Vô Tình Ái Thất Nữ Lão Sư - Thiên Lang

Chương 37

Yên Tử chăm chăm nhìn Lạy Tuyết đang chật vật dưới thân mình. Khuôn mặt đỏ ửng lên vì vật lộn nãy giờ, đôi mắt sáng quắc như hồ ly tinh chuyên dùng để câu hồn người khác.
Ực...!
Sau trước giờ mình không nhìn ra nhỉ?.... bây giờ thì....
Cảm thấy miệng khô lưỡi khố, nuốt khan vài cái mà vẫn không giảm đi cảm giác bứt rứt này. Quăng hết liêm sỉ ra phía sau đầu, cúi người xuống nhè nhẹ chạm vào đôi môi như xác nhận lại hương vị của người trước mặt.
Lạy Tuyết đột nhiên bị hôn làm cho nàng ngẩn ngơ cả người quên cả phản ứng, đến khi đầu lưỡi mềm mại lướt qua vành môi, nàng mới chợt tỉnh. Lấy tay muốn đẩy người phía trên ra, bất đắc dĩ, tay đã bị nắm chặt nên từ đẩy bị đổi thành khoác tay lên vai.
Nhưng lại hết lần này đến lần khác sử dụng lực đẩy lên trên, chẳng những không thể đẩy ra mà còn ngược lại như leo lên đối phương cầu khát để nụ hôn càng thêm sâu hơn.
Chuẩn bị mở miệng ngăn cản thì liền bị đối phương xâm nhập, Lạy Tuyết cảm thấy tim mình đập như muốn vỡ đôi ra. Hơi thở cũng bắt đầu gấp lên, chấp nhận chịu thua.
Vui mừng khi Lạy Tuyết đáp lại, Yên Tử càng nhiệt tình hôn lên cánh môi ngọt ngào kia, cả hai xinh đẹp như đang khiêu vũ, giao quấn lẫn nhau, liếm láp, chống lại, rời ra một chút rồi lại nhanh chống hợp lại với nhau, mỗi lần chia lìa thì gặp lại càng khó quên.
Từ đường cong của cái cổ xinh đẹp theo một đường đi xuống, thưởng thức từng tấc da tấc thịt đẹp đẽ của Lạy Tuyết, lưỡi tinh tế hôn lên, mút vào trên bả vai trắng noãn để lại một chút màu sắc động lòng người.
Lạy Tuyết lưu luyến ôm chặt cổ của Yên Tử dùng sức thở dốc, vừa rồi nụ hôn kia đã hút sạch không khí trong phổi nàng rồi, dẫn đến thiếu dưỡng khí mà có chút hoa mắt. Nàng không biết chỉ một nụ hôn mà có thể làm người ta ' hôn thiên địa ám ' tới như vậy.
Lạy Tuyết: " haa..... Tử ~.... "
Yên Tử thổi nhẹ một hơi vào tai của Lạy Tuyết, do chưa điều chỉnh được tốt bộ dáng, nàng bổng nhiên vô thức phát ra một tiếng ngâm, vẻ mặt đỏ bừng hô hấp không thông. Yên Tử đối với sự nhạy cảm này của Lạy Tuyết hơi kinh ngạc, cô cong cong khóe môi, lần nữa cúi xuống ngay tại bên tai vừa rồi liền hôn lên, liếm lấy. Cùng lúc đó hai tay cùng nhau di dời xuống phía đường cong kia.....
Lạy Tuyết : " Tử.... dừng... dừng lại ~.... ah ~~... a... "
Thân thể mẫn cảm trong nhất thời bị người kia tùy ý đùa giỡn, ý thức dần dần mất hết, chỉ biết ôm chặt người phía trên. Cứ mỗi lần bị kích thích đều lập tức thất thần mà kìm chế không được.
Lạy Tuyết: " Ân.... "
Đôi môi không hề báo trước ngâm lên một tiếng, hai cơ thể tiếp xúc với nhau làm bùng lên một cảm giác...
Yên Tử: " Tuyết.... Tuyết... ~ " giọng nói bắt đầu đặc quánh lại, khàn khàn, phả lên mặt Lạy Tuyết.... nóng hổi
Lạy Tuyết: " Ân.... a ~ "
Không biết làm gì, chỉ có thể ôm lấy Yên Tử như vậy mới có thể xua tan đi cái kêu gào của thân thể, đầu óc bắt đầu loạn thành một khối, đại não cũng không thể xử lý kịp, hai tay vô thức lôi kéo tầng vải mỏng để có thể cảm nhận được da thịt của cả hai. Lạy Tuyết bây giờ không biết được gì nữa rồi, chỉ muốn cảm thụ hơi nóng của người kia truyền đến.
Vùng bụng bất giác trở nên khô nóng cùng với những nơi khác hoàn toàn vô lực làm cho sự tỉnh táo của nàng phút chốc liền tiêu tan, tâm trí bị dục vọng đánh gãy làm cho thân thể phát cuồng lên. Đem mảnh áo vứt ra xa, cảm nhận được hai khỏa mềm mại đang bao trùm lên cơ thể của mình.
Lạy Tuyết: " ưm.... Yên.. Yên...Tử... ah ~~... "
Thanh ngâm khàn khàn vang lên khiến cho Yên Tử dém chút nữa kìm chế không được mà mềm nhũn ra, một chút cúi đầu đem hai cánh môi đang khép mở kia ngậm vào.
- " ưm..... ~~~~ "
Miệng đắng lưỡi khô, hai bộ phận mềm mại chèn ép lẫn nhau, ma sát, tạo ra một loại cảm giác mà trước nay chưa từng có, chưa từng trải nghiệm. Ý chí bây giờ đã bị dục vọng lấn áp, chiếm lĩnh toàn bộ, còn chưa kịp suy nghĩ gì thì đã thấy một mảnh đồ lót màu trắng bị ném xuống giường, hai cỗ lửa nóng hổi cùng dán hợp, hấp thụ lẫn nhau.
Lạy Tuyết: " Ân.... Tử ~.... haaa.... "
Một tiếng kêu cực kì kiều mỵ, hai khỏa tròn của Lạy Tuyết bị Yên Tử tùy ý xoa nắn làm cho bụng dưới của nàng bùng lên loại cảm giác muốn bốc cháy. Thân thể phấn hồng phối hợp với nhau, đường cong đong đưa, hai chỗ tư mật dán sát vào nhau không ngừng đụng chạm, xoa lấy, chèn ép, mỗi một động tác đều có thể làm cho hai người tiêu tan hồn phách.
Lơ đãng phát ra tiếng ngâm làm cho người ta đỏ mặt tim đập, hai chân không ngừng khép mở, người trên mân mê, người dưới nghênh đón phối hợp, làm cho hai người rơi vào đầm lầy của dục vọng, lãng quên hết thảy thế giới, đòi hỏi..... đòi hỏi, chăn gối rối loạn, hai cỗ thân thể cuồng nhiệt tùy ý dây dưa lẫn nhau.....
Lạy Tuyết: " Tử...... A...A...A....Ân... ~ "
Thân thể ngừng lại động tác, một cỗ nhiệt lưu từ dưới hạ thân tràn ra ấm nóng, Lạy Tuyết lên đỉnh không còn sức nói được một câu nào, thân thể trở nên vô lực vì dư vị vẫn chưa tan hết không ngừng run rẩy. Cùng lúc, cảm nhận được một trận ướt át truyền ra, Yên Tử cũng không thể nào áp chế được khoái cảm trong cơ thể, vội vàng nắm chặt drap giường, cong người lên, qua một hồi lâu mới ngã xuống trên người Lạy Tuyết, thở khẽ.....
Trên cơ thể chợt nhẹ, còn chưa kịp điều chỉnh tốt, Lạy Tuyết liền phát hiện được một cảm giác ấm áp từ dưới hạ thân truyền đến, mở mắt ra nhìn, khuôn mặt trắng bệch phút chốc trở nên đỏ bừng như muốn xuất huyết.
Lạy Tuyết : " Tử..... Em...... "

Bình Luận (0)
Comment