Tiểu Trúc ngồi đối diện Tiểu Khai, nói: " Kể đi."
" Chủ nhân của câu chuyện này, tên là Nghiêm Tiểu Khai..." Ánh mắt Tiểu Khai rơi xuống phong linh trên mái nhà, chậm rãi hồi ức, chuyện xưa, một màn rồi một màn, phảng phất như hiện về trước mắt...
" Nghiêm Tiểu Khai cứ như vậy mà yêu cô gái tên Trì Tiểu Trúc, khi đó, bọn họ còn đang trên trần thế, trải qua cuộc sống bình phàm, đi làm, tan sở, khi đó, giữa bọn họ còn một người chức vụ cao hơn, tên là Cổ Chánh Kinh..."
Tiểu Trúc một tay nâng cằm, nghe được nhiều mới mẻ, Tiểu Khai tinh tế nhìn vẻ mặt nàng chăm chú, nhưng chỉ có thể nhìn thấy ánh mắt nàng chớp động vẻ hiếu kỳ cùng chuyên chú, lại nhìn không ra tâm tình gì khác.
" Uy, Nghiêm Tiểu Khai, chuyện xưa này của ngươi cũng hay thật, nhưng ngươi dùng tên của ta kể chuyện, kỳ thật không lễ phép nga..."
" Uy, Nghiêm Tiểu Khai, Trì Tiểu Trúc trong chuyện xưa của ngươi, có tính cách giống ta nga, hì hì, ta thật không phải đang tự luyến a."
" Uy, Nghiêm Tiểu Khai, tên này không phải là kinh nghiệm chân thật của ngươi đó chứ, ta cảm thấy nhân vật chính rất giống ngươi đó, bất quá ngươi nói hắn mi thanh mục tú, vì sao ngươi lại hung thần ác sát như vậy? Hì hì, đừng khổ sở, nam nhân mà, ngoại mạo không trọng yếu."
" Nghiêm Tiểu Khai, sao ngươi khóc, ha ha, kể chuyện mà kể đến khóc, ngươi thật là thú vị."
" A, thời gian qua thật nhanh, Nghiêm Tiểu Khai, ngày mai kể tiếp nga, chuyện này hay lắm, nhớ rõ tới sớm một chút nha, ta chờ ngươi."
Cuộc sống kế tiếp, Tiểu Khai một mực kể cho Tiểu Trúc nghe chuyện xưa( Vô Tự Thiên Thư), chuyện kể rất chậm, rất cẩn thận, Tiểu Khai lần lượt ý đồ từ trên mặt Tiểu Trúc tìm kiếm vẻ mặt khác ngoài sự tò mò, nhưng hắn không tìm được một lần nào. Lực lượng của Cửu Thiên Thần Lực cường hãn mà bá đạo, Tiểu Trúc nghe lại kinh nghiệm của chính mình, thế nhưng phảng phất như đang nghe một câu chuyện mới lạ. Hết thảy chuyện này, Tiểu Khai xem hết trong mắt, trong lòng lại không biết có tư vị gì.
Cặp tú hài màu đỏ kia, vẫn mang trên chân Tiểu Trúc, phảng phất đời này không còn cách nào cởi ra.
Thời gian như nước ung dung trôi qua, rốt cuộc có một ngày, đương khi Tiểu Khai theo lỗ chó đi tới, thì nhìn thấy thân ảnh quen thuộc của đại thiếu gia xuất hiện tại dưới lầu.
Đoạn cuộc sống vui vẻ này, cứ như vậy đã xong.
Tiểu Khai không còn dám núp dưới lầu, hắn nhanh chóng trở về biệt viện, cơ hồ vừa ngồi xuống, bên ngoài liền truyền đến tiếng cười của Tê Bì Nhĩ Bá Cách: " Ha ha ha ha, Nghiêm đại sư, lão phu tự mình đến cửa tạ tội!"
Tiểu Khai làm vẻ nghiêm mặt, phát ra một tiếng hừ lạnh nặng nề, đi ra cửa, giọng the thé nói: " Tê Bì đại nhân thân là một trong năm đại cao thủ ma giới, quyền cao chức trọng, ai dám định tội ngươi?"
Tê Bì Nhĩ Bá Cách thoạt nhìn tâm tình cũng được, một bên cười dài một bên đi vào viện, lớn tiếng nói: " Có a, đương nhiên là có, Nghiêm Tiểu Khai Nghiêm đại sư, là người có thể định tội lão phu ma."
Thần thái Tiểu Khai như giận dữ, chất vấn: " Ngươi nói, Tiểu Trúc muội muội rốt cuộc thế nào rồi?"
" Còn có thể thế nào?" Tê Bì Nhĩ Bá Cách nói: " Tự nhiên là thành hôn với Vũ Quả con ta, trở thành chánh thê của gia tộc tộc trưởng của Bá Cách gia tộc ta, từ nay về sau mẫu nghi toàn tộc, lãnh đạo Bá Cách gia tộc trùng hưng a!"
" Ngươi!" Gân xanh trên trán Tiểu Khai nổi lên: " Ta đây làm sao bây giờ?"
Tê Bì Nhĩ Bá Cách đi tới, thân thiết vỗ vai hắn, cười nói: " Tiểu nữ Vũ Ca đã xưng khuynh quốc khuynh thành, chỉ cần ngươi hiệp trợ ta phá đi Phong Ma Khẩu Quyết, ta sẽ dựa theo ước định cho ngươi cùng tiểu nữ thành hôn, như thế nào?"
" Vũ Ca tiểu thư...hừ, Vũ Ca tiểu thư..." Tiểu Khai hốt nhiên cười hắc hắc: " Cũng được, dù sao Tiểu Trúc muội muội cũng thân tàn hoa bại liễu, không cần cũng được, ta đây sẽ đối đãi thật tốt với Vũ Ca tiểu thư toàn bích a."
Lời này tương đối khinh thường, ám chỉ đại thiếu gia sớm thiệt thòi vì Tiểu Trúc, Tê Bì Nhĩ Bá Cách miệng a a cười, trong lòng có chút ít phát khổ, thầm nghĩ: " Trì Tiểu Trúc cái gì cũng tốt, nhưng lão phu tinh thông xem tướng nữ nhân, nhìn ra cô ta đã không còn toàn bích, chính thê của Bá Cách tộc trưởng nhà ta, trinh thao đã bị người khác lấy đi, chuyện xấu hổ này, vạn vạn không thể nói cho Nghiêm Tiểu Khai, nếu không sẽ bị hắn chê cười."
Hắn lại không biết, trinh thao của Tiểu Trúc, đúng là bị phá hủy trong tay Tiểu Khai, mà Tiểu Khai nói ra lời này, cũng chỉ là muốn làm hắn khó chịu.
Giờ phút này, Vũ Ca tiểu thư đi sau lưng Tê Bì, gương mặt đỏ bừng, mày liễu nhướng cao, vừa giận vừa tức trừng Tiểu Khai, trong lòng nàng cảm thấy, thiên hạ lại có tên vô sỉ đến như vậy. Cũng không biết phẩm cách người này ti liệt như thế, vậy thì làm sao ngộ ra được thuật luyện khí thiên hạ vô song như thế.
Tê Bì Nhĩ Bá Cách càng thêm thân thiết ôm bả vai Tiểu Khai, cười nói: " Đã đại sư cũng nghĩ thông rồi, chúng ta không ngại đi vào tâm sự cẩn thận, đã nhiều ngày lão phu định ra tay phá giải Phong Ma Khẩu Quyết, còn cần đại sư hiệp trợ mới được."
Tiểu Khai trong ngực nhảy loạn: " Không thành vấn đề, đều bao trên người ta đi."
Đoạn cuộc sống kế tiếp, Tiểu Khai bận tối mắt, Tê Bì Nhĩ Bá Cách đưa hắn tới chỗ ở của tam thiếu gia, hai người tiến vào vẫn không đi ra, nguyên liệu luyện khí trong gia tộc Tê Bì Nhĩ Bá Cách nhiều như lông trâu, đã bị hắn dời hết tới chỗ ở của tam thiếu gia, suốt ngày Tiểu Khai bị mệnh lệnh luyện chế một ít pháp bảo kì kì quái quái, Tê Bì dụng mấy thứ pháp bảo này liều mạng dùng trên người tam thiếu gia, nhưng nhoáng qua cuối tuần, cả một chút tiến triển đều không có.
Phong Ma Khẩu Quyết, quả nhiên cường hãn không lời gì để nói, khó tin. Phong ấn trên người Tiểu Trúc từng làm cho cả tu chân giới bó tay hết cách, làm cho Tiểu Khai phải đi xa ma giới, Tê Bì chỉ cần giở tay nhấc chân đã thoải mái phá giải. Nhưng hắn vì phong ấn của Phong Ma Khẩu Quyết trên người tam thiếu gia, đều nhanh biến thành kẻ điên. Mỗi ngày thời điểm Tiểu Khai nghỉ ngơi buổi tối, còn nhìn thấy Tê Bì đang đi tới đi lui trong đại sảnh, vừa đi vừa nói thầm những danh từ không ai nghe hiểu được. Text được lấy tại http://truyenggg.com
" Đáng thương tâm của cha mẹ a..." Mặc dù đối với đám ma tộc không có gì hảo cảm, nhưng Tiểu Khai có chút cảm khái.
Thần khí Bàn Cổ Phủ của Bá Cách gia tộc, vốn được xưng có thể phá trừ hết thảy phong ấn, nhưng Tiểu Khai đã từng nhìn thấy Tê Bì một búa chặt xuống, nhưng lại bị một tầng gì đó không nhìn thấy trên người tam thiếu gia ngăn trở, chỉ một tiếng " đương" vang lên, phảng phất như chém vào tấm vách sắt.
" Bàn Cổ Phủ cũng không được." Tê Bì phảng phất như già nua đi hai mươi tuổi: " Ngươi xem, Phong Ma Khẩu Quyết ngay cả lực lượng của thần cũng có thể ngăn trở, quả nhiên không hổ là tuyệt đối phong ấn."
Tiểu Khai ngoại trừ trầm mặc, thật sự không thể nói được gì.
Thẳng đến sáng sớm một ngày, Tê Bì mở to hai mắt đỏ bừng gọi lại Tiểu Khai: " Ta quyết định phải sử dụng tuyệt chiêu!"
Tiểu Khai bị hắn làm cho khẩn trương: " Chiêu gì?"
Tê Bì cắn răng nói: " Lão phu muốn luyện một siêu cấp pháp bảo thiên hạ vô song, còn thỉnh đại sư hỗ trợ."
Tiểu Khai gật đầu: " Ngươi nói."
Tê Bì ho khan một tiếng, nói ra một đạo lý làm người ta một phen trợn mắt há hốc mồm.
" Hiệu quả của Phong Ma Khẩu Quyết phi thường kì lạ, đều không phải lại loại nào mà lão phu nghiên cứu, lão phu tạm thời chia là bốn hiệu quả của nó."
" Trong tam giới thường gặp có bốn chủng loại phương thức lực lượng, nhiều nhất chính là ma công hoặc là tiên linh khí, tiếp theo là tu luyện thân thể, bằng thân thể mạnh mẽ đi chiến đấu, đó là một chuyên môn tu luyện khí quan, tỉ như cách tu luyện mở miệng của Bá Cách gia, loại cuối cùng, là thuần túy bằng tinh thần lực đối kháng địch nhân, một loại này dị thường thưa thớt, lão phu bình sinh tổng cộng chỉ gặp được mấy lần, cho nên đem nó diệt trừ."
" Lão phu không thể tưởng được có biện pháp gì đồng thời đem ba chủng loại lực lượng đồng thời phong ấn, càng muốn không biết làm sao hiểu được sự yếu kém của nó, sau đó lựa chọn trong ba thứ thứ nào cực mạnh một chút, Phong Ma Khẩu Quyết lại làm được điểm này, đích xác không thẹn là phong ấn của thần, lão phu khó có thể nghiên cứu thấu triệt, cũng không có gì kỳ quái, nhưng nói đến phá giải, nhưng thật ra còn có một biện pháp."
" Lão phu nghĩ biện pháp rất đơn giản, thì là trong vòng một chiêu, đem tất cả phong ấn toàn bộ phá giải hết."
" Lão phu biết phương pháp phong ấn có hơn chín vạn chủng loại, trong đó chuyên môn nhằm vào công pháp có năm ngàn chủng loại, nhằm vào thân thể có hơn hai ngàn, nhằm vào mỗi khí quan đặc định có năm trăm, ba thứ kết hợp, thì khoảng bảy ngàn tám trăm năm mươi hai chủng loại."
" Lão phu muốn làm, là nghĩ ra một biện pháp, đem bảy ngàn tám trăm năm mươi hai chủng loại phong ấn, trong vòng một chiêu, phá hết!"
" Chỉ cần con ta trúng phải phong ấn trong tam giới, vô luận là loại nào, cũng tất nhiên sẽ bị bao hàm trong bảy ngàn tám trăm năm mươi hai chủng loại này!"
Tiểu Khai nghe được trợn mắt há hốc mồm: " Vậy ngươi định làm sao bây giờ?"
Tê Bì đột nhiên mỉm cười, đột nhiên tay trái vừa lật, trong tay đã có một khối hắc ngọc cực phẩm: " Ngươi xem, trong phương hắc ngọc này, đã bị ta bỏ vào một trận pháp nho nhỏ, chỉ cần rót vào một chút ma khí, sẽ có thể phát động trận pháp, phá giải một loại phong ấn trong hơn bảy ngàn chủng loại kia!"
Hắn đem hắc ngọc đặt lên bàn, tay trái vừa lật, lại nâng lên một khối hắc ngọc: " Trong phương hắc ngọc này, tự nhiên cũng có một trận pháp, công dụng cùng loại."
Tiểu Khai mở to hai mắt, ha ha nói: " Ngươi không phải muốn xuất ra hơn bảy ngàn khối hắc ngọc a?"
" Đại sư nói đúng, trong nhẫn trữ vật của lão phu, có bảy ngàn tám trăm năm mươi hai khối phương cực phẩm hắc ngọc." Thần thái Tê Bì dị thường nghiêm túc: " Ta mời đại sư đến, là muốn đại sư giúp ta đem bảy ngàn tám trăm năm mươi hai khối hắc ngọc này, đồng loạt luyện hóa cùng một chỗ, còn phải duy trì công hiệu của mỗi viên hắc ngọc."
Ánh mắt hắn trấn định nhìn Tiểu Khai, nói từng chữ: " Ta muốn luyện ra pháp bảo mới này, có thể phá hết tất cả phong ấn trong tam giới!"
Tiểu Khai cả kinh bắn người lên, lớn tiếng nói: " Làm sao có thể!"