Vô Thượng Sát Thần

Chương 1750

“Cái gì?” Tiêu Phàm yên lặng, hắn phát hiện ra bản thân quá mức thất thố, thế nhưng những tin tức này thực quá kinh người.

Chiến Hồn đại lục chính là một ngôi mộ?

Cho tới bây giờ Tiêu Phàm cũng không có nghĩ tới phương diện này, Chiến Hồn đại lục không phải là một tiểu thế giới sao?

Từ sau khi hắn mở ra tiểu thiên địa, Tiêu Phàm đã từng nghĩ, Chiến Hồn đại lục có thể chính là một tiểu thiên địa của một đại nhân vật nào đó.

Nhưng hắn không nghĩ tới, Tiêu Thần Võ vậy mà nói cho hắn biết, Chiến Hồn đại lục là một ngôi mộ!

Nếu như lời Tiêu Thần Võ nói là thật, vậy chẳng phải là tất cả mọi người ở Chiến Hồn đại lục đều sinh sống trong một ngôi mộ sao?

Tiêu Phàm không khỏi hơi rùng mình, ngẫm lại việc này cũng làm người ta tê cả da đầu, khó mà tiếp nhận.

“Đây là sự thật.” Tiêu Thần Võ trịnh trọng gật đầu, nói: “Chỉ có tìm được bia mộ, cùng chín khối ngọc bội đã được Dạ Cửu Thiên luyện chế, mới có thể mở ra thông đạo kia.”

Tiêu Phàm cau mày một cái, ngưng tiếng nói: “Tiền bối, vãn bối chỉ là một thất biến Chiến Thần, ngươi cho là ta có thể gom góp đủ chín khối ngọc bội sao?”

Cũng khó trách Tiêu Phàm lại hỏi như vậy, hắn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề quan trọng, rất nhanh có suy nghĩ.

Chính như hắn nói, hắn chỉ là một thất biến Chiến Thần, chênh lệch so với Tiêu Thần Võ không phải chỉ là lớn bình thường, nếu như Tiêu Thần Võ có thể tự mình xuất thủ, chín khối ngọc bội cùng mộ bia kia chẳng phải đã sớm rơi vào tay hắn rồi?

Hơn nữa, thực lực của các đời Tu La điện chủ đều không yếu hơn hắn, ví dụ như Tu La điện chủ đời trước đã từng đột phá đến Chiến Thần cảnh đỉnh phong.

Ngay cả Chiến Thần cảnh đỉnh phong cũng không thể lấy được chín khối ngọc bội, lại càng không cần phải nói tới Tiêu Phàm hắn.

“Lão hủ biết rõ ngươi lo lắng cái gì, chỉ là một khi lão hủ xuất hiện, Chiến Luân Hồi chắc chắn cũng sẽ xuất hiện, thậm chí Minh Yểm cũng sẽ xuất thủ.” Tiêu Thần Võ lắc đầu nói.

Nói đến đây, hắn thở dài một hơi nói: “Các đời Tu La điện chủ, chính là ví dụ tốt nhất, chỉ cần lão hủ vừa xuất hiện, bọn hắn đều sẽ bị gạt bỏ một cách vô tình.”

Tiêu Phàm cau mày, từ trong lời nói của người khác hắn nghe ra vô số chuyện liên quan tới Tiêu Thần Võ, trong lòng vẫn hết sức bội phục hắn, cho nên nghĩ hắn cũng sẽ không lừa gạt mình.

Nhưng hắn đã trải qua nhiều chuyện như vậy, Tiêu Phàm cũng không còn non nớt giống như ban đầu, chí ít sẽ không mù quáng tin tưởng Tiêu Thần Võ, cho dù Tiêu Thần Võ là một truyền kỳ.

“Còn một vấn đề nữa, ngươi nói Dạ Cửu U đang tìm hai thứ, trừ mộ bia, một thứ khác là cái gì?” Tiêu Phàm lại hỏi.

Tìm kiếm mộ bia, Tiêu Phàm biết rõ hắn phải đi tìm ở đâu, nếu như Tiêu Thần Võ không lừa gạt hắn, mộ bia kia nhất định là ở trên người Lâu Ngạo Thiên.

Về phần Lâu Ngạo Thiên ở đâu, khi nãy Tiêu Thần Võ cũng đã nói cho hắn biết, chính là ở bên trong Thiên Địa Lao Ngục.

“Một vật khác, chính là Thần Cách của Thần Vương!” Lời Tiêu Thần Võ nói ra khiến cho người ta vô cùng kinh ngạc. “Chỉ là bây giờ Thần Cách Thần Vương kia không biết ở nơi nào.”

“Thần Vương?” Tiêu Phàm cau mày một cái, hắn hiển nhiên không biết Thần Vương là có ý gì.

“Khác biệt giữa Thiên Thần cùng Thần Vương, giống như là khác biệt giữa Chiến Đế cùng Chiến Thần!” ngữ khí của Tiêu Thần Võ mười phần ngưng trọng, cho dù là hắn, đối cảnh giới này cũng tràn ngập chờ mong.

Dù sao, cho dù là tiền thân của hắn, cũng chỉ là một Thiên Thần cảnh mà thôi, so sánh với Thần Vương, hoàn toàn chính là thiên địa khác biệt.

Tiêu Phàm không khỏi hít một hơi lạnh, hắn rốt cục biết rõ tại sao Dạ Cửu U nhìn thấy hộp ngọc huyết sắc trong tay mình lại khiếp sợ như vậy.

Bên trong cái hộp kia có thể là Thần Cách Thần Vương, Tiêu Phàm rất rõ ràng tầm quan trọng của vật này, một khi luyện hóa Thần Cách Thần Vương, có thể một bước trở thành Thần Vương đấy.

Thiên Thần đã đáng sợ như thế, cao hơn Thiên Thần hai cảnh giới Thần Vương, sẽ mạnh mẽ đến mức độ nào đây?

Tiêu Phàm không dám nghĩ tiếp, hắn trước kia đã biết tầm quan trọng của hộp ngọc huyết sắc kia, nhưng cho tới bây giờ không nghĩ tới vật này lại quý giá như thế, khó trách với cảnh giới bây giờ của hắn cũng không mở hộp ngọc kia ra được.

Đừng nói là hắn, cho dù là là Thiên Thần cảnh Dạ Cửu Thiên cũng chưa chắc có thể mở nó ra.

"Chờ đã!" Tiêu Phàm đột nhiên nghĩ đến cái gì, trong lòng trầm ngâm nói: "Tiêu Thần Võ nói Dạ Cửu U là vì lấy được Thần Cách Thần Vương, nhưng ánh mắt trước kia của Dạ Cửu U, rõ ràng là không mở được cái hộp ngọc này.

Hơn nữa, vật này vẫn một mực ở trên người Dạ Cửu Thiên, khẳng định là Dạ Cửu Thiên cũng không mở ra được, bằng không đã sớm luyện hóa, đã như vậy, Dạ Cửu U vì sao muốn quấn mãi không bỏ được hộp ngọc này?"

Nghĩ vậy, sâu trong đáy mắt của Tiêu Phàm lóe qua vẻ nghi ngờ, ngưng tiếng nói: “Khả năng duy nhất chính là, Tiêu Thần Võ đang nói dối! Mục tiêu của Dạ Cửu U không phải cái hộp ngọc này, hoặc là bên trong hộp ngọc không phải Thần Cách Thần Vương!”

Trong lòng mặc dù đã có phỏng đoán, nhưng ngoài mặt Tiêu Phàm lại duy trì bình tĩnh.

Chỉ là hắn không biết tại sao Tiêu Thần Võ muốn gạt bản thân mình? Lừa gạt mình thì có chỗ tốt gì?

Chẳng lẽ thực sự là Tiêu Thần Võ vừa xuất hiện, Chiến Luân Hồi cùng Minh Yểm cũng sẽ xuất hiện sao?

Nguyên nhân cái chết của các đời Tu La điện chủ rất kỳ quặc, Tiêu Phàm vẫn không làm rõ được, hắn đã từng hỏi qua tàn niệm của Tu La điện chủ đời trước, đối phương nói cho hắn biết nguyên nhân cái chết là có quan hệ với Cửu U Ma Thần.

Nhưng những Tu La điện chủ khác chết, Tu La điện chủ đời trước lại không biết tại sao.

Nguyên một đám suy nghĩ trong đầu lóe qua, Tiêu Phàm phát hiện, nghi ngờ trong lòng bản thân càng ngày càng nhiều, Tiêu Thần Võ có tin được không?

Chí ít từ việc Tiêu Thần Võ vì mình làm ra tất cả những thứ này, hắn có thể tin, nhưng Tiêu Phàm lại không thể không phòng.

“Còn có nghi hoặc gì, lão hủ hôm nay sẽ giải thích rõ ràng với ngươi!” Tiêu Thần Võ hòa ái dễ gần nói, sau đó ngẩng đầu nhìn chân trời, lại nói: “Thời gian của ngươi không còn nhiều, Thần Kiếp Địa một khi giáng lâm xuống Chiến Hồn đại lục, chiến tranh sẽ xảy ra.”

Tiêu Phàm gật gật đầu, nói: " Còn một vấn đề Cuối cùng, theo tất cả những gì ta chứng kiến, Chiến Luân Hồi cũng không thần phục Dạ Cửu U, hơn nữa bây giờ rõ ràng hắn cùng Huyết Ma bộ lạc là địch..."

Không đợi Tiêu Phàm nói xong, tiếng nói của Tiêu Thần Võ đã vang lên: "Ngươi nghi ngờ phía sau Chiến Luân Hồi còn có người khác đúng không? Điểm này lão hủ có thể chắc chắn nói cho ngươi biết, phía sau hắn quả thật có một thế lực thần bí, cụ thể thê nào thì ta cũng không biết.

Nhưng lão hủ có thể khẳng định, Chiến Luân Hồi bây giờ, chắc chắn đã phản bội Chiến Hồn đại lục, phần lớn người gia nhập Chiến Thần điện, đều bị hắn thi triển đoạt hồn thuật!"

“Ta biết rõ.” Tiêu Phàm hít sâu một cái, trong lòng thật lâu không cách nào bình tĩnh được.

Thế cục của Chiến Hồn đại lục, so với tưởng tượng của hắn còn muốn phức tạp hơn, hai thế lực Huyết Ma bộ lạc cùng Chiến Thần điện này, có thể ép bọn hắn tới không thở nổi

Nhưng mà phía sau Chiến Thần Điện, vẫn còn có một thế lực thần bí khác, điều này làm cho Tiêu Phàm sao có thể bình tĩnh được?

Trong lúc nhất thời, Tiêu Phàm không biết bước kế tiếp phải đi như thế nào, cả người có chút mê mang.

“Ngươi yên tâm, Tu La điện cùng Truyền Thừa điện vĩnh viễn là hậu thuẫn kiên cường của ngươi! Lão hủ mệt, không thể tiếp tục bồi tiếp tiểu hữu nữa.” Giọng nói Tiêu Thần Võ âm vang hữu lực, đối với Tiêu Phàm chắp tay một cái nói.

Cũng không đợi Tiêu Phàm phản ứng lại đã tiếp tục nằm trên ghế bành nghỉ ngơi.

Tiêu Phàm không còn gì để nói, nhưng cũng không thể làm gì, đành phải quay người rời đi, lúc này lại xuất hiện hai tên thanh niên cách đó không xa, mang Tiêu Phàm rời đi.

Đến khi xuất hiện lần nữa ở trong sân của Thần Phong Học Viện, Tiêu Phàm vẫn chưa lấy lại được tinh thần, trong đầu hắn vẫn một mực tiếp tục suy nghĩ đến tính chân thực trong lời nói của Tiêu Thần Võ.

“Tiêu Phàm, người đã gặp qua Điện Chủ?” Quách Sĩ Thần còn đợi hắn ở cửa ra vào.

Tiêu Phàm hoàn toàn không nghe thấy Quách Sĩ Thần nói, thẳng đến khi Quách Sĩ Thần gọi mấy tiếng hắn mới hồi phục tinh thần lại, gật gật đầu nói: “Đám người lão đại đâu?”

“Công tử!” Vừa dứt lời, một giọng nói vang lên, lại thấy mấy bóng dáng từ đằng xa bay vụt tới, chính là bọn Lăng Phong cùng Quan Tiểu Thất, người mở miệng nói chuyện lại là Trọc Thiên Hồng.

Tên này lần trước cùng đám người Lăng Phong lạc nhau, đến bây giờ mới tìm tới nơi này.

“Lão tam, nhị bàn đã chạy đến Nam Vực, chúng ta có cần tới giúp hắn không?” Lăng Phong cười nói.
Bình Luận (0)
Comment