Vô Thượng Sát Thần

Chương 1904

Tiêu Phàm vẫn bất động, con ngươi nhìn chằm chặp vào trong Huyết Hồ, từng con Áo Nghĩa Thần Ngư lọt vào trong mắt hắn.

Linh hồn lực của hắn chậm rãi tràn ra, khiến hắn cảm thấy ngạc nhiên là, khi linh hồn lực của hắn chạm tới những con Áo Nghĩa Thần Ngư kia, lại bị nuốt chửng lấy.

Phải biết rằng bây giờ linh hồn lực của Tiêu Phàm đã đạt tới Chiến Thần cảnh đỉnh phong, không dám nói là vô địch phía dưới Thiên Thần cảnh, nhưng cũng tuyệt đối không kém bao nhiêu.

“ Áo Nghĩa Thần Ngư này thật quỷ dị.” Tiêu Phàm híp hai mắt, hít sâu một cái nói.

Những con Áo Nghĩa Thần Ngư này, rõ ràng chỉ là Áo Nghĩa ngưng tụ thành, nhưng lại tựa như sinh vật thật sự, quả thực là cực kỳ quỷ dị.

Ở Thần Linh Kiếp Địa, Tiêu Phàm đã từng gặp qua hồn thú Phong Lôi Thú hoàn toàn do Áo Nghĩa ngưng tụ thành, nhưng thực lực của Phong Lôi Thú kia, so sánh cùng những con Áo Nghĩa Thần Ngư này, có vẻ như kém hơn không ít.

Là Phong Lôi Thú không đủ mạnh?

Tiêu Phàm lắc đầu, lúc trước Phong Lôi Thú canh giữ ở cửa vào tầng thứ bảy, có thể ngăn cản đông đảo cường giả cấp bậc yêu nghiệt, việc này đã đủ để chứng minh sự khủng bố của Phong Lôi Thú.

Theo đó mà so sánh, không phải là Phong Lôi Thú không mạnh, mà là những đầu Áo Nghĩa Thần Ngư này quá mạnh.

Lúc này, tâm thần Tiêu Phàm lại bị câu nói của Thanh Phong lão tổ kéo trở về.

“Lúc ấy Áo Nghĩa Thần Ngư cũng bạo động, nhưng cũng không khủng bố như bây giờ, hiện tại có quá nhiều Áo Nghĩa Thần Ngư.” Thanh Phong Lão Tổ hồi tưởng lại lần cuối cùng hắn tham gia Huyết Hồ Thùy Điếu, trong lòng vẫn có chút không bình tĩnh.

Nụ cười trên mặt Tiếu Thiên Dương đã sớm biến mất, vốn cho là có nhiều Áo Nghĩa Thần Ngư như vậy, tùy tiện bắt mấy con, là có thể kiếm được một khoản lớn.

Thật không ngờ lại bị Thanh Phong lão tổ hắt cho một chậu nước lạnh, những con Áo Nghĩa Thần Ngư này, có vẻ như không đơn giản để mặc người chém giết.

“ Trước khi Áo Nghĩa Thần Ngư bạo động, phải chăng là có cái gì dị động?” Tiêu Phàm cau mày nói.

Đạo lý cơ duyên cùng nguy hiểm luôn cùng tồn tại, Tiêu Phàm hiểu rất rõ, lúc trước Thanh Phong Lão Tổ tuy bị Áo Nghĩa Thần Ngư dọa cho phát sợ, nhưng hắn thu hoạch được cũng không nhỏ.

Dù sao, một con thất văn Áo Nghĩa Thần Ngư, giúp hắn lĩnh ngộ được một loại Áo Nghĩa mới mà không gặp trở ngại nào.

Đột phá đến Chiến Thần cảnh, tu sĩ bình thường đều chỉ lĩnh ngộ một loại Áo Nghĩa, có thể lĩnh ngộ hai loại đều được coi là thiên tài.

Chỉ cần luyện hóa Áo Nghĩa Thần Ngư, đã có thể trở thành thiên tài, chỉ bằng vào điểm này, cũng đủ để chứng minh Áo Nghĩa Thần Ngư bất phàm, cái này tuyệt đối là một cơ duyên lớn.

Nhưng vừa nghĩ tới quái thú hung mãnh trước đó, trong lòng Tiêu Phàm lại có chút bồn chồn, cho dù là hắn, ở trước mặt quái thú, có kẽ cũng không có sức phản kháng lại.

Phía dưới Thiên Thần cảnh hắn không sợ ai cả, nhưng quái thú này có thể là Thiên Thần cảnh.

Nếu như tu vi của Tiêu Phàm có thể tăng thêm một bước, đột phá Chiến Thần cảnh đỉnh phong, hắn có thể đấu một trận với Thiên Thần cảnh bình thường, nhưng hiện tại, Tiêu Phàm không cuồng vọng đến cấp độ này.

“Lúc ấy Huyết Hồ gió êm sóng lặng, không có dị tượng đặc biệt gì.” Thanh Phong lão tổ lắc đầu nói.

“Cẩn thận ngẫm lại xem.” Tiêu Phàm nói, hắn không tin bầy cá sẽ không có dấu hiệu nào mà bạo động.

Tựa như lần này, sở dĩ bầy cá xuất hiện, có thể là do quái thú kia gây nên, mà quái thú kia lại có thể là do Tả Giang Lê dẫn tới.

Thanh Phong lão tổ cau mày, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại sự việc mấy ngàn năm trước, hồi lâu mới nói: “Nếu như quả thực nói đến dị tượng, ta nhớ lúc ấy có rất nhiều người nghe được tiếng gầm thét.”

“Tiếng gầm thét?” Đám người cau mày, có tiếng gầm thét thì có quan hệ gì với đám Áo Nghĩa Thần Ngư này?

Tiêu Phàm cũng có chút buồn bực, thầm nghĩ trong lòng: “Nếu như có Trọc Thiên Hồng ở chỗ này, có lẽ hắn có khả năng biết rõ.”

Dù sao Trọc Thiên Hồng cũng là người ở Thái Cổ Thần Giới, kiến thức tự nhiên không phải người bình thường có thể so sánh.

“Chính là tiếng gầm thét, sau đó những đầu Áo Nghĩa Thần Ngư này bắt đầu trở nên điên cuồng.” Thanh Phong lão tổ gật đầu nói.

“Nhưng bây giờ chúng ta lại không nghe thấy tiếng gầm thét nào.” Kiếm La nghi ngờ nói.

“Cái này ta cũng không biết.” Thanh Phong lão tổ lắc đầu, trong mắt quang mang sáng rực, nói: “Nhưng có một chút quỷ dị, mọi người đều biết, Áo Nghĩa Thần Ngư càng cường đại, thì càng yên tĩnh, nhưng bây giờ các ngươi nhìn, càng là Áo Nghĩa Thần Ngư có nhiều đường vân, lại càng điên cuồng.”

“Đúng thế thật.” Đám người nhìn xuống Áo Nghĩa Thần Ngư trong Huyết Hồ, không khỏi gật đầu.

“Đó là một con bát văn Thần Ngư.” Tiếu Thiên Dương chỉ vào một con Áo Nghĩa Thần Ngư dài hơn một trượng hét lớn, hận không thể lập tức bắt con bát văn Thần Ngư về luyện hóa.

Nhưng mà lúc này, bọn hắn lại nhìn thấy một con cửu văn Thần Ngư bên trong bầy cá, mấy người muốn xắn tay áo xông lên, tựa như đã quên nguy hiểm.

Cũng khó trách bọn hắn xúc động như thế, sau khi đột phá cửu biến Chiến Thần cùng Chiến Thần đỉnh phong, muốn tiếp tục tăng thực lực của bản thân, lĩnh ngộ Áo Nghĩa mới là phương pháp thường dùng.

Nhưng người bình thường muốn lĩnh ngộ thêm một loại Áo Nghĩa, là cực kỳ gian nan, cho nên rất nhiều người hướng ánh mắt nhìn về vào trong Huyết Hồ.

Tiêu Phàm dùng tay phải nâng cằm, trong đầu lóe lên một đám đám suy, hắn có cảm giác mình biết được một tia tin tức, nhưng lại không nhớ nổi, trong lòng có chút buồn bực.

“Bọn chúng đang rút lui.” Kiếm La lại kêu to, chút nữa thì nhịn không được đuổi theo.

Nếu như có thể bắt được một con thất văn Áo Nghĩa Thần Ngư trở lên, Kiếm La tin tưởng thực lực của bản thân khẳng định có thể tăng mạnh.

Bên trong Huyết Hồ, từng con Áo Nghĩa Thần Ngư chồng chất lên nhau như nước thủy triều rút lui, bọn chúng đến nhanh, đi cũng nhanh.

“ Tại sao bọn chúng không lên bờ?” Tiêu Phàm nhỏ giọng thầm thì nói, trước đó quái vật không dám lên bờ, hiện tại những con Áo Nghĩa Thần Ngư này cũng không dám.

Tiêu Phàm luôn cảm giác bên trong Huyết Hồ có một sức mạnh vô cùng cường đại kiềm chế bọn chúng, bằng không, một khi những con Áo Nghĩa Thần Ngư này lên bờ, Tu La Sơn đều gặp phải xui xẻo.

Đàn Áo Nghĩa Thần Ngư này quá nhiều, dù là nhất văn Áo Nghĩa Thần Ngư yếu nhất, cũng có tu vi Chiến Thần cảnh.

Có thể tưởng tượng, hàng vạn Áo Nghĩa Thần Ngư cùng lên bờ sẽ khủng bố như thế nào?

“Ta nghe nói, Huyết Hồ này đã từng bị người nguyền rủa, sinh linh bên trong vĩnh viễn đều không thể lên bờ.” Thanh Phong lão tổ lại bổ sung một câu nói.

Nguyền rủa?

Nghe được hai chữ này, trong lòng Tiêu Phàm nhạy cảm kỳ lạ, hắn còn nhớ bản thân đã đáp ứng thỉnh cầu của Nhạc Nhân tộc, có lẽ, lời nguyền trong Huyết Hồ cùng lời nguyền của Nhạc Nhân tộc có chút quan hệ.

Thậm chí hắn có dự cảm, nếu như có thể phá vỡ bí mật của Huyết Hồ, có lẽ có thể giải trừ lời nguyền trên người Nhạc Nhân tộc.

“Hiện tại, Huyết Hồ chính thức mở ra, người nguyện ý tiến vào Huyết Hồ, giao phí một vạn Thần thạch, từ vị trí bốn lầu các tiến vào.” Đột nhiên, một giọng nói ung dung vang lên.

“ Một vạn Thần thạch mới có thể vào trong?” Kiếm La trực tiếp kêu to.

Một vạn Thần thạch đấy, đó là số lượng đáng sợ như thế nào, hiện tại, một vạn Thần thạch, lại đủ mua vé vào cửa mà thôi.

Kiếm La tất nhiên không cam lòng bỏ ra hơn vạn Thần thạch, nhưng có rất nhiều người cam lòng.

Nhưng mà, khi giọng nói kia vang lên, càng ngày càng nhiều tu sĩ bắt đầu tiến về Thiên Vân Các, bọn hắn tựa như không sợ chết, trong mắt chỉ có những con Áo Nghĩa Thần Ngư đó.

Chỉ cần bắt được hai con Áo Nghĩa Thần Ngư trở lên, một vạn Thần thạch liền có thể dễ dàng kiếm về, cơ bản không có người nào bỏ không được.

Mà Thiên Vân Các, chính là một trong bốn cửa vào, muốn đi vào Huyết Hồ, cũng chỉ có bốn cửa này, Thiên Vân Các chính là cửa vào phía Tây Thành.

“Huyết Hồ Thùy Điếu mở ra? Có vẻ như sớm hơn so với lần trước nửa tháng.”

“Ngươi ngốc à, hiện tại có nhiều Áo Nghĩa Thần Ngư như vậy, tùy tiện đều có thể bắt được mấy con, chẳng lẽ ngươi còn muốn chờ Áo Nghĩa Thần Ngư rời đi sao?”

“Đúng vậy, Huyết Hồ rất lớn, muốn bắt được một con Áo Nghĩa Thần Ngư cũng không đơn giản.”

Rất nhiều người không chút do dự bay về Thiên Vân Các, bọn hắn hiện tại chỉ muốn lập tức bắt được mấy con Áo Nghĩa Thần Ngư.

"Đi thôi, nếu đã đến, chúng ta cũng không thể bỏ qua.” Thần sắc Tiêu Phàm ngưng lại, một lần nữa bay về phía Thiên Vân Các.
Bình Luận (0)
Comment