Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 7


Đêm lạnh như nước, trăng sáng sao thưa.

Cửu Thiên ngồi trong tiểu viện, hít vào thở ra, chậm rãi tống khí bẩn trong cơ thể ra.

Hắn đang chuẩn bị để ăn Tụ Lưc Đan, viên đan dược trân quý như vậy, cho nên hắn nhất định phải phát huy hiệu quả của đan dược tốt nhất.

Đợi đến khi điều chỉnh mọi thứ lên cao nhất, Cửu Thiên mới lấy Tụ Lực Đan ra ăn vào.

Đan dược vào miệng liền tan, hóa thành một dòng nước mát chảy vào trong cơ thể.

Sau một khắc, Cửu Thiên cảm thấy cơ thể mình như bị kiến gặm cắn, đau đớn lan ra khắp toàn thân.

Cửu Thiên không biết đây có phải là hiện tượng bình thường không, nhưng so với nỗi đau khi thăng cấp còn chịu được, chút đau này, không là gì cả.

Ngay sau đó, trong cơ thể cuồn cuộn dâng lên một sóng nhiệt.

Bắt đầu từ chỗ đan điền của hắn, ấm áp không ngừng chạy đi, Cửu Thiên có loại cảm giác như uống rượu của Lão Ngô, nghĩ vậy, không khỏi khẽ cười một tiếng, nhưng đột nhiên, Cửu Thiên lập tức tập trung chú ý.

Lúc này không phải thời điểm có thể phân tâm, cảm nhận được sóng nhiệt chảy vào trong kinh mạch, từng chút từng chút yếu đi.


Mà chạy theo sóng nhiệt, Cửu Thiên cảm thấy được rõ ràng cơ thể của mình mạnh lên.

Đau đớn biến mất, thay vào đó là cả người tràn ngập năng lượng.

Cơ thể dùng tốc độ nhanh chóng tăng mạnh, cơ bắp cứng lại, kinh mạch cứng cỏi, lục phủ ngũ tạng cường tráng có lực.

Lúc này Cửu Thiên đã ở trong trạng thái đi vào bên trong, hắn thấy được biến hóa của cơ thể mình, chính mắt nhìn thấy cơ thể mình trở nên mạnh mẽ, khác hoàn toàn với trước đó.

Cửu Thiên kinh hãi rồi, nếu như cái này chỉ là thay đổi mà chỉ một đan dược mang lại.

Vậy thì tác dụng đan dược cũng quá mức nghịch thiên.

Cửu Thiên còn nhớ hình ảnh mấy hôm trước mình đi vào bên trong nhìn cơ thểmình, cùng với bây giờ quả thật là một trời một vực.

Sóng nhiệt dần dần biến mất, cuối cùng biến mất vô tung.

Cửu Thiên biết, đây là biểu hiện dược lực đã hấp thu hết.

Thì ra lúc uống thuốc, cũng là như vậy.

Chậm rãi thở ra một hơi, Cửu Thiên hoạt động cơ thể một chút, trong đôi mắt có ánh sáng lóe lên.

Bản thân vốn gầy yếu, lúc này giống như cường tráng hơn không ít, cả người nhìn qua cũng khỏe mạnh hơn nhiều.

Cường độ thân thể gần như tăng gấp đôi so với lúc trước, sức mạnh không biết mạnh hơn bao nhiêu, nhưng khẳng định là gấp đôi có thừa.

Cửu Thiên đứng lên, đứng thế trung bình tấn, đánh một quyền vào Luyện Công Thạch.

Nắm đấm mang theo tiếng gió, nện xuống Luyện Công Thạch, tiếng vỡ vụn thanh thúy vang lên, đá vụn bay ra, một quyền của Cửu Thiên in sâu vào trong Luyện Công Thạch, vết nứt vỡ lan rộng ra.

Cười nhìn nắm đấm của mình, quả nhiên sức mạnh có tăng lên mức độ lớn.

Cẩn thận so với dấu quyền đánh ra lúc ban ngày, Cửu Thiên cảm thấy sức mạnh của mình không chỉ là tăng lên gấp đôi, cũng không biết, bây giờ mình là Luyện Thể cấp bốn hay là Luyện Thể cấp năm rồi.


Cửu Thiên nở nhỏ giọng cười, tiếng cười du đãng trong trời đêm.

Thật lâu sau, tiếng cười dần dần thu lại, Cửu Thiên quyết định đi kiểm tra xem thực lực mình đến cùng thế nào, hơn nữa thuận tiện, hắn cũng cần một bộ võ kỹ chính thức.

Người luyện võ bình thường, sau khi đến Luyện Thể cấp bốn, đều cầu một bộ võ kỹ để tu luyện, dù sao chỉ có sức mạnh, không có võ kỹ, cũng chỉ là một mãng phu cậy mạnh trống rỗng mà thôi.

Nhà họ Cửu là Võ đạo thế gia, có một Tàng Thư Các Lâu lớn, bên trong có đầy đủ các loại võ kỹ, chỉ cần là con cháu nhà họ Cửu đều có thể đi vào xem.

Mặc dù phần lớn đều là võ kỹ cấp thấp, võ kỹ Nhân Cấp tốt hơn chút cũng ít có, võ kỹ vượt qua Nhân Cấp võ kỹ Linh Cấp cũng chỉ nghe nói Liệt Hỏa Kim Thân thất truyền của nhà họ Cửu.

Nhưng đối với Cửu Thiên tu vi không cao, Canh kình còn chưa luyện được mà nói, võ kỹ Nhân Cấp thấp nhất cũng đủ rồi.

Bước về phía Tàng Thư Các Lâu, đi qua hậu viện nhà họ Cửu, theo đường nhỏ trong hoa viên, uốn lượn đi về trước, Cửu Thiên đi đến bên ngoài Tàng Thư Các Lâu.

Lúc này đã là nửa đêm, trên đường đi ngoại trừ nhìn thấy mấy gia đinh thủ vệ, cũng không thấy bất kỳ người quen nào.

Cửa chính Tàng Thư Các Lâu, một tảng Mặc Thạch cao bằng một người.

Một trong những mục đích Cửu Thiên đến đây, chính là thí nghiệm thử xem thực lực của mình đến cùng thế nào.

Mà thứ đánh giá chính xác nhất đẳng cấp tu vi, chính là Mặc Thạch đã được cường giả võ đạo cải tạo.

Cửu Thiên đi đến trước mặt Mặc Thạch, nín thở ngưng thần, sau đó đánh ra một quyền.


Quyền Kình đánh vào Mặc Thạch, sau một khắc Mặc Thạch sáng lên một tầng hào quang.

“Luyện Thể cấp năm, cấp trung.”
Nhìn thấy mấy chữ Luyện Thể cấp năm to, Cửu Thiên lúc này có chút hưng phấn huơ huơ nắm đấm.

Một ngày tăng liền hai cấp, tiến bộ mức này, quả thật nghịch thiên.

Nếu như không phải sợ đánh thức những người khác, lúc này Cửu Thiên đã muốn ngửa mặt lên trời cười to.

Bình tĩnh lại tâm trạng, Cửu Thiên đẩy cửa chính Tàng Thư Các Lâu ra.

Liếc mắt, Cửu Thiên lập tức nhìn thấy một lão giả ngồi bên cử xem sách, Cửu Thiên cung kính gọi một tiếng: “Tầm Lão.”
Lão giả này, là người trông coi Tàng Thư Các Lâu nhà họ Cửu.

Cửu Thiên cũng không hiểu sao lại đến một ông già đến đi nhanh cũng không đi được như Tầm Lão đến trông coi lầu.

Tầm Lão ngẩng đầu liếc Cửu Thiên một cái, nói: “Đến tìm võ kỹ sao? Cửu Thiên, ngươi luyện đến Luyện Thể cấp bốn rồi sao?”
Cửu Thiên cảm thấy hơi kinh ngạc khi Tầm Lão có thể gọi được tên của mình, dù sao hắn đã nhiều năm không đến Tàng Thư Các Lâu rồi, lần trước đó, cũng là vội vàng xem một vòng, sau đó phát hiện mình không có khả năng luyện những võ kỹ này, thì thất vọng rời đi.\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f.

Bình Luận (0)
Comment