Vô Tự Thiên Thư

Chương 270

Cửu Thiên Huyền Nữ chết sống cũng không nghĩ ra, chính mình cùng Bàn Cổ cùng nhau phong lưu, bản thân mình là nữ tử lại không ra vấn đề, Bàn Cổ là một đại nam nhân ngược lại lại mang bầu, thần lực của Diệt Ma thần đều không phải là do Sáng Thế thần ban tặng, xem như điển hình là tân thần lực, Cửu Thiên Huyền Nữ tự nhiên là muốn đem làm của riêng.

Nhưng Bàn Cổ dù là háo sắc bại hoại nhưng lại có được một ưu điểm, thì là cực đoan bao che, cảnh cáo Cửu Thiên Huyền Nữ, không được quấy rầy Diệt Ma thần. Cửu Thiên Huyền Nữ luận chiến lực xa không bằng Bàn Cổ, tự nhiên không dám không nghe, nhưng giờ khắc này, trong lòng đã vụng trộm có kế hoạch, tính toán về sau sẽ tìm Bàn Cổ tính sổ.

Tiếp theo, ả liền nhắm ngay Phượng Hoàng thần.

Phượng Hoàng thần cũng không phải là kẻ háo sắc, lại là một nam nhi tốt trọng tình trọng nghĩa, cũng một lòng yêu Cửu Thiên Huyền Nữ, đây là một quân cờ càng thêm vĩ đại so với Bàn Cổ, ngày Cửu Thiên Huyền Nữ cùng Phượng Hoàng thần hợp thể, ả thậm chí cho rằng đại kế của mình thành công, chỉ cần cho ả đủ thời gian, ả nhất định có thể làm cho Bàn Cổ cùng Phượng Hoàng thần cúi đầu nghe lệnh, đến lúc đó, ba người liên thủ, cho dù là mạnh mẽ đi phong ấn một thần ma khác cũng là không thành vấn đề, chỉ cần tất cả ma thần đều bị mình khống chế, đều nắm giữ hết trong tay, chỉ cần chờ Sáng Thế thần ngủ say, cũng đừng mong sẽ tỉnh lại, đến lúc đó thế giới này hỏng mất, chính mình liền có thể thay thế, trở thành tân Sáng Thế thần.

Nhưng vào lúc này, xuất hiện một điểm chết người ngoài ý muốn: Chư Cát Thần Hầu xuất hiện.

Hầu tử vốn là sinh linh trong Diệt Thế Chi Môn, thiên địa trọng khai thử luyện chi lữ, người thủ hộ một cửa cuối cùng, Đa Tình công tử chính là con hắn, theo lý thuyết, hắn là một sinh vật tiến hóa tinh thần, nhưng Chư Cát Thần Hầu lại là quái thai lớn nhất trên đời này, hắn đối với việc tu dưỡng tinh thần không hề có hứng thú, lại tràn ngập yêu thương nhiệt tình đối với việc đánh nhau, nếu không như thế, hắn còn có thiên phú cùng ngộ tính lớn nhất trên đời này, ở bên trong Diệt Thế Môn, chỉ bằng vũ lực thăng lên cao nhất, ở lúc Diệt Thế Môn sụp xuống, hắn lại bằng vào một thân vũ lực trực tiếp khóa giới đi ra, đồng dạng đi tới thế giới này.

Hầu tử sở dĩ phá giới mà đến, mục đích chỉ có một, xử lý kẻ đầu sỏ gây nên sự sụp đổ của Diệt Thế Môn: Cửu Thiên Huyền Nữ.

Thực lực của hầu tử quá giỏi, Cửu Thiên Huyền Nữ phản ứng đầu tiên là xúi giục Phượng Hoàng thần đi theo hắn đánh một trận thử xem, kết quả Phượng Hoàng thần bị đánh đến chết đi sống lại mặt mũi bầm dập, hấp hối quay về, Bàn Cổ đánh cũng không dám đánh, trực tiếp tuyên bố: " Đánh không lại", Cửu Thiên Huyền Nữ thật sự là cắn chặt răng, lại không dám đối diện hầu tử, một khi đã như vậy, ả chỉ có thể bỏ trốn.

Ả chỉ cần thêm mấy ngàn năm là có thể hoàn thành kế hoạch, nhưng hầu tử lại cố tình không cho ả thời gian, phần này tâm tình của ả, ả chỉ hận không thể đem hầu tử nghiền xương thành tro, nhưng thế không bằng người, chỉ có thể co giò chạy trốn.

Chỉ tiếc, hầu tử chẳng những thực lực cường đại, mà ngay cả tốc độ cùng thần niệm đều là đứng nhất năm giới, ả muốn chạy trốn, đó là tuyệt đối trốn không thoát, ả một đường chật vật bỏ chạy, xuyên qua xuyên lại trong năm giới, trên đường dù có Phượng Hoàng thần cùng Bàn Cổ giúp đỡ, nhưng vẫn không ngăn được hầu tử đuổi giết.

Lúc này, ả chỉ còn một đường hy vọng cuối cùng, chính là còn chưa đi dụ dỗ ba vị thần ma còn lại: Phá Hư thần, Diệt Ma thần cùng với Thiên Ma.

Phá Hư thần cũng là cổ quái, giờ phút này quả thực đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, chẳng những ả tìm không thấy, mà ngay cả những vị thần ma khác cũng không biết hắn đang ở đâu, giống như hắn sớm biến mất khỏi không gian.

Vì thế ả hốt hoảng chạy tới chỗ Diệt Ma thần. Tuy rằng Bàn Cổ đã cảnh cáo ả không được trêu chọc Diệt Ma thần, nhưng giờ phút này ả đành phải vậy, dù sao mạng sống quan trọng hơn, cho nên chẳng sợ Diệt Ma thần coi như cũng là nửa đứa con của ả, đó cũng phải đi dụ dỗ một chút.

Lúc này đây ả thành công mê hoặc Diệt Ma thần, còn đưa lên giường, hoàn thành song tu.

Lại nói, ả coi như là vận xui chiếu trúng, ả trăm phương nghìn kế dụ dỗ thần ma, đơn giản là muốn thông qua việc thần lực câu thông để lĩnh ngộ tân thần lực, kết quả cùng nhiều thần ma lên giường như vậy, lại cả cái rắm cũng không lĩnh ngộ đi ra, ngược lại thứ ngu xuẩn như Bàn Cổ, chỉ cùng ả vẻn vẹn giao hợp, lại sinh ra được Diệt Ma thần có năng lực sát thần, quả nhiên là người so với người càng tức chết người đi được.

Được rồi, lời nhàn nói ít, vô luận như thế nào, lần này ả cũng thành công, giật dây cho Diệt Ma thần đi giúp mình đối phó hầu tử, Diệt Ma thần có được lực lượng sát thần, nói sao cũng là một vị mãnh nam a!

Diệt Ma thần cũng nghĩ như vậy, chỉ tiếc sự thật luôn tàn khốc hơn so với giấc mộng, Diệt Ma thần ở trước mặt hầu tử cũng giống như món đồ chơi trong tay đứa trẻ con, bị hầu tử đổ ập xuống hành hung một chút, cơ hồ đánh thành bốn năm mảnh, thật vất vả mới chạy thoát trở về, liền nói với ả một câu: " Ngươi chạy mau, ta...ta không ngăn được hắn."

Sau đó, Diệt Ma thần đã lăn quay ra ngất đi.

Trái tim ả dập nát từng mảnh, răng nghiến ken két, đem hy vọng cuối cùng ký thác trên người Thiên Ma.

Ân, chuyện xưa phát triển đến nơi đây, bí mật của Thiên Ma đã trồi lên mặt nước. Tiểu Khai lướt mắt ra khỏi sách, hít dài một hơi, để bình tĩnh tâm tình dao động, sau đó lại cúi đầu.

Thời điểm ả mới gặp Thiên Ma, Thiên Ma một thân hắc bào, trùm kín mặt mày, ngay cả dung mạo cũng nhìn không thấy, ả tuy rằng tò mò, nhưng cũng không tâm tình hỏi nhiều, trực tiếp triển khai " cửu thiên huyền nữ mị hoặc" nổi tiếng, sau đó, Thiên Ma liền nở nụ cười: " Thu hồi lại đi, vô dụng thôi, ngươi không bằng thành thật nói cho ta biết, ngươi rốt cục đã làm ra chuyện gì thương thiên hại lý, về sau lại tính toán làm cái gì, có lẽ ta còn có thể giúp ngươi."

Ả vừa sợ hãi lại vừa hưng phấn, sợ hãi chính là mị hoặc thất bại, hưng phấn là Thiên Ma thế nhưng có thể không sợ mị hoặc thuật của ả, nói không chừng là một cao thủ chân chính có thể đối phó hầu tử, giờ phút này thời gian đã gấp đến tình trạng chỉ mành treo chuông, ả căn bản không đường lựa chọn, chỉ có thể đem toàn bộ kế hoạch của mình nói ra với Thiên Ma.

Theo lời ả, đó là phương pháp cụ thể có thể thay thế được Sáng Thế thần, phương pháp này kỳ thật có thể xem như là cơ mật cao nhất, thế giới này thần ma đều không biết. Cho nên Thiên Ma nghe được mắt liền tỏa ánh sáng, tràn ngập hứng thú, nghe xong liền gật đầu với ả: " Như vậy, ngươi nguyện ý theo ta song tu?"

Ả tuy rằng xinh đẹp, tuy rằng hành vi thật sự là vô sỉ phóng đãng cùng cực, nhưng vô luận dung mạo khí chất hay công phu trên giường, đều là đứng nhất trong năm giới, như vậy mà đưa lên cửa, Thiên Ma đương nhiên cầu còn không được, lập tức hai người một phen ***, chỉ tiếc sau trận này trong cơ thể hai người đều không có xuất hiện ra tân thần lực gì.

Sau đó, Thiên Ma cùng ả hợp mưu, hai người cho ra kết luận thập phần nhất trí: phải nắm giữ thần ma khác, mới có thể cản trở Sáng Thế thần thức tỉnh, mà nắm giữ thần ma, biện pháp đơn giản nhất chính là đem bọn họ phong ấn lại.

Nguyên bản, ả cũng hy vọng dùng chính mị hoặc thuật của mình thu phục thần ma khác, nhưng ả không đủ thời gian hoàn thành kế hoạch, cho nên chỉ có thể cùng Thiên Ma định ra kế sách, phong ấn thần ma.

Chuyện kế tiếp thuận lý mà làm, Phượng Hoàng thần, Bàn Cổ, Diệt Ma thần, ba thần ma chiến đấu đều toàn bộ bị phong ấn lại, phương diện này đáng buồn nhất chính là Bàn Cổ, hắn bị phong ấn lâu như vậy, còn nghĩ Thiên Ma vẫn là hảo huynh đệ của mình, hắn đến bây giờ cũng không biết, năm đó mình đã bị Thiên Ma bán đứng.

Mà ở trong quá trình này, Thiên Ma tận hết sức lực trợ giúp ả, làm cho ả đối với hắn tràn ngập cảm kích.

" Không dễ dàng a, một thần ma không bị mình mị hoặc, hắn lại chân thành trợ giúp mình, thật sự làm cho người ta cảm động..." Ả ngẫu nhiên lại cảm thán một câu như vậy.

Về phần làm sao đối phó những vị thần ma còn lại, ả thật sự có tâm mà vô lực, bởi vì hầu tử đã đuổi tới, ả chỉ có thể nhìn Thiên Ma ẩn tình nói một câu: " Cưng ơi, nhờ vào ngươi!"

Ả hết lòng tin vào thực lực của Thiên Ma, một thần tộc ngay cả mị hoặc thuật cũng chống đỡ được, nói vậy không phải là kẻ vô dụng nha.

Cũng chính vào lúc này, Thiên Ma hướng ả nói một câu vô sỉ nhất trong thiên hạ: " Ngươi chạy trốn nhanh đi, ta cũng không dám cùng hầu tử đối nghịch."

Ả đương trường sửng sốt, sau đó hỏi một câu: " Ngươi đánh không lại hắn sao?" Nguồn truyện: Truyện FULL

Thiên Ma ha ha cười không ngừng: " Ta ngay cả Bàn Cổ cũng đánh không lại, làm sao đánh thắng được con hầu tử đáng chết kia."

Ả lại nói: " Nhưng...nhưng ngay cả mị hoặc thuật của ta ngươi còn không sợ..."

Thiên Ma càng cười lăn: " À, ngươi không phải không biết, thần lực của ta là đến từ tín ngưỡng lực, mấy ngày nay ngươi nguyền rủa hầu tử, không biết phát ra bao nhiêu lần Thiên Ma độc thệ, tín ngưỡng lực của ngươi đã sớm bị ta thu thập rồi, ngươi nói, ta làm sao có thể bị ngươi mị hoặc?"

Ả ngay cả lòng ăn thịt người đều có, náo loạn nửa ngày, Thiên Ma đã sớm quyết định chủ ý lừa gạt mình, vừa lừa thân thể vừa lừa bí mật, nguyên lai đây mới là kẻ vô sỉ nhất trong các thần ma.

Nhưng ả không còn hứng thú chửi mắng hay là đấu nhau, bởi vì hầu tử cùng Định Hải Thần Châm đã gào thét bay tới xa xa, ả rốt cục đã bị bức tới tuyệt cảnh, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.

Ả thân là thần tộc, kỳ thật suốt đời bất diệt, ả không phải sợ chết, mà là sợ bị hầu tử vĩnh viễn phong ấn, vậy thật sự là sống không bằng chết, cho nên ở thời điểm cuối cùng, ả đã làm ra một cách lừng lẫy, khẳng khái: Lựa chọn tự mình phân giải.

Ả lựa chọn ngay trước mặt hầu tử tự nổ thành hàng vạn hàng ngàn mảnh nhỏ, sau đó rơi rụng khắp năm giới, bên trong thế giới thiên địa thập phương mênh mông, liền giống như đem một vò bột mì rót vào biển rộng, ngay cả hầu tử có thần thông khôn cùng, cũng không có biện pháp tìm ra toàn bộ phân thân của ả.

Lần này phân giải chỉ do bị bắt buộc, ả thân là thần tộc, tuy rằng ý thức bất diệt, nhưng lại chia làm ngàn vạn lần mảnh nhỏ, nhưng cũng không còn giữ được ý thức, có hóa thành người phàm thôn phụ, có hóa thành tiểu thư khuê cát, có hóa thành tiên giới cô gái, có hóa thành ma tộc yêu tinh, cũng hóa thành heo chó trâu dê, trở thành bữa cơm của người phàm, lại hóa thành bùn đất mặc cho người dẫm lên, điểm tinh thần huyết mạch cùng với thần thức đã sớm tan loãng, chuẩn xác mà nói, ả giờ khắc này, cũng đã xem như thật sự tử vong.

Ả cũng là oán niệm quá sâu, thậm chí có hai mảnh nhỏ trực tiếp tiến vào ma giới tiên giới, phân biệt trở thành cao thủ đệ nhất của hai giới, đặt chân lên ngôi vị tiên đế ma tôn, hơn nữa còn phân bố một luồng thần thức trong cửu thiên huyền nữ hài, cái này xem như là ba cỗ ý thức cuối cùng trong thế giới.

Hiện giờ thần thức ở trong cửu thiên huyền nữ hài bên trong cấm ma lĩnh vực bị Tiểu Khai hít hết sạch sẽ, tiên đế cùng ma tôn hoàn toàn biến mất trí nhớ xưa, không có chí lớn, an tâm quản lý hai giới, Cửu Thiên Huyền Nữ năm xưa giảo ra mưa gió kinh thiên, đến tận đây xem như tan thành mây khói.

Cho tới giờ khắc này, âm mưu chân chính, gặt hái nhiều nhất chính là Thiên Ma

Tiểu Khai vẫn kỳ quái Thiên Ma tột cùng muốn làm gì, giờ phút này mới hiểu được, nguyên lai Thiên Ma nghĩ sẽ thông qua Cửu Thiên Huyền Nữ trở thành Sáng Thế Thần.!

Hắn cướp đoạt địa vị Tiên Đế, lại kiệt lực xâm lấn Ma Giới, ý đồ thống nhất tam giới, kỳ thật chỉ có một mục đích: " Tìm các mảnh của Cửu Thiên Huyền Nữ rồi ghép lại thành một ."

Trên cái thế giới này tổng cộng có Tứ Đại Ma Thần Ngũ Đại Thần Tộc, muốn thay thế Sáng Thế Thần nhất định phải có Tân Thần Lực, mà cửu đại thần chỉ có một Cửu Thiên Huyền Nữ là nữ nhi, cho nên Tân Thần Lực muốn sinh ra, không nhờ Cửu Thiên Huyền Nữ không xong !

Cửu Thiên Huyền Nữ năm đó phân thân hằng hà vô số, muốn toàn bộ sưu tập lại, phải có cường đại nghị lực cùng quyết tâm, còn cần vô số thủ hạ mới có thể được.

Vì sưu tầm các mảnh ở tam giới, nên việc trở thành chí tôn tam giới là tự nhiên.

Về phần hắn tột cùng muốn đi nguyên giới làm gì .

Thì quyền hạn không đủ …..

Đến tận đây, nhân quả năm đó toàn bộ hiện ra, Tiểu Khai nghĩ tới nghĩ lui, còn một vấn đề không nghĩ ra: " Cửu Thiên Huyền Nữ năm đó rõ ràng đã thành công cản trở Sáng Thế Thần ở Diệt Thế Chi Môn thức tỉnh, vì csai gì không trở thành tân Sáng Thế Thần của Diệt Thế Chi Môn, ngược lại làm cho Diệt Thế Chi Môn sụp đổ, chính mình lại trốn ra ? Hay là ở Diệt Thế Chi Môn cũng xảy ra sự tình gì đó ?

Theo lý thuyết, phương pháp của Cửu Thiên Huyền Nữ này không thành vấn đề, nếu không nàng cũng sẽ không lặp đi lặp lại nhiều lần, nàng ở bên ngoài thế giới thất bại, ở trong thế giới lại thành công, kỳ quái là, ở bên trong nàng rõ ràng thành công, vì cái gì không tiến lên tiếp ?

Nói cách khác, chẳng lẽ trong Diệt Thế Chi Môn, Sáng Thế Thần vẫn chưa ngủ say sao ? Hay là …. Nếu như không có ngủ say, vì cái gì hắn lại không cứu thế giới của hắn, lại trơ mắt nhìn Diệt Thế Chi Môn sụp đổ ,như vậy, Sáng Thế Thần tột cùng đã đi đâu ?

Tiểu Khai lại lần nữa tra Vô Tự Thiên Thư, đáp án rõ ràng: " Quyền hạn không đủ "

Tiểu Khai lắc đầu, bỗng có chút cảm giác buồn cười, Sáng Thế Thần này, mỗi người đều thích ra vẻ thần bí, giống như bốc hơi, bên ngoài này không biết làm cái trò gì, con đường thần tuyển của mình đi đến hiện tại, chính mình cũng không biết mục tiêu cuối cùng là gì .

Hắn khép quyển sách lại, thu lại tâm tình, bước khỏi nguyên giới.

Không có gì phải nghĩ nhiều, nếu không biết nhiều để làm gì, đầu tiên phải đi làm việc của mình đã a. Đầu tiên phải giải quyết Linh Sơn hàng lôi, Tuyết Phong a Tuyết Phong, ngươi phải cho ta một cái công đạo mới được.

Hắn dùng hết tốc lực, chạy như điên, lúc này đây trong lòng nắm chắc, chỉ tốn hơn bốn mươi phút liền một lần nữa trở lại đại sảnh, dọc theo dũng đạo trở về, Triệu Vô Danh vaaxn đứng im nơi đó, Tiểu Khai cũng không quấy rầy hắn, lén chuồn ra Thiên Nhân chi giới, một lần nữa ra Tiên Giới.

Vị sét ti Phó Thủ đã sớm không thấy đâu, cũng không biết là bị Kiếp tiên sinh đuổi đi hay là Thiên Ma đuổi đi, cũng có thể là lén trốn đi. Tiểu Khai lấy ra Vô Tự Thiên Thư, đem bốn vị chân nhân phóng ra, Vũ Ca thực lực quá yếu, lưu lại Diệt Thế Chi Môn.

Nghe nói Linh Sơn Hàng Lôi là việc tốt của Tuyết Phong, Trấn Nguyên Chân Nhân tức giận: " Bất hạnh a, Nga Mi cư nhiên có loại tiểu nhân này, đi, chúng ta mau đi tìm hắn tính sổ ! "

Bế quan chân nhân có chút vui mừng: " Đồ nhi Vô Danh của ta năm đó chính là quân tử đôn hậu, hiện giờ xem ra không phụ một phen dạy bảo của ta a !"

Tiên Giới đường xá có chút xa xôi, đối với năm người hiện tại mà nói, cũng chỉ trong nháy mắt là đến, Trấn Nguyên Chân Nhân trong lòng tức giận, ven đường tùy tiện túm vài tên tiên nhân hỏi đường, dám can đảm không nói thì ăn một kiếm, một kiếm này không đả thương tính mạng, mà hủy pháp bảo, một đường đi hỏi bốn tiên nhân, hủy ba kiện pháp bảo, liền tìm được đường lên Thiên Tiên Đường.

Lúc này, Tiểu Khai cũng hạ quyết tâm, cho nên một đường đi tới làm ra thanh thế cực kì to lớn, chờ bọn hắn tìm được Thiên Tiên Đường, thì Thiên Tiên Đường đã biết được tin tức từ lâu, từ xa nhìn lại, Thiên Tiên Đường quả nhiên khí thế đường đường, toàn bộ đều dùng Tiên Giới bạch ngọc xây thành, thật xứng với Quỳnh Lâu điện ngọc, Lâu cao đón thiên, chung quanh thiên điện san sát nối tiếp nhau, quả thực không nhìn thấy điểm cuối, thật tráng lệ.

Lại để sát vào xem, còn có điểm buồn cười, đại điện có hơn một ngàn tiên nhân, một đám như lâm đại địch trừng mắt nhìn năm người, hơn một ngàn phi kiếm thuần sắc phiêu phù ở bầu trời, đối diện năm người, hình thành một nửa vòng tròn thẳng vào năm người, đối lập với năm người có vẻ nhàn nhã, liền có chút buồn cười, Tiểu Khai đến gần, hướng về phía các tiên nhân vẫy tay: " Các đồng chí vất vả rồi "

Đứng ở phía trước, một vị tiên nhân thân đạo bào thêu đầy mây mù, hàm râu dài phất phơ, rất có khí độ, hướng về Tiểu Khai không kiêu ngạo không siểm nịnh chắp tay: " Bản tiên Cổ Trì, không biết xưng hô với đạo hữu thế nào ? "

Tiểu Khai liếc mắt trong đám người đã thấy có Tuyết Phong, vẫn cười nói: " Chấp chưởng thiên tiên đường các ngươi là Tuyết Phong ? "

Cổ Trì biểu tình có chút cổ quái, nghĩ một hồi rồi nói: " Thiên tiên đường vốn là từ ba mươi ba ngày trước do Hỗn nguyên thiên quân có việc ra ngoài, nên tạm thời để Tuyết Phong đạo hữu chấp chưởng tạm thời. "

Tiểu Khai âm thầm bật cười, hắn sớm tra qua Vô Tự Thiên Thư, Cổ Trì này vốn là tiên nhân danh vọng cao nhất Thiên Tiên Đường, theo lý thuyết như thế nào cũng phải do hắn chấp chưởng Thiên Tiên Đường, không ngờ Tuyết Phong vừa mới phi thăng lại được Tiên Đế ưu ái đủ kiểu, đầu tiên là trực tiếp ban thưởng linh dược lập tức tăng lên Thiên Tiên Cảnh giới, sau đó thăng lên bát cấp, rồi thành người quản lý Thiên Tiên Đường, Cổ Trì trong lòng tự nhiên không phục, nhưng Tuyết Phong là do Tiên Đế đích thân đề bạt, hắn làm gì dám ho he. Giờ phút này bị Tiểu Khai tra hỏi, phàn nàn trong tâm nhất thời kích hoạt, giải thích cho Tiểu Khai một phen.

Tiểu Khai " Nga " một tiếng, nói: " Một khi đã vậy, vì cái gì ngươi đứng ở phía trước ? Tại sao Tuyết Phong không ở đó ? "

Cổ Trì hiểu được ý của Tiểu Khai, nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua, ho khan nói: " Hèm …. Này … Tuy rằng Tuyết Phong đạo hữu phải ở đây, bất quá ngẫu nhiên gặp việc thì đều là do bản tiên làm."

Lời này ám chỉ rõ ràng, Tuyết Phong thực lực không đủ, danh vọng không đủ, không có cách nào giải quyết vấn đề thực tế.

Tuyết Phong trong mắt xẹt qua một tia âm độc, rồi lập tức bình thường, cư nhiên mỉm cười, trên mặt bình tĩnh vô cùng .

Hắn ở trong đám người thập phần bí mật, hôm nay Tiên Đường mây mù lượn lờ, còn nhiều Tiên Gia cấm chế, hắn nghĩ trốn được nhưng không ngờ được Tiểu Khai đã sớm thấy hắn. Tuy rằng chỉ nhìn qua vài biểu tình, cũng hiểu được Tuyết PHong lòng dạ thâm sâu, hơn nữa có tính nhẫn nại .

Tiểu Khai cười nói: " Ta tìm đến Tuyết Phong là vì việc tư, cùng Thiên Tiên Đường không quan hệ, nếu không đem Tuyết Phong ra, chúng ta giải quyết thế nào ? "

Cổ Trì nhất thời cao giọng cười dài: " Thiên Tiên Đường chính là Tiên giới trọng địa, các ngươi không để ý quy củ Tiên giới xông vào, đã là trọng tội nhốt Thiên Lao rồi, cư nhiên còn vọng tưởng chúng ta đem ra Tuyết Phong đạo hữa, quả thực không biết trời cao đất dầy ! "

Lời này khí thế đường đường, nhất thời tất cả phi kiếm rung động, phát ra tiếng huýt gió, chói lọi lóng lánh hướng về phía đám Tiểu Khai.

Trấn nguyên chân nhân hừ lạnh, ngón tay vừa động, sau lưng trường kiếm phóng lên cao, cư nhiên đối đầu với hơn một ngàn phi kiếm đâm tới, nhất thời " Thương " một tiếng, tiếng vang thật lớn, trấn nguyên chân nhân thân hình chấn động, Phi Kiếm trên không trung bị hơn một ngàn thanh kia ngạnh ngạnh đẩy về.

Cổ Trì ngạo nghễ nói: " Thiên Tiên Đường bọn ta cao thủ như mây, bọn đạo chích như các ngươi chỉ có thể dương oai ở vài địa phương cỏn con, còn không nhanh thu hồi phi kiếm, quỳ xuống cầu xin tha thứ, có lẽ ta sẽ tấu minh Tiên Đế ,còn có thể tha cho các ngươi một mạng."

Tiên Giới lực lượng phân ra nhiều hơn Ma giới, theo cửu phẩm cho đến nhất phẩm, hướng lên mới là Thiên Tiên, Thiên Tiên hướng lên mới là ba vị Đại La Kim Tiên cùng với Tiên Đế chí tôn, bậc thiên tiên này không sai biệt lắm, đã cùng hàng với Cao đẳng Ma tộc, đã xem như cao thủ rất lợi hại, Trấn Nguyên Chân Nhân thực lực tuy mạnh, kỳ thật còn không bằng cao thủ Ma Tộc, chính là ỷ vào trong cở thể cố Phi thần lực, đánh nhau chiếm tiện nghi, nên lực công kích cao hơn cao đẳng Ma tộc một chút ,hiện tại đối với hơn ngàn phi kiếm, tuy rằng cố gắng thúc giục phi kiếm, nhưng cũng không thể tiến sâu hơn.

Bọn Tiểu Khai trên đường đi gây nên thanh thế lớn, Cổ Trì trong lòng không yên, liền triệu tập cao thủ Thiên Tiên Đường, bày ra Thiên Tiên Kiếm Trận, hiện giờ chứng kiến biểu hiện Trấn Nguyên Chân Nhân, trong lòng lập tức vui vẻ, vuốt râu cười nói: " Quả nhiên có chút thực lực, chỉ sợ cũng cao nhất trong Thiên Tiên a, chỉ tiếc ta còn ở Thiên Tiên Đường, không tới lượt các ngươi ra oai, không bằng nhanh nhận tội a, bản tiên xem ngươi tu luyện gian khổ, có lẽ sẽ lượng thứ ."

Trấn nguyên chân nhân hừ lạnh một tiếng, không để ý, lại càng thêm phần khí lực, đem kiếm kia công vào kiếm trận, kiếm trận vẫn không suy chuyển, Cổ Trì nhìn thế, đắc ý gật đầu nói: " ĐÃ thế, ta cho các ngươi xem cái gì gọi là Thiên Tiên Đệ Nhất thực lực a !"

Bình Luận (0)
Comment