Vô Thượng Sát Thần

Chương 240

Tiêu Phàm rất muốn cất tiếng cười to, trực giác của hắn không sai. Cơ Sở Về Hồn Hóa này đúng là công pháp hoá lỏng tốt nhất, tuyệt đối không có cái thứ hai.

Những công pháp khác cũng đều là dùng Chiến Hồn rèn luyện Hồn Lực, chậm rãi khiến Hồn Lực hoá lỏng, công pháp cấp phẩm càng cao, quá trình hoá lỏng càng nhanh, nhưng mà quá trình này hoặc nhiều hoặc ít đều có một chút tác dụng phụ.

- Nếu như nói những công pháp khác khiến Hồn Lực hoá lỏng là một tác dụng quá trình hóa học, Cơ Sở Về Hồn Hóa này sẽ tương đương với tác dụng vật lý. Tác dụng hóa học cố nhiên có thể không ngừng thôi thúc hóa Hồn Hải, nhưng khẳng định sẽ sinh ra một chút chất biến.

Tiêu Phàm trong lòng nói nhỏ lấy, hắn cực kỳ may mắn, vẫn may mình là nhân tài tố chất cao thế kỷ 21.

Hắn cũng không nghĩ đến, một chút kiến thức vật lý bình thường nhất ở kiếp trước, lại có tác dụng lớn ở Chiến Hồn Đại Lục này.

- Hiện tại chủ yếu là tốc độ hồn hóa quá chậm, thời điểm Hồn Lực hoá lỏng, bản thân cũng sẽ tiêu hao rất nhiều Hồn Lực, khó trách Cơ Sở Về Hồn Hóa tốc độ tu luyện chậm. Chỉ cần tăng tốc quá trình hồn hóa này, liền không cần lãng phí bất luận Hồn Lực gì, tự nhiên cũng có thể khiến Hồn Hải càng lớn.

Tiêu Phàm vô cùng kích động.

Hồn Lực hoá lỏng kỳ thật liền tựa như hơi nước, áp suất thể tích cố nhiên có thể cho Hồn Lực khí thể trạng hoá lỏng, nhưng loại tốc độ này quá chậm, hơn nữa năng lượng cần dùng cũng quá nhiều.

Có một loại phương pháp so với quá trình ép này nhanh hơn nhiều, chính là giảm nhiệt độ xuống, chỉ cần nhiệt độ đủ thấp, Hồn Lực hoàn toàn có thể trong nháy mắt hoá lỏng.

Nếu như để cho người ta biết ý nghĩ của Tiêu Phàm, tất nhiên sẽ chấn kinh không thôi. Điều tiên phong này tuyệt đối là khai sáng khơi dòng lịch sử Chiến Hồn Đại Lục. Cơ Sở Về Hồn Hóa trong miệng người khác là bán đầy đường, sau này cũng sẽ lan khắp Chiến Hồn Đại Lục.

Ở thế giới Võ Đạo vi tôn này, ai lại đi cân nhắc tới mấy thứ vật lý tính đâu. Có lẽ có người nghĩ đến, nhưng cuối cùng vẫn không nghĩ tới một điểm mấu chốt nhất, chính là như thế nào làm Hồn Lực hoá lỏng.

- Một bộ Lục Phẩm công pháp mà thôi, cải tiến một chút hẳn là rất dễ dàng.

Tiêu Phàm thu liễm tâm thần, rất nhanh liền đắm chìm trong Cơ Sở về Hồn Hóa.

Bàn Tử cùng Ảnh Phong chờ đợi hồi lâu, lại không phát hiện Tiêu Phàm có bất kỳ dị động nào, lông mày nhíu chặt, trong lòng có chút lo lắng.

- Nam Cung huynh, ngươi có phát hiện không, công tử hắn cười?

Ảnh Phong đột nhiên kêu lên.

- Có thấy, gia hỏa này không biết đang giở trò quỷ gì.

Bàn Tử nhỏ giọng thầm thì, trong miệng nói như vậy, nhưng trong lòng lo lắng vô cùng, sợ Tiêu Phàm xảy ra cái gì ngoài ý muốn.

- Ta cảm thấy, Cơ Sở Về Hồn Hóa này có lẽ thực không đơn giản.

Ảnh Phong sờ lên cằm, khuôn mặt tà mị lộ ra ánh sáng dị dạng.

- Để ý đi, đừng phân tâm.

Bàn Tử gật đầu, hắn cũng biết Tiêu Phàm là người rất cẩn thận, sẽ không dùng tương lai của mình nói đùa, có lẽ bên trong Cơ Sở Về Hồn Hóa thật đúng là cất giấu cái gì mờ ám.

Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh liền qua ba ngày, Bàn Tử và Ảnh Phong nhiều lần muốn đánh thức Tiêu Phàm, nhưng cuối cùng lại nhịn xuống, bởi vì giờ phút này trên người Tiêu Phàm không có bất kỳ dị động nào.

Bỗng nhiên...

- Ông!!!

Từng đạo ánh sáng hắc sắc từ trên người Tiêu Phàm dập dờn ra, một cỗ khí tức lạnh lẽo tràn ngập tứ phương, tràn ngập cả tòa đại điện.

- Đây là?

Bàn Tử và Ảnh Phong bỗng nhiên đứng dậy, kinh hãi nhìn Tiêu Phàm.

- Rống rống!!!

Tại xung quanh Tiêu Phàm, Hồn Lực cuồn cuộn như sóng lớn vỗ bờ, cũng như Man Thú gào thét, hắc sắc thủy triều sóng sau cao hơn sóng trước, cuốn lên thủy triều to lớn, hướng về bốn phương tám hướng đập đi.

Sóng lớn kia giống như biển lớn mênh mông hoàn toàn phẫn nộ gào thét. Tiêu Phàm ngồi xếp bằng tìm hướng phía trên biển cả, phong thái như thần linh.

- Biển, hóa ra là biển!

Bàn Tử lộ ra vẻ kinh hãi, lo lắng trong lòng sớm đã bốc hơi lên chín tầng mây, chỉ còn lại chấn kinh.

- Công tử luôn luôn sáng tạo ra kỳ tích.

Ảnh Phong cũng khó che đậy chấn kinh trong lòng. Chỉ đơn thuần là một công pháp cơ sở đơn thuần, lại được Tiêu Phàm tu luyện ra Hồn Hải, điều này làm hắn sao có thể bình tĩnh.

- Chẳng lẽ Cơ Sở Về Hồn Hóa này thực không đơn giản?

Bàn Tử thật lâu không cách nào bình tĩnh, trợn mắt hốc mồm nhìn xem phiến Hồn Lực biển cả gào thét kia.

- Ngươi nghĩ sao?

Ảnh Phong cười nói, sự thật bày ở trước mắt, không phải là minh chứng tốt nhất sao?

- Hồn Hải chân chính! Tu La Điện thực sự là biết tuyển người đi.

Chiến La cũng bị khí thế dồi dào kia làm bừng tỉnh, trong mắt lóe lên ước ao ghen tị nồng đậm.

Vì sao Tiêu Phàm không sớm xuất hiện một chút, nếu vậy, bất luận như thế nào cũng phải để hắn trở thành người thừa kế Chiến Tộc.

Đang lúc Hồn Hải bao la mãnh liệt, Tiêu Phàm đột nhiên nhíu mày, một trận tê tâm liệt phế đau đớn khiến hắn suýt chút ngất đi.

Đột phá Chiến Vương cảnh, đan điền lại không ngừng mở rộng hình thành Hồn Hải dùng để chứa đựng Hồn Lực, Hồn Hải càng lớn, đau đớn cũng càng lớn.

Bên trong đan điền, U Linh Chiến Hồn và Vô Tận Chiến Hồn không ngừng mãnh liệt, điên cuồng cắn nuốt Hồn Lực hoá lỏng kia, ngưng tụ ra hai vòng xoáy Hồn Lực một vàng một đen.

Phía dưới, Hồn Hải vô biên vô hạn, tràn đầy như một thế giới khác.

- Chiến Hồn Đại Lục đúng thực sự là kỳ diệu, đây là không gian giới tử sao?

Tiêu Phàm kinh ngạc vô cùng, thật lâu không thể nào bình tĩnh. Chỉ là hắn lại nghĩ tới một vấn đề khác, Hồn Hải hắn dồi dào như thế, cần bao nhiêu Hồn Lực mới có thể bổ sung đây.

Cũng đúng lúc này, Hồn Tủy bốn phía điên cuồng mãnh liệt hướng vào trong cơ thể Tiêu Phàm, Hồn Hải không ngừng quay cuồng, Hồn Lực thể lỏng nhanh chóng tràn ngập tứ phương.

Dưới trùng kích của Hồn Lực, đan điền hóa thành Hồn Hải không ngừng mở rộng, thống khổ trong đó khiến hắn có cảm giác bị vô vàn con kiến gặm nuốt, lại tựa như vạn tiễn xuyên tim.

Nơi xa, Bạch Thạch phát ra ánh sáng hừng hực đem toàn bộ Hồn Lực Hải chiếu trong suốt. Từng tia năng lượng huyền diệu thẩm thấu hướng về toàn thân kinh mạch Tiêu Phàm, loại cảm giác đau đớn kia lúc này mới hòa hoãn không ít.

Nếu như không phải có Bạch Thạch, Tiêu Phàm không biết mình có thể kiên trì bao lâu.

Quá trình này ròng rã qua một ngày một đêm mới dừng lại, đan điền hóa thành Hồn Hải vô biên vô hạn, nhìn không thấy điểm cuối, trên Hồn Hải có hai vòng xoáy Hồn Lực to lớn.

Một vàng, một đen, Vô Tận Chiến Hồn cùng U Linh Chiến Hồn xoay quanh vòng xoáy Hồn Lực, không ngừng chịu đựng rèn luyện Hồn Lực.

Nếu để cho người nhìn thấy vòng xoáy Hồn Lực của Tiêu Phàm, nhất định sẽ làm bao người ngoác mồm đến mang tai, cái kia đâu phải là vòng xoáy, nhất định chính là hai cái động không đáy.

Hồi lâu, Hồn Hải trong cơ thể Tiêu Phàm rốt cục cũng dừng lại. Tiêu Phàm có thể cảm nhận được, Hồn Hải cuồn cuộn vô cùng. Đồng thời bên cạnh hắn, Hồn Tủy kia lại giảm đi hơn một phần ba.

- Chiến Vương cảnh?

Tiêu Phàm thu liễm tinh thần, bỗng nhiên mở ra hai mắt, hai ánh sắc bén bắn ra, gần như đồng thời, Hồn Hải quanh thân cũng chầm chậm rút đi.

- Đột phá?

Cảm nhận được khí tức cường đại trên người Tiêu Phàm, Bàn Tử cùng Ảnh Phong vô cùng kích động.

- May mắn.

Tiêu Phàm cười cười, đột phá Chiến Vương cảnh mới là điểm xuất phát chân chính.

May mắn? Khóe miệng hai người Ảnh Phong và Bàn Tử giật một cái, nhất thời im lặng, rất muốn hung hăng đánh Tiêu Phàm một trận.

Hồn Lực như biển, nếu đây là may mắn thì cũng quá nhiều may mắn rồi.

Tìm khắp thiên hạ, mấy người có thể làm được Hồn Lực như biển?

Hai người cũng càng cảm thấy Chiến Hồn Tiêu Phàm bất phàm, Bàn Tử trêu ghẹo nói:

- Chiến Vương Học Viện năm đó không muốn ngươi, tuyệt đối là tổn thất lớn nhất.

Tiêu Phàm cười không nói, Bàn Tử lại nói:

- Có điều Lão Tam, còn cả Ảnh Phong, sự tình này chúng ta biết là được, ngàn vạn đừng để người khác biết rõ, bất luận kẻ nào cũng không được.

- Ừm.

- Yên tâm.

Tiêu Phàm và Ảnh Phong cũng biết rõ việc này nghiêm trọng, nếu để cho người khác biết Tiêu Phàm đột phá Chiến Vương cảnh, Hồn Lực như biển, khẳng định sẽ có không ít phiền phức, thậm chí sẽ đem Tiêu Phàm giải phẫu nghiên cứu.

- Phải rồi, công tử, ngươi thực sự dùng Cơ Sở Về Hồn Hóa để tu luyện?

Ảnh Phong vô cùng không tin hỏi.

- Lừa ngươi làm gì, có điều ta cải tiến Cơ Sở Về Hồn Hóa một chút mà thôi.

Tiêu Phàm nhún nhún vai cười nói.

- Cải tiến?

Bàn Tử và Ảnh Phong nhìn Tiêu Phàm như nhìn quái vật, đây chính là Lục Phẩm công pháp, cho dù là mặt hàng bán đầy đường nhưng phàm là cái tên Lục Phẩm, như thế nào mà một tu sĩ Chiến Tông cảnh có thể cải tiến?

Nếu như lời này là người khác nói, đánh chết hai người cũng không tin, nhưng Tiêu Phàm tuyệt đối sẽ không nói dối, cũng không cần thiết lừa gạt hai người. Hơn nữa, hai người cũng là tín nhiệm Tiêu Phàm từ trong tâm.

- Các ngươi cũng có thể thử xem.

Tiêu Phàm cười nói, đồ vật tốt đối với người mình có thể phó thác sinh mệnh, tự nhiên không cần thiết che giấu.
Bình Luận (0)
Comment