Vô Thượng Sát Thần

Chương 695

Theo từng đoá hoa máu tươi nở rộ, một cỗ khí khắc nghiệt tràn ngập ra giữa thiên địa. Cả người Huyết Yêu Nhiêu tựa như một đóa Mân Côi nở rộ, yêu nhiêu, tiên diễm.

Tại đỉnh đầu nàng, một đóa hoa tươi non ướt màu đỏ ngòm nở rộ, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người.

- Đế Huyết Hoa!

Con ngươi Độc Cô Trường Dật bỗng nhiên co rụt lại, không chút do dự chạy về phía sau.

Hắn thân là Thập Đại Sát Thủ, kiến thức tự nhiên bất phàm, hắn biết rõ Đế Huyết Hoa đáng sợ. Huyết Yêu Nhiêu giờ phút này đã là tu vi Chiến Hoàng đỉnh phong, lại thi triển ra Đế Huyết Hoa, thực lực nàng tuyệt đối tới gần Chiến Đế cảnh, thậm chí vượt qua Chiến Đế cảnh.

Dù là Độc Cô Trường Dật hắn cao ngạo không ai bì nổi, cũng không cho rằng mình có thể là đối thủ của Chiến Đế cảnh Huyết Yêu Nhiêu.

Giờ phút này Huyết Yêu Nhiêu dùng hết tính mệnh đánh cược một lần, so với cường giả Chiến Đế tiền kỳ còn đáng sợ hơn rất nhiều.

Những người khác toàn bộ đều kinh sợ, bay về bốn phía, Đế Huyết Hoa đáng sợ thế nào bọn hắn đều biết rõ. Người nắm giữ loại Chiến Hồn này, một khi phóng xuất ra Chiến Hồn, vậy coi như là muốn liều mạng.

Độc Cô Trường Dật có loại xúc động thổ huyết, hắn nào biết, Huyết Yêu Nhiêu lại nắm giữ Chiến Hồn Đế Huyết Hoa trong truyền thuyết, sớm biết rõ bản thân trước hết sẽ phế tu vi của nàng.

- Tay ngươi, mạng ngươi, ta đều muốn!

Huyết Yêu Nhiêu nhàn nhạt phun ra một câu, tựa như trong nháy mắt tuyên phán cái chết cho Độc Cô Thiên Dật.

Vẻn vẹn trong nháy mắt, thực lực Huyết Yêu Nhiêu tăng đến một cấp độ đáng sợ.

Lần trước Tiêu Phàm cứu nàng, để cho Đế Huyết Hoa Chiến Hồn của nàng biến dị đến cấp độ Bát Phẩm, bây giờ sử dụng lần nữa, trực tiếp đưa thực lực nàng đến cấp độ Chiến Đế cảnh.

Huyết Yêu Nhiêu giờ phút này đáng sợ tới cực điểm, dù là Độc Cô Trường Dật cũng cảm giác một trận hãi hùng khiếp vía.

Nếu như không phải Huyết Yêu Nhiêu đang chờ Tiêu Phàm đến, Huyết Yêu Nhiêu căn bản không cần đợi đến hiện tại mới xuất thủ, bởi vì sau khi nàng thi triển Đế Huyết Hoa, nếu như không có đủ Hồn Lực bổ sung sẽ hẳn phải chết không nghi ngờ.

Mỗi một lần biến dị, đều có thể cửu tử nhất sinh, trước khi chết, nàng chỉ muốn gặp Tiêu Phàm một lần mà thôi.

Tương tự, nếu như không phải Độc Cô Trường Dật muốn dùng thân thể nàng để uy hiếp Huyết Vô Tuyệt, nàng cũng tuyệt đối không triệu hồi ra Đế Huyết Hoa.

Trong lòng Huyết Yêu Nhiêu, thân thể nàng chỉ có một người có thể chiếm được, những người khác, bất luận ai cũng không được.

Trong phút chốc, Độc Cô Trường Dật cảm giác bị một độc xà tiếp cận, hắn nào còn dám đứng quay lưng về phía Huyết Yêu Nhiêu, bỗng nhiên quay người, đỉnh đầu hiện ra hư ảnh một chuôi trường kiếm to lớn.

Trường kiếm rung động, toàn thân hiện lên Bạch Sắc, kiếm khí quanh thân lượn lờ, tựa như không thuộc cái không gian này, quả thực là cực kỳ quỷ dị.

- Quả nhiên là Cửu Phẩm Chiến Hồn Trảm Thiên Kiếm.

Nơi xa, Huyết Vô Tuyệt mị mị hai mắt, Huyết Yêu Nhiêu đã xuất thủ, hắn đành phải tùy Huyết Yêu Nhiêu đánh cược một lần.

- Kinh Hồng Liệt Không.

Độc Cô Trường Dật liếc nhìn những người trên mặt đất kia, phát hiện không ít người đều phơi thây giữa rừng núi, mà Nguyên Thiên Nhất, Hận Thiên cùng Mạch Quy ba người kia lại không thấy tăm hơi, việc này khiến hắn có loại xúc động muốn chửi thề.

Chống đối Huyết Lâu cũng không phải chủ ý của một mình hắn, mà là biện pháp bốn người bọn hắn đồng thời nghĩ ra, nhưng mà bây giờ lại để lại hắn một người gánh vác.

Bất đắc dĩ, Độc Cô Trường Dật đành phải toàn lực xuất thủ, đại thiết kiếm rộng lớn trong tay lăng không chém một cái, đối mặt Huyết Yêu Nhiêu triệu hồi ra Chiến Hồn Đế Huyết Hoa, hắn hoàn toàn không dám khinh thường.

Chỉ thấy một đạo bạch sắc lưu quang xẹt qua chân trời, xé rách hư không, xông thẳng đến Huyết Yêu Nhiêu.

- Hoa Khai Hoa Lạc.

Huyết Yêu Nhiêu khẽ nói, huyết sắc quang mang yêu diễm bắn ra, trực tiếp xông phá kiếm mang của Độc Cô Trường Dật, hơn nữa tốc độ không mảy may thuyên giảm.

Phốc!

Một đạo máu tươi nở rộ tại hư không, một tay Độc Cô Trường Dật bị vung lên cao khiến hắn tê tâm liệt phế, bàn tay kia sau đó lại bị vô số huyết sắc quang mang xuyên thủng, hóa thành một đống huyết vụ.

Độc Cô Trường Dật đau đến nhe răng trợn mắt, nhưng mà sau khi biết Huyết Yêu Nhiêu đáng sợ, hắn cũng không dám lưu lại nơi đây, chân đạp Thân Pháp Chiến Kỹ quỷ dị bỏ chạy hướng về chân trời.

Chiến Hồn Đế Huyết Hoa tuy mạnh, nhưng mà chỉ có thể kiên trì chốc lát, chỉ cần tránh thoát trong thời gian nhất định, coi như Huyết Yêu Nhiêu cũng không làm gì được hắn.

Giờ phút này, Độc Cô Trường Dật phẫn nộ tới cực điểm, hắn hận không thể lập tức ăn sống nuốt tươi Huyết Yêu Nhiêu, nào còn có tâm tư nghĩ đến chuyện bẩn thỉu kia.

- Tiểu Muội, đi theo ta.

Nhìn thấy Độc Cô Trường Dật chạy trốn, Huyết Vô Tuyệt vội vàng kêu lên. Nếu như bây giờ rời đi, hắn nắm chắc có thể cứu chữa cho Huyết Yêu Nhiêu.

Nhưng mà, Huyết Yêu Nhiêu sát tâm lại nổi lên, Độc Cô Trường Dật muốn chiếm lấy thân thể nàng, khiến nàng hoàn toàn phẫn nộ.

- Ta muốn hắn chết.

Huyết Yêu Nhiêu lưu lại câu, liền truy sát hướng Độc Cô Trường Dật chạy. Huyết Vô Tuyệt sắc mặt hơi đổi một chút, cũng không chút do dự cùng đi lên.

Độc Cô Trường Dật xúc động đến thổ huyết, mình chạy trốn, Huyết Yêu Nhiêu vậy mà đuổi theo, đây là muốn không chết không thôi sao?

Thế nhưng hắn lại không thể làm gì, giờ phút này thực lực Huyết Yêu Nhiêu tuyệt đối vượt qua Chiến Đế cảnh sơ kỳ.

Vốn dĩ hắn còn chưa tin Đế Huyết Hoa quỷ dị, nhưng hôm nay nhìn thấy, hắn tin, người nắm giữ Chiến Hồn này thực sự không phải người có thể đắc tội.

Phốc phốc!

Vẫn may tốc độ của hắn rất nhanh, chỉ bị từng đạo huyết sắc quang mang xuyên vào thân thể, bằng không, hắn chỉ có đợi chết.

Đương nhiên, cũng là do khí thế trên người Huyết Yêu Nhiêu đang yếu đi, Đế Huyết Hoa nở rộ, giống như phù dung sớm nở tối tàn, căn bản không kiên trì được bao lâu.

- Huyết Yêu Nhiêu, dù ngươi chết, lão tử cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta xem ngươi có thể kiên trì bao lâu!

Độc Cô Trường Dật cấp tốc chạy trốn, cảm nhận được khí tức trên người Huyết Yêu Nhiêu đang yếu đi, lập tức gầm hét lên.

- Tiểu Muội, đi mau!

Huyết Vô Tuyệt kêu to, khí tức trên người Huyết Yêu Nhiêu đanh nhanh chóng chậm lại, qua mấy khắc nữa, liền sẽ rơi xuống dưới Chiến Đế cảnh, đến lúc đó tuyệt đối không phải đối thủ của Độc Cô Trường Dật.

Có điều, Huyết Yêu Nhiêu tựa như căn bản không nghe được lời Huyết Vô Tuyệt, nàng chỉ muốn giết Độc Cô Trường Dật. Độc Cô Trường Dật muốn khi dễ thân thể nàng, thì phải dùng tính mệnh để trả.

Lúc sau, khí thế trên người Huyết Yêu Nhiêu trong nháy mắt tiêu tán, cả người lảo đảo một cái, hơi đứng không vững, rơi xuống về hư không.

- Tiểu Muội!

Huyết Vô Tuyệt lắc mình một cái, vội vàng ôm Huyết Yêu Nhiêu, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng.

- Ca ca, thật xin lỗi.

Huyết Yêu Nhiêu khẽ cười một tiếng, liền rơi vào hôn mê.

- Huyết Yêu Nhiêu, ngươi hiện tại đã không chịu nổi đúng không, đã như vậy, hai huynh muội các ngươi liền đi chết đi.

Độc Cô Trường Dật quay lại, một kiếm đánh về Huyết Vô Tuyệt.

Huyết Vô Tuyệt ôm Huyết Yêu Nhiêu, đâu còn là đối thủ của Độc Cô Trường Dật. Nhìn thấy vết kiếm kia gào thét mà đến, hắn muốn né tránh cũng không kịp, đành phải nghiêng người, dùng lưng của mình để ngăn trở một kiếm kia, bảo hộ Huyết Yêu Nhiêu ở trong ngực.

Độc Cô Trường Dật cười lạnh không thôi, một kiếm của ta, sau lưng mà có thể đỡ nổi sao?

- Bang!

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc này, một tia sáng màu vàng từ phía dưới xông ra, trong nháy mắt xông tới phá kiếm kia, đi tới trước người Độc Cô Trường Dật. Độc Cô Trường Dật vội vàng không kịp chuẩn bị, dùng kiếm ngăn ở phía trước, lại bị một cỗ lực lượng to lớn đánh bay.

Huyết Vô Tuyệt người đổ mồ hôi lạnh, kinh ngạc nhìn về phía sau.

- Chiến Vô Cực?

Thần sắc Độc Cô Trường Dật cứng lại, hắn không nghĩ tới, thời khắc mấu chốt Chiến Vô Cực lại xuất thủ cứu Huyết Vô Tuyệt một mạng.

- Độc Cô Trường Dật, nhận lấy cái chết!

Chiến Vô Cực nổi giận gầm lên một tiếng, chiến ý đại thịnh, đánh giết về hướng Độc Cô Trường Dật.

MinhLâm - Lục Đạo -
Bình Luận (0)
Comment