- " NGƯƠI CHẮC CHẮN??? " Lạy ba và Lạy mẹ cùng lúc đứng bật dậy hô, làm cho Yên Tử và Lạy Tuyết xén tí nữa té ghế nội thương.
Yên Tử: " Vâ....ng.... vâng..... vâng... " miệng run run, suýt cắn trúng lưỡi mấy chục lần.
Lạy ba: " Hảo! " đập bàn một cái, ( rồi có cần kích động như vậy không? ).
Bữa sáng được xử lý nhanh. Cả nhà ba người cộng thêm một người không có liên quan, cùng nhau đi ra ngoài phòng khách.
Ngồi xuống, một mình Yên Tử phải đối mặt với 3 vị đại nhân oai phong lẫm liệt, đang ngồi đối diện với mình.
Lạy lão sư.... chị có cần phụ tình bạc nghĩa như vậy không? Tại sao lại bỏ em ngồi bên này một mình chứ???
Đổ một trận mồ hôi.....
Lạy ba: " Nha đầu! Có thể nhập cuộc rồi!" cười khẩy một cái. Ha.... chỉ mới một tuần mà nha đầu ngươi muốn thắng ta sao? Vẫn còn sớm lắm... hahahaha....
Yên Tử: " A? Được! Kính lão đắc thọ, con mời ngài đi trước. " hừ.... hôm nay dù cho ngươi có 3 đầu 6 tay cũng khó mà thoát được Như Lai Phật Tổ. Yên Tử cong lên khóe miệng, trong mắt tràn ngập ý cười. Duỗi chân xuống gầm bàn, dùng ngón chân bấm phím khởi động của iPad, bật chế độ 1 người chơi.
Bắt đầu.....
Lạy ba vừa đi con cờ xuống như thế nào thì dưới gầm bàn Yên Tử lại đi y như vậy. Cứ tình huống 1 người chơi bằng đầu óc, một người chơi bằng khoa học - kĩ thuật...... thì suy nghĩ bằng đầu gối cũng đủ biết ai sẽ thắng a.
Ra ngựa, xuống tượng, lên xe...... Chiếu!
Xập sỉ, lên chốt, ra pháo, xuống xe...... Chiếu!
Vô pháo đầu, ra pháo trùng.... Chiếu!
........ xin đừng hỏi gì thêm......... ╮(╯_╰)╭
Lạy ba: " S.....sao....sao...có thể? Làm.... sao có thể như.....vậy được? Không đúng! Không đúng! Nhất định là có sơ sót! Chơi lại! Chơi lại bàn nữa! " Lạy ba hai tay run run, nhìn bàn cờ trước mắt mà cứ ngỡ ' ông cố ngoại ' của mình đã chết 90 năm đột nhiên sống lại. Không thể tin vào mắt mình được!
Yên Tử: " Aiz..... Lạy đại nhân! Ngài đã hồi cờ lần này là lần thứ 45 rồi a! Ngài không mệt nhưng con cũng đã mỏi chân...... à không..... mỏi tay rồi đấy! " sao người lớn chơi không chịu giữ lời gì hết vậy? Đã giao kèo từ lúc đầu là chỉ cần mình thắng một bàn thôi thì cũng rinh được vợ về nhà rồi a. Bây giờ thì sao? Hồi tới hồi lui, có cần phải kích động tới mức chỉ mới thua một bàn mà đòi thắt cổ tự vận hay không?..... thiệt là..... đã già rồi mà còn chơi cái trò nguy hiểm này sao?
Lạy ba: " Không được! Không được! Cuộc đời của Lạy Chí Thiên ta chưa có địch thủ mấy chục năm qua, vậy mà hôm nay lại đi thua một cái tiểu nha đầu vắt mũi chưa sạch hay sao? " Lạy ba giương đôi mắt ứa lệ nhìn bàn cờ, trong lòng không biết là có bao nhiêu nổi chua xót.
Đối với trận chiến này, việc Yên Tử toàn thắng không phải chỉ riêng Lạy ba bất ngờ mà Lạy mẹ và Lạy Tuyết cũng xén chút lên huyết áp vì không thể tin. Mỗi người giờ đây lại có những suy nghĩ trong lòng. Đối với Lạy ba thì đang nhìn Yên Tử với ánh mắt thần thánh, đầy sùng bái ( dường như sau đầu của Yên Tử đang tỏa kim quang), còn Lạy mẹ cũng hơi khá bất ngờ, nhưng chỉ nhìn thoáng qua Yên Tử một cái rồi lại nhìn xuống vị lão công của mình _ cái con người đang ngồi co ro khóc như mưa bất mưa hoàng kia. Riêng Lạy Tuyết thì từ đầu tới cuối chỉ nhìnYên Tử bằng cặp mắt đầy nghi ngờ.
Yên Tử: " Vậy.... chuyện này..... " đảo mắt qua nhìn Lạy mẹ, muốn xác nhận xem: ta đây đã có thể ôm vợ về được chưa?
Lạy mẹ: " Nếu đã như vậy, bọn ta cũng không nuốt lời. Tiểu Tuyết.....sẽ là lão bà của ngươi. " hừ nhẹ một cái, dứt lời liền lôi kéo Lạy ba còn đang đau khổ kia đi về phòng.
Ahahahahaha...... ta! Toàn thắng!!! / /
Lạy Tuyết : " A!... " chờ hai vị lão nhân khuất bóng sau cánh cửa, Yên Tử cứ như lò xo bật một cái ngồi dậy, bay qua ôm chằm lấy Lạy Tuyết làm cho người ta chút nữa không nương tay mà ra quyền tẩn cho mấy cái.
Yên Tử: " Vợ yêu ơi ~ vợ yêu....... lão bà ơi...lão bà ~~~...." ra sức dụi dụi đầu vào hõm cổ của Lạy Tuyết, dùng giọng điệu nổi da gà để kêu lên.
Lạy Tuyết: " Này! Này! Ai là vợ của em! Với lại, em thắng cũng chả có vinh quang gì đâu. " đưa tay đẩy đầu của Yên Tử ra, đỏ mặt trề môi một cái.
Yên Tử: " Haha.... em lại không qua mắt được chị rồi.... kỳ thật em cũng không có làm gì cao siêu đâu, nhưng chỉ vì muốn ' ôm vợ ' về nhà mà hao tốn một chút tâm tư thôi. "
Lạy Tuyết: " Hừ... ba hoa! " hai má bắt đầu hồng lợi hại lên
Yên Tử: " Đúng! Đúng! Đúng! Em ba hoa. Nhưng dù sao thì em cũng được ' mẹ vợ ' đồng ý rồi chứ bộ, vì vậy...... " Yên Tử ngẩng mặt lên khóe miệng cong cong, nhìn Lạy Tuyết bằng cặp mắt đầy nguy hiểm
Như cảm nhận được yêu khí nồng nặc, Lạy Tuyết rùng mình một cái, bất chấp đứng dậy, trực tiếp hướng cửa toilet chạy vào.
Au: ôi mẹ ơi....
Lạy Tuyết: " Chị đi WC, em cứ tự nhiên mà ngồi ở đó mơ mộng đi. " bỏ chạy trối chết
- "??? " ai nói gì cho ta nghe đi?
_________
19:21' p.m
Cả nhà ba người, a! Lần này có thêm một người không phải người lạ đang cùng nhau quây quần ăn cơm.
Lạy mẹ: " Nha đầu, sau này tiểu Tuyết giao cho ngươi, ngươi phải viết cam kết là không được ăn hiếp nó, nếu như ta mà phát hiện ngươi khi dễ nó, ta sẽ cho ngươi nếm thử mùi vị của ' Thơm ngát mười ngày la ' của ta. " Lạy mẹ cầm chiết đũa chỉa chở vào mặt của yên Tử.
Thơm ngát mười ngày la? Đây là cái nồi gì thế?
Yên Tử: " Cái gì là ' Thơm ngát mười ngày la a? " đây là đất nước? Châu lục? Địa điểm? Món ăn hay là bài hát của idol nổi tiếng?
Lạy mẹ ; " Haha.....nói vậy là ngươi không biết rồi! Đây là tuyệt chiêu tra tấn mới của lão nương ta. Trong đó gồm tám tám sáu mươi bốn loại mật hoa thơm nhất thế giới, lúc đó ta sẽ cởi quần ngươi ra, lấy nó đổ vào, đảm bảo với ngươi nhiều loài ong rất thích hương vị này..... "
Ách....,ác độc! quá ác độc!
_________
Au : ăn rau lâu rồi.... mọi người đã chuẩn bị dao+nĩa+đũa+muỗng để ăn thịt BBQ chưa?
Mị nói nà nha.... đây là lần đầu tiên trong đời mị viết H, kể từ khi dứt sữa cho tới giờ a.
Cho nên.... trong quá trình " nướng thịt " có bất cứ vấn đề gì, thì mọi người hãy cho mị xin ý kiến nhoa.....