm cũng không hề nhìn thẳng Kiếm La chút nào, ngược lại nhìn Du Ảnh nói: "Tiền bối, xin hỏi uy hiếp Tu La điện chủ, tội gì?"
Bình Luận (0)
Comment