Vợ Tôi Là Bác Sĩ

Chương 14


Nhìn bảng hợp đồng anh đưa, cô không hiểu nên hỏi lại
“Đây là gì vậy hả?”
“Tôi sẽ trả tự do cho cô sau 6 tháng, trong vòng 6 tháng này cô phải làm tròn nghĩa vụ của 1 người vợ”
“Bao gồm cả chuyện vợ chồng?”
“Không cần, vì dù sao chúng ta cũng không có tình cảm, nếu lỡ không may có con ngoài ý muốn sẽ phiền phức lắm”
“Anh có chắc là sau 6 tháng anh sẽ trả tự do cho tôi không?”
“Chắc, sau khi li hôn tôi sẽ cho cô 1 số tiền lớn, 1 căn biệt thự ở trung tâm thành phố và! ”
“Không cần, tôi vẫn còn căn biệt thự mà mẹ anh cho tôi, chỉ cần anh hứa sau 6 tháng anh sẽ trả tự do cho tôi là được”
“Cô thật sự không cần thứ gì khác à?”
“Không cần đâu”
“Được, vậy cô đọc kỹ bảng hợp đồng rồi ký đi”
Hà Bội Sam lau hết nước mắt trên mặt, cô đọc kỹ từng khoảng trong hợp đồng, thấy không có ẩn khuất gì thì liền ký tên vào đấy, Lục Tư Phàm vui vẻ nói

“Được rồi, vậy từ giờ hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ”
“Vậy tôi sẽ chuyển qua phòng khác ngủ vậy”
“Được, cô muốn chuyển đi đâu cũng được, tùy cô, nhưng trong thời gian 6 tháng này cô không được qua lại thân mật với bất kì người đàn ông nào, phải làm tròn bổn phận của 1 người vợ đảm đang”
“Chuyện này tôi biết, anh yên tâm đi”
Hà Bội Sam nhìn người đàn ông trước mặt, lần đầu tiên cô có cảm tình khi nhìn anh ta, chỉ sau 6 tháng thì tâm nguyện của cô sẽ thành sự thật, cô vẫn sẽ còn cơ hội đến với Việt Bân
! ! ! ! ! !
Sáng hôm sau, khi vừa chuẩn bị đi làm thì Hà Bội Sam liền chạy đến chỗ anh, cô vui vẻ nói
“Chào buổi sáng”
Thấy tháy độ cô khác lạ nên anh có chút đề phòng
“Nè cô uống lộn thuốc à?”
“Không có, tôi muốn mời anh qua ăn sáng với tôi thôi”
“Ăn sáng? Cô có bị đập đầu vô đâu không vậy?”
“Không phải đâu, tại anh nói tôi phải làm tròn bổn phận của 1 người vợ trong 6 tháng này mà? Nè qua ăn sáng rồi đi làm”
Hà Bội Sam chủ động nắm tay anh kéo đi, Lục Tư Phàm không quen với việt này nên đã hất tay ra, dùng khăn lau tay của mình rồi nói
“Đừng có lợi dụng nắm tay tôi, tôi tự đi được”
“Ai mà thèm lợi dụng chứ, nói cho mà biết 1 ngày tôi có thể nắm tay hàng chục người đấy”
“Chắc nắm tay mấy đứa con nít”
“Ừ, anh cũng là con nít mà? Đi thôi đồ ăn nguội bây giờ”
“Cô! ”
Lục Tư Phàm đi xuống bếp, nhìn đồ ăn trên bàn, đầy đủ chất dinh dưỡng, có cháo thịt bầm, bánh quẩy, há cảo hấp, nhìn cách trình bài vô cùng đẹp mắt không thua gì nhà hàng 4 sao, anh có chút ngạc nhiên nhìn cô
“Một buổi sáng mà cô có thể làm hết những thứ này hả?”

“Tất nhiên, cháo tôi nấu, há cảo tôi làm, còn bánh quẩy tôi mua, anh ăn đi xem có hợp khẩu vị không?”
Lục Tư Phàm gật đầu đồng ý, anh ngồi xuống nếm thử 1 chút cháo, ăn thử 1 miếng há cảo, mùi vị quả nhiên rất ngon
“Sao hả? Anh thấy ngon không?”
“Cũng ngon, chấm 8 điểm”
“8 điểm? Anh đùa à?”
“Tại tôi không thích ăn cháo lắm, nhưng mà! nói chung thì mùi vị rất vừa ăn”
“Vậy thì được, ăn đi”
“Mà nè tôi thấy cô nên đi làm đầu bếp thì tốt hơn”
“Thật ra hồi đó tôi nấu ăn không ngon lắm đâu, tất cả là nhờ những chuyến đi thực tế giúp đỡ trẻ em nghèo cả đấy”
“Cô đừng nói là cô nấu ăn cho bọn nhỏ nha”
“Đúng đó, lần đầu tiên tôi đứng bếp bọn nhỏ ăn xong thì ói quá trời, nói là không ngon, tôi buồn mấy ngày trời”
“Tự nhiên thấy thương bọn trẻ đó ghê, đã khổ vì hoàn cảnh mà còn gặp cô”
“Nè anh nói gì đấy hả? Sau lần đó tôi đã rút kinh nghiệm hơn, tôi bắt đầu tập nấu ăn, nên bây giờ mới được như này đấy”
“Ồ thì ra là hoàn cảnh đưa đẩy, biến 1 cô bác sĩ thành 1 cô đầu bếp à?”
“Đừng có mà nói móc tôi, Cái nào tôi làm cũng giỏi”

“Ừ cô cũng tự tin ghê”
“Chứ sao? Tự tin là đức tính tốt của con người mà anh không biết à?”
“Tôi không biết chuyện đó, tôi chỉ biết là tôi cần phải ăn nhanh rồi còn đi làm, sắp trễ rồi”
Hà Bội Sam nhìn lại đồng hồ, cô cũng hớt hẫy cố gắng ăn cho thật nhanh, bỏ 1 muỗng cháo nóng vào miệng khiến cô bỏng miệng mà phun hết cả ra
“Nóng quá, bỏng cả miệng rồi”
Hà Bội Sam chạy đến tủ lạnh lấy 1 chai nước uống 1 hơi
Nhìn hành động đó của cô khiến Lục Tư Phàm cảm thấy ghê tởm
“Ôi! ghê chết đi được”
“Anh lo ăn đi”
Hà Bội Sam vội lấy giấy lau hết cháo bị đổ ra bên ngoài rồi tiếp tục ăn
Đây cũng đưọc xem là lần đầu tiên 2 người nói chuyện thân thiết với nhau như vậy, có lẽ nhờ hợp đồng tình yêu đó đã lôi họ gần bên nhau

Bình Luận (0)
Comment