Vô Thượng Sát Thần

Chương 595

Gào!

Bên trong Bí Cảnh Không Gian, đột nhiên vang lên một tiếng hét đáng sợ, chấn động tứ phương, một cỗ Hồn Lực cường đại ba động quét về tứ phương.

Trên một mảnh cỏ, sắc mặt Tiêu Phàm tái nhợt vô cùng, khóe miệng còn tràn ra một tia máu tươi, nhìn phía xa chậm chạp nói:

- Cuối cùng cũng thành công, mẹ nó, biến dị thành Cửu Phẩm Chiến Hồn quá là đáng sợ, vì sao lúc ấy khiến Tiểu Kim biến dị lại nhẹ nhàng như vậy chứ?

Cách đó hơn một trăm mét, Mạc Thiên Nhai ngồi xếp bằng, trên đỉnh đầu một đầu hắc sắc lão hổ to lớn phẫn nộ gào thét, trong không khí nổi lên từng đạo Hồn Lực ba động, cổ thụ bị cỗ khí lãng kia thổi cong xuống, thiếu chút nữa thì bị bẻ gãy.

Khó trách Tiêu Phàm không ngăn được cỗ uy áp này, thậm chí còn bị Hồn Lực ba động áp chế một chút.

Chiến Hồn trên đỉnh đầu Mạc Thiên Nhai không còn là Bát Phẩm Chiến Hồn Cửu U Bạch Hổ, mà là Cửu Phẩm Chiến Hồn Cửu U Ma Hổ, mặc dù chỉ khác một chữ, nhưng uy thế lại khác một trời một vực.

Bên người Mạc Thiên Nhai xuất hiện vô số Hồn Thạch, Trung Phẩm Hồn Thạch, Thượng Phẩm Hồn Thạch, nhiều vô số.

Chiến Hồn được chữa trị, Hồn Hải cũng được phục hồi như cũ, cần thu nạp vô số Hồn Lực mới có thể lấp đầy, giống như một người đói bụng, tự nhiên là phải ăn vào.

Nhìn động tĩnh phía xa, Tiêu Phàm cũng buông lỏng một hơi, chỉ cần Mạc Thiên Nhai khôi phục, tự nhiên rất nhanh có thể đạt tới Chiến Đế cảnh, đến thời điểm đó là hắn có thể an tâm đi tham gia Sát Vương Thí Luyện.

Tiêu Phàm đã sớm rõ ràng, muốn khiến Chiến Hồn Biến Dị, cần năng lượng của Bạch Thạch, hơn nữa cái loại năng lượng này cũng có thể dùng Hồn Lực chậm rãi bổ sung, chỉ là biến thành Chiến Hồn phẩm giai càng cao, cần năng lượng càng mạnh.

Tiêu Phàm nghĩ không ra là vì sao lúc trước khiến Tiểu Kim biến dị thành Cửu Phẩm Hoàng Kim Thánh Sư liền thoải mái như vậy, mà lần này lại phiền toái như vậy.

Hơn nữa, lần đó Tiểu Kim vẫn chỉ là Ngũ Giai Tuyết Sư mà thôi, biến thành Cửu Phẩm, độ khó càng phải nhiều hơn mới đúng chứ.

- Không đúng, mình có chỗ nhầm lẫn, Bạch Thạch tất nhiên khiến Tiểu Kim phát sinh biến dị, nhưng cũng không phải là duy nhất một lần thì liền trở thành Hoàng Kim Thánh Sư, mà là bởi vì Tiểu Kim thường xuyên ở cùng mình, hoặc nhiều hoặc ít cũng sẽ bị năng lượng của Bạch Thạch thay đổi một chút, liền giống như Ảnh Phong, Chiến Hồn biến dị cũng rất đơn giản.

Trong lòng Tiêu Phàm nghĩ thầm.

Nếu nghĩ không ra, Tiêu Phàm cũng không có dây dưa nữa vấn đề này, mà là đứng dậy, bắt đầu nghiêm túc dò xét Bí Cảnh Tiểu Không Gian này.

Lúc trước tiến vào trong này, chỉ là vì được cường giả truyền thừa mà thôi, cũng không nghĩ quá nhiều, hiện tại mới phát hiện Bí Cảnh Tiểu Không Gian này thật đúng là không nhỏ, hoàn toàn có thể so với một tòa Tiêu Thành.

Không gian lớn như vậy, để đệ tử Tiêu gia sống ở đây là hoàn toàn đầy đủ.

Hơn nữa có chỗ rất mông lung, giống như biên giới không gian, đến Tiêu Phàm cũng không dám tùy tiện bước vào trong đó, hắn cảm nhận được một loại khí tức cực kỳ nguy hiểm từ cái sương mù mông lung trong kia.

- Trước đi tìm xem cái gọi là đầu mối khống chế then chốt kia.

Sau thời gian nửa chén trà nhỏ, Tiêu Phàm dạo quanh Bí Cảnh Tiểu Không Gian này một lần, khiến hắn thất vọng là cũng không phát hiện cái gọi là đầu mối khống chế then chốt.

Đột nhiên, ánh mắt Tiêu Phàm nhìn về phía cái phù đảo kia, toàn bộ trong không gian nhỏ, cũng chỉ có chỗ đó có dấu vết kiến trúc.

Chỉ là những cái phòng cỏ tranh từ lâu đã bị Tu La Kiếm hủy diệt mà thôi, bây giờ đã biến thành phế tích.

Bất quá Tiêu Phàm không có buông tha bất cứ dấu vết nào, nếu quả thật có đầu mối khống chế then chốt, tám chín phần mười khả năng ở trên đảo nhỏ, dù sao Tu La Kiếm đều đặt ở chỗ đó.

Lần này, Tiêu Phàm lắc mình mấy cái liền vượt qua hồ nước, trọng lực trên mặt hồ nước mặc dù rất lớn, nhưng mà không đủ ngăn cản một cường giả Chiến Hoàng cảnh.

Hồn Lực Tiêu Phàm thả ra, toàn bộ đảo nhỏ trong nháy mắt in vào đầu óc hắn, đáng tiếc, bốn phía cũng không có đồ vật đặc thù gì.

- Nơi này cũng không có thì muốn tìm tới cái đầu mối khống chế then chốt kia cũng rất phiền phức.

Tiêu Phàm cười khổ một tiếng, cái Bí Cảnh Tiểu Không Gian này nói nhỏ thật đúng là không nhỏ.

- Đúng, liệu có thể là Tu La Kiếm không?

Đột nhiên Tiêu Phàm nghĩ đến, sau đó không chút do dự lấy Tu La Kiếm ra.

Nhưng khiến hắn thất vọng là Tu La Kiếm bình thản không có gì khác lạ, căn bản không có bất kỳ động tĩnh gì, lần trước tìm được Tu La Lệnh ngược lại là rất chủ động.

- Chờ đã, Tu La Lệnh!

Ánh mắt Tiêu Phàm sáng lên:

- Nếu như nói cái không gian bí cảnh này có quan hệ với Tu La Điện, vậy cũng chỉ có Tu La Kiếm cùng Tu La Lệnh, nếu Tu La Kiếm vô dụng, vậy liền thử Tu La Lệnh xem.

Trong bàn tay, một khối lệnh bài cổ xưa xuất hiện ở trong tay Tiêu Phàm, một tia ý niệm dung nhập bên trong Tu La Lệnh, sau một khắc, bốn phía không gian khẽ rung lên.

- Hữu dụng?

Trong lòng Tiêu Phàm vô cùng kích động, cho tới nay, hắn đều coi là cái Tu La Lệnh này chỉ là một cái tượng trưng thân phận, không nghĩ tới còn có thể dùng như vậy.

Nếu như có thể dùng Tu La Lệnh điều khiển cái Bí Cảnh Không Gian này, đó là việc không thể tốt hơn.

- Nha, ta làm sao lại ngu xuẩn như vậy chứ, ta có Tu La Truyền Thừa mà, bên trong nên sẽ có ghi chép cái này.

Tiêu Phàm vỗ đầu một cái, sau đó nhanh chóng tìm kiếm trong Tu La Truyền Thừa.

Rất nhanh trên mặt Tiêu Phàm liền lộ ra vui mừng, bĩu môi nói:

- Ta còn tưởng rằng phải lấy máu nhận chủ, không nghĩ tới lại là dùng Vô Tận Chiến Hồn luyện hóa.

Nói liền làm, Tiêu Phàm trực tiếp triệu hồi ra Vô Tận Chiến Hồn bắt đầu luyện hóa Bí Cảnh Tiểu Không Gian cùng Tu La Lệnh, dù sao Mạc Thiên Nhai đều biết bản thân nắm giữ Chiến Hồn này, vậy cũng không cần kiêng kị cái gì.

Sau thời gian nửa chén trà nhỏ, Tiêu Phàm hơi chuyển động ý nghĩ một chút, lúc hắn xuất hiện lần nữa, đã là ở trong một cái sơn động u ám, mà trước mắt hắn thác nước lại biến mất không thấy gì nữa.

- Thành công.

Tiêu Phàm trên mặt vui vẻ nhìn Tu La Lệnh trong tay, khó nén sự vui mừng trong lòng, trong đầu tựa như nháy mắt nhiều thêm rất nhiều ký ức.

Những ký ức kia đều là liên quan tới Bí Cảnh Tiểu Không Gian, có phương pháp vận dụng, có truyền thừa lịch sử.

- Ta hiện tại há không phải giống như mang theo một cái Tiểu Thế Giới chạy khắp nơi hay sao? Hồn Giới so sánh với cái này, quả thực quá yếu. Bất quá coi Bí Cảnh Tiểu Không Gian là thành Hồn Giới dùng, vậy đơn giản quá lãng phí, đến thời điểm đem bí cảnh đặt ở Tiêu gia, mở ra một cái đường vào, để Nhị Ca khống chế phương pháp ra vào bí cảnh, an nguy Tiêu gia đã được bảo hộ.

Liếc mắt nhìn hang động u ám, Tiêu Phàm thầm nói

- Dù sao Mạc Lão khôi phục tu vi cũng không phải chuyện trong thời gian ngắn, ta trước vềTiêu Thành lại tính.

Lắc mình một cái, Tiêu Phàm liền mang Bí Cảnh Tiểu Không Gian rời đi.

Khi hắn vừa mới trở lại chỗ ở tại Tiêu phủ, Tiêu Hàn giống như chờ đợi đã lâu vậy, trực tiếp chạy qua:

- Tam Đệ, ta rời đi vài ngày, mọi chuyện vẫn thuận lợi chứ.

- Coi như thuận lợi, Nhị Ca, có chuyện gì?

Tiêu Phàm cười cười nói.

- Mấy ngày nay, ta cùng với các Trưởng Lão thương lượng vấn đề lần trước, cuối cùng chúng ta nghĩ ra một phương pháp.

Tiêu Hàn có chút kích động nói:

- Đào địa đạo, chúng ta tại Tiêu phủ, thậm chí toàn bộ phía dưới Tiêu Thành, đào ra một cái địa đạo rất lớn, nếu như có nguy hiểm gì, có thể để Tiêu gia tạm thời ở lại.

- Đào địa đạo?

Tiêu Phàm có chút dở khóc dở cười, bất quá nói đi nói lại, việc này đối mặt với người dưới Chiến Hoàng cảnh mà nói, cũng là một cái biện pháp không tồi.

Nhưng mà nếu là trước mặt Chiến Hoàng thì không tính là gì, một chiêu đánh xuống, Sơn Băng Địa Liệt trực tiếp sụp đổ, rất nhiều người chỉ sẽ bị chôn sống ở dưới lòng đất vì ngạt thở mà chết.

Tiêu Phàm cũng hiểu, Tiêu Hàn bọn họ cho là bản thân chỉ là Chiến Vương cảnh, đối thủ đối mặt cũng chỉ là Chiến Vương cảnh mà thôi.

Nhưng Tiêu Phàm lại rõ ràng, nếu như người ngay cả hắn đều giải quyết không được, vậy thì có thể không phải là Chiến Hoàng cảnh, mà là Chiến Đế.

Nhìn thấy Tiêu Hàn còn muốn nói cái gì, Tiêu Phàm nói ra:

- Nhị Ca, ta đã có một cái biện pháp bảo hộ an nguy Tiêu gia, bất quá chỉ có ngươi được biết.

- Biện pháp gì?

Tiêu Hàn không cần nghĩ ngợi hỏi.
Bình Luận (0)
Comment