Chương 548
Khoảng mấy phút sau, ông cụ Hoắc chống gậy đi đến, thấy hắn đã tỉnh rồi thì ngồi xuống trước giường.
”Tỉnh rồi? Đói không? Có muốn quản gia Hà đi lấy cho anh chút cháo không?”
”…”
Cuối cùng Hoắc Tư Tước cũng dần tỉnh táo lại, đôi mắt đen như mực lập tức trở nên lạnh lẽo, hắn vén chăn lên chuẩn bị rời đi.
Ông cụ thấy vậy cũng không ngăn cản.
Nhưng lúc hắn đang đi giày, ông ấy nhìn bóng lưng hắn, từ từ nói một câu: ”Anh không cần lo, tôi đã phái người đi tìm Hủ Hủ. Còn nữa, tôi không cho người đi giết con gái Đỗ Hoa Sênh, chuyện tôi từng làm tôi sẽ nhận, nhiều năm như vậy chắc anh cũng biết.”
Lời vừa dứt, động tác của người đàn ông trẻ đang khom lưng dừng lại.
Dường như hắn đang suy nghĩ về độ chân thật của câu nói này.
Ông cụ thấy vậy thì trực tiếp lấy một chiếc đĩa CD ra.
”Anh không tin thì có thể xem cái này, đây là video giám sát toàn bộ hành động tối qua của người dưới tôi, tối hôm qua tôi đã nói quản gia Hà trích xuất, anh có thể mang về xem.”
”…”
Hoắc Tư Tước liếc mắt nhìn qua, hắn không nhận lấy đĩa CD, cúi đầu tiếp tục đi giày.
Hai phút sau, tất giày đã đi, quần áo cũng đã mặc xong, lúc này hắn mới xoay người, khuôn mặt tuấn tú đã trở lại bình thường, đứng từ trên cao nhìn ba mình.
”Không phải ông thì là ai?”
”Tôi không biết, nhưng người của tôi đang điều tra, tối hôm qua tôi đã suy nghĩ rất nhiều về người này, phát hiện bên ngoài người đó đang chia rẽ quan hệ của anh và con nhóc kia, nhưng thực tế người đó muốn chia rẽ ba con chúng ta mới là mục đích chính, anh thấy thế nào?”
Ông cụ bị con mình xem thường cũng không quan tâm, giọng nói của ông ấy vẫn bình tĩnh như cũ.
Nhưng câu nói cuối cùng của ông ấy lại có chút cảm xúc không rõ, còn có thể cảm nhận được ý lạnh mơ hồ trong giọng nói.
Ba con bọn họ?
Môi mỏng của Hoắc Tư Tước nâng lên tạo thành một nụ cười lạnh lẽo.
Cảm xúc của hắn tối qua dao động rất mạnh nên không suy nghĩ đến chuyện này, bây giờ bình tĩnh lại, cẩn thận suy nghĩ mới thấy đúng, hơn nữa chỉ sợ không phải muốn ba con họ xung đột hành động.
Ly gián lòng họ mới đúng.
”Lại là mấy cổ đông già kia? Hay là người trong Hoắc gia? Họ muốn thấy tôi phát bệnh, muốn đẩy tôi ra khỏi vị trí người cầm quyền Hoắc gia?”
”Anh câm miệng!”
Gân xanh trên trán ông cụ lập tức nổi lên: ”Chuyện này tôi sẽ điều tra, anh đừng có suy nghĩ về chuyện này nữa.”
Ông ấy thật sự không thích nghe câu cuối của hắn, vì để hắn có thể lên vị trí này, lúc đó ông ấy đã phải tốn rất nhiều công sức.
Cho dù là đối phó đám người kia hay đối phó với chính bản thân hắn.
Hoắc Tư Tước nâng chân rời đi.