Vợ Xấu Thành Vợ Hiền

Chương 4

Edit: Tuyết Khanh

Hoàng Hân Nguyệt có một phút rất hoảng loạn, bây giờ cô rất sợ nhìn thấy anh trai, thật ra thì có người sẽ hỏi, bây giờ cô tại sao không đi tìm người nhà của mình, mà lại muốn tìm người chồng kiếp trước của cô, bây giờ có thể coi là một người xa lạ.

Bởi vì trong lòng cô rất sợ, sợ đây tất cả đều là giả, đều là do cô đang nằm mơ, cũng sợ nhìn thấy người nhà còn là ánh mắt thất vọng, cho nên cô lựa chọn trốn tránh.

Điều chỉnh lại tâm tình, cô nhìn về phía người đối diện hỏi: "Này chị Dao tại sao chị cũng ở chỗ này?"

Người đối diện có khuôn mặt thật thà, sờ sờ tóc cười nói: "Chị là tới Lâm thị đưa tài liệu, thuận tiện nói một chút chuyện về hạng mục hợp tác của công ty hai nhà, Hân Nguyệt sắc mặt em có chút tái nhợt, có phải thân thể có chỗ nào khó chịu hay không?"

Người đối diện tên Triệu Dao Dao, là trợ lý của Hoàng Tân Duy, cũng là đàn em của Hoàng Tân Duy, đi theo bên cạnh Hoàng Tân Duy vài chục năm rồi.

Cùng Hoàng Tân Duy chịu khổ, chịu mệt, kiếp trước nếu như không phải do Hoàng Hân Nguyệt tin vào lời nói của Vương Tiếu Vân, hãm hại Triệu Dao Dao, nói không chừng Triệu Dao Dao sau này lại chính là chị dâu của cô, Triệu Dao Dao là người tốt như vậy, tại sao mình lại độc ác như vậy.

Sau đó Hoàng Tân Duy cưới một người phụ nữ có thể giúp đỡ về mặt sự nghiệp của anh, tuy nhiên cũng rất khổ sở, người phụ nữ kia cho là cô ta gả cho Hoàng Tân Duy là cứu vớt anh, cho nên cả người lúc nào cũng là một bộ dáng cao cao tại thượng, xem thường ba mẹ Hoàng, càng xem thường Hoàng Hân Nguyệt, mỗi ngày lúc nào cũng xoi mói, không ngừng gây gổ với Hoàng Tân Duy, đổi lại là Hoàng Tân Duy tình nguyện ở lại công ty làm thêm giờ, cũng không muốn về nhà, kiếp trước đến lúc Hoàng Hân Nguyệt chết đi, Hoàng Tân Duy còn chưa được giải thoát*(giả thoát ở đây là thoát khỏi người phụ nữ kia ”vợ của anh ấy ý” nhá).

Lúc này Triệu Dao Dao mặc một bộ đồ công sở, trên trán có mồ hôi nóng chảy xuống, cô ấy lau một cái, Hoàng Hân Nguyệt vội vàng lôi kéo cô ấy đi về phía Lâm thị, vừa đi vừa nói: "Chị Dao em có thể đi vào đó chung với chị không? Em bảo đảm không làm phiền đến chị, thật sự, em sẽ đi theo phía sau chị."

"Có thể, chỉ là Hân Nguyệt tại sao em lại ở dưới lầu của Lâm thị vậy?" Triệu Dao Dao mặc dù có chút thật thà, nhưng cũng không ngu, cô ấy mới vừa thấy Hoàng Hân Nguyệt mang một bộ dáng tâm sự nặng nề, hơn nữa cả người nhìn cũng rất tiều tụy, nhưng lại không nghĩ ra được cái gì thôi.

Nghĩ tới đây, cô ấy vội vàng lôi kéo Hoàng Hân Nguyệt đến một bên, lo lắng hỏi: "Hân Nguyệt em thật không có việc gì sao?"

"Em——" lúc này bọn họ đã đứng ở dưới công ty Lâm thị, mà khi Hoàng Hân Nguyệt chuẩn bị nói gì đó, liền bị người ở phía trước cắt đứt.

"Xin lỗi, cô Triệu, tổng giám đốc Lâm của chúng tôi chờ cô đã lâu rồi, xin theo tôi đến đây đi." Người tới mặc đồ vest, đeo một cặp mắt kính gọng đen, Hoàng Hân Nguyệt vừa nghe đến lời nói của hắn, vẻ mặt cứng lại, vội vàng lôi kéo Triệu Dao Dao nói: "Chị Dao chúng ta không nên để cho người ta chờ lâu, có chuyện gì lát nữa lại nói cho chị biết."

"Được, Thế Giới Tiểu Thuyết thật sự rất tốt, đọc miễn phí một cuốn tiểu thuyết mà không cần bỏ một xu." Triệu Dao Dao nói xong lúc này mới xoay người đối mặt người vừa tới, tài liệu chờ một lát cũng không chạy được, cô không thể để cho Hoàng Hân Nguyệt gặp chuyện không may, mặc dù Hoàng Hân Nguyệt là em gái Hoàng Tân Duy, nhưng cô cũng là người nhìn Hoàng Hân Nguyệt lớn lên, cô gái nhỏ này có lúc ngây thơ làm cho người ta phải lo lắng.

"Phiền thư kí Triệu đi phía trước dẫn đường." Người vừa tới cười cười, nhíu lông mày nhìn Hoàng Hân Nguyệt đứng ở sau lưng Triệu Dao Dao một cái, không có nói gì, đi phía trước dẫn đường.

Thật ra thì Hoàng Tân Nguyệt biết bọn họ rất quen thuộc lẫn nhau, thư kí Triệu cùng Triệu Dao Dao là anh em họ, kiếp trước cô là lợi dụng quan hệ của hai người bọn họ, để hãm hại họ, cuối cùng thư kí Triệu tự nhận lỗi từ chức, mà Triệu Dao Dao từ khi đó cũng biến mất.

Thư kí Triệu bản thân là trợ lý kiêm thư ký, người kia có chuyện gì lớn nhỏ cũng sẽ để cho anh ta đi xử lý, để cho anh ta xuống lầu tiếp đón, nói rõ phần tài liệu bây giờ ở trên tay Triệu Dao Dao vô cùng quan trọng, đang lúc Hoàng Hân Nguyệt suy nghĩ lung tung, bọn họ đã tiến vào thang máy riêng.

Thư kí Triệu ấn số tầng cần đến, liền xoay người lại chỉ chỉ Hoàng Hân Nguyệt hỏi: "Khi nào thì cô Triệu ra cửa cũng cần mang theo người hầu?" Hoàng Hân Nguyệt cũng không bởi vì lời nói của thư kí Triệu mà tức giận, chỉ là nhìn anh ta một cái.

"Hừ!" Triệu Dao Dao hừ lạnh một tiếng, thư kí Triệu sờ lỗ mũi một cái, ngược lại mỉm cười nhìn cô, chê cười cô một chút, cuối cùng cũng đến phòng làm việc của Tổng giám đốc, Hoàng Hân Nguyệt nhìn hành lang rất quen thuộc này, còn có thiết kế quen thuộc, hốc mắt chút hồng, kích động dẫn đến thân thể run một cái, thư kí Triệu cũng phát hiện, bất quá anh ta chỉ hơi nghi ngờ một chút.

Triệu Dao Dao dám dẫn người tới nhất định là an toàn, nhưng tại sao anh ta thấy cô gái nhỏ này vừa đi lên, cả người liền có cái gì đó không đúng nhưng mà lại không nói ra được cái chỗ nào không đúng, không kịp nghĩ nhiều, đã có một trợ lý khác ra tiếp đón.

"Thư kí Triệu, cô Triệu——" người tới nghi ngờ nhìn Hoàng Hân Nguyệt đứng ở phía sau một cái, tiếp đó lại đối mặt với bọn họ, nói: "Tổng giám đốc Lâm đã ở trong phòng họp chờ."

"Như vậy mời cô Triệu xin theo tôi đến đây đi."

"Tiểu Lý làm phiền cậu giúp tôi chăm sóc bạn của tôi." Nói xong buông tay Hoàng Hân Nguyệt ra, bước chân hai người vội vã đi vào phòng họp, Triệu Dao Dao thường tới Lâm thị, cho nên đối với người nơi này đều rất quen thuộc.

Hoàng Hân Nguyệt nhìn bóng lưng của Triệu Dao Dao cùng thư kí Triệu, cũng cảm thán một tiếng, lúc này Triệu Dao Dao đã có thể tự mình thay anh trai của cô bàn chuyện hợp tác, lần nữa sống lại Hoàng Hân Nguyệt càng nhìn rõ ràng hơn.

Nếu như cô nhớ không lầm, lúc này anh trai của cô đang ở nước ngoài nói chuyện hợp tác một hạng mục không thể về kịp, trong nước hạng mục hợp tác này cũng không thể không tiến hành tiếp, cho nên chỉ có Triệu Dao Dao có thể ra mặt.
Bình Luận (0)
Comment