Vô Thượng Sát Thần (Dịch)

Chương 1584 - Chương 1584 - Thảm Liệt

Chương 1584 - Thảm liệt
Chương 1584 - Thảm liệt

Bên trong thông đạo tiếng ầm ầm, tiếng xé gió không dứt bên tai, đao quang kiếm ảnh không ngừng lóe lên.

Đối mặt Huyền Băng Đao Ma tính ra hàng ngàn, nhóm Tiêu Phàm không dám buông lỏng chút nào, đó cũng đều là Thần Giai Thần Thú, không phải Cửu Giai, Bát Giai Hồn Thú.

Tiêu Phàm tu luyện tới bây giờ tâm tính đã không gì không phá, nhưng bị Huyền Băng Đao Ma kinh khủng này dọa cho phát sợ.

Đừng nói Chiến Thần sơ kỳ và trung kỳ, cho dù Chiến Thần hậu kỳ đoán chừng cũng có thể bị những Huyền Băng Đao Ma này mài chết.

- Trọc Thiên Hồng, Lão Nhị, hai người các ngươi mở đường, Lão Đại, Tiểu Ngũ, các ngươi ở giữa, ta với Tiểu Kim phái sau, tốc độ càng nhanh càng tốt!

Tiêu Phàm quát to, đối mặt nhiều Huyền Băng Đao Ma như vậy cũng chỉ có Tiêu Phàm còn có thể trấn an quyết định, chỉ huy đám người chiến đấu.

Lăng Phong cùng Nam Cung Tiêu Tiêu bọn hắn giờ phút này bối rối không thôi, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh Tiêu Phàm.

Trước đó mặc dù nghĩ đến làm một vố lớn, chiếm lấy Huyền Băng Hàn Tinh, nhưng số lượng Huyền Băng Đao Ma hoàn toàn vượt qua bọn hắn dự kiến, nhiều đến đáng sợ.

- Điên, các ngươi điên rồi, lại dám cùng Huyền Băng Đao Ma chém giết!

Toàn thân Băng Cẩn run rẩy, nhìn thấy lít nha lít nhít Huyền Băng Đao Ma, tim hắn cũng nhảy lên đến cuống họng.

- Ngươi cũng ở phía trước mở đường!

Âm thanh Tiêu Phàm lạnh lùng nói, một cỗ ý niệm cường đại xông thẳng vào bên trong não hải Băng Cẩn, trực tiếp khống chế tư tưởng Băng Cẩn.

Thực lực Băng Cẩn vốn không yếu, chỉ là lá gan hắn nhỏ chút mà thôi, bây giờ Tiêu Phàm khống chế tư tưởng hắn, đám người cũng liền thêm một tay.

Hơn nữa hắn còn nắm giữ năng lực băng cảnh chi thuật, cái này dùng để đánh lén Huyền Băng Đao Ma vô cùng hữu dụng.

Mấy người tốc độ rất nhanh, nhanh chóng hướng về trong thông đạo tới gần, Huyền Băng Đao Ma chết trong tay bọn hắn đếm không hết, chém giết Huyền Băng Đao Ma lấy Huyền Băng Hàn Tinh, tất cả mọi người đều không buông tha.

Nắm giữ những Huyền Băng Hàn Tinh này đám người vô cùng có khả năng tiến thêm một bước, đột phá Tứ Biến Chiến Thần, bước vào Chiến Thần cảnh trung kỳ.

Nửa chén trà nhỏ thời gian sau, vết thương trên người đám người chồng chất nhưng vẫn còn trong giới hạn chịu đựng, mặt đất chảy xuôi theo từng hàng máu tươi, hết sức yêu diễm.

Làm đám người may mắn là Hàn Khí nơi này vẫn nằm trong giới hạn bọn hắn chịu đựng, bằng không mà nói, đừng nói chiến đấu, đoán chừng đã sớm trở thành thịt cá nắm trên thớt rồi.

Bất quá nói lại, nếu như có Hàn Khí đáng sợ cũng sẽ không xuất hiện Huyền Băng Đao Ma, bởi vì Huyền Băng Đao Ma vốn hấp thu Hàn Khí mà thành.

- Làm sao số lượng Huyền Băng Đao Ma cảm giác không có giảm bớt, ngược lại đang tăng thêm!

Lăng Phong hét lớn, hắn ở phía trước mở đường, trên người máu me đầm đìa, càng đánh càng kinh ngạc.

- Bọn chúng chỉ có ý thức theo bản năng, chúng ta giết đồng bọn nó, bọn chúng cũng chỉ đến báo thù, tự nhiên không muốn sống mà trùng kích.

Tiêu Phàm giải thích nói.

Tay trái hắn cầm Đồ Thần Đao, tay phải cầm Tu La Kiếm, hung uy vô hạn, số lượng Huyền Băng Đao Ma chết trong tay hắn nhiều nhất, hơn nữa thương thế còn ít nhất.

Thân pháp, tốc độ, phòng ngự cùng công kích Tiêu Phàm trong đám người cơ hồ là mạnh nhất, dù là Trọc Thiên Hồng cùng Nam Cung Tiêu Tiêu đều không thể sánh bằng.

Đương nhiên, Nam Cung Tiêu Tiêu phòng ngự cũng cực kì khủng bố, chỉ là hắn so với Tiêu Phàm yếu hơn một tiểu cảnh giới, lực phòng ngự tự nhiên hơi không bằng.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Thần Lực thể nội đám người tiêu hao càng ngày càng nghiêm trọng, nhưng mà thông đạo tựa như không có điểm cuối cùng.

Quan Tiểu Thất, Lăng Phong, Băng Cẩn cùng Nam Cung Tiêu Tiêu đã vết thương chồng chất, Huyền Băng Đao Ma công kích hung mãnh sắc bén, trong đó càng không thiếu Tứ Biến Chiến Thần, thậm chí Ngũ Biến Chiến Thần Đao Ma, phòng được một hai lại phòng không được mấy trăm.

Một canh giờ sau chỉ có Trọc Thiên Hồng cảnh giới mạnh nhất cùng chiến lực Tiêu Phàm còn đứng vững, những người khác có vẻ uể oải.

Đương nhiên, Tiểu Kim cũng coi như một người, hắn mặc dù chỉ là Nhị Biến Chiến Thần nhưng hắn có được Thần Long Huyết Mạch, hơn nữa lĩnh ngộ Băng Hỏa Áo Nghĩa, nếu như không phải Thần Lực có hạn, đoán chừng không thể yếu hơn Tiêu Phàm bao nhiêu.

Chém giết đang tiếp tục, tất cả mọi người chậm rãi chết lặng, chiến đấu thời gian dài cường độ cao đối với bọn hắn mà nói chính là một loại tra tấn.

Lại qua nửa canh giờ, Tiểu Kim cùng Trọc Thiên Hồng đều sắp chịu không nổi, trên mặt hiển thị rõ vẻ mệt mỏi.

Thần Lực thể nội bọn hắn còn thừa không có mấy, chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản Huyền Băng Đao Ma công kích, lại hoàn toàn không sức phản kháng.

Chỉ có Tiêu Phàm không biết mỏi mệt giết chóc lấy, nguyên bản một đám người chiến đấu bây giờ lại biến thành hắn một người chiến đấu.

Bất quá đối với Tiêu Phàm mà nói, chỉ cần Lăng Phong bọn hắn có thể bảo vệ tốt Huyền Băng Đao Ma công kích đã đủ.

Tiêu Phàm nắm giữ Tu La Kiếm có thể thôn phệ năng lượng Huyền Băng Đao Ma vào thể nội, hóa thành Tu La Thần Lực, Tu La Thần Lực hắn vốn là mạnh nhất, hơn nữa còn có thể từng thời điểm chuyển hóa, tự nhiên khó mà hao hết.

Phải biết, lúc trước bị Chiến Lão Tam truy sát, Tu La Thần Lực Tiêu Phàm đều không bị hao hết.

- A, Huyền Băng Đao Ma có vẻ như ít đi!

Quan Tiểu Thất kinh hỉ nói.

Cũng đúng lúc này, một đạo quang mang thừa dịp khoảng cách, xông thẳng vào mi tâm Quan Tiểu Thất, cái này làm Quan Tiểu Thất dọa cho phát sợ, những Huyền Băng Đao Ma thấy thế chính là vô khổng bất nhập.

Bang một tiếng nổ vang, chỉ thấy một chuôi đoạn nhận ngăn khuất trước người Quan Tiểu Thất, đoạn nhận nhấc lên, Huyền Băng Đao Ma bỗng nhiên bị một đao chém giết, đao khí đầy trời đem Huyền Băng Đao Ma quấy đến vỡ nát.

- Tam Ca.

Quan Tiểu Thất buông lỏng một hơi, gian nan nâng Phi Vũ Thần Cung, tiếp tục bắn giết Huyền Băng Đao Ma.

Rất hiển nhiên, vừa xuất thủ cứu hắn chính là Tiêu Phàm, Tiêu Phàm gật đầu nói:

- Cẩn thận một chút.

- Công Tử, nơi này Hàn Khí có vẻ như lại tăng cường.

Đột nhiên, Trọc Thiên Hồng phía trước hét lớn, trong giọng nói có một tia mừng rỡ.

Tiêu Phàm một bên chiến đấu, một bên cảm thụ được cảnh vật xung quanh biến hóa, xác thực như Trọc Thiên Hồng nói, Hàn Khí phía trước lại tăng cường.

Bất quá Tiêu Phàm lại cau mày một cái, chẳng biết tại sao hắn cảm giác chỗ sâu thông đạo càng thêm nguy hiểm, cho hắn một loại bất an nồng đậm.

- Hi vọng không gặp phải đồ vật khác.

Trong lòng Tiêu Phàm âm thầm cầu nguyện, hắn ngược lại không sợ hãi, nhưng Lăng Phong, Tiểu Kim bọn hắn chưa chắc có thể chịu nổi.

Linh Hồn Chi Lực đảo qua đám người, Tiêu Phàm phát hiện cũng chỉ Trọc Thiên Hồng thương thế nhẹ, trên người bọn Lăng Phong máu me khắp nơi, có mấy đạo sâu đến thấy cả xương, vết thương nhìn thấy mà giật mình, khí tức đám người hết sức yếu ớt.

Cứ tiếp tục như thế, bọn hắn khả năng liền nhịn không được, kết quả chính là chết ở trong tay Huyền Băng Đao Ma.

Nhưng mà làm Tiêu Phàm ngoài ý muốn là những Huyền Băng Đao Ma đó đột nhiên đình chỉ công kích, chỉ hướng về phía Tiêu Phàm bọn hắn gầm thét, phát ra từng tiếng bén nhọn.

- Chuyện gì xảy ra?

Đám người giật mình, bọn hắn làm sao không cảm nhận thấy Huyền Băng Đao Ma đang sợ hãi.

Lấy năng lực bọn chúng, đừng nói Chiến Thần cảnh trung kỳ, cho dù Chiến Thần cảnh hậu kỳ đoán chừng cũng không đủ cho bọn hắn hao tổn, nhưng mà bọn chúng vậy mà lộ ra vẻ sợ hãi, việc này khiến đám Tiêu Phàm làm sao không sợ hãi?

Mấy người nhìn nhau, không hẹn mà cùng nhìn chỗ sâu trong thông đạo mông lung, đáng tiếc băng vụ che khuất ánh mắt, căn bản nhìn không thấu mảy may.

- Chi chi ~

Đột nhiên, mấy trăm Huyền Băng Đao Ma sợ hãi hướng ngược lại bỏ chạy.

Cùng lúc đó, Tiêu Phàm bọn hắn cảm giác lông tơ có chút lạnh, thật giống như bị cái gì tiếp cận.

Hiện tại, Tiêu Phàm bọn hắn dám đoán chắc trong này khẳng định có tồn tại cực kỳ khủng bố, có thể uy hiếp được an nguy bọn hắn.

Bất quá vẻn vẹn trong nháy mắt loại cảm giác này liền giống như thủy triều thối lui, đám người buông lỏng một hơi.

Tiêu Phàm mị mị hai mắt, Thí Thần bên trong Thần Cung một mực cảnh báo cho hắn, cảm giác nguy hiểm càng ngày càng mãnh liệt, Tiêu Phàm hít sâu một cái nói:

- Mọi người mau chóng khôi phục thương thế, chúng ta qua một lúc rời khỏi nơi này.

- Rời khỏi?

Đám người kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, chẳng lẽ lại giết ra ngoài?

Giờ phút này bọn hắn bị trọng thương vô cùng thảm liệt, làm sao có đủ thực lực giết ra ngoài?

Lục Đạo

Bình Luận (1)
Comment
huyd60468 1
huyd60468
Reader
1 Tháng Trước
Ra nữa đi ạ bản dịch hay quá
Trả lời
| 0