Giờ phút này, khói lửa Chiến Hồn Đại Lục đã nổi lên bốn phía, đúng như Lăng Ngạo nói, Chiến Thần Điện đã bắt đầu động thủ với Cổ Tộc, hơn nữa không phải là một vực động thủ, mà là Bát Vực cùng nhau xuất chiến.
Tu sĩ của Chiến Hồn Đại Lục biết được tin tức này, tất cả đều lộ ra vẻ kinh ngạc, bị nội tình trong Chiến Thần Điện dọa đến thất kinh.
Trừ Thần Vực cùng Nam Vực ra, Đông Vực, Tây Vực, Bắc Vực, Thiên Vực, Địa Vực, Huyền Vực cùng Linh Vực bảy vực đều có thất đại Cổ Tộc, mà Chiến Thần Điện lại là đồng thời cùng một lúc đối mặt, có thể thấy Chiến Thần Điện cường hãn đến mức nào.
Rất nhiều tu sĩ đều trốn sang Thần Vực, bây giờ cũng chỉ có Thần Vực là là nơi duy nhất tránh gió, Bát Vực khác đều đã trở thành chiến trường.
Thần Vực, bên trong một tòa quán rượu, rất nhiều tu sĩ không kiêng nể gì cả mà nghị luận việc này, thân làm tu sĩ Chiến Thần Điện, bọn hắn quả thật rất kiêu ngạo.
Trong lúc nơi khác xác chết trôi rạt mái chèo, thời khắc máu chảy thành sông, nhưng bọn hắn thì vẫn có thể chuyện trò vui vẻ, thậm chí phong hoa tuyết nguyệt.
- Tin báo mới nhất, gia tộc Linh Vực Mộ Dung đã thần phục Chiến Thần Điện, đến lúc này chính thức thần phục thêm một vực!
Thời gian mới chỉ một tháng mà gia tộc Mộ Dung liền đầu hàng? Thật đúng là một chút cốt khí cũng không có, ban đầu còn cho rằng bọn hắn có thể kiên trì chống đỡ nửa tháng.
- Ha ha, gia tộc Mộ Dung vốn là loại hiếp yếu sợ mạnh, chẳng lẽ các ngươi không biết sao? Bất quá thật đúng là ngoài ý muốn, vốn cho là Nam Vực là vực thần phục đầu tiên.
Ta cũng là cho rằng như vậy, nên nhớ Nam Vực là Phó Điện Chủ Chiến Thiên Hạ tự mình xuất chinh, bị đánh bại cũng chỉ là sớm muộn mà thôi.
- Ứng phó với Nam Vực yếu nhất, vậy mà còn muốn Phó Điện Chủ tự mình xuất chinh? Đoán chừng không bao lâu liền có thể thống nhất Nam Vực, Dị Tộc xâm lấn sắp đến, Chiến Thần Điện nhất định phải nhất thống Chiến Hồn Đại Lục, không cho phép bên thứ hai xuất hiện, nếu ai dám phản kháng chính là đối địch với Chiến Hồn Đại Lục.
- Lúc này, tình hình như vậy mà bọn hắn còn vì tư lợi, chỉ muốn giữ gìn lợi ích của bản thân, vậy đặt tu sĩ Chiến Hồn Đại Lục ở chỗ nào?
- Đáng tiếc ta thực lực quá thấp, bằng không ta đã gia nhập đội ngũ xuất chinh, vì Chiến Hồn Đại Lục giúp chút sức mọn, hạ sát những kẻ Cổ Tộc phản bội này.
Rất nhiều tu sĩ lòng đầy căm phẫn, tràn ngập phẫn nộ đối với những đại Cổ Tộc khác, ở trong mắt tất cả mọi người, Chiến Thần Điện nhất thống Chiến Hồn Đại Lục, chỉ là vì tụ tập lực lượng đối kháng Dị Tộc mà thôi.
Bọn hắn không biết, Chiến Thần Điện kỳ thật đã sớm phản bội Chiến Hồn Đại Lục, thực chất bọn hắn mới là kẻ phản bội Chiến Hồn Đại Lục, đáng tiếc bọn hắn còn đắc chí, lấy thân làm người Chiến Thần Điện mà tự ngạo.
Không thể không nói, nước cờ này của Chiến Thần Điện đi không sai, mang tính đạo đức cao coi như các đại Cổ Tộc muốn phản bác cũng hữu tâm vô lực.
Từng ấy năm như vậy, trong mắt đại bộ phận tu sĩ Cửu Vực đều chỉ có Chiến Thần Điện, nơi còn có Cổ Tộc, bọn hắn cho rằng từ vài ngàn năm trước đã bắt đầu thâm căn cố đế (đã ăn rất sâu), muốn cải biến trong thời gian ngắn là chuyện không có khả năng.
Cường giả các đại Cổ Tộc mới vừa mới quy vị, không nghĩ tới Chiến Thần Điện đột nhiên làm khó dễ, phần lớn người đều có chút trở tay không kịp, bất quá, trừ Linh Vực ra, mấy vực khác đều không có ý định đầu hàng.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là mặt ngoài mà thôi, cụ thể như thế nào, vẫn còn chưa biết được.
Giờ này khắc này, ở trên không Nam Vực, mấy chục chiếc Phi Độ Chiến Thuyền rợp khắp chân trời, xông thẳng đến Ly Hỏa Đế Đô.
Trong đó ở đằng trước boong thuyền của một chiếc chiến thuyền, có bóng một đạo thân ảnh đang đứng, người này không phải ai khác mà chính là Phó Điện Chủ Chiến Thần Điện - Chiến Thiên Hạ.
- Phó Điện Chủ, Nam Vực Cửu Đại Đế Triều, bây giờ chỉ còn lại Đại Ly Đế Triều, kỳ thật một Nam Vực nho nhỏ, không cần Phó Điện Chủ ngài tự mình xuất mã.
Sau lưng Chiến Thiên Hạ, một nam tử trung niên mặc chiến giáp màu đen cung kính nói, lời nói đều là vẻ nịnh nọt.
- Chiến Vân, Nam Vực không đơn giản như ngươi tưởng tượng, nhất là Đại Ly Đế Triều này, mọi người cẩn thận là hơn!
Chiến Thiên Hạ lắc đầu, con ngươi thâm sâu đều là vẻ ngưng trọng.
- Phó Điện Chủ, trên chiến thuyền của chúng ta có 40 cao thủ Chiến Thần cảnh, ứng phó một Đế Triều nho nhỏ, còn phải cẩn thận hơn sao?t
Trong mắt hắc sắc chiến giáp Chiến Vân đều là vẻ khinh thường.
Cũng khó trách hắn tự phụ như thế, hắn là Bát Biến Chiến Thần, cho dù đối đầu Cửu Biến Chiến Thần cũng có sức đánh một trận, một Đế Triều nho nhỏ đến Chiến Thánh cảnh còn không có, hắn sao có thể để ở trong mắt đây?
- Phó Điện Chủ, đã đến Ly Hỏa Đế Đô.
Lại một tên nam tử cung kính nói ra.
Chiến Thiên Hạ thu hồi suy nghĩ, ngẩng đầu hướng về chân trời nhìn, nơi xa, một tòa thành trì sắc hỏa hồng to lớn lẳng lặng nằm dài tại nơi đó, mặt trời chiều ngả về tây, đem cả tòa thành trì chiếu đỏ bừng như máu.
- Phó Điện Chủ, nghe đồn thế hệ Tu La Điện Chủ hiện tại chính là từ Đế Triều này đi ra ngoài? Nếu như ta đi hủy nó, không biết tên Tiêu Phàm kia biết sẽ có phản ứng gì đây?
Chiến Vân tà tà cười một tiếng.
Tiếng nói vừa dứt, Chiến Vân bỗng đạp không mà lên, hóa thành một đạo thiểm điện phóng tới hỏa diễm đại thành, Chiến Thiên Hạ muốn ngăn cản, cũng không kịp.
- Phi hành hết tốc lực!
Chiến Thiên Hạ quát khẽ một tiếng, Chiến Vân là cháu hắn, tự nhiên không muốn để cho hắn đi mạo hiểm.
Với tốc độ của Chiến Vân, vẻn vẹn mấy hơi thở liền xuất hiện ở bên ngoài Ly Hỏa Đế Đô, nhìn Ly Hỏa Đế Đô phi thường náo nhiệt, trong mắt Chiến Vân đều là vẻ lạnh lùng:
- Nghe đồn lúc trước Lôi Thân Điện Chủ đã từng thua thiệt ở nơi này, cũng không biết có phải hay không, thôi một lần trực tiếp giải quyết cũng coi như báo thù cho Điện Chủ!
Đang khi nói, Thần Lực quanh thân Chiến Vân hoạt động, đột nhiên đưa tay lật một cái, sau một khắc, đột nhiên trên không Ly Hỏa Đế Đô bắt đầu rung động ầm ầm, tựa hồ như một tiếng sét.
Rất nhiều tu sĩ nhìn về chân trời mờ mịt, một cỗ lớn khí tức hủy diệt tốc thẳng vào mặt, ép đám người tới không thở nổi.
- Xảy ra chuyện gì ?
Có người lên tiếng kinh hô, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi, tử vong cùng hủy diệt khí tức tràn ngập cả tòa thành trì.
Phần lớn người cảm nhận được cỗ khí tức cuồng bạo kia, thân thể chao đảo đứng không vững, nhao nhao hướng về mặt đất quỳ sát xuống dưới.
Hiện tại trước mặt Bát Biến Chiến Thần, Chiến Thánh cảnh đều là giun dế, giờ phút này muốn đứng dậy là điều không thể, đây chính là lực lượng Chiến Thần cảnh, nói hủy thiên diệt địa thì có chút khoa trương, nhưng tiện tay hủy diệt một tòa thành trì lại là dễ như trở bàn tay.
- Một bầy kiến hôi mà thôi! Sao có thể tạo được sóng lớn?!
Phía trên thiên khung, trên mặt Chiến Vân lộ ra vẻ khinh thường, dù là có Chiến Thiên Hạ nhắc nhở, hắn cũng không đem tòa thành trì này đặt ở trong lòng.
Đột nhiên, trên không xung quanh Ly Hỏa Đế Đô ngưng tụ ra một vòng chưởng cương rộng lớn mấy ngàn dặm, cả tòa Ly Hỏa Đế Đô đều bị che đậy.
Một tát này xuống dưới, cả tòa thành trì đều sẽ bị đánh thành bột mịn.
Tu sĩ Ly Hỏa Đế Đô nhìn thấy chưởng cương to lớn này, còn tưởng rằng trời sập xuống, đáng tiếc, bọn hắn đều bị chưởng cương này ép không thở nổi.
Bọn họ sợ hãi, bọn họ phẫn nộ, nhưng họ căn bản không có bất kỳ sức phản kháng nào, quả thật giống như bị một cái đại thủ bóp lấy không thể phát ra tiếng.
Trong tâm bọn hắn chỉ có thể cầu nguyện, không còn phương pháp khác.
Thời khắc chưởng cương sắp rơi xuống Ly Hỏa Đế Đô, trên mặt Chiến Vân lộ ra một tia tà ác, sau một khắc, Chiến Vân đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nét cười trên mặt bỗng nhiên cứng ngắc, toàn thân nổi da gà.
Chỉ thấy một đạo lưu quang huyết sắc vạch phá chân trời, tựa như vượt qua vạn đặm bay đến, tốc độ nhanh chóng, không thể tưởng tượng.
Huyết sắc lưu quang còn chưa tới gần, Chiến Vân liền cảm nhận được cảm giác đau nhói, suy nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu chính là chạy trốn.
Nhưng mà, hắn đột nhiên phát hiện, hai chân hắn tựa như không nghe sai khiến của hắn, căn bản không bước đi được.
Phải biết, bản thân hắn là Bát Biến Chiến Thần, dưới gầm trời này làm sao còn có người có thể ép hắn không thể động đậy?
- Chiến Vân, mau lui lại!
Một tiếng quát như sấm từ đằng xa truyền đến, là Chiến Thiên Hạ nhanh chóng chạy tới, nhìn thấy đạo lưu quang huyết sắc kia, trong mắt Chiến Thiên Hạ cũng lóe qua một tia sợ hãi.