Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 1174

Chương 1174:

 

Tiến vào ngành giải trí quá mệt mỏi, nhiều chuyện lục đục với nhau như vậy, không thích hợp với cô ấy.

 

Hàn Thông còn nói: “Bởi vì mấy năm nay bà chủ có chút mệt mỏi về việc sự nghiệp, cho nên cấp cao của Tập đoàn Hoàn Cầu đã sớm bất mãn với bà chủ. Trước đó bọn họ đã sắp xếp rất nhiều báo cáo trá hình cho bà chủ, người đại diện Ngô Vi của cô ấy và Tập đoàn đã bắt tay ký kết rất nhiều thông báo mà bà chủ không biết.”

 

Ánh mắt Lâm Bạc Thâm run lên nói: “Hợp đồng với Tập đoàn Hoàn Cầu còn bao lâu?”

 

“Chừng một năm”

 

“Quá lâu, mau hủy bỏ đi”

 

Hàn Thông có chút lo lắng n kiện và tư chất của bà chủ rất tốt, tôi lo lắng dù có thanh toán phí bồi thường vi phạm hợp đồng kếch xù thì đối phương cũng không chịu thả người.”

 

Lâm Bạc Thâm sờ khớp xương lồi ra trên cổ tay cứng rắn như đang suy nghĩ, đáy mắt anh ấy thâm trầm, thật lâu sau mới mở miệng nói: “Nếu cứ khăng khăng không thả, vậy hãy thưa kiện đi”

 

Chỉ bằng chuyện Tập đoàn Hoàn Cầu tự mình ký hợp đồng mà không thông báo cho nghệ sĩ bên dưới là Lâm Bạc Thâm đã có thể ăn chắc Tập đoàn Hoàn Cầu bọn họ rồi, hơn nữa Tập đoàn Hoàn Cầu sẽ bị hao tổn danh dự Chỉ cần Tập đoàn Hoàn Cầu không ngốc thì sẽ không cứng đối cứng với Lâm Bạc Thâm.

 

Thanh toán phí bồi thường vi phạm hợp đồng kếch xù không phải vì sợ bọn họ, mà là Lâm Bạc Thâm không muốn để mọi người biết chuyện này, làm Phó Mặc Tranh gánh vác những tin tức tiêu cực.

 

“Vâng thưa ông chủ, tôi sẽ đi ngay đây. Nhưng… nếu bà chủ không đồng ý thì phải làm sao?”

 

Lâm Bạc Thâm quay người lên lầu, anh ấy nhàn nhạt ném ra một câu: “Tôi sẽ thuyết phục cô ấy”

 

Lúc Lâm Bạc Thâm đang trông coi cô ấy thì Xương Sườn từ dưới lầu chạy tới nhảy lên chân Lâm Bạc Thâm cọ cọ.

 

Lâm Bạc Thâm đưa tay ôm Xương Sườn lên đùi vuốt ve.

 

Xương Sườn kêu một tiếng: “Meo”

 

Lâm Bạc Thâm lập tức nhìn thoáng qua ngủ người trên giường, sau đó làm động tác im lặng với Xương Sườn: “Suyt, mẹ con còn đang ngủ.”

 

Xương Sườn ngoan ngoãn co lại thành một cục thịt, ghé vào trên đùi Lâm Bạc Thâm rồi giương mắt nhìn mẹ đang năm ngủ trên giường của bố.

 

Lâm Bạc Thâm thích yên tĩnh, tính cách bản thân cũng lầm lì, trong cuộc sống không thích làm quen với người lạ, cộng thêm vừa về nước nên bình thường trong biệt thự đường Nguyệt Hồ chỉ có anh ấy và Xương Sườn. Trước đó có tìm người giúp việc theo giờ, đặt thời gian tới nhà quét dọn, ngẫu nhiên chăm sóc Xương Sườn một chút, nhưng không phải đến biệt thự mỗi ngày.

 

Giống như hôm nay, người giúp việc theo giờ cũng không đến biệt thự quét dọn.

 

Lâm Bạc Thâm để Xương Sườn trên ghế thấp giọng nói: “Con đừng nghịch ngợm để bố đi nấu cơm. Nếu con dám làm cô ấy tỉnh lại thì bố sẽ bắt con làm cơm tối đấy, hiểu chưa?”

 

Xương Sườn sợ hãi co đầu lại không dám nhúc nhích: Trông nó rất ngây thơ vô tội Lâm Bạc Thâm ngoái nhìn cô ấy một cái, sau đó ra phòng ngủ, xuống lầu rửa tay nấu canh.

 

Tổng bộ Tập đoàn ở New York bận rộn nhiều việc. Bảy năm qua, đa số thời gian anh ấy đều ở trên máy bay, vừa đi vừa về các nơi trên thế giới.

 

Thời gian tự nấu cơm cho mình rất ít Vừa về nước, công ty chi nhánh cũng có rất nhiều chuyện cần làm, còn phải video call giám thị tình huống với các bộ phận tại trụ sở chính mọi lúc, cho nên anh ấy bề bộn nhiều việc.

 

Thật lâu không làm cơm nên tay không biết nghề có giảm sút hay không?

 

Anh ấy không nấu cơm mà chỉ nấu một chút cháo dễ tiêu hóa.

 

Sau đó anh ấy lại nấu canh xương sườn hầm khoai.

 

Không đến một lát, trong phòng bếp đã có mùi thơm của canh.

 

Tay nghề của Lâm Bạc Thâm không thạo, anh ấy còn bị khí nóng hun vào mắt có chút khó chịu.

 

Trong phòng ngủ, Phó Mặc Tranh vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Xương Sườn ngồi xổm trên ghế, nhìn chăm chằm cô ấy tỏ vẻ sợ hãi.

 

Phó Mặc Tranh: “..”

 

Xương Sườn thấy cô ấy thức mới nhảy tới chui vào lòng cô ấy.

 

Phó Mặc Tranh ngồi dậy mới phát hiện không hợp lý, hình như cơ thể mình dưới lớp chăn đang… không mặc gì cả.

 

Cô ấy vén chăn lên nhìn một cái, quả nhiên đúng như vậy.

Bình Luận (0)
Comment