Vô Thượng Sát Thần

Chương 717

Sau nửa ngày, Tiêu Phàm mới hoàn toàn đem Bát Trọng Vô Tận Chiến Quyết lạc ấn sâu trong đầu, về phần bản thư tịch kia, Tiêu Phàm trực tiếp hủy diệt.

- Bát Trọng so với Thất Trọng quả nhiên cường đại hơn nhiều, có thể rèn luyện Ý Chí, bằng vào cường độ Tu La Ý Chí hiện tại của mình hẳn là sẽ đột phá Chiến Đế cảnh.

Tiêu Phàm hít sâu một cái.

Bất quá cuối cùng hắn vẫn là áp chế xúc động trong lòng, hắn vừa mới đột phá Chiến Hoàng cảnh đỉnh phong không lâu, cần thời gian rèn luyện, nếu như hiện tại liền đột phá Chiến Đế cảnh sẽ rất dễ làm cho tâm cảnh bất ổn.

- Thôi, bằng vào thực lực ta hiện tại, tùy thời đều có thể đột phá một bước kia, không cần thiết vội vàng như thế.

Tiêu Phàm lắc đầu nói, sau đó cảm ứng biến hóa quanh thân, hắn quỷ dị phát hiện, Vô Tận Chiến Hồn có vẻ như lại mạnh lên rất nhiều.

- Quách lão quỷ nói nơi này có đồ vật ta muốn, hẳn là Bát Trọng Vô Tận Chiến Quyết và hỏa diễm vừa nãy.

Tiêu Phàm nói.

Mặc dù hắn không biết hỏa diễm kia là thứ gì, nhưng hắn biết hỏa diễm kia cùng Vô Tận Chiến Hồn là một thể, đối với Vô Tận Chiến Hồn có trợ giúp vô cùng lớn.

Sau đó Tiêu Phàm lại nghĩ tới càng nhiều thứ, nếu Huyết Lâu có Bát Trọng Vô Tận Chiến Điển và hỏa diễm của Vô Tận Chiến Hồn, Diêm La Phủ và La Sinh Môn phải chăng cũng nắm giữ Vô Tận Chiến Điển và mảnh hỏa diễm khác?

Tiêu Phàm hít sâu một hơi, lấy năng lực hắn hiện tại, đi Diêm La Phủ cùng La Sinh Môn đoán chừng chỉ có một con đường chết.

Nếu Bát Trọng Vô Tận Chiến Điển Đệ đã tới tay, vậy trước tiên đột phá Chiến Đế rồi nói.

Chiến Đế cảnh tu luyện không giống với Chiến Hoàng cảnh, mặc dù cùng chia làm bốn tiểu cảnh giới, nhưng mỗi một tiểu cảnh giới đều phải lĩnh ngộ lực lượng Ý Chí.

Chiến Đế sơ kỳ lĩnh ngộ Nhất Trọng Ý Chí, Chiến Đế trung kỳ lĩnh ngộ Nhị Trọng Ý Chí, cứ thế mà suy ra.

Chỉ có lĩnh ngộ được Ý Chí mới có thể tiếp tục đột phá, điểm này khác biệt hoàn toàn với Chiến Vương cảnh, Chiến Hoàng cảnh.

Chiến Vương cảnh và Chiến Hoàng cảnh lĩnh ngộ Thế cùng Ý, đối với cảnh giới không có tận lực yêu cầu, chỉ có mạnh yếu khác nhau mà thôi, cho nên mới có Hoàng Phủ Chiến Hoàng, Tuyệt Thế Chiến Hoàng, mà Chiến Đế cảnh không có cái gì Phong Đế Chiến Đế.

Đây cũng là nguyên nhân Tiêu Phàm không nguyện ý lập tức đột phá đến Chiến Đế cảnh, hắn đối với Tu La Ý Chí lĩnh ngộ còn chưa đủ sâu sắc, Tu La Ý Chí dung hợp Sát Phạt Ý Chí, Hủy Diệt Ý Chí không phải dễ dàng như vậy liền có thể lĩnh ngộ được.

Đương nhiên, một nguyên nhân khác chính là Tiêu Phàm còn muốn lĩnh ngộ Bất Hủ Ý Chí, lần trước bên trong Tu La Huyễn Cảnh, Ý Cảnh Tiêu Phàm cũng đột phá đến Tứ Trọng, Tiêu Phàm muốn cùng lúc lĩnh ngộ hai loại Ý Chí để đột phá Chiến Đế cảnh.

Nhìn ba người Phong Lang, thấy ba người vẫn lâm vào hôn mê, Tiêu Phàm một mình đi ra ngoài.

Lúc Tiêu Phàm xuất hiện ở bên ngoài cung điện, một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện ở bên người Tiêu Phàm, cổ quái nhìn Tiêu Phàm nói:

- Ngươi sao nhanh liền đi ra thế?

- Nhanh sao? Lão sư, ta đều cảm giác đã qua mấy năm rồi đấy.

Tiêu Phàm nghi hoặc nhìn người tới, chính là Túy Ông.

Nhìn Túy Ông bây giờ gọn gàng, Tiêu Phàm còn có chút không thích ứng, hắn quen thuộc bộ dáng Túy Ông dơ dáy như tên ăn mày kia.

- Mới qua ba canh giờ mà thôi.

Túy Ông lắc đầu nói, hơi ngoài ý muốn nhìn Tiêu Phàm, thử thăm dò hỏi:

- Ngươi lĩnh ngộ được Ý Chí?

- Vâng, lão sư.

Tiêu Phàm gật đầu, cũng không có giấu diếm Túy Ông, nếu như không có lĩnh ngộ Ý Chí, Tiêu Phàm không có khả năng sớm như vậy đi ra, dù sao bên trong Tu La Bí Cảnh là nơi có cơ hội dung luyện Ý Chí tốt nhất.

- Tốt!

Ánh mắt đục ngầu của Túy Ông bắn ra hai đạo quang mang sắc bén, Chiến Vô Cực chết đối với hắn là đả kích rất lớn, bây giờ nhìn thấy Tiêu Phàm có thành tựu như thế này, trên mặt khó lộ ra một nụ cười.

Sau đó Túy Ông lại nhìn về phía Tiêu Phàm nói:

- Phàm Nhi, sự tình ngươi ta cũng đã được nghe nói, tiếp theo ngươi chuẩn bị làm thế nào?

Tiêu Phàm ngoài ý muốn nhìn Túy Ông, bất quá rất nhanh liền thoải mái, Túy Ông nếu là Lâu Chủ Huyết Lâu, biết rõ sự tình hắn lại có gì khó khăn sao.

- Không lâu sau sẽ có Nam Vực Đại Bỉ, ta chuẩn bị tiến về Thánh Thành.

Tiêu Phàm hít sâu một hơi nói, ánh mắt hắn cũng biến thành nóng rực vô cùng, mặc dù chỉ không đến thời gian một năm, nhưng hắn cảm giác hơn mấy chục năm không có gặp Tiểu Ma Nữ.

- Không đi không được?

Túy Ông mị mị hai mắt nói.

- Không đi không được!

Tiêu Phàm kiên quyết gật đầu, cho dù là chết hắn cũng nhất định phải đi. Nơi đó còn có một người đang chờ hắn, còn có một huynh đệ đang trợ giúp hắn, hắn làm sao có thể để bọn họ thất vọng được.

- Ngươi chỉ cần biết, vô luận tới chỗ nào, Huyết Lâu đều là hậu thuẫn kiên cường của ngươi.

Túy Ông thưởng thức gật đầu. Tính cách Tiêu Phàm rất phù hợp với tính tình hắn, trong bàn tay đột nhiên xuất hiện một khối lệnh bài màu đỏ, đưa cho Tiêu Phàm nói:

- Cái này cho ngươi, về sau ra vào Huyết Lâu, có lệnh bài này, không ai dám cản ngươi.

- Mặt khác, tại Vô Song Thánh Thành dùng lệnh bài này cũng có thể tìm người Huyết Lâu hỗ trợ.

Ngừng lại, Túy Ông lại bổ sung một câu.

Nhìn lệnh bài màu đỏ trong tay, Tiêu Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc, lệnh bài màu đỏ điêu Long vẽ Phượng, nhìn qua đại khí bàng bạc, trên đó chính diện là một chữ "Huyết" máu me đầm đìa, mà mặt sau lại là một chữ "Cửu".

Hai chữ này ẩn chứa một cỗ Ý Chí uy áp to lớn, thậm chí còn có Hồn Văn tồn tại, hiển nhiên không phải người bình thường có thể điêu khắc ra.

Hắn nghe Huyết Yêu Nhiêu nói qua sự tình Huyết Lâu Lệnh Bài, lần trước Huyết Yêu Nhiêu làm cho hắn một khối lệnh bài, chỉ là Khách Khanh bình thường mà thôi.

Mà hiện tại khối này rõ ràng là lệnh bài Trưởng Lão, bản thân là một Chiến Hoàng cảnh, làm sao có tư cách nắm giữ lệnh bài Trưởng Lão đây? Ngay cả Huyết Vô Tuyệt có vẻ như đều không có đấy.

Tiêu Phàm rất nhanh lại nghĩ tới một sự kiện, Huyết Yêu Nhiêu nói, chỉ có Trưởng Lão mới có hai danh sách đề cử Sát Vương Thí Luyện, hơn nữa chỉ có chín người, Huyết Lâu bát đại Trưởng Lão tăng thêm Túy Ông không phải là chín người sao? Bây giờ mình mới là người thứ mười!

Chẳng lẽ bản thân đã sớm là Huyết Lâu Cửu Trưởng Lão? Đây cũng quá khó hiểu rồi.

- Lão sư, cái này?

Tiêu Phàm đột nhiên cảm giác lệnh bài này có chút trầm trọng, dù là Tu La Lệnh Tiêu Phàm cũng không cảm thấy gì, dù sao cái kia không có một chút tác dụng nào, chỉ là một tác dụng tượng trưng.

Nhưng lệnh bài Trưởng Lão này có thể trực tiếp điều động Huyết Lâu sát thủ.

- Vị trí Huyết Lâu Cửu Trưởng Lão không phải một mình ta quyết định, Huyết gia cùng các Trưởng Lão khác đều đồng ý.

Túy Ông thản nhiên nói:

- Hơn nữa, người nắm giữ lệnh bài Cửu Trưởng Lão, chính là người thừa kế tương lai Lâu Chủ Huyết Lâu.

- Lâu Chủ Huyết Lâu?

Lời nói của Túy Ông tựa như một tia sét đánh, đánh vào trái tim Tiêu Phàm, thật lâu mới hồi phục lại tinh thần.

Thế nhưng Túy Ông căn bản không cho hắn cơ hội bác bỏ, nói ra:

- Lệnh bài ngươi cầm đi, có lẽ có tác dụng, ngươi cũng nên rõ ràng cái gọi là hư danh là không có bất kỳ ý nghĩa gì, chỉ có đủ thực lực mới là tất cả.

Lần này tiến về Vô Song Thánh Thành, bản thân ngươi cẩn thận một chút, thế lực Vô Song Thánh Thành mặc dù rắc rối phức tạp, nhưng ta tin tưởng năng lực ngươi, vô luận là ở đâu, chỉ cần kiên trì bản tâm, trong lòng không cần sợ điều gì.

Nếu như có sự tình gì ngươi không xử lý được, có thể liên hệ người Huyết Lâu, vi sư mặc dù đã già rồi, nhưng vẫn có thể thay ngươi gánh chút sự tình.

- Đa tạ lão sư.

Tiêu Phàm cúi người thật sâu, trong lòng có chút rung động, đối với Túy Ông, Tiêu Phàm phát ra cảm kích từ nội tâm.

- Tốt, ngươi đi đi, hai người Phong Lang và Ảnh Phong lưu ở chỗ này, ta thay ngươi dạy dỗ bọn hắn.

Túy Ông khoát tay một cái nói.

- Lão sư bảo trọng.

Tiêu Phàm cung kính thi lễ, khi hắn ngẩng đầu lên, Túy Ông đã không thấy tăm hơi.

MinhLâm - Lục Đạo -
Bình Luận (0)
Comment