Cảm nhận được lực lượng bá đạo của Tu La Thần Lực, Tiêu Phàm cũng hãi hùng khiếp vía. Hắn cũng không biết đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu.
Hồn Hải không còn nữa, lại có thêm một tiểu không gian thần bí, một bên trong tiểu không gian này lại còn có thể ngưng tụ Tu La Thần Lực kỳ dị, vừa rồi chỉ sử dụng một giọt Tu La Thần Lực, Tiêu Phàm liền cảm giác thực lực bản thân đạt tới một cấp độ đáng sợ.
Tiêu Phàm nghĩ, Tu La Thần Lực tuyệt đối không thể kém hơn so với Thông Thần Chi Lực, thậm chí có khi còn mạnh hơn.
- Không biết Tu La Thần Lực có thể để những người khác sử dụng giống Thông Thần Chi Lực không?
Trong lòng Tiêu Phàm sinh ra một ý nghĩ kinh người.
Nếu như có thể thành công, vậy tuyệt đối là một trợ lực cường đại, bởi vì Tu La chi lực, có thể làm cho người tu vi không cao bằng hắn đột phá một tiểu cảnh giới.
Cũng đừng coi đây chỉ là một tiểu cảnh giới, lúc ấy Chiến Phong Lôi chính là thi triển Thông Thần Chi Lực, thực lực trong nháy mắt từ Chiến Thánh trung kỳ đột phá Chiến Thánh hậu kỳ, cho nên mới bức Tiêu Phàm biến thành Tu La Thể Toàn Thể.
Trầm ngâm một lúc, Tiêu Phàm thở dài một hơi thật sâu, thầm nói:
- Đáng tiếc, không biết Cửu Trọng Vô Tận Chiến Quyết ở đâu, bằng không ta hiện tại đã có thể thử đột phá Chiến Thánh cảnh.
Cũng khó trách Tiêu Phàm phiền muộn, hiện tại hắn cách Chiến Thánh cảnh chỉ còn một bước, nhưng lại không có Cửu Trọng Vô Tận Chiến Quyết.
Hắn trước này đều là dùng Vô Tận Chiến Quyết tu luyện, đã không cách nào sử dụng những công pháp khác để đột phá, nhất là sau khi thức tỉnh Tu La Huyết Mạch.
Đây cũng là điểm khiến Tiêu Phàm đau đầu nhất, muốn đột phá Chiến Thánh cảnh, hắn nhất định phải tìm ra công pháp Cửu Trọng Vô Tận Chiến Quyết.
- Phải rồi, không còn Hồn Hải, Chiến Hồn khác của ta không biết còn có thể sử dụng không?
Tiêu Phàm lại nghĩ đến một vấn đề, tâm thần chìm vào trong không gian nhỏ trong đan điền, hắn phát hiện, mấy đạo hư ảnh xoay chung quanh Tỏa Hồn Châu, Long Ngao Chiến Hồn ngay tại trong đó.
Hơi chuyển động ý nghĩ một chút, Long Ngao Chiến Hồn đột nhiên xuất hiện ở đỉnh đầu hắn, khí thế đáng sợ lại gia tăng mấy phần.
- Vẫn còn có thể dùng, mặc dù không còn Hồn Hải, nhưng hiện tại ta nắm giữ Chiến Hồn, tương tự cũng có thể sử dụng Hồn Lực.
Sau khi Tiêu Phàm kỳ lạ, lại vô cùng không hiểu.
Hắn phát hiện thân thể bản thân quá kỳ lạ, đã chệch hướng khỏi con đường tu luyện truyền thống ở Chiến Hồn Đại Lục.
Nếu như những người khác biết Tiêu Phàm không có Hồn Hải, nhưng lại có thể tu luyện bình thường, đoán chừng sẽ khiến nhiều người ngoác mồm đến mang tai.
Hồn Giới trên ngón tay hắn quang mang lóe lên, một bộ trường bào màu đen lập tức xuất hiện ở trên người hắn, hắn đã khôi phục tu vi bây giờ rốt cục có thể sử dụng Hồn Giới.
Loại cảm giác này, khiến Tiêu Phàm cảm thấy vô cùng sảng khoái, trong lòng âm u quét qua hết sạch.
Tiêu Phàm cũng rốt cục hiểu rõ, tại sao bản thân không cách nào sử dụng Hồn Lực, bởi vì đây là một quá trình Tu La Thần Thể thuế biến.
Nhắc tới cũng trùng hợp, Tu La Thần Thể vốn dĩ thuế biến sẽ không cần thời gian dài như vậy, nhưng mà, bên trong Huyết Mạch Tiêu Phàm ẩn chứa nhiều loại linh dược bổ sung huyết khí dược lực.
Những dược lực này, mặc dù luôn duy trì sinh mệnh Tiêu Phàm, nhưng mà cũng gián tiếp ngăn cản Tu La Thần Thể của Tiêu Phàm thuế biến.
Nếu như không phải rơi vào biển dung nham, huyết nhục bị Vô Tận Chi Hỏa rèn luyện hết những dược hiệu kia, có lẽ Tiêu Phàm bây giờ chỉ có một thân thể cường đại thôi.
- Lần này thu hoạch thật lớn, Vô Tận Chiến Hồn lại cường đại hơn rất nhiều.
Tiêu Phàm hít sâu một hơi, bình phục suy nghĩ.
Trong lòng hắn cảm thán liên tục, có những lúc sự tình chính là kỳ diệu như vậy, phúc là chỗ dựa của họa, trong họa có phúc, trong phúc có họa, chưa đến cuối cùng thì không ai nói trước được?
Oanh! Từng tiếng vang truyền đến, lúc Tiêu Phàm triệu hồi ra Long Ngao Chiến Hồn, khí thế Tiêu Phàm cũng đạt tới đỉnh điểm, nham tương chung quanh quay cuồng, bị khí thế Tiêu Phàm gạt mở ra, dũng mãnh lao tới chung quanh.
Toàn bộ biển dung nham cũng bắt đầu sôi trào, sóng lửa không ngừng lượng lờ trên hư không, phát ra từng đợt thanh âm ầm ầm.
- Hả?
Đột nhiên Tiêu Phàm cúi đầu, nhìn xuống phía dưới mặt đất, lại nhìn tới chỗ sóng nhiệt ngập trời, so với vị trí của hắn còn nóng rực hơn không ít.
Tiêu Phàm mị mị hai mắt, kinh ngạc nhìn phía dưới, chẳng lẽ phía dưới kia còn có thứ gì, bằng không nhiệt độ tại sao lại cao như vậy?
- Có Vô Tận Chi Hỏa, nhiệt độ này với ta mà nói không có bất kỳ uy hiếp gì, đi xem chút cũng không sao, dù sao phía trên khả năng còn có người Diêm La Phủ canh giữ.
Trong lòng Tiêu Phàm thầm nhủ vài câu, liền đi thẳng xuống phía dưới.
Nham tương phía trước bị khí thế Tiêu Phàm chấn nhiếp, toàn bộ mãnh liệt hướng về hai bên, tự động nhường ra một con đường.
Tốc độ Tiêu Phàm rất nhanh, hắn càng đi xuống, nhiệt độ chung quanh cũng ngày càng nóng, mồ hôi lớn chừng hạt đậu từ trên đầu hắn lăn xuống.
Nhiệt độ này với hắn mà nói mặc dù không tính là gì, nhưng Tiêu Phàm cũng cảm giác phải cố hết sức, hắn không biết mình đi xuống dưới trong bao lâu, trong lòng sinh ra ý nghĩ từ bỏ.
Nhưng mà, Tiêu Phàm lại cảm thấy phía trước có một thanh âm đang kêu gọi hắn, loại kêu gọi này khiến Tiêu Phàm hơi chần chừ.
Cảm giác này, lần trước tại U Minh Thâm Giản hắn cũng từng có, nhưng cũng chính vì thế, trong lòng Tiêu Phàm mới kiêng kỵ như vậy, phải biết, lần trước hắn suýt chút mất mạng.
Mặc dù linh cảm có thời điểm là chính xác, nhưng một người tin vào linh cảm sẽ chỉ làm người đó chết càng nhanh.
- Hồng hộc ~~
Lúc Tiêu Phàm muốn đánh trống lui quân, Tu La Kiếm trong tay hắn đột nhiên bắn ra một đạo lợi mang sắc bén, lợi mang xông thẳng xuống phía dưới biển dung nham.
Phốc xuy một tiếng, Nham Tương Hải trực tiếp tách ra từ trung gian, Tiêu Phàm nhìn lại theo kiếm mang, sau một khắc, hai mắt hắn bỗng trừng một cái, run nhẹ đến mấy lần.
Chỉ thấy cách hơn vài chục trượng, một tòa cung điện kim bích huy hoàng lọt vào tầm mắt hắn, ngói lưu ly huyết sắc, đại trụ kình thiên kim sắc, khiền người ta cảm thấy một loại khí tức nặng nề, trang nghiêm, trang trọng mà bá đạo.
- Tu La Điện chủ điện?
Tiêu Phàm kinh ngạc phun ra mấy chữ, cũng khó trách hắn khiếp sợ như vậy, Tu La Điện không phải là ở bên trong Tu La Bí Cảnh à, làm sao lại xuất hiện ở đây chứ?
- Chờ đã!
Tiêu Phàm đột nhiên nghĩ tới cái gì, trầm ngâm nói:
- Lần trước Ý Thức ở trong Tu La Bí Cảnh đã trông thấy được Tu La Điện Chủ đời trước chia Tu La Điện làm mấy phần, Huyết Lâu chỉ là trắc điện mà thôi, chủ điện cũng bị Tu La Điện Chủ ném ra ngoài Tu La Bí Cảnh, tiến vào trong hư không vô ngần.
Tiêu Phàm trong nháy mắt hiểu rõ, Tu La Bí Cảnh phía trên chỉ dùng để che dấu Tu La Điện chủ điện chân chính phía dưới mà thôi, Tu La Điện chủ điện căn bản không bị Tu La Điện Chủ đời trước ném vào trong hư không.
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm cười khổ một hồi, nói thầm:
- Đoán chừng những Sát Vương trải qua Thí Luyện Sát Vương tiến vào Tu La Bí Cảnh đều sẽ nhìn thấy Tu La Điện Chủ điện bị ném vào hư vô, ai nghĩ đến Tu La Điện Chủ điện đang ở trước mặt chứ?
Tiêu Phàm kỳ thật nghĩ sai rồi, chỉ có bản thân hắn nhìn thấy Tu La Chủ Điện bị ném vào trong hư không vô ngần, không phải mỗi người đều nhìn thấy những thứ giống nhau.
Lãnh Tiếu Nhận, Mộ Dung Dạ, Ảnh Phong, Phong Lang cùng Huyết Vô Tuyệt nhìn thấy những thứ hoàn toàn khác nhau, đây cũng là nguyên nhân khiến bọn hắn vẫn cho là Tu La Điện Chủ điện ngay tại Tu La Bí Cảnh.
Tứ Đại Sát Vương như Lãnh Tiếu Nhận càng là vì Tu La Nô Ấn nên đã nhiều năm tìm Tu La Chủ Điện.
- Phải rồi, về sau người sáng lập Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ cũng từng tiến vào Tu La Bí Cảnh, nhưng mà không đạt được cái gì, nếu đã như vậy, tại sao Diêm La Phủ còn đến nơi này tìm kiếm Tu La Điện chứ?
Đột nhiên, Tiêu Phàm tựa như nhớ ra cái gì, hai mắt khẽ híp một cái.
Trong đầu hắn lóe qua rất nhiều suy nghĩ, sau đó hít một hơi lạnh:
- Hi vọng không phải như ta nghĩ, mặc kệ, tiến vào Tu La Điện chủ điện trước đã rồi tính, có lẽ bên trong có Cửu Trọng Vô Tận Chiến Quyết.
Nghĩ vậy, tim Tiêu Phàm đập rộn lên, nhanh chóng bay xuống phía dưới.
Lục Đạo