Vô Thượng Sát Thần

Chương 479

- Đây là Quan Tiểu Ngũ, không, Quan Tiểu Thất.

Tiêu Phàm cười ha ha:

- Hắn nhất quyết muốn cùng ta kết bái huynh đệ, chỉ có thể xếp sau Tiểu Ma Nữ, cho nên liền thành Tiểu Ngũ.

- Tiểu Ngũ, đây là Lão Nhị, Nam Cung Tiêu Tiêu!

Tiêu Phàm lại giới thiệu với Quan Tiểu Thất.

- Nam Cung Tiêu Tiêu?

Ánh mắt Quan Tiểu Thất lóe lên, trong mắt đều là ngoài dự liệu, lập tức thần sắc nghiêm lại, nói:

- Quan Tiểu Thất, bái kiến Nhị Ca.

- Ha ha, Lão Ngũ, ngươi xuất hiện thế này thật quá phong cách.

Thần sắc Bàn Tử vô cùng bình tĩnh, vỗ vỗ bả vai Quan Tiểu Thất.

- Ha ha.

Quan Tiểu Thất cười một tiếng, hắn vốn chỉ muốn tìm Tử Điện Điêu đến giúp đỡ mà thôi, căn bản không nghĩ nhiều như vậy.

- Chiến Hồn Học Viện Đại Ly Đế Triều, tất cả mọi người tiến vào Cổ Địa Bí Cảnh đều lên Phi Độ Chiến Thuyền.

Mấy người vừa mới hàn huyên vài câu, thanh âm Hỏa Hoàng bỗng vang lên.

Oanh long long!

Lời nói vừa dứt, chân trời bỗng rung động một trận, một bóng đen to lớn từ Chiến Hồn Học Viện duỗi ra bay lên trời. Đám người ngốc trệ nhìn đạo hắc ảnh kia, toàn thân kinh hãi vô cùng.

- Cái kia chính là Phi Độ Chiến Thuyền? Thật là hùng vĩ!

- Nghe nói Phi Độ Chiến Thuyền chính là Bát Phẩm Hồn Binh, hơn nữa không phải chỉ một Bát Phẩm Chú Tạo Sư có thể đúc tạo ra, Chiến Hồn Học Viện ta vậy mà cũng có!

- Trước kia nghe nói qua tên Phi Độ Chiến Thuyền, hôm nay rốt cục nhìn thấy, quả nhiên không làm ta thất vọng.

Đám người bị nội tình của Chiến Hồn Học Viện làm cho chấn kinh, cảm giác huyết dịch đều muốn sôi trào lên.

Phi Độ Chiến Thuyền có thể lăng không phi độ, tốc độ cực nhanh, tốc độ bình thường của nó cho dù Cường giả Chiến Hoàng toàn lực phi hành cũng không thể nhanh hơn được.

Không bao lâu, Phi Độ Chiến Thuyền cuối cùng dừng ở cách quảng trường không xa, một cỗ khí tức nặng nề treo cao chân trời. Tu sĩ Đại Ly Đế Triều một mặt vẻ đắc ý, nhao nhao bay lên trên chiến thuyền.

- Phi Độ Chiến Thuyền?

Tiêu Phàm cũng bị Phi Độ Chiến Thuyền này làm cho chấn kinh, cái này so với máy bay hàng không kiếp trước còn to hơn, nhất định chính là một món đồ chơi vô cùng khủng.

- Tiểu Kim, chúng ta đi.

Tiêu Phàm trong nháy mắt đạp không lên, bay về Phi Độ Chiến Thuyền.

Đám người Tiểu Kim, Phong Lang, Thiên Tàn, Ảnh Phong, Tiểu Minh, Quan Tiểu Thất, Bàn Tử không chút do dự cùng đi lên.

Trong quá trình phi hành, Tiêu Phàm còn thấy mấy người quen từ đằng xa bay tới, kia chính là Lâu Ngạo Thiên. Lâu Ngạo Thiên mặc một bộ áo bào trắng, lộ ra khí thế ung dung tự tại, cho người ta một loại cảm giác thâm sâu khó lường.

Sau lưng Lâu Ngạo Thiên có ba thân ảnh đi theo, chính là Bạch Vũ, Trần Phong cùng Bách Lý Cuồng Phong.

Tiêu Phàm biết, những ngày qua lúc hắn đột phá, Lâu Ngạo Thiên cũng không dậm chân tại chỗ, khí tức trên người hắn vô cùng bình ổn, xem ra đã đột phá đến Chiến Hoàng cảnh.

Thời khắc Tiêu Phàm nhìn lại, mấy người Lâu Ngạo Thiên cũng hơi gật đầu ra hiệu.

Khiến Tiêu Phàm hiếu kỳ là, không phải một người nhiều nhất chỉ mang thêm được hai người tiến vào Cổ Địa Bí Cảnh sao? Sao Lâu Ngạo Thiên mang được ba người?

- Lâu Ngạo Thiên tham gia thi đấu, chiếm được một chỗ, mặt khác hắn mua một chỗ từ Bắc Thần Phong.

Quan Tiểu Thất giải thích nói.

- Bắc Thần Phong?

Tiêu Phàm lộ ra vẻ cổ quái, gia hỏa này có bốn chỗ vậy mà lại lấy ra bán, quả nhiên là kỳ quái, sự tình kiểu này thật đúng là chỉ có hắn mới có thể làm ra:

- Phải rồi, ngươi làm sao có chỗ để vào đây?

- Sư tôn lấy từ tay Bắc Thần Phong.

Quan Tiểu Thất cười ha ha nói.

Khóe miệng Tiêu Phàm giật một cái, sớm biết mình cũng bảo Hỏa Hoàng lấy cho mình một chỗ, hoặc bản thân trực tiếp xin một cái từ Bắc Thần Phong cũng được, nhiều thêm một chỗ bao giờ cũng là chuyện tốt.

Mười giây sau, chừng ba trăm người Chiến Hồn Học Viện đạp vào Phi Độ Chiến Thuyền, quan sát phía dưới.

Tu sĩ Đại Long một phương, trong mắt lộ ra một tia vẻ khinh thường.

- Người Đại Long, đi theo ta!

Phía Đại Long Đế Triều, một lão giả áo xám nhàn nhạt mở miệng, dẫn đầu đạp không mà lên.

- Rống ~

- Ngao ~

Cũng đúng lúc này, chân trời nơi xa truyền đến một tiếng thanh âm gầm thét ngập trời, trong nháy mắt thu hút tất cả ánh mắt mọi người. Tu sĩ Đại Ly trên Phi Độ Chiến Thuyền nhao nhao quay đầu nhìn lại, tất cả mọi người hít vào ngụm khí lạnh.

- Phi Độ Chiến Thuyền thật lớn, so với Chiến Hồn Học Viện Đại Ly Đế Triều ta còn lớn hơn!

- Các ngươi nhìn kìa, bên trên Phi Độ Chiến Thuyền kia có thật nhiều Hồn Thú, khí tức từ nơi này yếu nhất cũng là Lục Giai đỉnh phong, hầu hết đều là tu vi Thất Giai trở lên.

- Khó trách Đại Long Đế Triều chỉ chừng một trăm người đến, hóa ra bọn hắn đã sớm nghĩ đến để Hồn Thú tham chiến, là ai nói mỗi người có tên chỉ có thể mang hai người tiến vào cổ địa, đây không phải đem chúng ta đẩy vào trong hố lửa sao?

Tu sĩ Đại Ly giận mắng một trận, không ít người nhao nhao nhìn về Nam Cung Thiên Dật. Nam Cung Thiên Dật vẻn vẹn nhăn một cái lông mày liền khôi phục bình tĩnh, đáy mắt chỗ sâu lại lóe qua một tia lạnh lẽo.

Rất hiển nhiên, hắn vốn dĩ đưa ra mỗi người có tên có thể mang hai người tiến vào cổ địa là nghĩ cho Đại Ly Đế Triều, nào biết được lại bị tu sĩ Đại Long tính toán.

Hiện tại, hắn không còn là công thần Đại Ly mà biến thành tội nhân rồi.

Đại Long hơn một trăm đầu Thất Giai Hồn Thú, đoán chừng cũng đủ để quét ngang một thế hệ người trẻ tuổi Đại Ly, nếu như lại thêm tu sĩ Đại Long, vậy thì càng thêm đáng sợ.

Phải biết, Thất Giai Hồn Thú tương đương với tu sĩ Chiến Hoàng cảnh của nhân loại. Những Hồn Thú này lại thêm tu sĩ Đại Long Đế Triều, cộng lại cũng phải hơn 200 cường giả Chiến Hoàng cảnh.

Coi như không tính những tu sĩ Chiến Vương cảnh cùng Lục Giai Hồn Thú, thì cũng đã cực kỳ đáng sợ.

- Đại Long sớm có dự mưu rồi.

Trong lòng Tiêu Phàm khẽ trầm xuống một cái nói.

- Đại Long Đế Triều, vốn am hiểu thuần dưỡng Hồn Thú, chỉ là không ngờ bọn hắn lại mang theo nhiều Hồn Thú như vậy tới đây.

Bàn Tử híp hai mắt nhìn qua Phi Độ Chiến Thuyền của Đại Long Đế Triều nơi xa, thần sắc có chút mê ly.

- Binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn.

Trong mắt Tiêu Phàm lóe qua một vòng lãnh quang.

Một đám tu sĩ Đại Long Đế Triều nhao nhao bay lên Phi Độ Chiến Thuyền, nhìn về phía Phi Độ Chiến Thuyền của Đại Ly Đế Triều, trong mắt đầy vẻ khinh thường và khiêu khích.

Tu sĩ Đại Ly Đế Triều mặt âm trầm, vẻ mặt nghiêm túc tới cực điểm, Đại Long Đế Triều lần này thực sự là có chuẩn bị mà đến, đây tuyệt đối là một âm mưu.

- Lên đường!

Hỏa Hoàng khẽ quát một tiếng, Phi Độ Chiến Thuyền lập tức chậm rãi khởi động, một màn ánh sáng phóng lên tận trời, trong nháy mắt bao khỏa Phi Độ Chiến Thuyền vào bên trong.

Sau một khắc, tốc độ Phi Độ Chiến Thuyền đột nhiên bạo tăng, gấp mấy lần vận tốc âm thanh lao đi về cuối chân trời.

- Lần này, các ngươi tất cả đều phải chết.

Long Tiêu mặt âm trầm, trong mắt sát khí nồng đậm, trên mặt lộ ra một tia dữ tợn.

Oanh long long! Phi Độ Chiến Thuyền khởi động, đuổi sát Phi Độ Chiến Thuyền của Đại Ly Đế Triều.

Sau một lát, trên quảng trường lại bắt đầu sôi trào lên.

- May mà ta thua, không ghi được tên, bằng không lần này hẳn phải chết không nghi ngờ, hơn 200 cường giả Chiến Hoàng cảnh đó, lấy cái gì đấu cùng bọn hắn?

- Những tu sĩ Chiến Vương cảnh thực không may, đoán chừng chỉ có mặc người khác chém giết, trừ mười cao thủ trên Thiên Bảng ra, những người khác muốn sống sót rất khó.

- Đúng vậy, Đại Long Đế Triều khí thế hung hăng, nhất định là muốn đánh trọng thương thế hệ trẻ tuổi Đại Ly ta, lần tới đại chiến chín triều, Đại Ly Đế Triều ta muốn ngoi đầu lên sẽ rất khó!

Rất nhiều người trong lòng thấy cực kỳ may mắn, vẫn may không có tư cách được tiến vào Cổ Địa Bí Cảnh, bằng không tuyệt đối cửu tử nhất sinh. Đại Long khí thế hung hăng, vốn là vì ngược sát thế hệ tu sĩ trẻ tuổi của Đại Ly mà đến.

Có một vài tu sĩ càng nghĩ nhiều, nhìn càng xa liên tưởng đến cửu đế chi tranh tại Nam Vực vào một năm sau.

Chỉ là tu sĩ hai triều đã rời khỏi nơi này, phàm là người đặt chân vào Phi Độ Chiến Thuyền, ai cũng sẽ không được rút lui giữa đường.

MinhLâm - Lục Đạo -
Bình Luận (0)
Comment