Vô Thượng Sát Thần

Chương 729

Diệp gia cũng là người Chiến Hồn Điện?

Tiêu Phàm kinh ngạc vô cùng, trong lòng khẽ hơi trầm xuống một cái, khó trách Lăng Phong đã từng nói qua, muốn để Diệp gia tán thành, Chiến Hoàng cảnh đều không đủ, chỉ có Chiến Đế cảnh.

Bây giờ nghĩ lại, Lăng Phong cũng không có nói ngoa, hơn nữa hắn có thể từ trong lời nói Bắc Lão nghe ra, Diệp gia không chỉ là người Chiến Hồn Điện đơn giản như vậy.

- Đa tạ lão sư nhắc nhở.

Tiêu Phàm cung kính thi lễ nói.

Bắc Lão khoát khoát tay, nói sang chuyện khác:

- Thời gian nửa năm, Hồn Điêu Chi Thuật ngươi tu luyện như thế nào?

- Chắc là bước vào Tông Sư cấp.

Tiêu Phàm suy nghĩ một chút nói, hơn nửa năm đó, hắn một mực không quên tu luyện Hồn Điêu, trình độ đã đề cao rất lớn.

- A?

Ánh mắt Bắc Lão hơi hơi sáng lên, Tiêu Phàm tu luyện Hồn Điêu Chi Thuật tổng cộng thời gian cũng hơn nửa năm một chút, vậy mà đột phá đến cảnh giới Tông Sư, thiên phú Tiêu Phàm làm hắn đều muốn ghen ghét:

- Lấy một cái Hồn Điêu cho ta nhìn xem.

Tiêu Phàm gật đầu, lấy ra một tấm gỗ điêu liền bắt đầu điêu khắc, tốc độ của hắn nhanh vô cùng.

Bắc Lão nhìn Tiêu Phàm điêu khắc, con ngươi không ngừng rung động, trong mắt đều là sợ hãi lẫn vui mừng.

Không sai biệt lắm một canh giờ, Tiêu Phàm rốt cục dừng lại, trước người hắn là một đầu mộc điêu sư tử, trong nháy mắt một đạo Hồn Lực bắn vào bên trong sư tử.

Sau một khắc, kim sắc quang mang đại thịnh, đường vân quanh thân sư tử tất cả đều sống lại, mấy tức sau quang mang chợt lóe lên rồi biến mất, toàn thân mộc điêu sư tử cũng biến thành hoàng kim.

Từ bên ngoài nhìn vào, Hoàng Kim Sư Tử cùng Tiểu Kim cơ hồ không có gì khác nhau, chỉ là khí tức yếu hơn một chút mà thôi.

- Thất Giai sơ kỳ, không tồi, không tồi!

Bắc Lão cười ha ha, hắn cũng hoàn toàn không nghĩ tới Tiêu Phàm lại có thể điêu khắc ra Hồn Điêu Thú Thất Giai.

Đợi một thời gian, há không phải có thể điêu khắc ra Bát Giai?

- Phàm Nhi, thiên phú Hồn Điêu của ngươi còn trên vi sư, không phải, so với vi sư đều muốn hơn gấp mười lần, gấp trăm lần, Hồn Điêu Sư nhất mạch trên tay ngươi nhất định có thể phát dương quang đại.

Bắc Lão thập phần hưng phấn nói, tựa như nhìn thấy một cảnh Hồn Điêu Sư phồn vinh cường thịnh kia.

Hắn còn có một câu không nói là, Hồn Điêu Chi Thuật Tiêu Phàm đã đụng chạm đến cấp độ Truyền Kỳ Cấp, vì không cho Tiêu Phàm kiêu ngạo, Bắc Lão lúc này mới không nói ra.

- Lão sư quá đề cao.

Tiêu Phàm hơi kinh hãi, mặc dù hắn tự xưng là thiên phú Hồn Điêu bất phàm, nhưng cùng Bắc Lão so sánh vẫn còn đường thật dài phải đi.

- Không có đề cao! Cách Nam Vực Đại Bỉ còn có hơn hai mươi ngày, ngươi đợi nửa tháng, vi sư đem tất cả Hồn Điêu Sư đều truyền thụ cho ngươi.

Bắc Lão trịnh trọng nói.

Trong lòng Tiêu Phàm ngưng tụ, hắn vốn chuẩn bị về Tiêu Thành một chuyến nhìn Tiêu gia cùng Bàn Tử, nhưng hiện tại Tiêu Phàm lại không muốn cự tuyệt hảo ý Bắc Lão.

- Thời gian nửa tháng mà thôi, bằng vào tốc độ của ta, một hai ngày thời gian hẳn là có thể chạy tới Tiêu Thành, đến thời điểm đó cũng được.

Trong lòng Tiêu Phàm trầm ngâm nói, cuối cùng vẫn là đáp ứng yêu cầu Bắc Lão.

Thời gian nửa tháng đối với Tiêu Phàm mà nói cũng không phải thật lâu.

Nhưng nửa tháng này đối với Tiêu Thành Tiêu gia mà nói, lại phát sinh rất nhiều sự tình.

Giờ phút này, trên không Tiêu phủ Tiêu Thành, mấy đạo thân ảnh lăng không giằng co lấy, trong đó một người chính là Mạc Thiên Nhai.

- Các hạ tốt nhất là đem Tiêu Phàm giao ra, ngươi không gánh nổi hắn.

Mạc Thiên Nhai đối diện hai đạo thân ảnh thần sắc băng lãnh nhìn hắn.

Trong đó, một người mặc hắc sắc chiến giáp, một người khác mặc chiến bào màu trắng, nếu như Long Thần ở chỗ này, khẳng định sẽ nhận ra được, hai người không phải là Đại Long Đế Triều Hắc Bạch Tướng Quân, Bạch Long và Hắc Hổ?

Bởi vì Long gia hủy diệt, hai người đã đứng ở một phương Hoa gia, lần này, hai người chính là phụng mệnh lệnh Hoa Thiên Bảo tới lấy tính mệnh Tiêu Phàm.

Chiến Hoàng cảnh không làm gì được Tiêu Phàm, cho nên Hoa Thiên Bảo cố ý phái tới hai cường giả Chiến Đế cảnh.

- Ngươi làm sao biết ta không gánh nổi Tiêu Phàm?

Mạc Thiên Nhai híp hai mắt, nghiền ngẫm cười nói.

Lấy nhãn lực hắn, liếc mắt liền nhìn ra hai tên này rõ ràng vừa mới đột phá Chiến Đế cảnh không lâu, khí tức còn không bình ổn, mặc dù ba tháng thời gian, hắn cũng chưa khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, vẻn vẹn đột phá Chiến Đế trung kỳ, nhưng đối mặt bọn hắn vẫn không có bất kỳ áp lực nào.

Bất quá trong lòng Mạc Thiên Nhai không được bình tĩnh, bởi vì hắn âm thầm còn cảm ứng được khí tức mấy tên Chiến Đế cảnh.

- Mẹ nó, tiểu tử thúi Tiêu Phàm kia gây một đám người nào, vậy mà có nhiều Chiến Đế muốn giết hắn như vậy.

Trong lòng Mạc Thiên Nhai giận mắng không thôi:

- Quách tiểu tử còn chưa đem hai người đến, ta còn chưa hẳn bảo vệ được Tiêu gia.

Nếu như hắn một mình ứng phó những Chiến Đế này, Mạc Thiên Nhai không sợ, nhưng nếu thật phải chiến đấu, đối phương nhất định sẽ ứng phó Tiêu gia, song quyền nan địch tứ thủ, cứu người so với giết người phải gian nan hơn rất nhiều.

Mạc Thiên Nhai chỉ có thể chờ mong Quách Sĩ Thần sẽ cho người xuất thủ, đáng tiếc Quách Sĩ Thần chậm chạp không mang người đến.

- Chẳng lẽ những người này là Thánh Thành, khiến Quách tiểu tử không dám bại lộ?

Nghĩ vậy, sắc mặt Mạc Thiên Nhai bỗng trầm xuống.

- Lão đầu, nói thật với ngươi, nếu không giao ra Tiêu Phàm, quân đội Đại Long nhất định huyết tẩy Tiêu gia.

Hắc Hổ ngữ khí lạnh như băng nói.

Nguyên bản Hoa Thiên Bảo để hai Chiến Đế cảnh bọn hắn tới bắt Tiêu Phàm, trong lòng hai người liền thập phần khó chịu, nhưng hiện tại, trong lòng hai người đều cực kỳ không bình tĩnh, một gia tộc nho nhỏ biên thành vẫn còn có cường giả Chiến Đế cảnh.

Điều này cũng làm cho hai người minh bạch, Tiêu gia này không đơn giản.

- A? Nguyên lai người Đại Long, lão phu cũng nói thực cho các ngươi biết, các ngươi nếu dám ra tay với Tiêu gia, ta lập tức đi Đại Long Đế Triều đại đồ sát.

Mạc Thiên Nhai khinh thường nói, lời nói uy hiếp ai sẽ sợ?

Ta có Tiêu gia cố kỵ, các ngươi cũng có Đại Long, có gia tộc mình để cố kỵ?

Quả nhiên, nghe được Mạc Thiên Nhai nói, hai người Hắc Hổ Bạch Long sầm mặt lại, nhất thời không biết mở miệng như thế nào, trong lòng Hắc Long có chút hối hận, sớm biết thế thì không nói ra thân phận Đại Long rồi.

Bạch Long oán liếc mắt trách nhìn Hắc Hổ, truyền âm nói:

- Hắc Hổ, ngươi trước về Đại Long, ta ở lại đây trông coi, thực lực lão đầu này bất phàm, bằng vào hai người chúng ta bắt không được hắn, để Đế Chủ phái thêm người đến.

- Được.

Hắc Hổ do dự một hồi, cuối cùng vẫn gật đầu, hướng về chân trời lao đi.

Nhìn thấy Hắc Hổ rời đi, Mạc Thiên Nhai lập tức cười lên, trêu tức nhìn Bạch Long nói:

- Chỉ bằng một người ngươi, ngươi cảm thấy ta còn kiêng kị cái gì không?

Dứt lời, Hồn Lực cuồn cuộn trên người Mạc Thiên Nhai tỏa ra, thân hình lóe lên trong nháy mắt biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa đã ở trước người Bạch Long.

Bạch Long biến sắc, hắn nào sẽ nghĩ đến Mạc Thiên Nhai vậy mà chào hỏi không đánh liền xuất thủ.

Nhất thời, Bạch Long một quyền nghênh lên, bá đạo quyền cương bay phất phới, một cỗ Ý Chí uy áp hung mãnh lao thẳng tới Mạc Thiên Nhai.

Oanh! Tiếng nổ vang đáng sợ truyền ra, quyền cương to lớn của Bạch Long ầm vang nổ tung, một bàn tay quét ngang tới, trực tiếp ma diệt Ý Chí uy áp, đánh vào bên trên lồng ngực hắn.

Ầm một tiếng, thân thể Bạch Long như đạn pháo bay ngược ra, thân hình bị chấn bay mấy trăm trượng mới đứng vững lại.

Mà Mạc Thiên Nhai lại đứng nguyên chỗ không nhúc nhích.

Hắn đã từng là Chiến Đế hậu kỳ, đến gần vô hạn Chiến Đế đỉnh phong, dù là thụ thương, vừa mới khôi phục Chiến Đế cảnh, uy thế vẫn ngập trời như cũ, Bạch Long vừa mới đột phá Chiến Đế có thể so sánh như thế nào?
Bình Luận (0)
Comment