Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 365

Chương 365

Diêm Từ Vũ quỳ một chân trên nền đất nhìn đám Hàn Liên đi xa, hắn ta nghiến răng: “Nếu không phải tao đang bị trọng thương, chắc chắn tao sẽ giết chết bọn mày. Cửu Thiên chứ gì, tao nhớ kỹ cái tên này rồi. Nhất Nguyên viện chết tiệt!”

Chút máu tươi chảy dài bên khóe miệng Diêm Từ Vũ, cơ thể hắn ta lúc này cũng nát bét.

Cuối cùng, Diêm Từ Vũ đánh mắt nhìn về phía cánh cổng đã biến mất kia, ánh sáng trong mắt hắn †a cũng toát ra cảm giác sợ hãi vô cùng.

Rốt cuộc khí tức vừa khiến hắn ta kinh hãi kia là gì vậy? Không thể là sức mạnh của thằng oắt kia được, tuyệt đối không thể.

Nhất định là sức mạnh còn sót lại của tiên khí sư đã chết kia.

Diêm Từ Vũ hít sâu một hơi, hắn ta lẩm bẩm: “Nhất định phải quay về chữa trị, thứ bên trong kia đành để lần sau quay lại lấy. Oắt con, tao hi vọng mày có thể sống sót, lần sau tao đến gặp, nhất định phải chém mày ra thành vạn mảnh.”

Diêm Từ Vũ đứng dậy, hóa thành cơn gió rồi nhanh chóng biến mất.

Trong phủ đệ hư không, Cửu Thiên được một chùm ánh sáng vàng nhẹ nhàng bao bọc lấy.

Lúc này, sắc mặt Cửu Thiên vô cùng khiếp sợ, hắn nhìn thấy bộ xương cốt màu vàng đã bắt đầu mọc xác thịt, kinh mạch, huyết quản, da thịt nhanh chóng khôi phục ra hình ra dạng.

Cuối cùng, một người đàn ông trung niên dung nhan hiền hòa, tiên phong đạo cốt bước đến trước mặt hắn.

Y phục trên người ông khắc trận pháp Thập Phương, Thập Phương đỉnh bên đai lưng Cửu Thiên tự động bay lên.

Người đàn ông kia hơi nở nụ cười, từ tốn nói: “Ngươi có đồng ý trở thành truyền nhân của ta không?”

Giọng ông nhẹ nhàng ôn hòa, Thập Phương đỉnh chậm rãi rơi vào trong vòng tay ông.

Không còn nghỉ ngờ gì nữa, người này chính là Thập Phương tiên sư đã chết. Ánh sáng trắng trên người Cửu Thiên nhanh chóng biến mất, hắn vẫn không hiểu sao đột nhiên đối phương lại sẵn lòng nhận hắn làm đệ tử.

“Chẳng phải người đã nói chỉ có những Linh Khí Sư chưa tới trăm tuổi mới có thể trở thành truyền nhân của người sao?”

Cửu Thiên nhìn chằm chằm Thập Phương tiên sư.

Thập Phương tiên sư chỉ vào ngực Cửu Thiên: “Chẳng phải ngươi vẫn chưa đủ một trăm tuổi à?

Hơn nữa sức mạnh mà ngươi vừa mới phóng thích đã đạt được tiêu chuẩn của Linh Khí Sư rồi. Tuy rằng sức mạnh này có hơi kỳ lạ, nhưng Cửu Long Huyền Cung tháp đã nói với ta, sức mạnh của ngươi rất tinh khiết, rất mạnh mẽ.”

Vẻ mặt Cửu Thiên hơi kì lạ, Cửu Long Huyền Cung tháp nói với ông á?

Hắn vừa định nói gì đó thì đột nhiên cảm giác suy nhược bao phủ cả người hắn, Cửu Thiên có thể cảm nhận được ý thức của mình đang nhanh chóng mất đi.

Dường như Thập Phương tiên sư cũng cảm nhận được sự thay đổi qua hơi thở của Cửu Thiên.

Một luồng sáng vàng nhẹ nhàng phóng ra từ Cửu Long Huyền Cung tháp trong tay ông rồi nhanh chóng chui vào trong cơ thể Cửu Thiên.

Cửu Thiên chỉ cảm thấy mình đang đắm chìm trong đại dương mang ánh sáng màu vàng, một luồng sức mạnh vừa thoải mái vừa ấm áp đang chảy trong cơ thể hắn, giúp các vết thương của hắn nhanh chóng bình phục.

Khả năng phục hồi của luồng ánh sáng vàng này quả thật vô cùng kinh khủng, chỉ trong phút chốc, xương cốt kinh mạch trong cơ thể hắn đều đã được chữa trị.

Mặc dù canh khí của hắn vẫn còn đang trong trạng thái khô kiệt, nhưng thương thế đã ổn hơn rồi.

Bình Luận (0)
Comment