- Sát Lục Chiến Giáp?
Lần này đến phiên Tiêu Phàm nghi hoặc, hắn không biết cái gì là Sát Lục Chiến Giáp, chỉ là lĩnh ngộ Sát Thế khiến sát khí thực chất hóa mà thôi.
- Ngươi là người Huyết Lâu?
Ảnh Phong xốc áo bào gỡ mặt nạ lộ ra một khuôn mặt cực kỳ yêu dị, có vẻ âm nhu, lại có ánh nắng ngạo khí.
- Các ngươi là người của Tuyết Lâu, chẳng lẽ không biết sao?
Tiêu Phàm cau mày một cái, cảm nhận được sát cơ trên người đối phương biến mất, hắn cũng thu liễm khí thế.
- Không phải Tuyết Lâu, mà là tam đại tổ chức sát thủ của Chiến Hồn Đại Lục, Huyết Lâu! Tiên huyết huyết!
Ảnh Phong cố ý giải thích một lần.
Nếu như Tiêu Phàm thực sự là người Huyết Lâu, vậy hắn tuyệt đối không dám xuất thủ với Tiêu Phàm.
Bởi vì Tuyết Lâu vốn là chi nhánh của Huyết Lâu tại Tuyết Nguyệt Hoàng Triều, luận địa vị, Tuyết Lâu không thể so sánh với Huyết Lâu.
- Không biết.
Tiêu Phàm lắc đầu, cái gì Tam Đại Sát Thủ Tổ Chức, hắn căn bản không rõ, hắn chỉ biết tổ chức sát thủ mạnh nhất là Tu La Điện!
Chỉ là Tu La Điện cuối cùng lại bị hủy diệt trong lớp bụi thời gian, trước mắt có thể nhớ được Tu La Điện đoán chừng cũng chỉ có những lão quái vật kia.
- Ngươi xác định?
Đôi mắt đẹp của hồng y nữ tử lấp lánh, lật tay một cái, trong tay xuất hiện một khối lệnh bài màu đỏ, phía trên khắc một cái chữ phảng phất máu tươi tưới mà thành, trông vô cùng yêu diễm.
- Đây là Huyết Lâu Lệnh Bài, chính là đại diện cho thân phận người Huyết Lâu.
Ảnh Phong giải thích nói, trong lòng lóe qua một tia hâm mộ, trở thành sát thủ Huyết Lâu là truy cầu suốt đời của hắn.
Thần sắc Tiêu Phàm ngưng lại, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm khối kia lệnh bài màu đỏ, lệnh bài này tựa như đã gặp qua ở đâu rồi.
- Đúng rồi, bên trong Sát Lục Không Gian ta lấy được một khối.
Đột nhiên ánh mắt Tiêu Phàm lóe lên, trong tay lấy ra một khối lệnh bài màu đỏ tương tự, chỉ là khối lệnh bài trong tay Tiêu Phàm cực kỳ cổ lão, càng là tản ra một cỗ khí tức tang thương.
Hồng y nữ tử thấy thế, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại, sắc mặt thậm chí hơi trắng bệch.
- Yêu Nhiêu, ngươi làm sao?
Ảnh Phong quan tâm nhìn hỏa hồng váy nữ tử.
- Ảnh Phong, ngươi trở về trước đi, ta có lời muốn cùng Tiêu Phàm nói.
Hồng y nữ tử cưỡng ép bản thân trấn định lại, con ngươi đen thẫm gắt gao nhìn chằm chằm lệnh bài trong tay Tiêu Phàm.
Ảnh Phong không biết vì sao, bất quá vẫn là nghe theo lời nói của hồng y nữ tử.
- Có cái gì cứ nói đi, nơi này không có người khác.
Tiêu Phàm cau mày một cái, hắn biết hồng y nữ tử đoán chừng đã nhận ra lệnh bài trong tay mình.
Hắn cũng rất muốn biết, cái lệnh bài màu đỏ ngòm này đại biểu cái gì.
- Huyết Lâu Huyết Yêu Nhiêu, bái kiến Điện Chủ.
Đột nhiên hồng y nữ tử quỳ một chân xuống đất, cung bái nói.
- Điện Chủ?
Tiêu Phàm mắt trợn tròn, hắn nghĩ tới rất nhiều, nghĩ rằng hồng y nữ tử sẽ hỏi hắn một vài vấn đề, kém nhất cũng phải đại sát một trận, nhưng không nghĩ tới nàng lại quỳ tại trước mặt mình.
Nghi hoặc, mờ mịt, vẻ khó tin toàn bộ đều ngưng tụ trên mặt Tiêu Phàm.
- Tay cầm Tu La Lệnh, chính là Điện Chủ Tu La Điện, đây là quy củ của Tu La Điện.
Huyết Yêu Nhiêu gật gật đầu nói.
- Cô cũng biết Tu La Điện?
Trong lòng Tiêu Phàm kinh ngạc, hắn nhớ tàn niệm khí linh Luyện Tâm Tháp đã nói với hắn, tốt nhất đừng bại lộ bản thân, bằng không sẽ phải đối mặt với vô số phiền phức.
- Ta không biết ngươi đang nói cái gì, nếu không có việc gì muốn nói vậy ta liền đi.
Tiêu Phàm khoát khoát tay, quay người chuẩn bị chuồn.
Mặc dù hắn từ trong mắt Huyết Yêu Nhiêu nhìn thấy sự kích động, nhưng cẩn thận vẫn hơn, cái này không thể đùa giỡn được. Không cẩn thận liền mất mạng ngay.
- Điện Chủ, chờ đã!
Huyết Yêu Nhiêu vội vàng kêu lên, tựa như sợ Tiêu Phàm rời đi.
- Đừng gọi ta là Điện Chủ, ta cũng không phải là Điện Chủ gì.
Tiêu Phàm trầm giọng nói, nhất thời chi uy, vạn kiếp bất phục, hư danh của Điện Chủ muốn cũng không được.
- Ta biết rõ Điện Chủ đang lo lắng cái gì, ngàn năm trước, Tu La Điện bị hủy diệt, đệ tử Tu La Điện tử thương nghiêm trọng, hiện tại trên Chiến Hồn Đại Lục không ai dám xưng đệ tử Tu La, chính bởi vì như thế, chúng ta mới càng cần Điện Chủ trùng kiến lại Tu La Điện.
Trong mắt Huyết Yêu Nhiêu tràn ngập khẩn thiết và chân thành.
- Ngươi liền như thế nhận định ta?
Tiêu Phàm cảm giác Tu La Lệnh trong tay mình là một củ khoai lang bỏng tay, một khi thừa nhận cái thân phận này, phải đối mặt với cái gì, hắn cũng không thể nào đoán trước được.
Huyết Yêu Nhiêu kiên định gật đầu, từ đầu đến cuối đều quỳ trên mặt đất.
- Ngươi trước đứng lên hẵng nói.
Tiêu Phàm có chút không đành lòng. Nếu bị người khác nhìn thấy nữ tử xinh đẹp quỳ trước mặt mình, đoán chừng sẽ bị ngàn người chỉ trỏ.
- Đa tạ Điện Chủ.
Trên mặt Huyết Yêu Nhiêu rốt cục xuất hiện một nụ cười, thực sự là phong tình vạn chủng.
- Dừng lại.
Tiêu Phàm vội vàng kêu lên:
- Đầu tiên, mặc kệ ta có phải hay không là Điện Chủ gì, ngươi đừng gọi ta là Điện Chủ, chúng ta nói chuyện bình thường đi.
- Vậy ta gọi ngươi là gì?
Huyết Yêu Nhiêu vũ mị cười một tiếng, lộ ra một loại khí chất mị hoặc chúng sinh, Tiêu Phàm cũng có chút không chịu được.
- Gọi tên ta là được.
Tiêu Phàm thán một hơi, Huyết Yêu Nhiêu này bộ dáng điềm đạm đáng yêu, bản thân thật đúng là không tức giận nổi.
- Vẫn là gọi Thiếu Chủ vậy.
Huyết Yêu Nhiêu lay động lấy sợi tóc, vũ mị nói.
- Tùy ngươi, chỉ cần không kêu Điện Chủ thì cái gì cũng đều được.
Tiêu Phàm không muốn dây dưa vấn đề này:
- Đúng rồi, là ai muốn giết ta? Sẽ không là phải quy củ Tuyết Lâu không cho nói đi?
Ánh mắt Huyết Yêu Nhiêu chớp động, thần sắc trong nháy mắt biến thành vô cùng băng lãnh, nói ra:
- Là Trần gia Trần Hạo, Thiếu Chủ yên tâm, ta biết rõ cần xử lý như thế nào.
- Được rồi, ta biết là ai là được, việc này ta sẽ tự mình làm, chỉ cần các ngươi không phái Chiến Vương sát thủ đến ứng phó ta, ta liền thắp nhang cảm tạ rồi.
Tiêu Phàm khoát tay, trong mắt lóe qua sát khí lạnh như băng.
Quả nhiên là Trần Hạo, cái tên gia hỏa kia không chịu được thiệt thòi, dám tìm người của Tuyết Lâu tới giết ta, thù này Tiêu Phàm ta vô luận như thế nào cũng phải báo.
Huyết Yêu Nhiêu bị lời nói Tiêu Phàm chọc cười, trêu ghẹo nói:
- Ta nghĩ lấy thực lực của Thiếu Chủ, cho dù Chiến Vương cũng chưa chắc có thể giết chết được ngươi đi.
Tiêu Phàm cười không nói, trong lòng hắn cũng đang nghĩ bản thân bây giờ có thể từ trong tay Chiến Vương cảnh chạy thoát không đây?
- Đúng rồi, ta nhớ được Tuyết Lâu các ngươi có một quy củ, nhiệm vụ lần thứ hai sau khi thất bại, phải thêm giá?
Tiêu Phàm đột nhiên nói ra, thấy vẻ mặt Huyết Yêu Nhiêu vô cùng nghi hoặc, Tiêu Phàm cười nói:
- Muốn thêm liền thêm nhiều một chút, đừng mấy trăm vạn, làm sao cũng phải mấy ngàn vạn.
- Thiếu Chủ, ngươi thật là xấu.
Huyết Yêu Nhiêu nào không biết ý tứ Tiêu Phàm, lập tức cười duyên nói.
Tiêu Phàm cảm giác toàn thân nổi da gà, Huyết Yêu Nhiêu thực sự là muốn giết người a. Mặc dù bổn thiếu chỉ có 16 tuổi, nhưng dầu gì cũng huyết khí phương cương, loại trêu đùa này hoàn toàn là muốn mạng già của mình rồi.
Bất quá, Tiêu Phàm đã hoàn toàn có thể tưởng tượngTrần Hạo trong thời gian tới sẽ như thế nào, cho dù không chết nhưng chí ít tuyệt đối sẽ không có giấc ngủ ngon.
- À phải, ngươi vừa mới nói tam đại tổ chức sát thủ là cái gì?
Tiêu Phàm đành phải đổi chủ đề.
Nói ra tam đại tổ chức sát thủ, thần sắc Huyết Yêu Nhiêu cứng lại, trong nháy mắt liền ngưng trọng:
- Năm đó Tu La Điện bị hủy diệt, đệ tử Tu La phải chạy trốn không ít. Về sau chia thành ba cỗ thế lực, phân biệt thành Huyết Lâu, La Sinh Môn, Diêm La Phủ. Tam đại tổ chức sát thủ mặc dù trải rộng khắp Chiến Hồn Đại Lục, nhưng cũng không dám quang minh chính đại xuất hiện.
Tiêu Phàm liền thoải mái, khó trách bên trong Tu La Truyền Thừa không có ghi chép về những tổ chức sát thủ này, nguyên lai là do Tu La Điện bị hủy diệt về sau mới được thành lập.
- Nói cho ta chút sự tình trong Huyết Lâu.
Tiêu Phàm hít sâu một hơi, hắn cũng có hứng thú đối với tổ chức sát thủ.
MềuSiuBự - VạnYênChiSào - Truyenyy.com