Vô Thượng Sát Thần (Dịch)

Chương 1313 - Chương 1313: Cửu Mệnh Ma Thiền

Chương 1313: Cửu Mệnh Ma Thiền Chương 1313: Cửu Mệnh Ma Thiền

Ở một chỗ khác trong khu rừng, người Độc Cô gia tộc cũng chẳng tốt đẹp gì, trừ Độc Cô Tướng Đình ra, những người khác tất cả đều đang khoa tay múa chân, khí tức trên người vô cùng cường đại.

- Sở gia!

Độc Cô Tướng Đình nhìn người Sở gia hai mắt đỏ bừng, sát khí trùng thiên rống giận.

Bất đắc dĩ, Độc Cô Tướng Đình cũng chỉ có thể mang theo những người khác rời khỏi nơi này.

Bọn họ đến tận bây giờ mới nhớ ra, Sở gia thế là Luyện Dược Thế Gia ngàn năm, trừ luyện chế Đan Dược ra cũng có thể luyện chế độc dược.

Nhìn thấy người Độc Cô gia tộc rời đi, đám người Tiêu Linh Nhi lần nữa xuất hiện, trên mặt rốt cuộc lộ ra tiếu dung.

- Linh Nhi sư muội, tại sao Hoa Khai Tam Nhật lại vô dụng với Độc Cô Tướng Đình cùng Mộ Dung Minh Nguyệt?

Sở Nguyệt nghi ngờ nói, những người khác cũng có cùng nghi hoặc.

- Hoa Khai Tam Nhật này có hai điểm yếu, thứ nhất chính là nhất định phải ở nơi âm u ẩm ướt, hoặc là nơi có sương mù mới có thể phát huy ra công hiệu lớn nhất, cái thứ hai, chính là có tác dụng tương đối nhỏ với những tu sĩ Thánh Cảnh đỉnh phong.

Tiêu Linh Nhi giải thích nói.

Ngừng lại, lại bổ sung một câu:

- Đương nhiên, chủ yếu nhất là trên người Độc Cô Tướng Đình cùng Mộ Dung Minh Nguyệt có khả năng có Hồn Binh cường đại ngăn cản độc dược ăn mòn.

- Thì ra là thế.

Đám người lộ ra vẻ mặt đã hiểu.

Vẻ mặt của Tiêu Linh Nhi chẳng mấy tốt đẹp, không tới lúc vạn bất đắc dĩ, nàng cũng không muốn đối đầu với hai đại gia tộc này, nhưng mà lần này, Sở gia cùng hai đại gia tộc đã coi như kết thù đến chết không ngừng.

Nếu như Hoa Khai Tam Nhật có thể độc chết Độc Cô Tướng Đình cùng Mộ Dung Minh Nguyệt thì tốt, sự an toàn của bọn họ sẽ được bảo đảm.

Nhưng mà bây giờ, hai người Độc Cô Tướng Đình cùng Mộ Dung Minh Nguyệt đều yên ổn rời đi, bọn chúng nhất định sẽ canh gác bên ngoài bìa rừng, không để cho bọn họ sống sót rời khỏi nơi này.

- Mọi người cẩn thận một chút, bây giờ chúng ta muốn rời đi có vẻ sẽ hơi khó khăn.

Lời nói của Tiêu Linh Nhi lại khiến mọi người cảm thấy như bị giội một gáo nước lạnh.

Trúng độc tố Hoa Khai Tam Nhật, tu sĩ chỉ có thể kiên trì ba ngày, ba ngày này, Độc Cô Tướng Đình cùng Mộ Dung Minh Nguyệt sẽ không đi vào, nhưng ba ngày sau người của hai đại gia tộc này đều chết hết, hai người đó chắc chắn sẽ phát cuồng.

- Linh Nhi sư muội, ta biết với thực lực bây giờ của muội, tùy thời đều có thể đi, đến lúc đó muội nhất định phải rời khỏi nơi này trước.

Sở Nguyệt hít sâu một cái nói.

Những người khác mặc dù không muốn chết ở chỗ này nhưng cũng chỉ có thể gật đầu, đều chết ở chỗ này thì không bằng chạy được người nào hay người đó.

- Yên tâm, ta sẽ không vứt bỏ mọi người.

Tiêu Linh Nhi kiên định nói.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân nàng không muốn sử dụng Hoa Khai Tam Nhật, bởi vì nàng không muốn khai chiến với hai đại gia tộc này, một đối một bọn họ ngược lại không sợ.

Cho dù Tiêu Linh Nhi không phải là đối thủ của hai người Độc Cô Tướng Đình, nhưng giữ chân một người thì không thành vấn đề.

Đám người chỉ có thể hờ hững gật đầu, giết người Độc Cô gia tộc cùng Mộ Dung gia tộc, bọn họ nhất thời được hả dạ nhưng lại phải gánh vác hậu quả nghiêm trọng.

Thời gian từ từ qua đi, người Sở gia ở trong núi ngốc ba ngày, hôm nay, đột nhiên từng tiếng từng tiếng nổ vang khiến đám người chú ý.

- Bắt đầu rồi.

Tiêu Linh Nhi bắt đầu khẩn trương.

Ngoài bìa rừng, người của Độc Cô cùng Mộ Dung gia tộc bị trúng Hoa Khai Tam Nhật, liên tiếp từng người một tự bạo.

Phàm là người trúng độc, thân thể không ngừng bành trướng, Hồn Lực trên người cuồng loạn, cho dù là hai đại yêu nghiệt Độc Cô Tướng Đình cùng Mộ Dung Minh Nguyệt cũng không áp chế nổi.

- Mộ Dung Minh Nguyệt ta cùng Sở gia các ngươi không chết không thôi!

Mộ Dung Minh Nguyệt gào thét.

- Những người này cũng đừng nghĩ tới việc rời khỏi Lâu Lan Cổ Địa.

Độc Cô Tướng Đình cũng dồn nén sát khí trầm giọng nói.

Lúc người cuối cùng tự bạo, ánh mắt băng lãnh của hai người lập tức chuyển về phía rừng, sát khí lạnh lẽo bao phủ, bọn hắn chưa từng khát vọng muốn giết một ai mãnh liệt như vậy.

- Đi.

Mộ Dung Minh Nguyệt để lại một câu, lần nữa xông vào bên trong núi.

Tiêu Linh Nhi nói không sai, bọn họ sở dĩ không trúng độc là bởi vì trên người bọn họ có Hồn Binh khó lường, chỉ cần không phải Thần Phẩm độc dược sẽ rất khó xâm nhập thân thể bọn họ.

Lần này hai người không tranh nhau, bọn họ bây giờ có chung một mục tiêu, chính là giết chết người Sở gia, không để lại một tên.

Trong rừng, Tiêu Linh Nhi ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, vẻ mặt nghiêm túc, lúc này mới nhìn về phía đám người nói:

- Người của Độc Cô gia tộc cùng Mộ Dung gia tộc gần như đã chết sạch, Độc Cô Tướng Đình cùng Mộ Dung Minh Nguyệt chắc chắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta, ta giữ chân một người, mười một người các ngươi ứng phó một người.

- Được.

Đám người gật đầu, sắc mặt không phải quá tốt đẹp.

Độc Cô Tướng Đình cùng Mộ Dung Minh Nguyệt là ai, đây chính là một trong Thập Đại Yêu Nghiệt, nghe đồn bọn họ có khả năng đã đột phá đến Chiến Thánh cảnh đỉnh phong, đám người bên mình đừng nói mười một người, cho dù một trăm mười người thì thế nào chứ?

Trước mặt hai Yêu Nghiệt đó, căn bản không có một chút tác dụng nào, cơ bản khó thoát khỏi cái chết.

Trước đó bọn họ sở dĩ có thể đào thoát, một là do hai người Độc Cô Tướng Đình cùng Mộ Dung Minh Nguyệt không dùng toàn lực, chỉ là đang chơi trò chơi mèo vờn chuột mà thôi.

Ngoài ra, tính cảnh giác của Tiêu Linh Nhi rất mạnh, mỗi lần đều vào thời khắc mấu chốt trốn được một kiếp.

Nhưng là lần này, bọn họ bị vây trong mảnh rừng này, căn bản không thể trốn đi đâu được.

Ầm ầm!

Đột nhiên mặt đất rung lên bần bật, đám người Tiêu Linh Nhi biến sắc, trong nháy mắt bày ra trận hình phòng ngự.

Nhưng mà, bốn phía căn bản không có bất kỳ động tĩnh nào, chỉ cảm thấy một trận cuồng phong mãnh liệt quét qua trên người bọn họ, sương mù màu trắng lượn lờ trong không khí nhanh chóng rút về một phía.

Biến cố xảy ra bất thình lình, khiến tất cả mọi người không biết xảy ra chuyện gì, bọn họ mờ mịt nhìn bốn phía đề phòng.

- Ngao ô ~

Cũng đúng lúc này, một tiếng gầm vang lên, chấn động đến mức đầu mọi người đều đau, Linh Hồn run rẩy, tiếng kêu kia giống như vang lên trong lòng bọn họ.

Một cỗ uy áp đáng sợ bao phủ trong lòng, thậm chí không thể có chút suy nghĩ nào để phản kháng.

- Đi!

Tiêu Linh Nhi quát to một tiếng, liền dẫn đầu đi về hướng ngược lại với sương mù, những người khác nào dám do dự, cỗ uy áp đáng sợ kia khiến bọn họ không thở nổi.

Mấy người chạy nhanh, thỉnh thoảng nhìn về phía sau, lúc đầu một mảnh trắng xóa nhưng mà khi sương trắng biến mất, bọn họ rốt cục nhìn thấy một thân ảnh to lớn, tất cả mọi người không khỏi hít một hơi lạnh.

Đó là một con ve lớn cao khoảng mười trượng, toàn thân nó đen kịt, phun đầy ra sương mù màu đen, vô cùng đáng sợ.

Một đôi con ngươi đen kịt liếc nhìn bốn phía, đôi cánh to lớn phía sau giương ra, chung quanh sinh ra một trận gió lớn, vô số phong nhận cắt qua không khí, cực kì sắc bén.

Nó nằm sấp trên mặt đất, móng vuốt sắc bén hoạt động trên mặt đất, lóe ra u quang, mặt đất bị móng vuốt kéo qua rất nhiều rãnh lớn, khí thế khiếp người.

Ai cũng không ngờ tới, trong núi này vậy mà lại có một con vật không lồ như thế, khí thế kia chính là siêu việt Chiến Thánh cảnh đỉnh phong.

- Đây là?

Nơi xa, con ngươi Độc Cô Tướng Đình cùng Mộ Dung Minh Nguyệt co rụt lại, giống như nhận ra lai lịch của con ve kia, trăm miệng một lời hét lớn:

- Cửu Mệnh Ma Thiền!

Lời còn chưa dứt, hai người không chút do dự xoay người chạy, nào còn nhớ tới đến đây để làm gì, trước mặt Cửu Mệnh Ma Thiền, bọn họ căn bản không có khả năng phản kháng.

Bọn họ chỉ cảm thấy một loại khí tức đáng sợ nhìn chằm chằm bọn họ, nếu như không chạy, qua một lúc có khả năng sẽ không kịp.

- Chạy mau!

Tiêu Linh Nhi cũng quyết định thật nhanh, mang theo người Sở gia chạy về một hướng khác.

Lục Đạo

Bình Luận (1)
Comment
huyd60468 1
huyd60468
Reader
1 Tháng Trước
Ra nữa đi ạ bản dịch hay quá
Trả lời
| 0