Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 134

Chương 134

Một đống dược liệu dưới tác dụng của phong chi lực lơ lửng ở bên cạnh Cửu Thiên, sau đó ngọn lửa bốc lên, bắt đầu tinh luyện dược liệu.

Cách tinh luyện này là kiểm tra khả năng khống chế đối với lực lượng ngũ hành.

May mà Cửu Thiên của bây giờ, khả năng khống chế đã không yếu, cùng lúc tinh luyện mười mấy cây dược liệu, căn bản không phải chuyện gì khó.

Rất nhanh, bột thuốc xuất hiện. Cửu Thiên bắt đầu trung hòa với nước của trời đất.

Tụ Lực Đan vẫn là lần đầu tiên Cửu Thiên luyện chế, Cửu Thiên rõ ràng rất cẩn thận.

Ngô Tân ở bên cạnh lên tiếng chỉ điểm: “Thiếu nước rồi, thêm một chút nữa.”

Cửu Thiên nghe xong thì thêm một chút, rất nhanh thì đã trung hòa xong.

Khi nhìn thấy màu sắc mình muốn xuất hiện, Cửu Thiên ném nó vào trong Văn Hỏa Đỉnh.

Sau đó thúc giục cương khí bắt đầu luyện chế.

Lần luyện chế này kéo dài một canh giờ. Sau đó trong Văn Hỏa Đỉnh, một âm thanh vang dội truyền đến.

Cửu Thiên lập tức mở đỉnh, một viên đan dược trực tiếp nhảy ra.

Đan dược tròn xoe, tỏa ra mùi hương nhẹ. Cửu Thiên nở nụ cười tươi, quá đỏ, trạng thái hôm nay không tệ.

Ngô Tân gật đầu nói: “Coi như chắp vá, con tiếp tục luyện đi. Chú ý tổ hợp bột thuốc của con vừa rồi hơi thiếu. Có hai dược liệu đốt quá lửa. Nhiệt độ của ngọn lửa, mức nước, đều phải chú ý. Tiếp tục đi!”

Cửu Thiên cất đan dược đi, gật đầu đáp, tiếp tục luyện chế.

Từng viên Tụ Lực Đan, nhanh chóng ra khỏi lò luyện.

Sau một ngày một đêm, hơn 100 viên Tụ Lực Đan đã luyện xong.

May mà chuyện luyện đan, quen tay hay việc, càng về sau luyện thì tốc độ càng nhanh, lúc này mới có thể nhanh chóng luyện xong.

Bỏ một viên Tụ Lực Đan cuối cùng vào trong chiếc lọ nhỏ, Cửu Thiên lau mồ hôi trên trán, thở phào một hơi.

Có hơn 100 viên Tụ Lực Đan này, không chỉ có thể gia tăng thực lực tổng thể của nhà họ Cửu, còn có thể để lại một ít làm dự phòng.

Ngô Tân từ đầu tới cuối luôn nhìn Cửu Thiên luyện đan, mãi tới khi Cửu Thiên xử lý tất cả, Ngô Tân mới xoay người đi vào phòng tu hành.

Thông qua quan sát một ngày một đêm này, Ngô Tân có thể tin rằng đệ tử của mình có thiên phú ở phương diện luyện đan, hơn nữa làm việc nghiêm túc, tay ổn định tâm vững vàng, không cần ông ta lo lắng nữa.

Tiểu Hắc ở bên cạnh nhảy qua nhảy lại, há cái miệng, dáng vẻ như quỷ thèm ăn.

Cửu Thiên mỉm cười nhìn nó nói: “Mày đó, cái gì cũng muốn thử, cũng không sợ hôm nào ăn phải thứ gì có độc ăn cho chết mày.”

Nói rồi Cửu Thiên vẫn ném cho nó một viên đan dược, nuốt vào trong bụng, Tiểu Hắc lập tức cả người vang lên tiếng gân cốt va chạm.

Có thể nhìn thấy bằng mắt thường, Tiểu Hắc biến to một vòng. Sớm đã nghe nói tác dụng của đan dược đối với hoang thú, so với tác dụng đối với võ giả còn lớn hơn, hôm nay thấy được, quả nhiên là vậy. Chỉ một viên Tụ Lực Đan, dường như khiến thực lực của Tiểu Hắc tăng lên không ít.

Há miệng, phun ra một tia Hắc Viêm, mặt đất lập tức bị đốt cháy xém. Nhìn ra được, lửa của Tiểu Hắc cũng tăng lên rõ ràng.

Bình Luận (0)
Comment