Vô Thượng Sát Thần

Chương 758

Nhìn thấy một màn trước mắt, Tiêu Phàm không khỏi nghĩ đến chuyện giữa Bàn Tử cùng Nam Cung Thiên Dật, không thể không nói, Đại Ly Đế Triều cùng Đại Long Đế Triều quả thực có rất nhiều điểm khác biệt.

Đại Ly Đế Triều, một đám hoàng tử minh tranh ám đấu, chỉ muốn đưa người khác vào chỗ chết, việc Nam Cung Thiên Dật tính toán Bàn Tử chính là ví dụ tốt nhất.

Mà Đại Long Đế Triều, giữa các huynh đệ hòa thuận hơn rất nhiều, cho dù là Long Tiêu, hay là Long Thần, hay Long Tịch, cũng không quá để ý vị trí Đại Long Đế Chủ.

Có lẽ trước đó Long Tiêu có chút quan tâm, nhưng lúc sắp chết cũng nghĩ thoáng hơn.

Nói chung, tình nghĩa huynh đệ giữa các Hoàng Tử Đại Long Đế Triều quan trọng hơn vị trí Đại Long Đế Chủ.

Hơn nữa Đại Long tu sĩ cũng cực kỳ đoàn kết, đây cũng là nguyên nhân lúc trước ở Cổ Địa Bí Cảnh Tiêu Phàm bị lời nói nói là làm của Long Thần làm chấn kinh, chỉ một câu của hắn, liền mang theo tất cả người Đại Long Đế Triều rời đi.

Chỉ với điểm này, không phải người bình thường có thể làm được.

Bàn Tử không làm được, Nam Cung Tiêu Tiêu cũng không làm được, nhưng hai người Long Tiêu và Long Thần lại có thể làm được.

- Đại Ca!

Mắt hai người Long Vũ cùng Long Thần đỏ ửng, ánh mắt nhòe đi, trong mắt Long Vũ trào ra nước mắt trong suốt.

Long Tịch vẻ mặt rất bình tĩnh, nhìn thi thể Long Tiêu, khí phách nói:

- Nhị Đệ, đệ yên tâm, ta còn, Đại Long còn!

Rất nhanh, Long Thần đánh tiếng với bọn Tiêu Phàm, liền mang thi thể Long Tiêu rời đi, tướng sĩ Đại Long cũng nhanh chóng rời đi.

Tiêu Phàm ngẩng đầu liếc nhìn vị trí Thiên Hương Bà Bà trên không trung, lại là phát hiện Thiên Hương Bà Bà sớm đã biến mất tăm hơi.

Tiểu viện phía dưới đã bị phá hủy, sau khi học viên của Chiến Hồn Học Viện Đại Ly đều quay lại, bọn Tiêu Phàm lúc này mới rời đi cùng bọn họ, tìm một chỗ ở mới.

Đã ngả bài với Thiên Hương Bà Bà, tất nhiên không dám tiếp tục đi tìm Thiên Hương Bà Bà nhờ giúp đỡ, huống chi lão vu bà này không giết bọn họ đã coi như là may mắn lắm rồi.

Tìm được chỗ ở mới là một cái khách điếm, Tiêu Phàm cùng Tiểu Kim, Tiểu Minh ở chung một phòng, có việc lần trước, Tiêu Phàm cảm giác vẫn an toàn hơn nếu có Tiểu Kim cùng Tiểu Minh hộ pháp.

Nhưng để đề phòng vạn nhất, Tiêu Phàm vẫn bố trí một Hồn Giới cỡ nhỏ trong phòng.

- Người Diêm La Phủ muốn giết ta? Yên tâm, một ngày nào đó, ta đây sẽ giết vào tận xào huyệt của các ngươi.

Trong lòng Tiêu Phàm cảm thấy ớn lạnh.

Thân là Điện Chủ Tu La Điện, hắn cũng có một phần trách nhiệm, chính là trùng kiến Tu La Điện, Tiêu Phàm không muốn làm từng bước từng bước một xây dựng lại cái gọi là Tu La Điện, tốc độ như vậy quá chậm.

Con đường nhanh nhất chính là thống nhất Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ, sau đó thành lập thế lực mới, Tu La Điện.

Kế hoạch này vẫn luôn nằm trong đầu Tiêu Phàm, không phải Tiêu Phàm không có dã tâm tranh bá thiên hạ, mà là hắn tự biết thực lực của mình chưa đủ cường đại.

Trong thời gian hơn một năm này, Tiêu Phàm đã sớm nhìn thấu tất cả, Vương Triều như vậy, Hoàng Triều cũng như thế, Đế Triều lại càng là như vậy.

Bất luận kẻ nào, chỉ cần có thực lực và thế lực mạnh, đều có thể hoành hành không sợ ai hết.

Tiêu Phàm cũng chẳng muốn hoành hành gì cả, cũng chỉ muốn làm một người không bị người khác đè đầu cưỡi cổ thôi.

Hắn biết rất rõ lần này đi Vô Song Thánh Thành sẽ không được yên bình, đón Tiểu Ma Nữ về tất nhiên càng không cần phải nói, từ những lời trước đây Lăng Phong từng nói, Tiêu Phàm có thể suy đoán được một hai phần.

Mình muốn đón Tiểu Ma Nữ về, không khác gì là đoạt người từ trong tay người khác, đoạt phu nhân của người ta, chính là không đội trời chung.

Diệp gia đứng sau Tiểu Ma lại còn là người Chiến Hồn Điện, dù Tiểu Ma Nữ chỉ là con thứ, cũng không phải người bình thường có thể với tới được.

Như vậy, đối thủ của Tiêu Phàm không phải mạnh mẽ bình thường, lại càng không cần phải nói đến gia tộc và thế lực đứng sau người đó.

Đương nhiên, đối thủ bây giờ của Tiêu Phàm có thể sẽ lại tăng lên, Đại Long Lôi gia ít nhiều có chút quan hệ với Lôi gia ở Vô Song Thánh Thành.

Ngoài ra, Lôi Vân bị Mạc Thiên Nhai giết chết, có vẻ như không phải Đại Long Lôi gia, mà đến từ Vô Song Thánh Thành, không cần suy nghĩ nhiều, Lôi Vân chết nhất định sẽ tính trên người Tiêu Phàm hắn.

Tiêu Phàm không biết là hắn sớm đã bị người Công Tôn gia tộc ghi nhớ, cái chết của Nam Cung Thiên Dật, đã phá hỏng hoàn toàn kế hoạch của Công Tôn gia tộc.

- Thực lực.

Tiêu Phàm hít sâu một hơi, hắn phát hiện bản thân hiện tại thiếu nhất vẫn là thực lực.

Cho dù có thể may mắn giết chết Chiến Đế hậu kỳ, trước mặt cường giả Chiến Đế cảnh chân chính thì không tính là gì, Vô Song Thánh Thành khẳng định cũng có không ít tuyệt thế thiên tài có thể làm được điều này.

- Còn thời gian hai ngày, trước tu luyện Bất Diệt Kim Thân, như vậy dù gặp phải thiên tài của Vô Song Thánh Thành thì mình cũng có thêm một con át chủ bài.

Tiêu Phàm trầm giọng nói.

Từ lần trước có được công pháp tu luyện Bất Diệt Kim Thân đến nay, Tiêu Phàm vân luôn đắm chìm trong đó tu luyện, hắn sớm đã lĩnh ngộ, chỉ là bởi vì trên Phi Độ Chiến Thuyền không tiện, Tiêu Phàm mới không tu luyện.

Khoanh chân ngồi trong phòng, Tiêu Phàm vận chuyển tâm pháp Bất Diệt Kim Thân, Hồn Lực trong thân thể lập tức như sóng lớn gào thét cuộn trào, vô cùng mãnh liệt.

Quan thân hắn bao trùm một tầng ánh sáng màu vàng kim nhàn nhạt, khiến quanh thân Tiêu Phàm có vẻ rất trang nghiêm.

Tiêu Phàm tâm thần chìm vào trong Hồn Hải, hắn quên hết những thứ bên ngoài, có Tiểu Kim cùng Tiểu Minh Hộ Pháp, Tiêu Phàm hoàn toàn không có gì phải cố kỵ.

Thời gian chậm rãi trôi qua, ngày thứ hai lại vô cùng bình yên, cảm nhận được trong phòng Tiêu Phàm có Hồn Lực ba động, đám người Bàn Tử biết Tiêu Phàm lại đang tu luyện, cũng không quấy rầy.

Ngày thứ ba, một việc xảy ra làm toàn bộ Long Hoàng Đế Đô chấn kinh, Long Thần đăng cơ làm Đại Long Tân Đế Chủ, khôi phục thân phận Long gia Đế Tộc.

Tin tức này lan truyền nhanh chóng, Hoàng Triều thế lực ở phía dưới vô cùng kinh ngạc, trong vòng ba tháng ngắn ngủi, Đại Long Đế Triều vậy mà hai lần thay đổi Đế Chủ, đây chính là việc cho tới bây giờ chưa từng xảy ra.

Nhưng mà kinh ngạc thì kinh ngạc, một đám thế lực Hoàng Triều cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm, cho dù Đại Long Đế Triều hai lần đổi chủ cũng không phải chuyện bọn họ có thể quản.

Cùng với tin tức Long Thần đăng cơ, tin Hoa gia bị diệt, Lôi gia gia chủ bị giết cũng truyền ra.

Bọn họ cho dù có ý gì đó với Đại Long Đế Triều, cũng phải cân nhắc một chút thực lực của bản thân, cho dù Đại Long Đế Triều có yếu như thế nào đi chăng nữa, cũng không phải đám bọn họ có thể so sánh.

Nhưng tất cả những việc này, đều không liên quan gì đến Tiêu Phàm, hắn vẫn luôn ở trong phòng tu luyện Bất Diệt Kim Thân.

Bất Diệt Kim Thân, tổng cộng chia làm hai cảnh giới, tiểu thành và đại thành, nói nó là một loại công pháp, còn không bằng nói nó chỉ là một loại chiến kỹ đặc thù.

Nó là một loại chiến kỹ phòng thủ, quả thực vô cùng cường đại, nhưng lại rất khó tu luyện,với thiên phú của Tiêu Phàm còn phải mất thời gian lâu như vậy vẫn chưa tu luyện được tầng một.

Nhưng Tiêu Phàm tin tưởng, chỉ cần tu luyện tới Nhất Trọng, sức mạnh thân thể của hắn, dù là vẫn chưa bằng Bàn Tử cũng sẽ không chênh lệch quá lớn.

Lúc rạng sáng ngày thứ ba, trong thân thể Tiêu Phàm bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng gào, quần áo nửa người trên đột nhiên nổ tung, lộ ra cơ bắp màu đồng cổ, tràn ngập sức mạnh.

Tiếng nổ mạnh này, làm Tiểu Kim cùng Tiểu Minh đang hộ pháp bị dọa cho phát sợ, hai con quay đầu lại nhìn, chỉ thấy quanh người Tiêu Phàm kim quang hừng hực, dáng vẻ trang nghiêm, nhìn qua vô cùng thần thánh.

Kim sắc kia tỏa ra từ trong thân thể hắn, ẩn ẩn hiện ra Hồn Lực ba động, bao phủ mỗi một tấc da thịt.

Nhìn từ xa, cả người Tiêu Phàm chính là một Tiểu Kim Nhân.

Nếu như Bắc Lão nhìn thấy, nhất định sẽ rất kích động, Tiêu Phàm vậy mà thực sự luyện thành Bất Diệt Kim Thân.

Tiểu Kim cùng Tiểu Minh ngơ ngác nhìn Tiêu Phàm, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, chúng nó cũng có thể cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ trên người Tiêu Phàm.

Nhưng chúng rất nhanh liền lấy lại tinh thần, nín thở ngưng thần nhìn chằm chằm tứ phương, sợ có điều gì đó ngoài ý muốn xảy ra.

MinhLâm - Lục Đạo -
Bình Luận (0)
Comment