Vô Tự Thiên Thư

Chương 27

Sau một lúc, thanh âm Chu đại sư bỗng vang lên: " Thí chủ họ Trì, trong họ có nước, mà ngày sinh lại là ngày nước đầy, nước lưu động không ngừng, không bao giờ ngừng nên trong chữ lót phải lấy chữ Định, có thể nói cha của thí chủ năm đó đặt tên cũng hao tốn tâm tư, nhưng cũng phải biết rằng, ý trời không thể trái, thí chủ yên ổn nửa đời, nay thì chữ Định cũng đã suy kiệt, không còn cách nào xoay chuyển, cho nên trong nhà bây giờ mới bị nước lấn át, nước vốn âm lãnh, vì thế trong nhà âm khí quá thịnh, chiêu dụ Quỷ Hồn, người sống sanh bệnh, đây là nguyên nhân thứ nhất làm cho địa khí lưu tán."

" Vậy phải làm sao bây giờ?" Trì Định Nghiêu hỏi.

" Rất đơn giản, đổi tên." Chu đại sư nói: " Nước chảy mà không thể chảy quá mạnh, nhưng có thể chuyển hóa một chút, thủy sinh mộc, mà mộc thì lại trầm lặng, gốc rễ thâm hậu, mặc dù không thể tạo rễ, cũng có thể cản bớt nước, đúng là có thể chuyển hướng của nước cho nên tên của thí chủ có thể có thể chữ Mộc."

Trên mặt Trì Định Nghiêu vui vẻ: " Vậy thì đơn giản rồi."

" Không đơn giản như vậy đâu." Chu đại sư không cho là đúng, lắc đầu: " Vừa rồi trên quẻ thì nói vậy, vấn đề trong nhà thí chủ, chủ yếu là do có người phản trắc đang theo nghiệp báo bảy đời của gia tộc, chuyện này cần phải giải quyết cho sớm."

" Người phản trắc thì làm sao giải thích?" Trì Định Nghiêu rất là buồn bực: " Ta luôn luôn đóng cửa đọc sách, ít hỏi chuyện bên ngoài, làm sao có được người phản trắc gì đó bên cạnh?"

Trên mặt Chu đại sư hiện lên vẻ cười: " Thí chủ mặc dù đóng cửa không tiếp khách, nhưng ngươi có phu nhân, có con gái, bọn họ cũng không có khả năng không giao tiếp với bên ngoài đâu."

" Khai ca, hắn đây là ý xỏ xiên nói ngươi đó." Tiểu Quan lặng lẽ nói: " Phỏng chừng hắn cũng có chút nhìn không thấu ngươi nên trước tiên muốn đuổi ngươi đi."

Quả nhiên lời này của Chu đại sư vừa nói xong thì ánh mắt của Trì Định Nghiêu đã nhìn về hướng Tiểu Khai, trên mặt đã hiện ra vẻ không tốt lắm.

" Ha ha, Khai ca, lão nhân này nhất định nghĩ là ngươi coi trọng tài sản của lão rồi." Tiểu Quan nhìn có chút hả hê cười rộ lên.

Tiểu Khai tức giận cắn chặt răng, thật muốn một quyền đấm thẳng vào mặt tên Chu đại sư đang làm ra vẻ cao thâm khó lường, nhưng khi nghĩ lại hắn là một yêu quái cao cấp mà ngay cả Tiểu Quan cũng không chắc đối phó được đành đem cục tức này nuốt xuống.

" Vậy oan nghiệt gia tộc thì làm sao giải thích?" Trì Định Nghiêu hỏi.

" Người đời trước của thí chủ, hoặc là kiếp trước của thí chủ, khẳng định đã có làm qua những chuyện thương thiên hại lý, cho nên bây giờ mới bị báo ứng." Chu đại sư nói: " Nếu ta tính toán không sai, trong nhà thí chủ có một ít nghiệp báo gì đó tồn tại, cho nên mới có oan nghiệt tìm tới cửa, tai họa khắp nhà, địa khí lưu tán, thí chủ nếu muốn tránh họa, không có biện pháp nào khác, chỉ có đem thứ nghiệp báo gì đó buông ra mới có thể tĩnh tu bản tâm, chính thức làm được sự vô tranh cùng nhân thế."

Trì Định Nghiêu suy nghĩ hồi lâu mới lắc đầu: " Không thể nào, Trì gia ta mấy đời đều lấy việc tích thiện làm đầu, cho tới bây giờ không có làm việc gì tổn thương thiên lý, đến đời này của ta, càng tích thiện nhiều hơn, ngay cả con kiến còn không dám giết, làm thế nào có thể làm ra chuyện gì thương thiên hại lý? Đại sư có phải là tính sai rồi."

" Đúng vậy, tuyệt đối đúng vậy." Chu đại sư gật đầu nghiêm trọng: " Thí chủ, ngươi phải nghĩ lại, có phải đã quên sự tình gì không?"

Tiểu Khai nhạy cảm chú ý tới, thần sắc của Chu đại sư đã có chút khẩn trương, nhưng vẻ khẩn trương này lại rất nhạt, bị hắn che dấu rất khá, nếu không phải Tiểu Khai sớm biết hắn là một con yêu quái, khẳng định nhìn không ra.

" Ha ha, quả nhiên đã lộ ra cái đuôi." Tiểu Quan cười nói: " Ngươi xem, kịch vui đến rồi."

Sắc mặt Trì Định Nghiêu xoay chuyển mấy lượt, bỗng nhiên nói: " Đại sư, hay là vào trong xem thử tình huống của vợ ta xem sao."

Chu đại sư cười: " Thí chủ, ngươi không tin tưởng ta, cũng được, ta trước hết xem thử tình huống của phu nhân."

Nói đến đây, chỉ thấy một con chuột lớn từ góc tường chạy ra, hướng một ngăn tủ chạy tới, mới chạy nửa đường, Chu đại sư đột nhiên trừng mắt, trong miệng quát một tiếng: " Đốt!" Tay vung lên, chỉ thấy một đạo bạch quang hiện lên, con chuột kia nhất thời khựng lại trên nền kêu lên " chi chi" hai tiếng thảm thiết rồi nghẹo đầu bất động.

Trì Định Nghiêu nhìn kỹ, thấy con chuột này lớn như một con mèo nhỏ, bị mọt cây trúc ghim trên mặt đất, cây trúc ghim sâu vào tấm gỗ, tới ba tấc, không khỏi tấm tắc kỳ lạ, đối với Chu đại sư càng thêm tin tưởng.

" Hắn đang giở trò nữa." Tiểu Quan nói: " Khai ca, ta nói cho ngươi nghe, con chuột này chỉ là ảo tượng, là giả thôi."

Quả nhiên mới qua nửa phút, con chuột lớn kia máu tươi đầm đìa trên mặt đất đột nhiên biến mất không thấy, thần sắc Chu đại sư ngưng trọng, thở dài: " Con chuột này đã tu thành yêu quái, ta nhất thời không giết, để cho nguyên thần của hắn bỏ chạy rồi."

Trì Định Nghiêu nghe được hai chữ yêu quái, thì hít một hơi thật sâu, một chữ cũng không nói ra lời.

Chu đại sư xoay người nhìn mẹ Tiểu Trúc, trầm tư nửa ngày, dùng ba đầu ngón tay áp lên xem mạch bà, qua vài giây, bỗng nhiên vươn tay trong hư không vẽ ra mấy hình phù kỳ lạ, mấy tấm bùa này được vẽ ra thì kim quang lóe lên, phảng phất như là thật, hắn ném bùa lên giường, miệng quát: " Quỷ quái biến mất, tỉnh lại cho ta!"

Nói ra thật lạ, mẹ của Tiểu Trúc đột nhiên ho khan, từ từ mở mắt.

" Tiếu Nhan, em tỉnh rồi !" Trì Định Nghiêu nhất thời kích động, nắm lấy tay mẹ của Tiểu Trúc: " Em cảm thấy thế nào?"

Mẹ của Tiểu Trúc ngơ ngác nhìn Trì Định Nghiêu, sau hồi lâu mới nói: " Anh là…Định Nghiêu?"

" Đúng vậy." Trì Định Nghiêu nóng nảy: " Em làm sao vậy, không biết anh sao?"

" Em không biết." Mẹ của Tiểu Trúc mờ mịt nói: " Em dường như biết lại như không, anh là chồng của em sao?"

Mọi người nhìn nhau, Trì Định Nghiêu quay mặt năn nỉ: " Chu đại sư, vợ tôi làm sao vậy?"

" Yêu khí xâm nhiễm, âm khí nhập thể, thần trí của bà ta còn chưa thanh tỉnh." Chu đại sư dù bận rộn vẫn ung dung nói: " Ta chỉ có thể để bà thanh tỉnh một lát, nếu thật muốn giải quyết vấn đề, còn phải nghĩ biện pháp."

Thật hiển nhiên, Trì Định Nghiêu đối với mẹ Tiểu Trúc đúng là si tình thắm thiết, vừa rồi còn đang trấn định như một kẻ thường đọc sách, nhưng khi nhìn thấy mẹ Tiểu Trúc tỉnh lại thì đã thất thố, vội la lên: " Vậy phải làm sao bây giờ?"

" Ta vừa mới nói qua, thí chủ còn mang theo nghiệp số oan nghiệt của tiền kiếp, cần phải kết thúc mới có thể giải quyết giải quyết vấn đề, bằng không thì chẳng những lần này xảy ra chuyện, hơn nữa trong vòng mười năm sẽ huyết mạch đoạn tuyệt, chính là thảm kịch rất lớn." Chu đại su híp mắt nói: " Thí chủ suy nghĩ cho kỹ một chút, rốt cuộc có cái gì trước kia xem nhẹ, nhất định phải nhớ cho kỹ."

Nói xong những lời này thì nhìn thấy mắt của mẹ Tiểu Trúc lại nhắm lại, rồi nằm yên như cũ, lại hôn mê trở lại.

" Ai, chuyện bất khả kháng a…" Chu đại sư cao thâm khó lường thở dài.

Trì Định Nghiêu xoay người lại nói: " Để cho cho suy nghĩ kỹ lại…đại sư, chẳng biết có thể ở lại nhà ta mấy ngày không?"

" A a, ta luôn luôn không ở một nơi, du lịch bốn biển, ở lại lâu cũng không sao." Chu đại sư hiển nhiên tâm tình rất tốt, lại mở miệng nói đùa một câu.

Trì Định Nghiêu lại không có tâm tình này, miễn cưỡng cười, nói: " Tốt lắm, chúng ta đi ra ngoài trước đi."

" Đi, em đưa anh đến phòng em ngồi một lát." Tiểu Trúc lôi kéo tay Tiểu Khai, thấp giọng nói. Lại nghe Trì Định Nghiêu ở một bên lên tiếng: " Tiểu Trúc, ba có chuyện nói với con."

" Nga, được rồi ba." Tiểu Trúc không thể làm gì đành dừng chân lại, lôi kéo Tiểu Khai: " Anh đến phòng chờ em."

" Tiểu Trúc, con là con gái, nên giữ gìn một chút." Trì Định Nghiêu trầm giọng nói: " Sao lại để cho người ngoài nhìn phòng riêng của mình, lại còn là con trai, ba đã dạy con thế nào?" Mắt hắn nhìn qua rồi lại nhíu mày: " Hai người các ngươi làm sao lại quấn vào một chỗ? Con là danh môn khuê tú, Tiểu Trúc, con sao lại ở cùng một chỗ với người như thế được."

Tiểu Khai vô cùng xấu hổ vội buông tay ra, nở một nụ cười: " Tiểu Trúc, anh đi với em là được."

" Không được." Trì Định Nghiêu nói: " Tiểu Trúc, ba muốn nói với một mình con."

Lời đã nói đến cùng, nếu da mặt Tiểu Khai còn chịu nổi, thì cũng lạ: " Tiểu Trúc, anh về trước, chúng ta gặp lại ngày mai."

" A a, Nghiêm tiên sinh, thật là ngại, trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, Tiểu Trúc từ ngày mai sẽ không đi làm nữa." Trì Định Nghiêu mặt cười mà lòng không cười: " Ngươi đi thong thả."

Tiểu Khai thẳng một đường đi tới, trong lòng không biết rủa xả Trì Định Nghiêu bao nhiêu, mãi cho đến khi tiêu sai rời khỏi Trì gia, mới quay đầu hung hăng nhổ một cái: " Mẹ nó, nếu không phải vì Liễu Tiểu Trúc, ai thèm nhìn cái mặt nửa chết nửa sống của ngươi, thật không hiểu, người như ngươi mà sao có thể sinh ra một cô gái như Tiểu Trúc vậy, ta nghiêm trọng hoài nghi năm xưa ngươi đã dùng cách bất chính để đoạt được bác gái đó!"

" Khai ca, ngươi không thể buông ra." Tiểu Quan xông ra: " Bây giờ chính là lúc sinh tử a!"

" Ta đương nhiên biết." Tiểu Khai tức tối nói: " Ngươi xem không phải ta đang đi vòng quanh nhà họ sao, ta phải tìm một chỗ đi vào nè."

Tiểu Quan thở dài: " Khai ca, ngươi là Thiên Tuyển Môn môn chủ đương kim mà thật là uất ức, đương nhiên cả đằng thuật mà cũng không biết, pháp bảo cũng không có một món, bỏ đi, ngươi đừng vòng vo nữa, hay là ta đưa ngươi vào thôi."

" Nga, tốt." Tiểu Khai nói: " Ngươi làm phép đi."

" Ngươi trước tiên đứng trên vách tường đã." Tiểu Quan nói: " Lực lượng của ta quá yếu, xa quá ta không khống chế được." Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Vị trí nhà của Tiểu Trúc tương đối rộng lớn, bên ngoài bao vây bởi vách tường khá cao, Tiểu Khai tùy tiện tìm một góc, giấu thân thể vào trong bóng tối của vách tường.

" Nhắm mắt lại." Tiểu Quan trầm giọng nói: " Đừng có lộn xộn, đừng lên tiếng, bên kia tường có chó, nếu bị phát hiện thì thảm, ta dùng thổ độn thuật, ta sẽ tận lực độn xa một chút, chờ ta làm phép xong ngươi mới mở mắt."

Tiểu Khai sợ run cả người: " Ta sợ chó nhất đó."

Hắn nhắm mắt lại, đứng vài giây, rồi nghĩ thấy mình đang di động, bên người có vật gì đang tách ra, có tiếng gió yếu ớt, nhưng không có gì cản thân thể hắn, qua chừng nửa phút, chợt nghe Tiểu Quan nói: " Tốt lắm, vào được rồi."

Tiểu Khai mở mắt, liền phát giác mình đang đứng giữa đình viện, đúng là nơi vừa rồi Tiểu Trúc đưa hắn đi qua chỗ thủy tạ, đây là lần đầu tiên hắn chính thức nhìn thấy pháp lực như vậy, không khỏi rất là tán thưởng.

Chợt nghe xa xa có thanh âm truyền đến, Tiểu Khai vội vàng ngồi xổm xuống, giấu người vào sau tòa núi giả, chợt nghe Chu đại sư nói: " Buổi trưa ngày mai, hướng đông nam có quý nhân có đại thần thông, quý nhân từ hướng tây đến, cơ hội vô cùng hiếm có, thí chủ nên đi cầu hắn, như vậy có thể được quý nhân giúp đỡ, giải quyết vấn đề sẽ không còn khó nữa."

" Tốt lắm, ngày mai ta tự mình đi, nhất định sẽ đưa quý nhân trở về." Trì Định Nghiêu hiển nhiên đã nghe theo lời Chu đại sư: " Thật là đa tạ đại sư, nếu không có đại sư, thêm vài ngày là đã không biết ra sao."

" Đúng vậy, thật nguy hiểm." Chu đại sư có vẻ tràn ngập cảm khái: " Nhất là tên phản trắc bên mình, càng làm tăng tai họa, nếu chậm trễ một ngày để hắn vào nhà, thì hậu quả thật sự là không thể cứu lại được nữa."

" Ai, đáng tiếc là tiểu nữ không hiểu chuyện, bị yêu tà điều khiển." Trì Định Nghiêu thở dài, chậm rãi cùng Chu đại sư tiêu sái đi xa.

Bình Luận (0)
Comment