Vô Tự Thiên Thư

Chương 190

Đương nhiên, về hai điểm này, Tiểu Khai tự nhiên sẽ không nói rõ.

Ở mặt ngoài, hắn vẫn như trước dùng vẻ mặt lãnh khốc vô tình, vẫn không nhúc nhích đứng ở nơi đó, thuần nhiên không thèm để ý ánh nhìn chăm chú của chúng ma tộc.

Côn Bằng hiển nhiên vì vẻ mặt này của Tiểu Khai mà lâm vào khó khăn, sau một lúc trù trừ, hắn cẩn cẩn thận thận mở miệng nói: " Ma Tôn đại nhân nói, Nghiêm đại sư chỉ cần chịu hỗ trợ, từ nay về sau hành tẩu ma giới, Ma Tôn đại nhân sẽ chiếu ứng nhiều hơn."

Tìm được sự chiếu ứng của Ma Tôn đại nhân!

Rất nhiều ma tộc phía dưới vừa nghe lời này, ánh mắt cơ hồ đều sáng lên. Ma giới đệ nhất cao thủ chiếu cố a, kia chẳng phải nói từ nay về sau tại ma giới, cho dù ngươi tung hoành, có lẽ cũng không có mấy người dám nói ba nói bốn!

Đây, là một chỗ tốt tới cỡ nào!

Chúng ma tộc cùng nghĩ đến, Tiểu Khai nhất định sẽ động tâm đối với điều kiện này, lập tức sẽ đáp ứng.

Nhưng sau khi Côn Bằng sứ giả nói xong câu kia, Tiểu Khai chỉ là khinh thường bĩu môi, sau đó như trước chẳng ừ chẳng hử đứng yên tại chỗ, hiển nhiên không đem lời hứa vừa rồi của Côn Bằng sứ giả để vào mắt.

Côn Bằng sứ giả nhìn thấy Tiểu Khai như vậy, trong tâm khẩn trương, liền mở miệng nói: " Nghiêm đại sư muốn cái gì, thỉnh cứ phân phó!"

Lúc này, vị sứ giả dưới tay Ác Ma Thành Chủ Huyền Quy kia, hiển nhiên đã khôi phục thanh tỉnh sau khi nghe ma giới bầu trời bị phá lỗ thủng, vội vàng cướp nói: " Nghiêm đại sư muốn cái gì, thành chủ chúng ta cũng có thể đáp ứng, thỉnh đại sư nên đi đến Ác Ma Thành Chủ phủ một lần!"

Côn Bằng giận dữ, trừng hai mắt nhìn vị này quát lên: " Ngươi đây là ý tứ gì!"

Huyền Quy đương nhiên như không nghe hắn đang nổi giận quát, ngạo nghễ ngẩng đầu nói: " Ta có thể có ý tứ gì, chẳng lẽ ngươi cho rằng, Ma Tôn đại nhân vô luận ra giá gì, thành chủ chúng ta không thể làm ra điều kiện đó sao?"

Côn Bằng giận quát: " Ngươi đây là có chủ tâm khiêu khích!"

" Ta..." Huyền Quy còn muốn tiếp tục nói chuyện, đã nhìn thấy Tiểu Khai nhàn nhạt phất phất tay, hắn vội vàng đổi lời, cung kính hướng Tiểu Khai hỏi: " Nghiêm đại sư có điều kiện gì, cứ nói đừng ngại!"

Tiểu Khai lắc đầu nói: " Điều kiện của các ngươi, ta cũng không đáp ứng."

Huyền Quy và Côn Bằng nhất thời ngạc nhiên: " Vì cái gì?"

Nghiêm đại sư hai ngón tay có chút lay động, thản nhiên nói: " Điều ta cần, các ngươi cấp không được, các ngươi muốn cấp gì, ta không cần, ngươi nói, ta đi làm gì?"

" Người cần gì đó?" Côn Bằng kinh ngạc nói: " Người trong ma giới sở cầu, đơn giản là lực lượng quyền thế và tài phú, chẳng lẽ đại sư sở cầu, lại là luyện khí chi đạo vô thượng hay sao?"

Tiểu Khai có chút lắc đầu, nói: " Ngọc Hồ, chuẩn bị đi thôi."

" Đại sư, đừng như vậy a." Huyền Quy như muốn khóc: " Ngươi muốn cái gì ngươi nói a, ngươi không nói, chúng ta làm sao biết chứ?"

Tiểu Khai chẳng ừ chẳng hử, nhấc chân liền đi, mắt thấy sắp đi ra cửa.

Lão Xích phía sau, mắt không hề nháy nhìn hắc bào nhân, hắn nhìn thấy hắc bào nhân chậm rãi đứng lên, giơ hai tay kéo áo, phảng phất như muốn nhấc lên.

Tay kia, trong suốt như ngọc, thon dài tinh tế, hình dáng hoàn mỹ không sứt mẻ, mặc dù chỉ một cái nhấc tay, động tác đơn giản, đã tản mát ra loại cảm giác tiết tấu mỹ cảm lạ thường vô cùng, dưới hắc bào này, nhất định tuyệt đối là siêu cấp mỹ nữ khó có thể tưởng tượng!

Bây giờ mỹ nữ này đã đứng lên, khai môi anh đào, mở răng trắng, phát ra thanh âm dễ nghe như chuông bạc: " Nghiêm đại sư, xin dừng bước."

Thanh âm này tuyệt vời như thế, nghe vào lỗ tai, tựa như ăn mười bảy mười tám quả ngọt, Tiểu Khai toàn thân như bị chấn động, nhanh chóng xoay người, nhìn lại phía sau.

Ngọc thủ kia nhẹ nhàng phất lên, ngọc bào bóc ra, trong đại sảnh tự như sinh ra ánh sáng, một nữ tử tiếu lệ khó vẽ khó tả chính doanh doanh đang đứng ở đó, thoạt nhìn bộ dáng bất quá chỉ mười tám mười chín tuổi, nhưng miệng hoàng anh hương như hoa quỳnh, mặt hoa da phấn, đã đủ để mị hoặc chúng sinh.

Tiểu Khai hít vào một hơi, nhịn không được lặng lẽ đối lập một chút, chính mình nhìn thấy vô số mỹ nữ, nếu luận dung mạo, cũng chỉ có Thiên Yêu Tiểu Tiểu và Tô Ái Địch là có thể thắng được mỹ nữ này một bậc.

Hắn âm thầm lật sách tra duyệt, nhất thời trong lòng mừng rỡ, thầm nghĩ: " Đến đây, đến đây, thật sự là công phu không phụ người có lòng, chánh chủ nhân rốt cuộc ra mặt rồi!"

Huyền Quy và Côn Bằng thật ra cũng là người kiến thức sâu rộng, vừa nhìn thấy nữ tử này, cư nhiên cùng chấn động, liếc nhau xong, lại phi thường ăn ý khom người thi lễ, nói: " Bái kiến Vũ Ca tiểu thư!"

Vũ Ca tiểu thư!

Chúng ma tộc trong đầu đặt câu hỏi, quả thật một câu so một câu còn lớn hơn!

Lão Xích hít sâu một hơi, trong đầu xẹt qua như tia chớp một cái tên, nhịn không được la hoảng: " Vũ Ca tiểu thư, Vũ Ca Bá Cách, không ngờ lại là tứ tiểu thư của Bá Cách gia tộc, Tê Bì đại nhân ái nữ Vũ Ca tiểu thư!"

Ngọc Hồ và Ảnh liếc nhau, nhịn không được đồng thời cười ha ha.

Biểu hiện của Tiểu Khai tương đối có tư vị, gương mặt xấu xí kia lập tức khởi lên, lộ ra một nụ cười còn khó coi hơn khóc, vui vẻ nói: " Nguyên lai là Vũ Ca tiểu thư đại giá quang lâm, bỉ nhân thật sự là vinh hạnh, vinh hạnh a!" Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Có ma tộc đã nhạy cảm chú ý tới, từ lúc xưng " bản nhân", " lão tử", " bổn đại sư" thiên tài Ma Luyện Sư, giờ phút này bắt đầu tự xưng " bỉ nhân" rồi.

Càng quá phận chính là, vị Ma Luyện Sư đại nhân này, cặp mặt lộ ra tinh quang cũng không phải sát khí, mà là tham lam, giống như ba ngày trước tại Lạc Ưng Giản đùa giỡn Ngọc Diện Hồ Ly, ánh mắt của Nghiêm đại sư thuần túy là một đôi mắt sói đói, phảng phất muốn đem vị tuyệt thế mỹ nữ trước mắt nuốt vào.

Trong lòng Côn Bằng và Huyền Quy cùng trầm xuống, nhịn không được nhìn nhau, đều lặng lẽ thở dài, tâm nói, ngươi muốn chúng ta cấp không được, chúng ta cấp ngươi không cần, nói cho có vẻ huyền bí, nháo nửa ngày, bất quá chỉ là đồ háo sắc mà thôi.

Nhưng hai người nhìn xem ngọc dung chấn nhiếp ma tộc của Vũ Ca tiểu thư, rồi lại cùng thở dài, nghĩ thầm, đã đúng vậy, Vũ Ca tiểu thư bậc này dung mạo ma tộc nữ tử, đừng nói chúng ta tìm không thấy, đó là muốn chính gia chủ nhân đi tìm, đã cũng rất khó tìm ra một người.

Tưởng tượng như vậy, hai người một câu cũng không thể nói, im lặng đứng ở đó, chờ xem kịch vui.

Vũ Ca tiểu thư từ xa xa làm một lễ với Tiểu Khai, lại mở môi anh đào, nói: " Vừa rồi nhìn thấy một phen thủ đoạn của Nghiêm đại sư, thật sự mở rộng tầm mắt, tiểu nữ tử thật sự là bội phục vô cùng!"

" Đâu có, đâu có!" Thần tình Tiểu Khai hồng quang đầy mặt, mặc dù miệng nói phi thường nhẹ nhàng, nhưng người khác rõ ràng có thể nhìn ra, hắn đối với phần khen tặng này của Vũ Ca tiểu thư, căn bản là thích thú cực kỳ.

Vũ Ca tiểu thư cũng không để ý, sau khi cười cười, lại trực tiếp mở miệng nói: " Gia phụ có một chuyện, cần Ma Luyện Sư thủ đoạn cao tuyệt như Nghiêm đại sư hỗ trợ, không biết bây giờ đại sư có rảnh hay không, có thể cùng tiểu nữ tử đi gặp gia phụ."

" Có thể a." Tiểu Khai nhanh chóng gật đầu: " Ta rảnh rỗi."

Vũ Ca tiểu thư đại khái cũng có chút ngạc nhiên, sự đồng ý này cũng quá thoải mái a, nàng nghĩ nghĩ, lại nói: " Ý tứ của đại sư...là bây giờ lên đường?"

" Vậy lên đường ma." Đại sư quả nhiên lôi lệ phong hành: " Vũ Ca tiểu thư, ta mời nàng ngồi cùng ta đồng thời trở về, thế nào?"

Vũ Ca tiểu thư có chút không rõ ràng trạng huống: " Đại sư, ngài...thật sự không có yêu cầu gì khác sao?"

" Không a, còn yêu cầu gì chứ." Tiểu Khai cười thập phần sáng lạn: " Cùng tiểu thư đi gặp gia phụ, đó là nguyện vọng bình sinh của ta a, cho dù là muốn ta dâng lên một ngàn vạn lần ma giới hắc ngọc, ta cũng cầu còn không được a."

Gương mặt Vũ Ca tiểu thư có điểm hồng lên: " Không phải, ngài hiểu lầm rồi, ý tứ của ta là...ta mời ngài đi Bá Cách gia tộc làm khách, đi gặp mặt gia phụ mà thôi."

Gương mặt Tiểu Khai cũng hồng lên: " Này...nói thật ra người ta còn chưa chuẩn bị tốt tâm lý đâu, bất quá tiểu thư kiên trì nói, vậy hãy đi đi, ân, không biết lão trượng nhân( cha vợ) thích lễ vật gì thế?"

Vũ Ca tiểu thư nhìn thấy gương mặt xấu xí như quỷ của hắn, hận không được một quyền đánh thẳng tới, nhưng nàng lần này đến có đại sự trọng đại, lại không thể cho mình tùy phát tính tình, nàng cắn chặt răng, lại giở khuôn mặt tươi cười nói: " Nghiêm đại sư nói giỡn rồi, tiểu nữ tử muốn đại sư đi giúp ta gặp gia phụ, đó là bởi vì gia phụ quả thật có chuyện muốn tìm đại sư hỗ trợ, mà không vì nguyên nhân nào khác."

" Ai nha, ta cư nhiên hiểu sai rồi, thật sự là không có ý tứ, không có ý tứ a." Tiểu Khai cười hì hì nở nụ cười nói hai câu, hoàn toàn hồi phục bổn sắc dĩ vãng. Nhưng dưới mắt chúng ma tộc xem ra, hắn từ bắt đầu vẫn lãnh khốc cực kỳ, bây giờ lại đối với một nữ hài tử, nhất là nữ hài tử xinh đẹp giở khuôn mặt tươi cười, muốn nói hắn không phải sắc lang, có lẽ không có ma tộc nào tin tưởng được.

Vũ Ca tiểu thư thấy hắn giải thích, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra: " Đại sư không cần khách khí, nếu có thể trợ giúp gia phụ giải quyết vấn đề, muốn điều kiện gì thỉnh cứ nói ra, Bá Cách gia tộc ta mặc dù không dám nói tại ma giới nắm hết, nhưng chỉ cần đại sư khai xuất điều kiện, tin tưởng rằng cho dù không thể hoàn toàn giải quyết, nhưng có thể giúp đỡ một hai..."

" Điều kiện?" Tiểu Khai lộ ra nụ cười như không sao cả: " Tiểu thư nàng xem, Ma Tôn và Ác Ma Thành Chủ sứ giả đều ở chỗ này, các ngươi có thể đáp ứng điều kiện, chẳng lẽ bọn họ đáp ứng không được hay sao chứ?"

Vũ Ca tiểu thư rõ ràng sửng sốt, sau đó cười nói: " Ma giới năm đại cao thủ tự nhiên thực lực tương đương, bất quá nghiêm khắc mà nói, mỗi nhà đều có sở trường, gia phụ tự nhiên có thể đáp ứng một ít điều kiện mà bọn họ đáp ứng không được."

" Kia cũng thế." Tiểu Khai lắc đầu nói: " Ý tứ của nàng có phải là nói, nếu điều kiện này chỉ có Tê Bì đại nhân có thể đáp ứng, thì hắn đáp ứng?"

Trí tuệ của Vũ Ca tiểu thư không thấp, nhíu mày nói: " Chuyện của gia phụ, tiểu nữ tử đều có thể làm chủ một ít, đại sư có điều kiện gì không ngại nói thẳng, ta bây giờ sẽ trả lời ngay."

" Vậy rất tốt." Tiểu Khai giương mắt nhìn chằm chằm vào ngọc dung tuyệt thế của Vũ Ca tiểu thư: " Ta nói một điều kiện, nếu Bá Cách gia tộc có khả năng đáp ứng, thì sau khi làm xong việc thì tiểu thư gả cho ta, vô luận có việc khó gì, bản thân sẽ tiếp nhận hết."

Bình Luận (0)
Comment