Vợ Yêu Anh Muốn Tái Hôn

Chương 566

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 566: Khởi đầu ngọt ngào (2)

 

Cô sửng sốt: “Qua nhà ông nội ăn?” Tôi gật đầu, mở miệng nói: “Cô ấy cả ngày nhàn rỗi không có chuyện gì nên buồn chán, muốn tìm người giải khuây” Cô ấy nhún vai, thật lòng cũng không muốn cùng tìm Chu Nhiên An cãi nhau.

Khi Âu Dương Noãn từ xe Mục Dĩ Thâm bước xuống, Linda sửng sốt, nhìn tôi một cái.

Tôi cũng bị bất ngờ, nhìn sang Phó Thắng Nam, người đó đang nghiêm túc đọc văn kiện, cơ bản sẽ không quan tâm tình hình bên này.

Hôm nay Âu Dương Noãn mặc một chiếc váy thanh thoát, trang điểm nhẹ nhàng nhưng lại trông cực kỳ thần thái.

Linda thấy cô ấy như vậy, liền bước đến, nói đùa: “Không phải cô đang định bí mật gặp mặt cha mẹ đấy chứ?” Âu Dương Noãn khẽ cười, nói: “Chị Linda, không phải việc này phụ thuộc cả vào chị sao?” Linda bật cười thành tiếng: “Chuyện này thì liên quan gì đến tôi, đương nhiên là tùy vào nỗ lực của mấy người. Muốn gặp cha mẹ chấp thuận thì dễ thôi, chỉ cần có bầu trước khi cưới. Ông Mục muốn có cháu nhiều năm như vậy, đảm bảo với cô đây sẽ là chiêu trí mạng.” Âu Dương Noãn bĩu môi: “Có mà chiêu độc địa thì có!” Tôi nói vào: “Mục gia không những giàu có phú quý, lại còn coi trọng lễ tiết, cô chơi chiêu trí mạng như vậy. Sau này Âu Dương Noãn gả vào Mục gia, chẳng bị sẽ bị coi thường sao?” Linda nhún vai: “Là mấy người bảo tôi nghĩ cách, tôi chỉ biết nói vậy thôi” Mục Dĩ Thâm ở phía sau, nhìn tôi và Linda nói: “Tối nay mấy cô mời Chu Nhiên An ăn một bữa đi.

Sau này còn phải tương trợ lẫn nhau nhiều đấy” Tôi và Linda đều thành thật gật đầu và quay đi. Mục Dĩ Thâm thấy vậy, nghĩ là một trong hai chúng tôi không yên lòng, đành thở dài nói: “Linda, cô là người có kinh nghiệm nhất ở đây. Không thích cũng không cần tỏ rõ thái độ, lợi ích chung là ưu tiên hàng đầu. Bây giờ tập đoàn Phó Thiên chưa có bước tiến gì mới. Nếu có xảy ra chuyện gì, cô ấy sẽ là người làm ra và đảm nhận tất cả những công nghệ cao.” Linda gật đầu, thái độ thành khẩn nói: “Anh Mục Dĩ Thâm, tôi sẽ chú ý lựa lời” Mục Dĩ Thâm gật đầu, xoay lưng rời đi, giải quyết việc riêng của mình.

Âu Dương Noãn nhìn hai chúng tôi, khó hiểu: “Đã xảy ra chuyện gì?” “Trước khi cậu tới đây, bọn mình cùng Chu Nhiên An gây gổ, dù sao mọi chuyện cũng được giải quyết xong xuôi rồi” Tôi mở miệng, ánh mắt hướng về Phó Thắng Nam, không phải cố tình, chỉ là trong vô thức nhìn về hướng ấy.

Âu Dương Noãn mở to hai mắt nhìn chúng tôi: “Khốn nạn, chuyện tốt như thế sao không gọi mình!” “Đừng lộn xộn!” Linda mở miệng: “Việc đã rồi thì cho qua đi, Chu Nhiên An bây giờ bất mãn, không chừng sau này sẽ làm khó chúng ta đấy!” Tôi mím môi, im lặng, những gì Mục Dĩ Thâm nói không phải là không có đạo lý.

Tuy rằng tôi không thích Chu Nhiên An, nhưng năng lực của cô ta đúng là không chê vào đâu được. Nếu không Phó Thắng Nam đã không đích thân đến Anh quốc đón cô ấy về.

Năng lực và thái độ làm việc của Chu Nhiên An đều được đánh giá cao. Hơn nữa Phó Thắng Nam đã nói không hề có tình yêu nam nữ gì với cô †a.

Nếu cô ta thực sự nổi giận, chỉ sợ tổn thất nhiều nhất chính là tập đoàn Phó Thiên.

“Được rồi, mấy người còn bận gì không?” Âu Dương Noãn mở miệng “Nếu không, chúng ta qua nhà ông mình ăn cơm, trong vườn ông có rất nhiều trái cây, bây giờ chắc đã được mùa” Linda cười yếu ớt, “Đúng là sành ăn!” Ngừng một chút nói, cô lại tiếp “Một lúc nữa bọn này phải họp, vấn đề vẫn còn đó, phải giải quyết triệt để” Tôi gật đầu, nhìn về phía Âu Dương Noãn, “Bên ngoài vườn có cây lê, cậu có thể ăn, rồi đi dạo một vài vòng. Bọn tớ họp xong sẽ gọi cho cậu!” Cô ấy chỉ có thể gật đầu, thở dài nói, “Số khổ quá mà Tôi và Linda cùng cười, không biết nói gì tiếp theo. Sau đó, tôi chỉ đơn giản theo Linda vào phòng họp.

Khi Lưu Thanh nhìn thấy bọn tôi đi đến, không hiểu thế nào, lại làm ra vẻ xấu hổ cười, rồi bỏ đi.

Tôi và Linda đều sửng sốt, không hiểu chuyện gì, thế này nghĩa là sao? Vào phòng làm việc, Linda rót nước ấm ra cốc, cẩn thận đặt lên miếng lót. Lưu Thanh cầm lấy hoa quả đưa cho cô, mở miệng nói: “Linda, cô gọt giúp tôi.” Linda đang bận, tôi đứng dậy đi về phía anh ta, mở miệng nói, “Để tôi làm cho” Lưu Thanh sửng sốt một chút, mở miệng nói: “Không cần, không cần, tôi tự làm được! Tôi không khỏi nhíu mày, suy nghĩ xem mấy ngày nay hình như có chỗ nào không phải với anh †a, sao tự nhiên thái độ lại như vậy? Thấy anh ta bưng đĩa hoa quả đi, tôi cũng không muốn nghĩ nhiều. Một lúc sau, Phó Thắng Nam và Mục Dĩ Thâm lần lượt bước vào phòng họp.

Chu Nhiên An cũng vào, mỗi người ngồi vào vị trí của mình, Trần Văn Nghĩa là người mở miệng đầu tiên: “Căn cứ vào tình hình hiện tại, chúng ta sẽ tập trung thảo luận về tình hình tiến độ” “Hạng mục này đã được triển khai nửa tháng, trước mắt đang đi vào giai đoạn đình trệ, cũng bởi vì một vài sai lầm không đáng có, đến bây giờ chúng ta cơ bản không có biện pháp tái khởi động. Vậy chúng ta thảo luận tiến độ kiểu gì?” Chu Nhiên An mở miệng, sắc mặt cực kỳ bất mãn.

Lời cô ta nói là sự thật, tuy rằng có sự ác ý, muốn đắc tội với người khác, nhưng sự thật là vậy. Linda không mở miệng, không có ý định phản bác.

Phó Thắng Nam và Mục Dĩ Thâm cũng im lặng. Làm lãnh đạo, việc của hai người đàn ông này tới đây là để nghe.

Trần Văn Nghĩa nói qua về cách điều chỉnh tiến độ, sau đó nhường mọi người phát biểu ý kiến.

Linda mở miệng nói, “Tiến độ bị đình chỉ, tôi không tránh khỏi trách nhiệm, việc này là lỗi của tôi. Việc cần ưu tiên nhất lúc này là nghĩ ra biện pháp đuổi kịp tiến độ” Chu Nhiên An hừ lạnh, “Toàn nói lời vô ích” Linda nhíu mày, nhưng không muốn nhiều lời.

Ai cũng biết chuyện gì đã xảy ra, Chu Nhiên An bực tức trong lòng là điều rõ ràng.

Tôi đưa tay sờ sờ cái mũi, nói: “Còn có, tôi luôn cảm thấy chuyện căn cứ rất kỳ quái. Giống như việc Linda quên vận hành là một việc rất khó xảy ra, tại sao kẻ trộm hết lần này đến lần khác đều có thể đột nhập vào bên trong?” “Tại sao? Chẳng phải là bởi trộm nhà khó phòng. Đó là thứ hàng trăm triệu đô la và đã bị lấy đi dễ dàng bởi một giây phút lơ là. Đây không chỉ là vấn đề tiền bạc, mà còn cả con người, tại sao lại có chuyện tốt như thế xảy ra nhỉ?” Chu Nhiên An chua ngoa.

Linda nghẹt thở, không nhịn được nói: “Chu Nhiên An, ăn nói cẩn thận, ý cô là sao?” Chu Nhiên An chế nhạo, “Tôi nói ai? Người nào nhột, tôi nói người đó!” “Cô… Linda đứng dậy, không giữ được bình tĩnh.

Tôi túm lấy cô ấy nói: “Phải ưu tiên giải quyết chuyện này như thế nào đó. Cô Chu không cần để cảm xúc cá nhân xen vào, cũng không cần châm chọc như vậy. Chúng tôi sẽ tự chịu lỗi của minh.

Nhưng trước đó, tôi nghĩ tốt nhất chúng ta cần giải quyết việc hiện tại!”

Bình Luận (0)
Comment