Vô Tự Thiên Thư

Chương 198

Cảnh giới nguyên lực di lạc thần quyết tầng hai là màu xanh nước biển, dù bị Tê Bì Bá Cách uy hiếp sinh tử, tiểu khai vẫn đột phá thành công.

Di lạc thần quyết tầng hai, ở ma giới thật ra cũng không thể miễn cưỡng đạt tới cảnh giới của một cao đẳng ma tộc.

Nhưng vào giờ phút này, trong mắt mọi người, sự rung động vô cùng mãnh liệt, thực tế môn công pháp này của Tiểu Khai chính là công pháp mới nhất mà trước đó ma giới chưa từng có, càng làm cho người tấm tắc khen kỳ lạ.

Với kiến thức của Tê Bì Bá Cách sao hắn lại không biết, tự nhiên hiểu được đây là vấn đề của Tiểu Khai, trong mắt hắn hào quang lóa ra, trên mặt lập tức biến hóa, qua hồi lâu, lui lại đằng sau từng bước, song chưởng thu lại, cỗ áp lực khiến người ta hít thở không thông lập tức tiêu tán không còn thấy tăm hơi, cười haha nói: "Được, được ác ma thành đồn đại Nghiêm đại sư thích mỹ nhân không cần giang sơn, quả nhiên danh bất hư truyền ! "

Tộc nhân trong sân ngạc nhiên nhìn qua, thấy nụ cười tươi như hoa trên mặt tộc trưởng, trong lòng bọn họ hiểu rõ, vừa rồi tộc trưởng đúng thật là động sát khí với Ma luyện sư Nghiêm Tiểu Khai.

Không hề nghi ngờ thể nào cũng có quan hệ đến Trì Tiểu Trúc, nhưng là vì cái gì mà tộc trưởng thay đổi chủ ý thì họ không thể hiểu được.

Toàn thân Tiểu Khai thoáng lung lay, lảo đảo bước lên phía trước từng bước, toàn thân cơ hồ mất hết lực đương trường ngã ngồi xuống, đưa tay lên lau trán, mồ hôi như tắm, nói: "Đây là cái gì ? "

"Ha ha ha ha, còn có thể có cái gì " Tê Bì Bá Cách cười ta nói: "Lão phu chỉ là cùng đùa với đại sư một chút thôi mà, chuyện tình của Tiểu Trúc cô nương, bây giờ ta sẽ giải thích cho đại sư. " Tay hắn chỉ vào chiếc hài màu đỏ trên chân Tiểu Trúc nói: "Kỳ thật tất cả đều do nó, không phải do lão phu động tay động chân vào."

"Cửu Thiên Huyền Nữ hài chính là bảo vật trấn tộc của bá cách gia tộc, do thần chế tạo, truyền ân tứ cho người mang nó, cho nên với mỗi một người, thực sự là chủ nhân Cửu Thiên Huyền Nữ hài, vào lúc kế thừa nó chín ngày thần lực bất tử bất diệt đặc thù bao bọc ở ngoài, còn bị thần khí nói cho chủ nhân nó sứ mạng phải trở thành con dâu của Bá Cách Gia Tộc,sinh ra hậu nhân vĩ đại, làm cho Bá Cách Gia Tộc trùng hưng,hôm nay, Tiểu Trúc cô nương mang giầy vào, vậy đương nhiên là nhận sứ mạng này" Tê Bì Bá Cách đập hai tay vào nhau nói: "Đây là thần quyết định, không phải điều mà chúng ta có thể thay đổi."

"Là thế, nhưng là ……" Tiểu Khai hít một hơi lấy khẩu khí nói: "Ngươi bắt đầu cũng không có nói qua với ta"

Đại thiếu gia nhìn thấy không vừa mắt, đi tới nói: "Ngươi thật sự là kì lạ, ngươi với Tiểu Trúc muội muội không thân không thích, chúng ta dựa vào cái gì phải nói với ngươi chứ ?"

Tiểu Trúc trên giường thấy kì lạ, cười nói: "Uy, các ngươi cãi nhau cái gì đấy ? Nghiêm Tiểu Khai, ngươi không phải là muốn cùng người khác đánh nhau đấy chứ ? "

Tiểu Khai nghe được nàng nói như thế, cơ hồ chảy hai dòng lệ ngay tại đó, chỉ có thể lắc đầu nói khàn: " Không có."

Tiểu trúc cũng không buông tha hắn, vừa cười vừa nói: "Uy, không thể không nói cho ta biết, ngươi là ai ? Đến từ đâu ? Còn có nga, cha mẹ ngươi là ai ? "

Mấy câu hỏi này đúng là những câu hỏi Tiểu Khai vừa hỏi nàng, giờ phút này bị nàng hỏi lại, thật sự trăm tư vị phức tạp nổi lên trong lòng, Tiểu Khai thở dài, ngây ngô nói: "Ta là một người, một ma luyện sư, ta đến từ ác ma thành, ta không có cha mẹ."

"Hì hì, ngươi gạt người" Tiểu Trúc cười nghiêng người nói: "Nếu không có cha mẹ, như thế nào có thể có ngươi, ngươi rõ ràng là không suy nghĩ trước khi nói."

Tiểu Khai cảm thấy thật vô vị, lắc đầu, rõ ràng nói một câu.

Đại thiếu gia ở trên mắt nhìn thấy, oán giận nói: "Tiểu trúc muội muội, ta mới chính là thiếu gia của Bá Cách Gia Tộc a, nàng cùng tiểu tử này nói chuyện làm gì chứ"

"Ta cũng không biết a " Tiểu Trúc khẽ cười nói: "Ta cùng với hắn nói chuyện, khiến ta thấy hắn thật sự thân thiết a. "

Tê Bì Bá Cách không muốn kéo dài lâu, giương giọng nói: "Tốt lắm, phong ấn của tiểu trúc cô nương vừa được hóa giải, thân thể còn suy yếu, Vũ Quả ! ngươi phái người hầu hạ Tiểu Trúc cô nương cho tốt, tất cả mọi người giải tán đi thôi."

Tiểu Khai kinh ngạc đứng ở đây, hai mắt vẫn chăm chú nhìn Tiểu Trúc, Tê Bì Bá Cách kéo tay hắn nói :"Đai sư, lão phu khuyên ngươi trở về đi."

Tiểu Khai giật mình rồi gật gật đầu, bị Tê Bì Bá Cách lôi kéo lên đám mây đen, nhanh như điện, đảo mắt nhìn không thấy hình dáng Thần khí điện phủ đâu nữa.

"Ta muốn đi xem Tiểu Trúc, đúng, ta nhất định đi xem Tiểu Trúc ! "

Tiểu Khai nghiến răng nói.

"Chúng ta đã biết rồi, Khai ca, những lời này huynh đã nói ba trăm sáu mươi lăm lần rồi, không cần nói nữa đâu" Tiểu Hùng Miêu vẻ mặt đau khổ nói.

"Còn có chủ nhân, ngươi đã đi vòng vo trong phòng một ngàn một trăm sáu mươi tám, làm ta chóng mặt quá, không thể không dừng đi vòng vo được ư ? "

Hồ Niệm sắc mặt sầu khổ nói.

"Chủ nhân, ta đã thay cho người tám lần nước trà, muốn đổi nước lần nữa không a ?" Ngọc Hồ cung kính nói.

Tiểu Khai thở thật dài, đặt mông ngồi xuống. "Ta mặc kệ, ta nhất định muốn đi xem Tiểu Trúc"

"Như thế nào có thể ? Không có cách nào a ! " Đại hạn ngáp một cái: "Buổi sang ngày đi ra ngoài không phải trực tiếp bị ngăn lại ở đây chứ ? Bá cách gia tộc cao thủ nhiều như mây, người ta cố tình không cho chủ nhân ngài đi ra ngoài a. "

"Không phải như vậy chứ, quả thực là phản rồi, phản rồi. " Nhị hạn lắc lắc đầu: "Rõ ràng ngồi ghê thượng khách, Tiểu Trúc cô nương được cứu, chúng ta đã bị biến thành giam lỏng, điều đó thật không phải lẽ a."

"Hắc hắc, này còn không rõ ràng sao chứ ," Ba Hạn nói: " Hiển nhiên là mị lực của chủ nhân quá mạnh mẽ, Tê Bì lão gia sợ Tiểu Trúc cô nương di tình biệt luyến nên phải đợi cho Đại thiếu gia cùng Tiểu Trúc cô nương lập gia đình rồi mới thả người mà. Bộ ngươi không nghe nói sao ? mấy ngày nay bá cách gia tộc tất cả đều bận rộn hỷ sự mà.

"Uy, các ngươi không thể không nói nữa sao, các ngươi xem ……." Tiểu hạn nói nhỏ đưa tay chỉ Tiểu Khai: "Chủ nhân, ngài …. Vừa muốn hung hổ đi rồi ….."

Vừa nói đến đây, Tiểu Khai đã đập mạnh tay xuống bàn mà đứng dậy: "Ngọc Hồ, Tiểu Ảnh, theo ta đi !"

Hắn " Ba " Mội tiếng đẩy cửa ra ngoài nói to: "Không cho chúng ta ra ngoài chẳng lẽ chúng ta không thể đánh ra sao ! "

Chín vị hồ nữ nhất thời ùa lên, tay nắm tay kéo Tiểu Khai gắt gao lôi vào nói: "Quên đi nha, Chủ nhân, ngươi đã xông ra tám lần rồi, đừng xông ra nữa đi mà trái lại ngồi chờ thử xem."

Tiểu Khai nheo mắt lại đỏ bừng khuôn mặt: "Ta ….. Ta cùng hắn trở mặt ! "

Tiểu hùng miên thở dài, đứng lên dùng tay vuốt cằm, làm ra vẻ vuốt cằm, lắc đầu hoảng hốt nói: "Thỉnh Nghiêm Đại Sư an tâm một chút, đừng suy nghĩ gì nữa, chỉ cần đợi vài ngày, tệ chủ nhân sẽ tự đến nhà thỉnh tội, cho nên mấy ngày nay...hay là thỉnh chư vị đợi thêm lát nữa, ân, đợi lát nữa, ko bao lâu đâu "

Tiểu khai mặt xám như tro, rốt cuộc ngồi xuống, chán nản nói: "Ta đây nên làm cái gì bây giờ ?"

Mọi người nhìn nhau, nhất loại lắc lắc đầu.

Huyền chu nhi khe khẽ nói: " Chủ nhân, ta .... ta nghĩ có một cách "

Tiểu Khai vui vẻ nói: " Ngươi nói " Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Huyền chu nhi nói: " Chúng ta trong phòng này, chung quanh toàn là cao thủ của Bá Cách Gia tộc, quả thật không thể có đường đi ra, nhưng là phòng mặt sau chỉ có một người, cái hậu hoa viên, nơi đây chắc không ai canh chừng, nói không chừng chúng ta từ nơi đây suy nghĩ biện pháp. "

Ngọc Hồ lắc đầu nói: " Nơi đây là Bá Cách Gia Tộc cấm địa, nghe nói chỗ đó cả Tê Bì Bá Cách cũng sợ hãi ba phần, chắc là chúng ta không dễ dàng xâm nhập đâu. "

Tiểu Khai ánh mắt bừng sáng: " Đây là ai nói cho ngươi vậy ? "

Huyền chu nhi cười nói: " Mấy ngày trước ta bồi phu quân ở bên ngoài dạo chơi, gặp lại một đám ma phó tại hoa viên bận rộn, vừa lúc có một ma phó bản thể là con nhện, theo ta đồng tộc nên chúng ta đã hàn huyên vài câu. "

Tiểu Khai lập tức đứng lên nói: " Được, chúng ta đi xem ! "

Hoa viên đằng sau biệt viện cũng không quá lớn, giờ phút này tĩnh lặng, một bóng người đều không có, tại chỗ sâu trong địa phương có một lối đi nhỏ, bị một phiến đá sắc đen không biết do cái gì chế thành một cái cửa, ngọc hồ đưa tay sờ lên thử, ngón tay búng thử vào cửa, bỗng nhiên "Xích lạp " một thanh âm vang lên, trên cửa phảng phất thoát ra hơi nóng như ngọn lửa, bắn thẳng vào ngón tay hắn, ngọc hồ sợ hãi kêu một tiếng, dường như lập tức nhảy về đằng sau, quay đầu lại nhìn, thân hình hắn vốn là bạch ngọc vô cùng rắn chắc, ngón tay quả nhiên cháy sạch có chút biến thành màu đen.

"Ti ! " Mọi người đồng loạt hít vào một hơi.

Thân thể Ngọc Hồ trải qua tức nhưỡng cường hóa, mặc dù tại ma giới đã xem như là mạnh hiếm thấy, không tin được rằng ngọn lửa nho nhỏ này lại có uy lực cực đại như vậy.

Bởi vậy có thể hiểu được tại sao, nơi cấm địa này quả nhiên có chút khủng bố gì đó.

"Xem ra phá không được " Huyền chu nhi lắc đầu nói: " Chủ nhân, ta nghe người đồng tộc ta nói, nếu muốn theo mặt sau đi ra ngoài, chỉ có thể đi ở nơi này, các nơi ở địa phương khác đều bị Tê Bì Bá Cách bày ra phong ấn rất mạnh.

Trừ phi là ma giới năm đại cao thủ ra tay, nếu không tuyệt không thể đột phá."

Ngọc Hồ lắc đầu nói: "Cấm địa gì đó trong này so với phong ấn của Tê Bì Bá Cách cơ hồ còn đáng sợ hơn nhiều lắm, tự nhiên càng khó đột phá. "

Lời này nói không sai, phong ấn này của năm đại cao thủ, đối với bọn Tiểu Khai mà nói ,đã không phải cố gắng mới có thể phá giải được, nơi này diện đích chênh lệch, quả thực là thực lực khác biệt quá lớn.

Chính là thế, nhưng Tiểu Hùng Miêu bước lên hắc hắc cười nói: "Khai ca, ta có biện pháp ."

Khuôn mặt tươi cười trước sau như một của Tiểu Hùng Miêu, giờ phút này có thêm chút tự phụ, cười nói: "Khai ca, ngươi không nhớ rõ à, thời điểm chúng ta lúc gặp tê bì bá cách, tê bì bá cách từng nói phá phong ấn của ta mặc dù chưa luyện thành, nhưng ! tính theo cảnh giới mà nói, còn trên cả hắn. "

Hai mắt Tiểu Khai rực sáng lên: "Ngươi nói là ....... "

Tiểu hùng miêu gật gật đầu khẳng định: "Đúng vậy, Khai ca, ta tìm được đường đi ra ngoài rồi."

Tiểu Khai vui vẻ nói: "Ở nơi nào ?"

Tiểu hùng miêu đi sang bên cạnh mười bước, chỉ vào một mảnh tường bóng loáng nói: "Chính là chỗ này ! "

Bình Luận (0)
Comment