Vô Thượng Sát Thần

Chương 1860

Tại sàn bán đấu giá, ánh mắt mọi người đều dừng lại ở nam tử trung niên mặc kim bào -Vạn Phong Hầu, bọn họ đều mong cảm nhận được hiểu quả của tiểu Trường Sinh đan đầu tiên.

Lúc nãy, không ít người đã cảm nhận được sinh khí nồng đậm của tiểu Trường Sinh đan rồi, có vài người còn tin rằng Trường Sinh đan là có thật sự nữa.

Nhưng đợi cả nửa ngày mà cái chân gãy của Vạn Phong Hầu không hề có bất kỳ thay đổi gì, điều này không khỏi khiến mọi người hoài nghi.

“Sao lại không có phản ứng gì vây?” Có người thầm nghĩ trong đám đông.

Không ít những người khác cũng cau mày. Mặc dù Vạn Bảo các chưa từng dùng thuốc giả lừa người nhưng nếu chẳng may đúng là giả thì sao?

Có nhiều người trong đám đông thấy rất bứt rứt. Nụ cười trên khuôn mặt đấu giá sư trên đài đấu giá cũng dần dần ngưng đọng lại.

Hắn chỉ biết đấu giá, còn hắn không biết đan dược thật hay giả. Nếu là đan giả thì Vạn Bảo các sẽ gặp rất nhiều rắc rối.

Ầm!

Đúng lúc này, một luồng bạo khí phồng lên trên cơ thể Vạn Phong Hầu, những người xung quanh bị hất bay ra ngoài.

“Còn không mau vận chuyển công pháp, muốn chết à?” Một giọng nói vang lên trong phòng đấu giá, ngữ khí vô cùng lạnh lùng.

Đối với mọi người thì giọng nói này khá quen thuộc, lúc trước sự tranh đoạt sách cổ thực sự quá kịch liệt. Một tàn quyển sách cổ trị giá mấy ngàn Thần thạch mà vị này đã bỏ ra tới ba mươi lăm vạn Thần thạch.

Không sai, người đang lên tiếng chính là Tiêu Phàm.

Vạn Phong Hầu nghe thấy vậy liền vội vàng ngồi thụp xuống đất, cơ thể bắt đầu vận chuyển toàn bộ công pháp mà mình tu luyện được.

Trong tức khắc, luồng khí tức cuồng bạo trong cơ thể hắn giảm đi không ít. Nhưng sau đó, lại xảy ra chuyện khiến rất nhiều người thấy kinh ngạc.

Đó là bên trong cái ống quần trống rỗng của Vạn Phong Hầu, đột nhiên có thứ gì đó nổi lên.

“Thật sự có thể khiến chân gãy sống lại!” Trong nháy mắt, sự việc đã thu hút sự chú ý của mọi người.

“Ta nghe nói có loại đan dược có thể khiến tay bị cụt mọc lại, nhưng phải uống rất nhiều, hơn nữa còn phải kết hợp trị liệu với Thần Dược Sư. Vậy mà một viên đan dược này có thể khiến chân gãy lành lại hay sao?”

“Đây là thật đấy, hơn nữa đây là tiểu Trường Sinh đan, hiệu quả của nó còn kém hơn rất nhiều so với Trường Sinh đan.

“Vạn Phong Hầu đúng là trúng mánh rồi, mọi người xem huyết khí bá đạo trên người hắn, ta cảm thấy hắn còn mạnh hơn cả thời kỳ đỉnh phong đấy.”

“Ồ! Sớm biết thì ta đã chặt đứt một cánh tay của mình rồi, biết đâu cũng có khả năng thử dùng tiểu Trường Sinh đan.”

“Ngươi chém đứt cũng vô ích, trừ khi ngươi chém đứt từ hàng trăm năm trước, chân của Vạn Phong Hầu đã gãy hơn hai trăm năm rồi, người ta cũng phải chọn người tàn tật cả trăm năm trở lên để thử đan.”

Đám đông nổi dậy, hiệu quả của tiểu Trường Sinh đan khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.

Toàn bộ mọi người ở hiền trường đều là Chiến Thần cảnh, hơn nữa đều là những người có địa vị, bọn họn gặp qua không ít việc đời nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy loại Thần đan cao cấp như thế này.

Hiệu quả của nó thật không thể tưởng tượng nổi.

Lúc này, trong một gian phòng khác, có hai người đang ngồi, nếu Tiêu Phàm ở đây thì chắc chắn hắn sẽ nhận ra một trong hai người là Lục vương tử.

Người còn lại chính là Tiếu Thiên Cơ.

“Có tiểu Trường Sinh đan thật sao? Tên Kiếm Hồng Trần đó đúng là Thần Dược Sư?” Lục vương tử bỗng nhiên đứng dậy, hét lên: “Hơn nữa ta còn nghe nói, khi mấy người Lão tứ ngăn Kiếm Hồng Trần vào hôm đó thì hắn ta vốn định đưa cho họ một viên tiểu trường sinh đan, nhưng bọn họ một mặc từ chối, đúng là quá thiệt thòi!

Tiếu Thiên Cơ lẳng lặng nhìn, dường như mọi chuyện chẳng liên quan đến hắn vậy.

“À phải rồi đại ca, bốn người Lão tứ sao đột nhiên lại biến mất vậy, mất tích cũng gần cả tháng rồi.” Lục vương tử dường như nhớ ra điều gì liền nhìn Tiếu Thiên Cơ đầy nghi hoặc.

“Lúc cần thì tự khắc sẽ xuất hiện.” Tiêu Thiên Cơ nói thản nhiên.

Lục vương tử bĩu môi, rồi cười ha ha nói: “Ta biết đại ca có thể dự báo tương lai, bây giờ huynh có thể nói cho ta biết gần đây ta có gặp phải nguy hiểm không?”

Tiếu Thiên Cơ quay đầu lại nhìn Lục vương tử, thấy Lục vương tử vô cùng căng thẳng, một giây sau Tiếu Thiên Cơ nói: “Đợi sau khi hội đấu giá kết thúc, ta sẽ đi tìm Lão bát, thập nhất và thập nhị tới, mọi người cùng tụ tập.”

“Được thôi.” Lục vương tử gật đầu không chút do dự, Tiêu Thiên Cơ nói như vậy thì chứng mình rằng hắn sẽ không nguy hiểm gì, đương nhiên hắn thấy yên tâm, nhưng ngay sau đó hắn lại hỏi: “Nhị tỷ thì sao?”

“Nàng sẽ đến.” Một lần nữa ánh mắt của Tiếu Thiên Cơ lại chuyển hướng tới sàn đấu giá, cứ như thể thế gian này không có gì có thể làm hắn lung lay được vậy.

Trong một gian phòng khác, có một vị lão giả người còng xuống, mặc áo trường bào đen với khuôn mặt được che kín đang ngồi đó, hoàn toàn không nhìn rõ khuôn mặt của vị này.

“Có Trường Sinh đan thật sao?”

Lão giả lưng còng thốt ra một câu nói, hai tia sáng được phóng ra từ áo bào đen, ánh mắt lão nhìn chằm chằm vào khán đài nơi đấu giá.

Có rất nhiều những người như lão, lúc này bắt đầu chú ý tới trường sinh đan.

Trong căn phòng mà đám người Tiêu Phàm đang ngồi thì Cổ Nhươc Trần đang nhìn Vạn Phong Hầu với ánh mắt sáng rực lên. Hắn chắp tay và nói với Tiêu Phàm: “Kiếm huynh, bái phục!”

Lời Cổ Nhược Trần nói đều là thật lòng. Hắn đã từng gặp không ít đan dược, nhưng người có thể luyện ra được viên đan dược như thế này thì ít nhất cũng phải đạt tới Thiên Thần cảnh.

Giờ Tiêu Phàm mới chỉ ở mức Chiến Thần cảnh hậu kỳ mà đã có thể luyện ra được loại đan dược như vậy rồi thì làm sao không khỏi khiến Cổ Nhược Trần kinh ngạc được cơ chứ.

“Cổ huynh khách khí rồi, ta cũng chỉ may mắn thôi.” Tiêu Phàm cười, trong lòng thầm nhủ: “Giờ chỉ đợi kẻ nào đó cắn câu thôi.”

Cổ Nhược Trần chỉ cười mà không nói gì, nếu luyện chế ra được loại đan dược này chỉ là may mắn thì có lẽ toàn bộ sự may mắn trên đời này đều tập trung hết vào người Tiêu Phàm rồi.

Sau thời gian khoảng nửa chén trà, bên trong cơ thể Vạn Phong Hầu đột ngột truyền ra một tiếng vâng ầm ầm không ngớt, giống như tiếng sóng đang vỗ bờ vậy.

“Đột phá rồi sao?”

Mọi người trợn tròn mắt, chẳng phải Trường Sinh đan chỉ có thể khiến khí huyết tăng vọt, chân tay bị cụt mọc lại hay sao, sao giờ còn có thể khiến con người đột phá nữa chứ?

Hơn nữa, đến tiểu Trường Sinh đan còn có công dụng như thế, vậy Trường Sinh đan thì sao?

“Đa tạ Vạn Bảo các đã cho tại hạ cơ hội này!” Vạn Phong Hầu quay người về phía đấu giá sư, như nhàng hành lễ và nói lớn.

Lúc này, tâm trạng của hắn rất tốt, cả thân thể giống như trẻ ra cả trăm tuổi vậy, hơn nữa khí huyết trên cơ thể cũng cường thịnh hơn rất nhiều so với thời kỳ đỉnh phong.

Hắn đã buồn vì cái chân gãy cả trăm năm nay rồi, hôm nay nó lại có thể hồi phục như ban đầu thì bảo sao hắn không khỏi kích động được cơ chứ?

Một viên tiểu Trường Sinh đan thôi, nhưng đối với hắn mà nói nó giống như phúc tinh cứu mạng vậy. Mà tất cả mọi thứ này đều do Vạn Bảo các mang tới, cảm tạ Vạn Bảo các đương nhiên là điều hắn nên làm.

“Vạn Phong Hầu khách khí rồi, ngươi muốn cảm ơn thì nên cảm ơn Thần Dược Sư, và cả vị lúc nãy nhắc nhở ngươi nữa.” Đấu giá sư cười, gánh nặng trong lòng hắn cũng được loại bỏ rồi.

Lúc này Vạn Phong Hầu mới bừng tỉnh, quét mắt nhìn xung quanh để cảm ơn người đã nhắc nhở hắn nhưng hắn không tìm thấy.

“Mau bán đấu giá trường sinh đan đi, mọi người không đợi được nữa rồi!” Lúc này, lại có người hét lên.

Hiệu quả của tiểu trường sinh vượt xa dự đoán của mọi người, đây mới chỉ là một viên tặng miễn phí thôi, thế thì hiệu quả của Trường Sinh đan thật sự không biết sẽ mạnh tới cỡ nào đây?

Trong nháy mắt, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía đấu giá sư. Đấu giá sư cười và nói với tất cả: “Có lẽ mọi người đều đã biết được hiệu quả của tiểu Trường Sinh đan rồi, còn hiệu quả của Trường Sinh đan sẽ gấp năm lần hiệu quả của tiểu Trường Sinh đan cơ đấy.”

“Đừng nói nhảm nữa, mau ra giá đi.” Đám đông làm biếng nghe đấu giá sư nói xàm, liền la ầm lên, như thể không thể chờ đợi thêm được nữa rồi.

Càng nhìn thấy đám đông sốt ruột thì trong lòng đấu giá sư càng vui, hắn cười sảng khoái: “Trường Sinh đan, giá khởi điểm là mười vạn Thần thạch, mỗi lần ra giá không được tăng ít hơn một ngàn Thần thạch!”
Bình Luận (0)
Comment