Tiêu Phàm híp hai mắt đánh giá tứ phương, mắt chăm chú nhìn về nơi xa, Thiên Địa hoàn toàn u ám, trong không khí kèm theo một loại khí tức quỷ dị tang thương, băng lãnh dị thường.
Mảnh thế giới này không có bất kỳ sự sống tồn tại, cho dù là một ngọn cỏ dại cũng không nhìn thấy, mặt đất gập ghềnh, có từng lớp dấu vết thật sâu, hiển nhiên là cuồng phong quanh năm suốt tháng tạo thành.
- Gió?
Tiêu Phàm tự lẩm bẩm, tựa như nhớ tới cái gì, hắn ngồi xuống nhìn xem mặt đất một khối thạch đầu phổ thông, đột nhiên ánh mắt lóe lên, kinh ngạc nói:
- Hoang Thạch Bia?
Cũng khó trách Tiêu Phàm kinh ngạc như thế, bởi vì khí tức tảng đá kia giống như Hoang Thạch Bia lúc trước hắn nhìn thấy ở Chiến Hồn Học Viện Ly Hỏa Đế Đô.
Hắn còn nhớ kỹ, bản thân đã từng có lúc tới gần Hoang Thạch Bia, ý niệm tiến vào một mảnh Phong Chi Thế Giới, về sau lĩnh ngộ Đệ Tứ Trọng Phong Thế.
Hiện tại hắn rốt cục hiểu rằng, Hoang Thạch Bia vì sao tạo thành loại động tĩnh này, bởi vì Hoang Thạch Bia vốn là đồ vật Thần Linh Cấm Khu, lạc ấn lấy một chút hình ảnh Phong Chi Thế Giới.
Phải biết, gió trong Phong Chi Thế Giới đều là Phong Chi Áo Nghĩa, hắn lúc trước là một Chiến Vương, tại bên trong Huyễn Cảnh tự nhiên khó mà hành động.
- Không biết có thể ở chỗ này lĩnh ngộ Phong Chi Áo Nghĩa hay không đây?
Trong lòng Tiêu Phàm đột phát ý tưởng nói.
Hắn hiện tại lĩnh ngộ Tu La Áo Nghĩa, Sinh Tử Áo Nghĩa, cùng Hỏa Chi Áo Nghĩa, nhưng Phong Chi Áo Nghĩa hắn đã có sở ngộ căn bản.
Trước kia Tiêu Phàm lĩnh ngộ Phong Thế, công kích và tốc độ người bình thường khó có thể so sánh, nếu như lần này có thể lĩnh ngộ Phong Chi Áo Nghĩa, thực lực chẳng phải là có thể lần thứ hai gia tăng không ít?
- Đáng tiếc, thời gian Thần Linh Cấm Địa mở ra không nhiều, chỉ có thời gian một năm, hiện tại chỉ còn lại mười mấy tháng có thể lợi dụng.
Tiêu Phàm hơi chuyển động ý nghĩ một chút, triệu hồi ra một đạo Linh Hồn Phân Thân.
Hắn vẫn quyết định lĩnh ngộ Phong Chi Áo Nghĩa, có thể lĩnh ngộ hay không hắn không biết, nhưng chí ít có thể thử nghiệm một lần.
Dù sao quay trở về vẫn phải đi qua nơi này, cũng không chậm trễ thời gian của bản thân.
- Công Tử cẩn thận.
Trọc Thiên Hồng đột nhiên kêu to, chỉ thấy nơi xa một đạo vòi rồng gào thét mà tới, sắc bén đao mang giảo sát hư không, mặt đất xuất hiện từng đạo dấu vết thật sâu.
Không cần nghĩ cũng biết rõ, những thi thể vừa rồi chính là bị những cái này vòi rồng này giảo sát.
Tiêu Phàm đã sớm chuẩn bị, lách mình liền rời khỏi mấy chục trượng, vừa lúc tránh thoát phạm vi vòi rồng công kích, trong mắt lóe lên vẻ ngạc nhiên, nói:
- Lực lượng Cửu U Ma Huyết vậy mà biến mất?
Lực lượng Cửu U Ma Huyết biến mất, cũng có nghĩa là Tiêu Phàm chỉ có thể thi triển lực lượng Chiến Thánh cảnh, trong lúc nhất thời còn có chút không thích ứng.
Bất quá ngẫm lại liền thấy thoải mái, mảnh Thần Linh Cấm Khu này, từ phía ngoài đến bên trong chia làm chín tầng không gian, càng đi vào không gian bên trong , lực lượng áp chế lại càng lớn, nguy hiểm cũng càng mạnh.
Tầng thứ sáu này, chỉ là cuồng phong ẩn chứa Phong Chi Áo Nghĩa cũng đủ làm cho người mất mạng, nghĩ đến Chiến Thần Điện cũng sẽ không để cho tu sĩ Chiến Thần cảnh đến nơi này chịu chết.
- Lách qua gió lớn đi lên phía trước!
Tiêu Phàm lưu lại Linh Hồn Phân Thân ở chỗ này để lĩnh hội, bản thân liền hướng đến chỗ sâu đi vào.
Sau một lát, có tầm mười đạo thân ảnh tiến vào tầm mắt Tiêu Phàm, hơn nữa, mỗi một người đều có tu vi Chiến Thánh cảnh đỉnh phong, mười mấy người kia kịch liệt chiến đấu tại cùng một chỗ.
- Chiến đấu ở chỗ này, không phải muốn chết sao?
Trọc Thiên Hồng mắng thầm, nếu như bị cuồng phong nuốt, cho dù Chiến Thần cảnh cũng đều phải chết, đừng nói Chiến Thánh cảnh.
- Người vì tiền mà chết, chim vì ăn mà vong.
Ánh mắt Tiêu Phàm lại rơi vào một khối Thần Lực Chi Tinh chớp lóe quang mang nơi xa, những người này hiển nhiên là vì tranh đoạt Thần Lực Chi Tinh.
- Người Chiến Thần Điện tranh đoạt Thần Lực Chi Tinh ta không kinh ngạc, nhưng ngược lại là người Cổ Tộc, chẳng lẽ không biết những cái Thần Lực Chi Tinh này có vấn đề sao?
Trọc Thiên Hồng nhíu mày nói.
- Sự tình không phải đơn giản như vậy.
Tiêu Phàm lắc đầu, hắn nhận ra một người bên trong những người kia, chính là Lăng gia Lăng Ngạo, Tiêu Phàm đối với Lăng Ngạo biết rõ, hắn là một người rất thông minh, không thể vì một khỏa Thần Lực Chi Tinh mà liều mạng.
Tiêu Phàm trầm ngâm một lát, nơi xa Lăng Ngạo đã rơi xuống hạ phong, một nhóm Lăng Ngạo chỉ có bốn người, mà đối phương lại có tám người, lấy một chọi hai làm sao có thể là đối thủ.
Tiêu Phàm suy nghĩ một chút nói:
- Trọc Thiên Hồng, ra tay đi!
- Giúp ai?
Trọc Thiên Hồng hỏi.
- Ngươi cứ nói đi?
Tiêu Phàm tức giận trừng Trọc Thiên Hồng một cái.
- Ta biết rõ.
Trọc Thiên Hồng hậm hực cười một tiếng, hóa thành một đạo chớp lóe xông ra, hắn mặc dù bị áp chế tại Chiến Thánh cảnh đỉnh phong, nhưng đối phó với tu sĩ cùng cấp, còn không phải dễ như trở bàn tay sao.
Năng lực của hắn không phải những tu sĩ Chiến Thánh cảnh đỉnh phong này có thể ngăn cản.
Nhìn thấy Trọc Thiên Hồng đánh tới, tu sĩ hai phe đều lộ ra vẻ đề phòng, bất quá khi nhìn thấy Trọc Thiên Hồng xuất thủ với tu sĩ Chiến Thần Điện, trên mặt bọn Lăng Ngạo lóe qua một tia chờ mong.
- Các hạ có biết chúng ta là ai không?
Một người Chiến Thần Điện phẫn nộ quát:
- Tốt nhất đừng phạm sai lầm!
- Sai bà ngoại ngươi!
Trọc Thiên Hồng làm sao chịu đựng được bọn hắn uy hiếp, Lão Tử chính là tới giết các ngươi, còn dám uy hiếp ta?
Phốc! Một tiếng vang giòn, Trọc Thiên Hồng bỗng bộc phát ra Bản Thể, một đầu xúc tu trực tiếp xuyên thủng tu sĩ lên tiếng uy hiếp, huyết khí trong cơ thể cùng Mệnh Cách trong nháy mắt bị Trọc Thiên Hồng rút ra không còn.
Cùng lúc đó, mặt khác mấy đầu xúc tu cũng không chút do dự cuốn lên bảy người khác, dù là bị áp chế tại Chiến Thánh cảnh, nhưng bản thể Trọc Thiên Hồng cũng không phải những tu sĩ Chiến Thánh cảnh có thể so sánh.
- A ~
Từng tiếng kêu thảm truyền ra, vẻn vẹn mấy khắc sau, tám tên tu sĩ Chiến Thánh cảnh đỉnh phong của Chiến Thần Điện đều bị Trọc Thiên Hồng chém giết hầu như không còn.
Đám người Lăng Ngạo lộ ra vẻ kinh hãi, bọn hắn không nghĩ tới Trọc Thiên Hồng vậy mà mạnh như vậy, hít sâu một cái, Lăng Ngạo tiến lên một bước nói:
- Đa tạ các hạ xuất thủ cứu giúp!
- Không cần cám ơn ta, muốn cám ơn thì cám ơn Công Tử nhà ta.
Trọc Thiên Hồng khoát tay một cái nói.
- Lăng Ngạo, Lăng gia các ngươi làm sao chỉ còn lại mấy người các ngươi?
Lúc này, Tiêu Phàm đi tới.
- Tiêu Phàm?
Lăng Ngạo kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, hắn không nghĩ tới bản thân lại được Tiêu Phàm cứu, cười khổ nói:
- Chúng ta bị cuồng phong tập kích tẩu tán, sau đó lại bị người Chiến Thần Điện đánh lén, bọn hắn giết sáu người của chúng ta!
- Chiến Thần Điện chẳng lẽ trắng trợn khai chiến cùng Cổ Tộc?
Ánh mắt Tiêu Phàm lạnh như băng nói.
Cũng khó trách hắn sẽ nghĩ như vậy, chỉ một mai Thần Lực Chi Tinh, đông đảo tu sĩ Chiến Thánh cảnh có lẽ sẽ không liều mạng, chí ít khôn khéo như Lăng Ngạo hẳn sẽ không làm như thế.
Lăng Ngạo trầm ngâm lúc này, hết sức trịnh trọng gật đầu nói:
- Không sai, trước đó ta nhận được một tin tức không tốt, Chiến Thần Điện đã bắt đầu bao vây phía trước không gian tầng năm, chỉ cần không phải tu sĩ Chiến Thần Điện, giết không tha!
- Khó trách chúng ta tại không gian tầng thứ năm tìm kiếm hai ngày, không thấy người của Cổ Tộc, chỉ thấy được một vài tu sĩ Chiến Thần Điện, Công Tử còn tha bọn chúng một mạng.
Trọc Thiên Hồng kinh ngạc nói.
Sắc mặt Tiêu Phàm cũng vô cùng âm trầm, sự tình này hiển nhiên vượt qua hắn dự liệu, hắn không nghĩ tới Chiến Thần Điện hành động mạnh mẽ như vậy.
- Đúng, ta còn thỉnh thoảng nghe đến một tin đồn, cũng không biết là thật hay giả, nếu như là thực, đối với chúng ta mà nói, tuyệt đối là tin tức xấu.
Lăng Ngạo đột nhiên lại nói ra.
- Tin đồn gì.
Trong lòng Tiêu Phàm đã có dự cảm xấu nhất.
- Theo người Chiến Thần Điện nói, Chiến Thần Điện đã bắt đầu động thủ với các đại Cổ Tộc.
Lăng Ngạo không nói không làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết thôi.
- Cái gì?
Con ngươi Tiêu Phàm bỗng nhiên co rụt lại, sự tình này thật đúng là chưa từng nghĩ tới, Chiến Thần Điện Chủ chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?
Hay là nói, Dạ Cửu U tìm về đầu lâu mình, khôi phục thực lực đỉnh phong?